Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 2043 - Sự điên cuồng của Viêm Đế


...

trướctiếp

Sắc mặt cường giả Tuyết tộc xanh thẫm, đây là lần đầu tiên họ bị người sỉ nhục như thế.

Mặc dù mọi người ở đây cảm thấy buồn cười, nhưng không ai dám cười lên tiếng, họ chỉ thầm nghĩ trong lòng rốt cuộc mấy gia hỏa kia là người từ đâu đến, chúng thật quá lớn mật, dám lấy cường giả Tuyết tộc ra làm đối tượng giễu cợt, chuyện này không phải là ai cũng dám làm. Toàn bộ không gian mênh mông đã trở thành thế giới băng tuyết, một vị lão giả Tuyết tộc nhìn chằm chằm vào Viêm Đế, lạnh nhạt nói:


- Các ngươi cũng là người của Thánh Linh hoàng triều?



- Có lẽ để cho ngươi thất vọng rồi.


Viêm Đế cười nói:


- Ngươi cũng không cần phải đi điều tra, bản đế chính là đại tộc trưởng Thiên Diễn Thánh tộc, có hứng thú trở thành thú cưỡi của ta hay không?



- Hoá ra là Thiên Diễn Thánh tộc bị diệt môn hơn ngàn năm trước, xem ra các ngươi lại muốn bị diệt môn một lần nữa.


Lão giả Tuyết tộc lạnh lùng nói, giờ khắc này toàn bộ đám người phía sau Viêm Đế đều mở mắt ra, hàn quang bùng nổ trong nháy mắt, toàn bộ băng tuyết trong thiên địa bị phá vỡ, áp lực khủng bố trực tiếp áp bách qua chỗ đối phương. Nhưng mà họ nhìn thấy Viêm Đế phất phất tay, nhất thời mọi người đều thu liễm hơi thở, đôi mắt lại lần nữa nhắm lại, khiến cho lão giả Tuyết tộc hừ lạnh một tiếng, lộ ra vài phần cuồng vọng.


- Thiên Diễn Thánh tộc ư!


ta cũng nghe nói qua các ngươi đang kéo dài hơi tàn, vậy mà không biết sống chết, các ngươi vội vã như vậy muốn tiếp tục bị diệt một hồi sao. Trong thanh âm của Tuyết Ngao lộ ra sát ý khủng bố.


- Lão gia hỏa, có phải yêu thú không hóa hình người chỉ số thông minh cũng thấp như vậy?


Lâm Phong hỏi Viêm Đế.


- Hình như là thế.


Viêm Đế gật gật đầu.


- Ta cũng cảm thấy như vậy, bằng không ta cũng không biết rõ vì sao bọn họ còn dám uy hiếp chúng ta.


Phó Hắc gãi gãi đầu, hình như có chút nghi hoặc.


- Mặc dù thực lực mấy lão yêu kia không phải rất mạnh, nhưng ỷ vào là người Tuyết tộc nên mới cuồng vọng như vậy, tiến vào Thiên Tứ hoàng triều, đáng thương cho Thiên Tứ hoàng triều bị khi dễ đến bước này lại còn muốn làm nô bộc cho chúng.



- Đây là vì sao, chẳng lẽ hoàng triều truyền thừa nhiều năm của Kỳ Thiên Thánh Đô không giết được những người này sao?


Phó Hắc nói.


- Ngược lại cũng không thể trách Thiên Tứ hoàng triều, tuy rằng bọn họ yếu đuối một chút, nhưng dù sao đó cũng là đại nghiệp, nếu bọn họ không làm nô bộc, Tuyết tộc trả thù bọn họ thừa nhận không nổi.


Viêm Đế thở dài nói ra, khiến cho sắc mặt người Tuyết tộc cùng với cường giả Thiên Tứ hoàng triều đều trở nên vô cùng khó coi.


- A, vậy có phải Thiên Diễn Thánh tộc chúng ta không sợ bọn họ trả thù?


Phó Hắc hiền hậu hỏi.


- Rốt cục tiểu tử ngươi cũng thông suốt rồi.



- Vậy bọn họ dám uy hiếp nói Thiên Diễn Thánh tộc phải bị diệt môn, có phải chúng ta cũng nên tỏ thái độ?


Khuôn mặt Phó Hắc lộ ra một nụ cười sáng lạn.


- Đương nhiên, ai có thể mạo phạm bản đế.


Lão đạo gật đầu, lập tức nhìn đám người phía sau, mở miệng nói:


- Nếu lại nghe thấy trong số bọn họ có người nói năng lỗ mãng đối với tộc ta, trước tiên làm thịt hắn, vật đại bổ đấy.



- Ngươi quá càn rỡ rồi!


Chỉ thấy cường giả Tuyết tộc bước ra, hơi thở trên người điên cuồng càn quét ra.


- Ai nói làm thịt tiểu yêu kia.


. . Một tiếng oanh ca bạo vang, tại thời điểm đối phương giẫm chân tại chỗ thì Viêm Đế cũng dùng một chưởng đập nát cái bàn trước người sau đó đứng dậy, tóc dài trên đầu cũng tản ra, tung bay trong gió.


- Đông, đông, đông!


Cường giả Thiên Diễn Thánh tộc giẫm chân tại chỗ mà ra, một cỗ hơi thở khủng bố bắt đầu thổi quét thiên địa, cước bộ của cường giả Tuyết tộc đột nhiên cương cứng ở nơi đây, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Viêm Đế, sắc mặt muốn có bao nhiêu khó coi thì có bấy nhiêu khó coi.


- Bản Đế không phát uy, nói bản đế là tiểu yêu sao .


Hình như trong ánh mắt Viêm Đế có hỏa diễm đáng sợ càn quét mà ra, ánh mắt đảo qua trên người cường giả Tuyết tộc, giống như muốn hư không lạnh như băng cũng bị thiêu cháy, chỉ thấy hắn nói ra một câu lạnh lùng:


- Uy hiếp sao?


ngàn năm trước bản đế đã thấy nhiều lắm rồi, mộ của cổ Thánh lão tử cũng bào qua không ít, ta lại sợ vài tên tiểu yêu uy hiếp, Tuyết tộc dám phát ra một đạo thanh âm, bản Đế hạ lệnh giết không tha. Lúc này Viêm Đế đâu còn tao nhã như lão đạo, cả người tràn ngập khí tức xơ xác tiêu điều khiến toàn bộ hư không câm như hến, giờ khắc này thiên địa lâm vào im lặng tuyệt đối, ngay cả cường giả cấp bậc Thánh Hoàng trong lòng cũng nhảy lên phốc phốc, họ nhìn thấy ánh mắt Viêm Đế lộ ra vài phần bội phục, lão đạo sĩ này đủ càn rỡ. Quát cường giả Tuyết tộc lớn như thế, hơn nữa bảo bọn họ câm miệng, cũng chỉ có lão đạo dám điên cuồng như vậy. Càng quỷ dị chính là, Tuyết tộc sát nhập vào Thiên Tứ hoàng triều, nghe thấy Viêm Đế cuồng vọng làm càn như vậy cũng phải ngậm miệng lại, ngạo khí của đám người Tuyết tộc luôn hướng lên trời giờ khắc này cũng phải bị ép xuống, loại cục diện quỷ dị này khiến trong lòng mọi người chấn động, ngay cả nhân vật vương thể của Tuyết tộc luôn luôn bạo ngược cũng phải câm miệng, tuy rằng răng nanh của hắn phát ra tiếng ma xát phát, trong miệng truyền ra tiếng gầm nhè nhẹ, nhưng hắn quả thật câm miệng. Không ai không sợ kẻ điên, thế lực của Tuyết tộc vô cùng khổng lồ, Thiên Tứ hoàng triều không thể trêu vào, các hoàng triều trong Kỳ Thiên Thánh Đô có căn cơ ở đây, bọn họ cũng không dám trêu vào, nhưng lão đạo này dám trêu, bởi vì hắn đủ điên. Lâm Phong nhìn cục diện lúc này lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, đừng xem lão bất tử này là kẻ điên, nhìn hắn vô hại nhưng hắn mà đã hãm hại ai thì tuyệt đối muốn mạng người đó, đúng như Viêm Đế nói với hắn, không chịu đựng được muốn chơi đùa thì hắn sẽ điên một chút. Nhìn thấy hư không im lặng, khoé miệng Viêm Đế lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, giống như đã khôi phục lại vẻ tiên phong đạo cốt, mỉm cười nói:


- Đừng nghiêm túc như vậy, ta bảo các ngươi câm miệng, chứ không bảo các ngươi khẩn trương, bản Đế không thích tiểu yêu chít chít động động, im lặng một chút tốt rồi.


Dứt lời, mọi người chứng kiến Viêm Đế chậm rãi ngồi xuống, giống như vừa rồi không có phát sinh sự tình gì vậy, nhưng mà người Tuyết tộc vẫn không có nói chuyện, đúng như Viêm Đế nói, bọn họ thật sự câm miệng, bởi vì chư cường giả Thiên Diễn Thánh tộc vẫn lấy trận hình vòng vây quanh bọn họ, có lẽ lão gia hỏa này không ngại nhiều như vậy, nhưng Viêm Đế nói muốn chém Tuyết Ngao, hậu quả này bọn họ gánh vác không nổi, bọn họ vì vấn tội Lâm Phong mà đến, nhưng hiện tại chỉ có thể câm miệng.


- Vừa rồi ai nói muốn Thiên Diễn Thánh Kinh của Thiên Diễn Thánh tộc ta, nếu cần có thể trực tiếp nói cho bản Đế, có cơ hội bản Đế tự mình đến hoàng triều của chư vị hoặc gia tộc của chư vị dạo chơi, tâm tình tốt có lẽ ta sẽ dâng Thiên Diễn Thánh Kinh ra.


Viêm Đế mỉm cười nhìn mọi người, ánh mắt rất hòa nhã nhưng mà người vừa rồi kêu gào muốn Thiên Diễn Thánh Kinh, giờ phút này lại không dám nói gì . Thực lực đoàn người Thiên Diễn Thánh tộc này các hoàng triều không ngại, Tuyết tộc càng không ngại, mặc dù bọn họ không ngại, nhưng hoàng triều tọa lạc ở kia, mỗi ngày đều có vô số người đi lại, những người đó không phải ai cũng là tuyệt đỉnh cường giả Thánh Đế, Thiên Đế cảnh. Nếu những người này tùy ý đi lên có thể trực tiếp diệt một đám, đoàn người Thiên Diễn Thánh tộc này ngoại trừ tiểu tử mặt đen ki ra, yếu nhất cũng là Đại Đế cảnh, những người khác ít nhất đều là Thiên Đế. Chỉ thấy Viêm Đế nhún vai đối với Lâm Phong, cười nói:


- Được rồi, tới phiên ngươi.


Lâm Phong nở nụ cười, lập tức đứng dậy, cước bộ đi đến giữa đám người, ánh mắt nhìn về phía cường giả Thiên Tứ hoàng triều, cười nói:


- Thiên Tứ hoàng triều!


Yến hoàng tử muốn đoạt vật của ta, cùng ta chiến một trận chiến, bị ta tru sát, chết có gì hối tiếc, một khi Thánh Hoàng của Thiên Tứ hoàng triều nói vì Yến hoàng tử báo thù, Lâm Phong ta đứng chỗ này, thỉnh Thiên Tứ Thánh Hoàng động thủ đi. Ánh mắt Thiên Tứ Thánh Hoàng ngưng hạ, con ngươi không ngừng lóe ra ánh sáng, trận chiến giữa Yến hoàng tử và Lâm Phong được vô số người chứng kiến , nếu hắn vì thế tru sát Lâm Phong thì thế lực phía sau Lâm Phong sẽ từ bỏ ý đồ sao? Hiển nhiên không có khả năng, nói vậy Thiên Tứ hoàng triều sẽ trả giá thảm thiết cỡ nào? Hơn nữa, tru sát Lâm Phong xong, cái gì cũng không chiếm được, có thể lấy được chỉ sợ chính là sự báo thù và lửa giận, loại sự tình này hắn không có khả năng làm, vừa rồi mọi người cuồng ngôn muốn tru Lâm Phong, nhưng tất cả mọi người đều hiểu được, người xuống tay sẽ là Tuyết tộc, nhưng hiện tại Tuyết tộc câm miệng , ai dám tới động thủ tru sát Lâm Phong? Hiển nhiên Thiên Tứ Thánh Hoàng sẽ không làm ra chuyện ngu xuẩn bực này, chỉ nghe hắn hừ lạnh một tiếng, nói:


- Bản Thánh Hoàng mà tru sát ngươi, không phải làm trò cười cho thiên hạ sao.



- Nói như vậy, vừa rồi Thiên Tứ Thánh Hoàng nói giỡn hả?


Lâm Phong mỉm cười, lập tức nhìn về phía Tần hoàng triều, nói:


- Tần hoàng triều muốn tru sát Lâm Phong, Lâm Phong cũng cam nguyện dâng tánh mạng ra, chư tiền bối thỉnh động thủ đi.


Người Tần hoàng triều hướng ánh mắt về phía cường giả Tuyết tộc, bảo bọn họ giết Lâm Phong là không có khả năng, hy vọng người Tuyết tộc có thể giải quyết khốn cảnh, bọn họ bị lời nói của tên đạo sĩ thối kia khiến cho không thể nói gì.


- Xem ra chư vị tiền bối Tần hoàng triều cũng nói giỡn với vãn bối, còn những người khác, ai muốn tru sát Lâm Phong ta.


Sắc mặt đoàn người cũng có chút nhục nhã, không nghĩ tới việc Thánh Linh hoàng triều bị ép tới mức không thể nói gì, lại xuất hiện người Thiên Diễn Thánh tộc ở trong này khuẩy đảo phong vân.


- Chư vị ở lại Thánh Linh hoàng triều cũng không có ý nghĩa gì nữa, tạm thời tới trước Thánh Linh hoàng triều ngồi một lát đi.


Đúng lúc này, một đạo thanh âm nhàn nhạt truyền ra, đồng tử đám người khẽ ngưng lại, hàn quang trong mắt lóe ra, người nói chuyện chính là Hi Hoàng, một câu của nàng khiến tâm thần không ít người khẽ nhúc nhích, bọn họ lập tức gật đầu, đúng vậy, hôm nay cục diện giằng co như vậy, người Tuyết tộc bởi vì áp bách mà không tiện mở miệng tỏ thái độ, bọn họ cũng cần giảm xóc, thương thảo đối sách, tạm thời rời đi nơi này ra bên ngoài Thánh Linh hoàng triều tụ hợp, không thể nghi ngờ là lựa chọn tốt nhất.


- Cáo từ.


Chỉ thấy người Tần hoàng triều đứng dậy, nói một tiếng cáo lui, những người khác cũng đều đứng dậy, trong khoảnh khắc toàn bộ rời đi, đương nhiên Tuyết tộc cũng rời đi, chứng kiến những thân ảnh rời đi, trong mắt Lâm Phong lại hiện lên một đạo lãnh mang, nói:


- Chỉ sợ những người này sẽ quay trở lại rất nhanh thôi.



- Đương nhiên, bọn họ sẽ kết thành một khối thế lực, những người khác không dám động đến ngươi, nhưng có Tuyết tộc làm chỗ dựa, bọn họ sẽ để Tuyết tộc tru sát ngươi, mà những người khác sẽ chống lại Thiên Diễn Thánh tộc và Thánh Linh hoàng triều.


Viêm Đế đi đến bên người Lâm Phong nói, đúng như lời bọn họ, sau khi những người kia rời đi bọn họ cũng không có đi quá xa, bọn họ dừng lại cách Thánh Linh hoàng triều một đoạn đường, nhiều cường giả như vậy hội tụ mà đến, mất hết thể diện, cứ như vậy rời đi sao? Có thể sao!


- Tiểu gia hỏa, việc bản đế có thể làm không nhiều lắm, tiếp theo phải dựa vào ngươi rồi!


Viêm Đế hít một tiếng, Lâm Phong trầm mặc, lập tức gật đầu!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp