Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1986 - Chén rượu trảm thánh


...

trướctiếp


- Quái nhân!


Rất nhiều người ngẩng đầu nhìn người mới đến, thân hình cuồng bá lộ ra uy nghiêm đáng sợ, tuy nhiên người này đầu tóc lại rối bời, ánh mắt híp lại, trên người buộc một cái hồ lô rượu thật lớn, lúc này hắn giơ hồ lô lên tu một ngụm rượu, phát ra tiếng ừng ực.


- Thật sung sướng.


Người này coi như bên cạnh mình không có ai, nhàn nhạt phun ra một câu, sau đó ánh mắt nhìn lướt qua hư không, mở miệng nói:


- Mấy lão gia hỏa bắt nạt một đứa trẻ.


Vừa nói, hắn vừa uống thêm một hớp rượu.


- Các hạ là người phương nào?


Chỉ thấy một vị Thánh Đế Cơ gia ngẩng đầu nhìn người trong hư không hỏi, người này đột nhiên xuất hiện nhưng thực lực lại sâu không lường được, hắn không cách nào biết được lai lịch đối phương, không biết đối phương là người phương nào, hình như hắn là người giúp Lâm Phong thì phải.


- Tình hình càng lúc càng thú vị, lại có một vị cường giả vô cùng đáng sợ đến, người này khiến Thánh Đế cũng phải e sợ, không biết hắn có phải tồn tại cấp bậc lão tổ hay không.


Mọi người thầm nghĩ trong lòng một tiếng, trận chiến đấu này, còn có biến sổ.


- Xưa nay tất cả Thánh giả đều tịch mịch, chỉ có rượu là bạn thiên cổ.


Người nọ bỏ qua câu hỏi của Thánh đế Cơ gia, lầm bầm lầu bầu, hồn nhiên không để ý tới những cường giả xung quanh. Ánh mắt Lâm Phong nhìn về phía người nọ, trong lòng khẽ nhúc nhích, trong ánh mắt có ánh sáng sắc bén loé lên, Thánh Hiền, Thánh giả, tồn tại Thánh Vương sao?


- Nơi đây không phải địa phương uống rượu, kính xin các hạ đổi chỗ khác.


Thánh đế Cơ gia lại nói thêm một câu nữa, trong giọng nói lộ ra vài phần lãnh ý, nhưng mà hắn chỉ thấy người kia quay đầu lại, vuốt vuốt mái tóc để lộ ra một đôi mắt nhìn thấu hư không, cười nói:


- Vì sao ta uống rượu lại phải đổi địa phương khác, ngươi là cái thá gì?


Thần sắc Thánh đế Cơ gia ngưng lại, trong đồng tử bắn ra hàn quang đáng sợ, không cách nào thăm dò lai lịch đối phương, nhưng giằng co như vậy cũng không được. Chỉ thấy hắn bước ra một bước, bàn tay mãnh liệt run lên, nhất thời có một đầu Thanh Long kinh khủng xuất hiện, hư không giống như sắp bị sụp đổ.


- Ông!


Một luồng uy áp đáng sợ ép xuống phía dưới, chỉ thấy ánh mắt quái nhân trong hư không hiện lên ánh sáng đáng sợ, sau đó hắn hé miệng phun ra một ngụm rượu, ân thanh ầm ầm vang lên, hỏa diễm đáng sợ bao phủ Thanh Long trong nháy mắt, Tịch Diệt Hỏa trực tiếp đốt cháy Thanh Long thành hư vô.


- Ngươi lại thử ra tay xem.


Cuồng nhân phun ra một câu nói tràn đầy sự bá đạo, cặp mắt nhìn như bình thường kia có hiện lên vẻ đáng sợ, làm cho người vừa liếc mắt nhìn không cách nào quên được.


- Thật lợi hại, nhổ một bãi nước miếng cũng có thể huỷ diệt Thanh Long.


Thần sắc mọi người ngưng lại, trong lòng chấn động, chỉ sợ người này thật sự là tồn tại cấp bậc Lão Tổ. Cường giả Cơ gia bị người kia trách mắng thì sắc mặt trở nên khó coi, hắn chính là cường giả Thánh Đế, hơn nữa quanh người hắn còn có ba vị Thánh Đế khác, người này lại dám càn rỡ như thế, làm càn quá mức.


- Chuyện nơi đây cùng các hạ không quan hệ, nếu các hạ rời đi, tự nhiên ta sẽ không xuất thủ.


Thánh đế Cơ gia mở miệng nói một tiếng, đã bị yếu thế một lần nên hấn không muốn đi trêu chọc cường giả không biết lai lịch này nữa, các đại cổ tộc ở Thánh Thành Trung Châu không có người này.


- Các ngươi cũng không được động vào hắn.


Người này chỉ về phía Lâm Phong nói ra một câu, khiến cho đồng tử mọi người co rút lại, thần sắc những cường giả Thánh Đế kia hiện lên ánh sáng khác lạ, một người trong đó hừ lạnh nói:


- Các hạ thật càn rỡ, hôm nay chúng ta nhất định muốn Lâm Phong rồi, bất kể ngươi là người phương nào cũng không thể ngăn cản, hiện tại ta khuyên các hạ rời đi thì tốt hơn.



- Bất kể các hạ là người phương nào thì ngươi cũng không thể nhúng tay vào chuyện tình của tứ đại cổ tộc Thánh Thành Trung Châu được.


Từng đạo thanh âm vang lên, những cường giả Thánh Đế này không có một người nào lương thiện cả, cường giả Thánh Đế, đã chạm đến đỉnh phong, là Thánh nhân cao cao tại thượng, cái loại cường giả cấp bậc này đều cực kỳ hiếm thấy, bởi vậy Thánh Đế đỉnh phong đã có thể xưng người đứng tại đỉnh phong. Nội tình những cổ Thánh Tộc kia qua lần này đều lộ ra hết, ai cũng là cường giả Thánh Đế uy chấn thiên địa, bọn họ làm sao có thể bị một người làm cho kinh sợ. Cường giả trong hư không liếc mắt nhìn xung quanh, lần thứ hai lấy bầu rượu trên người ra tu một ngụm thật lớn, cười nói một cách cuồng vọng:


- Các ngươi động đến hắn thử xem.



- Láo xược!



- Thật càn rỡ.



- Bổn tôn sẽ động hắn cho ngươi nhìn.


Chỉ thấy Thánh đế Cơ gia bước về phía Lâm Phong, trong hư không xuất hiện một luồng phong ba đáng sợ, giống như cuồng phong càn quét thiên địa, mỗi một bước bước ra sẽ có một luồng khí lưu kinh khủng ép tới, chỉ thấy hắn tự tay chụp một cái, nắm lấy ánh sáng màu xanh bao phủ trên người Lâm Phong. Tuy nhiên hắn vẫn thấy cường giả trong hư không uống rượu như trước, giống như chuyện này cùng hắn không có liên hệ gì. Nhưng đúng vào lúc này, ánh mắt cường giả trong hư không nhìn về phía Thánh đế Cơ gia, người này hé miệng phun ra một ngụm rượu, hóa thành một thanh lợi kiếm đáng sợ, mỗi một giọt rượu giống như một thanh kiếm, đâm vào hư không phát ra tiếng hét giận dữ.


- Sụp đổ!


Ống tay áo Thánh đế Cơ gia cuốn qua, nhất thời hư không nổi lên một cơn gió cuồng mãnh.


- Rượu xuyên thấu bình chướng.

.. Cường giả trong hư không nói một tiếng, sau đó đạp không bước ra, từng giọt xuyên thấu lực lượng sụp đổ, bắn giết về phía Thánh đế Cơ gia như trước, khiến cho ánh mắt ngươi kia cứng ngắc lại, sắc mặt biến đổi, rượu có năng lực phá đạo?


- Đạo Ý trong lòng!


Người nọ quát lên một tiếng, sóng âm cuồn cuộn chấn động hư không, thanh âm khiến toàn bộ thiên địa sinh ra sự cộng minh, chỉ thấy hắn tiếp tục phun ra một ngụm rượu, quang hoa màu vàng chiếu rọi hư không, giống như hóa thành một loại lao tù phong toả thiên địa.


- Thật lợi hại!



- Người nào đây, nhân vật cấp bậc Lão Tổ sao?


Trong lòng mọi người sinh ra sóng gió, người này thật mạnh, một giọt rượu xuyên phá đạo, Đạo Ý giữ trong lòng, một ngụm rượu phun ra hóa thành kiếm quang vô tận xuyên thấu Đạo Ý, ngụm rượu thứ hai phun ra, hóa thành lao tù màu vàng, cái lao tù này vẫn điên cuồng diễn hóa, giống như từng đạo thần tinh chói mắt, nhốt cả thiên địa vào bên trong Mà đúng lúc này, cường giả lạ mặt kia phin ra một ngụm rượu lần thứ ba, lần này mỗi một giọt rượu đều hóa thành một đạo thanh quang, nơi đi qua hư không phát ra tiếng vang xoẹt xoẹt, giống như sắp bị hủy diệt. Lâm Phong ở cách chiến trường không xa nên hắn có thể thấy rõ ràng cảnh hai người giao phong, có thể nói hoặc cường giả trong hư không há miệng phun rượu giết địch, Đạo Ý giữ trong lòng, hắn giống như đã vượt qua đạo uy. Thánh đế Cơ gia bay lên trời đánh ra một con Thanh Long, bổ ra một con đường trong hư không, khí lưu giống như bị chia ra làm đôi cuồn cuộn thối lui.


- Sát!


Cường giả Cơ gia chợt quát một tiếng, quyền mang đến từ viễn cổ đuổi giết ra, một quyền kia huỷ diệt muôn đời, ngàn vạn quyền ảnh khiến cho hư không không ngừng nhảy lên, vạn vật che phía trước đều phải sụp đổ.


- Ta nói ngươi không nên động đến hắn.


Cường giả trong hư không nhàn nhạt nói một tiếng, cước bộ vẫn bước về trước, hắn không bị thiên địa công kích, miệng lại phun ra một ngụm rượu, hóa thành một quầng sáng xé mở không gian, quyền mang giống như bị yên chôn vùi trong đó, thân thể của hắn tiếp tục hướng về phía trước, mặc kệ cuồng phong sóng lớn oanh kích trên người, từng sợi ánh sáng lóng lánh trong ống tay áo điên cuồng chuyển động, thân hình so với núi còn muốn cao ngạo hơn, sáng chói hơn sao trời, hắn không thèm quan tâm đến Thánh Đế đạo uy.


- Hắn là người thế nào?


Một vị cường giả cấp bậc Lão Tổ Cơ gia kinh hô một tiếng, trên mặt lộ ra thần sắc kinh hãi.


- Đạo, hắn không bị lực lượng của đạo ảnh hưởng.


Cường giả Doanh gia chỉ cảm thấy trong lòng có chút bế tắc, ánh mắt cứng ngắc lại giống như quên mất nên làm gì. Giờ khắc này, toàn bộ chiến đấu trong hư không đều ngừng lại, ánh mắt của mọi người đều hướng vào trong phiến hư không bị phong tỏa.


- Hình như có nhân vật tuyệt thế xuất hiện?


Đám người ở ngoài xa cảm giác trái tim của mình ngừng đập, giờ khắc này, Thánh đế Cơ gia giống như một đứa trẻ con vậy, bị đùa bỡn trong lòng bàn tay, còn đối phương thì hào khí ngút trời, uống rượu nói chuyện, giết địch trong vô hình. Không chỉ bọn họ, mà tất cả cường giả của Cổ Giới tộc cũng sững sờ, sắc mặt cứng ngắc nhìn về chỗ đang diễn ra chiến đấu, bọn họ đã im lặng vô số năm nên giờ bọn họ muốn Cổ Giới tộc đại phóng quang mang trở lại, mượn cơ hội trợ giúp Lâm Phong khiến ngoại giới không thể quên lãng sự tồn tại của Cổ Giới tộc, tuy nhiên bọn họ không lường trước được mình chạm phải một nhân vật như vậy.


- Đồn đãi Thánh Đế cũng không phải đỉnh phong của võ đạo, trên Thánh Đế còn có cường giả siêu phàm nhập Thánh, chân chính bước nhập Thánh cấp, bọn họ siêu thoát Ba Ngàn Đại Đạo, lực lượng của đạo không đủ huỷ diệt bọn họ, bọn họ không e ngại công kích của đạo.


Mọi người quan sát chiến đấu phía trước rồi thì thầm trong lòng, bất khuất, đạo uy!


- Có rượu làm bạn, cần gì lên trời ôm tinh thần!


Giọng nói của vị cường giả kia giống như tiếng thở dài đến từ thời viễn cổ, thở dài vì Thánh đế Cơ gia, tiếng nói vừa ra, hình như có từng khỏa thần tinh chói mắt hạ xuống, thần tinh trầm trọng như núi cao, còn thân thể hắn đứng trong vô số khoả thần tinh, gánh vác thanh thiên, giống như tuyệt thế Vương Giả chân chính.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp