- Ngươi muốn để Lâm Phong một người đối chiến với các thiên tài Vũ Hoàng đỉnh phong của Tứ đại hoàng triều và Thánh tộc?


Thập Tuyệt Lão Tiên nhìn Cổ Thánh Tuyết tộc, nói. Mặc dù thanh âm của ông ấy vẫn rất bình tĩnh, nhưng bên trong sự bình tĩnh đó có một ngọn lửa giận không nhỏ.


- Muốn khiêu chiến Vương thể Tuyết tộc ta, trước tiên phải chứng minh cho ta xem, hắn có tư cách đó.


Nếu những hắn bị các thiên tài giết chết, hết thảy đều chỉ là nói suông. Sau khi Cổ Thánh Tuyết tộc dứt lời, các cường giả của các thế lực muốn giết Lâm Phong lập tức thở phào nhẹ nhõm. Dù thiên phú của Lâm Phong có lợi hại đến đâu, sức chiến đấu của hắn đáng sợ đến mức nào, hắn cũng không có khả năng chống lại tất cả các thiên tài được. Dù hắn có thể giết được Vương Tiễn, nhưng uy thế khi các thiên tài đồng thời xuất thủ hơn xa một mình Vương Tiễn.


- Lâm Phong, ngươi nghĩ như thế nào?


Thập Tuyệt Lão Tiên nhìn về phía Lâm Phong, để cho hắn tự mình quyết định.


- Ta đồng ý.


Ngay khi nói xong, từ trong đôi mắt Lâm Phong bắn ra từng luồng tử vong đạo ý. Khi đôi mắt đáng sợ kia, nhìn về phía các thiên tài của Tứ đại hoàng triều và Thánh Tộc, tất cả các vị thiên tài đều cảm thấy mình giống như kẻ đã chết. Vào lúc này, khu vực quanh người Lâm Phong đã bị ma đạo khí tức bao phủ. Ma khí trong cơ thể hắn cũng đang điên cuồng chuyển động, dường như muốn hoàn toàn phóng ra bên ngoài. Giết, hắn muốn muốn giết người!


- Tốt, chư vị hãy mau triệu tập thiên tài trong tộc lại.


Còn tên tiểu tử kia, ngươi hãy giao Tuyết Linh Lung ra đây. Bằng không khi ngươi chết, ta biết tìm ai để đòi người. Cổ Thánh Tuyết tộc lạnh lùng nói.


- Ông!


Ngay sau đó, Lâm Phong gia tăng tốc độ, bay vào trong một khu vực nào đó của Kỳ Thiên Thánh Thành, nhưng không ai để ý đến hắn. Ở đây có nhiều cường giả, nếu còn để Lâm Phong chạy trốn, họ đập đầu chết quách đi cho xong. Một lúc sau, Lâm Phong hạ xuống một tiểu viện nhỏ, rồi phong ấn cả tiểu viện lại. Trừ phi các cường giả mạnh mẽ phá vỡ phong ấn, nếu không bọn họ sẽ không thể biết được, chuyện gì đang đang diễn ra. Sau đó, Mộng Tình xuất hiện trước mặt hăsn.


- Mộng Tình, ta vô năng, không thể bảo hộ được nàng và Già Thiên.


Khi Lâm Phong nhìn thấy Mộng Tình, tử vong ma đồng của hắn trở lại bình thường, áy náy nói. Hắn quả thật cảm thấy chính mình rất vô năng.


- Tên ngốc tử này!


Nếu chàng sớm giao ta ra, chàng cần gì phải chịu khổ. Nếu chàng thực sự có chuyện gì, ta cũng không muốn sống một mình. Mộng Tình nở nụ cười, nắm tay an ủi Lâm Phong. Nàng biết Lâm Phong thật sự không muốn giao nàng cho Tuyết tộc, dù có chết, hắn cũng không nguyện làm như vậy. Nhưng hắn không thể chết được, hắn là hy vọng của rất nhiều người. Lúc Lâm Phong thấy Mộng Tình an ủi mình, hắn càng cảm thấy đau hơn, hận ý cũng càng thêm mãnh liệt. Nếu thực lực hắn mạnh hơn nữa, Tứ đại hoàng triều, các Thánh tộc và Cổ Thánh Tuyết tộc đã không chèn ép được hắn. Hắn chỉ hận chính mình quá yếu, cái danh thiên tài của hắn cũng chỉ là hư ảo, chỉ có thực lực, mới là thứ vĩnh hằng. Lâm Phong lập tức ôm chặt Mộng Tình vào trong ngực, lẳng lặng cảm thụ nhiệt độ cơ thể của nàng. Mộng biết lần ly biệt này sẽ rất lâu, chẳng biết năm nào mới gặp lại, nên Mộng Tình cũng ôm chặt hắn, ôn nhu nói:


- Yên tâm đi, thiếp sẽ chiếu cố tốt cho bản thân và tiểu Già Thiên.


Dù sao Tuyết tộc cũng là gia tộc của ta, nên chàng không cần lo lắng.


- Ừm.


Lâm Phong nhẹ nhàng gật đầu. Nếu Mộng Tình và tiểu Già Thiên thật sự có chuyện gì, dù cho có san bằng mười cái Tuyết tộc, cũng không đủ để bình ổn lửa giận của hắn:


- Mộng Tình, hãy chờ ta một chút, ta nhất định sẽ đến đón nàng.



- Ta tin tưởng chàng có thể làm được, nhưng chàng phải tự chiếu cố mình cho tốt đã.


Lâm Phong nhẹ giọng đáp lời. Những gì tốt đẹp thường trôi qua rất nhanh. Sau khi phong ấn bị người ta phá hư, Lâm Phong mang Mộng Tình đi ra bên ngoài. Lúc các cường giả của Tuyết tộc nhìn thấy Mộng Tình, trong đôi mắt họ phóng ra một chút duệ mang. Cổ Thánh Tuyết tộc cũng nhìn Mộng Tình, bình tĩnh nói:


- Quả nhiên là Tuyết linh lung của tộc ta.


Ai ngờ nàng lại bị tiểu tử này đạp hư. Nguyên nhân Tuyết tộc đưa Tuyết linh lung ra bên ngoài, bởi vì một lời tiên đoán của Vận Mệnh Thần Điện. Theo lời tiên đoán, lúc Tuyết Linh Lung quay về Tuyết tộc và kết duyên với một vương thể khác, Tuyết tộc sẽ sinh ra vị Vương thể thứ tư. Nhưng cục diện tốt đẹp do bọn họ lại bị Lâm Phong đạp nát, nên Tuyết tộc mới muốn tru sát Lâm Phong. ……. Cùng lúc đó, Chiến Vương Học Viện cũng đã thả đám người Trác Khanh ra, các Thánh tộc cũng bắt đầu huy động những thiên tài cao cấp nhất của nhà mình. Cơ Thương cũng xuất hiện trong đám người đó. Khi thấy các thế lực đã chuẩn bị xong, Cổ Thánh Tuyết tộc đánh một loạt thủ ấn vào trong hư không. Chỉ một lát sau, trên bầu trời đã xuất hiện một thế giới băng tuyết.


- Các ngươi đi vào đi, phiến không gian này của ta, nên tất cả không được dùng Đế binh và các ngoại lực khác để chiến đấu.


Nếu vi phạm, ta sẽ lập tức đánh chết kẻ đó. Cổ Thánh Tuyết tộc từ tốn nói.


- Tiền bối, có thể sử dụng gia tộc bí pháp không ạ?


Vị Thánh Đế của Cơ gia lập tức nhìn Cổ Thánh Tuyết tộc, hỏi.


- Bí pháp cũng coi như một phần của thực lực, có thể tạm thời sử dụng.


Khi Cổ Thánh Tuyết tộc dứt lời, các thiên tài lập tức lao vào cái thế giới băng tuyết kia. Lâm Phong cũng ngẩng đầu, nhìn về phía những thiên tài kia, tỏa ra từng luồng tử khí.


- Tiểu hỗn đản, ngươi hãy tự bảo trọng mình nha.


Viêm Đế biết rõ tình cảnh ngặt nghèo mà Lâm Phong phải gặp lúc này. Nhưng hắn chỉ có thể ngồi nhìn và câu nguyện cho Lâm Phong mà thôi. Vào lúc này, Thập Tuyệt Lão Tiên cũng tỏa ra ngưng trọng, lão đã chuẩn bị xuất thủ để vào vệ Lâm Phong. Nhưng đây không phải một trận chiến công bằng, dù Lâm Phong có thiên tư tuyệt đỉnh, cũng khó đánh bại những người khác. Đối phương đầu phải dạng vừa, Trác Khanh có Kim Cương Bất Diệt Vương Thể. Cổ Dao Thánh Nữ thần bí mà cường đại. Cơ Thương là thiên tài đã được Phong Vương, cộng thêm bí pháp, thì tu vi của hắn sẽ đạt đến Đại Đế cảnh. Đám hoàng tử của Đại Mạc hoàng triều và Thiên Tứ hoàng triều cũng không yếu. Còn có Bùi gia và vài vị thiên tài của các Thánh tộc nữa, tổng cộng tám vị cường giả. Tất cả họ đều là thiên tài đứng đầu của Cửu Tiêu Đại Lục, không ai không phải thiên tài có tiềm chất trở thành Thánh Đế. Nhưng hôm nay, bọn họ phải liên thủ đối phó Lâm Phong, từ đó có thể thấy được quyết tâm của Tứ đại hoàng triều và các Thánh tộc. Giờ phút này, sắc mặt đám người Trác Khanh đều trở nên vô cùng phức tạp. Nọn họ đều là thiên tài trong thiên tài, nhưng tám người lại phải hợp lực giết Lâm Phong. Chuyện này cũng không phải chuyện tốt đẹp gì, nhưng bọn họ cũng hiểu được tính nghiêm trọng của sự việc, nên bọn họ không chút do dự xuất thủ . Phía sau lưng Trác Khanh xuất hiện một cơn lốc màu vàng, bắt đầu tàn phá hư không. Dường như không thứ gì có thể ngăn cản nó, dù cường giả Thượng Vị Hoàng cũng sẽ bị nó tiêu diệt trong chốc lát. Nhưng Lâm Phong không phải cường giả bình thường, hắn lập tức đấm ra quyền về phía cơn lốc kia, hoàn toàn phá tan nó. Cùng lúc đó, Cổ Dao Tiên Tử cũng hóa thành vô số ảo ảnh, xuất hiện trước người Lâm Phong. Nhưng ảo ảnh kia phát ra từng đạo thái huyền kình về phía Lâm Phong, tấn công hắn từ mọi góc độ, phủ kín thiên địa. Khiến cho người ta không biết đâu là thật, đâu là giả.


- Đông!


Khi thấy cảnh đó, Lâm Phong bước lên phía trước một bước, trên người hắn tỏa ra từng luồng ma quang khủng bố, Thiên Ma kiếp lực cuồn cuộn sôi trào. Nhưng uy lực của Thái huyền kình cực kỳ đáng sợ, xuyên qua tất cả đòn tấn công của Lâm Phong, ào ào bay về phía hắn. Mà Cơ Thương cũng không rảnh, Băng diệt đạo ý của hắn ta hóa thành chín con thanh long, tấn công Lâm Phong. Mấy vị thiên tài đều đồng loạt xuất thủ, đẩy Lâm Phong vào tuyệt cảnh. Ma ý của Lâm Phong lập tức trở nên điên cuồng, xông lên tận trời, chấn động thương thiên. Mỗi mạch máu trong cơ thể của Lâm Phong cũng bắt đầu trở nên điên cuồng, làm cho cả người hắn hóa thành một thanh cự kiếm. Khí thế của thanh cự kiếm kia tựa như có thể thôn phệ tất cả, ngăn cản những công kích kia.


- Hắn điên rồi.


Lúc mọi người nhìn thấy Lâm Phong hóa thâm thành cự kiếm, cứng rắn chống đảo công kích của các thiên tài, họ đều hô to. Mặc dù công kích của những thiên tài kia cực kỳ đáng sợ, nhưng thanh cự kiếm kia vẫn không hề gì. Cự kiếm giận dữ hét to một tiếng, làm cho các thiên tài không dám tới gần Lâm Phong. Bọn họ vẫn chưa quên, Lâm Phong đã dùng một kiếm này giết Yến hoàng tử, tru sát Vương Tiễn. Khi thấy mục tiêu của một kiếm này là Thần hoàng tử, sắc mặt đám người Thiên Tứ hoàng triều lập tức trở nên vô cùng khó coi.


- Hỗn láo.


Khi thấy cảnh đó, Thánh Đế của Thiên Tứ hoàng triều lập tức hô lên một tiếng, đồng thời nắm chặt tay. Lúc này hắn đang cảm thấy vô cùng hoảng sợ, tự nhủ tại sao lại đắc tộc với Lâm Phong. Nếu Lâm Phong chỉ là thiên tài bình thường, hắn đã không cảm thấy hoảng sợ như thế này, nhưng Lâm Phong còn là một kẻ điên. Giờ khắc này, sắc mặt Thần hoàng tử cũng trở nên vô cùng tái nhợt, hắn cố gắn huy động toàn bộ lực lượng để chống cự. Hắn biết sẽ không có ai cứu hắn, nên chỉ có thể tự cứu mình. Một khi Lâm Phong đã chọn Thần hoàng tử làm mục tiêu, hắn sẽ không chọn những người khác, nên những người đó sao có thể giúp Thần hoàng tử, rồi trở thành mục tiêu của Lâm Phong thay Thần hoàng tử. Khi Cự kiếm đâm xuyên Thần hoàng tử, phá hủy mọi sinh cơ của hắn, những thiên tài khác mới phát động công kích. Khiến cho Lâm Phong liên tục phun ra máu tươi, nhưng đôi mắt của hắn vẫn rét lạnh như cũ, làm cho người ta cảm thấy tuyệt vọng đang từ từ bao phủ họ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play