Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1970 - Ngăn cản đám hỏi


...

trướctiếp

Sau khi sự kiện vấn đạo Hoàng Bảng kết thúc Thánh Thành Trung Châu đột nhiên trở nên an tĩnh rất nhiều, những nhân vật yêu nghiệt trên Hoàng Bảng cũng bắt đầu bế quan dốc lòng tu luyện một đoạn thời gian, đánh một trận như thế hầu hết mọi người đều có một chút ngộ.

Những người chưa từng nhập đạo, đối với đạo lĩnh ngộ càng sâu một tầng, có tâm vấn đạo càng mãnh liệt. Mỗi một lần vấn đạo Hoàng Bảng xong sẽ xuất hiện một nhân vật thiên tài, trở thành cường giả vấn đạo, đối với những người bài danh phía dưới Hoàng Bảng, tranh đấu của những người phía trước có lực tác động vào bọn hắn rất lớn, kích thích mỗi một dây thần kinh của bọn họ, khiến cho tâm thần bọn họ dao động. Lần vấn đạo Hoàng Bảng này, trong mắt rất nhiều người là sự kiện trăm năm qua mới có một lần, đương nhiên hiệu quả nó tạo thành không yếu. Lần này Lâm Phong cũng có thu hoạch rất lớn, trong quá trình khiêu chiến, hắn có điều đột phá, ngộ ra hồn lực Ma Thần, dung nhập Sinh Tử Đạo Ý vào trong đó, trận chiến này cũng làm cho hắn hiểu rõ ràng hơn, trong quá trình cường giả tranh đấu thần hồn chiến cũng rất trọng yếu, nếu công kích của thần hồn không được, nếu lực lượng thủ hộ yếu ớt, lúc giao chiến cùng người khác, người ta thậm chí không cần động thủ cũng có thể trực tiếp gạt bỏ thần hồn của ngươi, giống như Quỷ Lệ vậy, nếu như đối mặt với một Vũ Hoàng đỉnh phong, một ánh mắt của Quỷ Lệ cũng có thể giết người, thần hồn công kích của hắn phi thường lợi hại, lực lượng quỷ thần lực trực tiếp giết chết thần hồn đối phương. Lúc này, Lâm Phong ngồi khoanh trên thác nước, đây đã là ngày thứ bảy, thương thế trên người hắn đã dần dần khôi phục, trước người Lâm Phong có một miếng ngọc giản lơ lửng, giờ phút này thần niệm của Lâm Phong đang trong ngọc giản.


- Phật và ma đối lập, nhưng phật và ma vẫn có chỗ tương tự, Quỷ Lệ sở ngộ Quỷ Vương Dạ Xoa, cùng Dạ Xoa do Đấu Chiến Tăng sở ngộ ra không cùng một loại, Quỷ Vương Dạ Xoa và Kim Cương Dạ Xoa Minh Vương.


Lâm Phong nói nhỏ trong lòng, trong đầu hắn lúc này như có năm Minh Vương Pháp Tướng, ngũ tôn pháp tướng lần lượt là Bất Động Minh Vương, Hàng Thế Tam Minh Vương, Quân Đồ Lợi Minh Vương, Đại Uy Đức Minh Vương cùng Kim Cương Dạ Xoa Minh Vương, giờ phút này Lâm Phong đang cảm ngộ Kim Cương Dạ Xoa Minh Vương, vô số ánh sáng không ngừng thẩm thấu vào trong đầu hắn, huyễn hóa ra pháp tướng ba đầu sáu tay, cầm kim cương linh, ngũ cổ đẳng binh nhận, tiếng chuông điếc tai vang lên có thể phá hủy tất cả lực lượng tà ma. Minh Vương kinh này đoạt được trên người Cự Tử, được Lâm Phong chỉnh lý thu hoạch nên nó chính là trọng bảo, trước kia hắn không có tận lực nghiên cứu, nay Hoàng Bảng vấn Đạo Tâm khiến hắn có chút cảm ngộ, Lâm Phong cho rằng Minh Vương kinh đối với việc hắn tu luyện thần hồn công kích cùng phòng thủ có tác dụng rất lớn, một số thần thông của phật môn vốn rất lợi hại, trong mắt rất nhiều người, tu sĩ phật đạo đều là người thần bí. Một đoạn thời gian trôi qua, Lâm Phong đã trải qua một lần Thiên Ma kiếp trong thế giới vũ hồn, hắn lại thừa nhận nỗi đau Thiên Ma Giải Thể lần nữa, việc này khiến cho thân thể hắn trở nên cường đại hơn mấy lần, hôm nay hắn đánh một quyền cũng có lực lượng như thần thông công kích, uy lực rất cường thịnh, chỉ cần tiếp tục như vậy cho đến khi hắn trải qua chín lần Thiên Ma kiếp trong cảnh giới Trung Vị Hoàng, trải qua vài lần Thiên Ma Giải Thể, thân thể của hắn sẽ bước vào cảnh giới Thượng Vị Hoàng đỉnh phong. Đương nhiên, Lâm Phong vẫn thấy chuyện quan trọng nhất là cảm ngộ lực lượng đại đạo, mỗi một lần Lâm Phong tưởng mình đã nắm giữ thì lại cảm thấy nó hư vô mờ mịt, hắn đã chưởng khống Sinh Tử Đạo, muốn lĩnh ngộ loại đạo thứ hai thì độ khó càng lớn hơn nữa. Nhưng vào lúc này, đôi mắt Lâm Phong mở ra, bên cạnh Lâm Phong, lại xuất hiện một đạo thân ảnh Lâm Phong khác, phân thân của hắn. Thân ảnh hai người dung hợp làm một, trong đôi mắt Lâm Phong có một đạo ánh sáng lạnh hiện lên, vấn đạo Hoàng Bảng đã kết thúc được một đoạn thời gian, Bùi gia đã chính thức hướng Ngân tộc cầu hôn, hai đại cổ tộc tán thành đại sự, ngày mai Bùi gia sẽ làm thiết yến khoản đãi các cổ Thánh Tộc trong Thánh Thành Trung Châu, đồng thời họ sẽ cùng Ngân tộc trong yến hội thương thảo ngày đại hôn của Bùi Đông Thanh cùng với Ngân Nguyệt. Sự thực, nếu như đây chỉ là chuyện Bùi Đông Thanh lấy vợ hay chuyện Ngân Nguyệt lập gia đình thì Ngân tộc cùng Bùi gia sẽ không gây ra động tĩnh lớn như vậy, Bùi Đông Thanh và Ngân Nguyệt không phải hai người quá mức chói mắt của cổ Thánh tộc, tuy nhiên sau lưng chuyện này lại là hai đại cổ Thánh tộc tiến hành đám hỏi, ý nghĩa của nó vượt ra xa chuyện lập gia đình cùng cưới vợ. Đối với chuyện này, người trong Thánh Thành Trung Châu đương nhiên biết rõ. Ánh mắt Lâm Phong chuyển qua, chỉ thấy Lâm Vô Thương ngồi ngẩn người bên cạnh dòng sông, Tiểu Nhã ở cùng hắn, hiển nhiên Lâm Vô Thương cũng có được tin tức, chuyện lớn như vậy, rất dễ dàng truyền tới Thánh Thành Trung Châu.


- Vô Thương.


Lâm Phong gọi Lâm Vô Thương một tiếng, ánh mắt Lâm Vô Thương chuyển qua, lập tức đi tới bên người Lâm Phong nhưng hơi cúi đầu, trên mặt lộ ra chút vô tình, hắn nghe Lâm Phong mở miệng nói:


- Ngày mai đi cùng ca đến Bùi gia “Chúc mừng".



- Ca!


Lâm Vô Thương sửng sốt, còn muốn đi chúc mừng sao? Lâm Phong cười cười, đứng dậy, vuốt vuốt đầu Lâm Vô Thương, ánh mắt nhìn về phương xa, nói:


- Ta chỉ có một đệ đệ, giờ đệ đã tìm được người yêu rồi, hơn nữa cô gái kia cũng thích đệ, ta sao có thể không thành toàn cho các ngươi, nhưng Vô Thương à, sau này đệ phải nhớ kỹ chuyện gì cũng phải dựa vào chính mình, chỉ khi đệ có được lực lượng mạnh mẽ, người khác mới không dám không đếm xỉa đến đệ.



- Vâng!


Lâm Vô Thương gật đầu, ánh mắt trở nên đỏ đậm, hắn làm sao không hiểu đạo lý kia. Lâm Phong thở dài một tiếng, trước kia hắn đã từng nghĩ đến chuyện sau này, để Vô Thương không chịu áp lực gì lớn lên, lớn lên dưới sự che chở của hắn, tuy nhiên thế giới võ đạo có một số việc không đơn giản như hắn tưởng tượng, mượn việc của Ngân Nguyệt để nói cho Vô Thương biết cũng tốt, chuyện này đối với Vô Thương có kích thích không nhỏ. ... Bùi gia, một trong các cổ Thánh tộc của Thánh Thành Trung Châu, đã truyền thừa qua vô số năm tháng, tọa lạc trong một toà sơn mạch thuộc khu vực phía bắc Thánh Thành, trong tộc có vô số cường giả. Sơn mạch mênh mông kéo dài vài ngàn dặm, nếu như có người đứng dưới chân sơn mạch, tất nhiên sẽ cảm giác được mình rất nhỏ bé, nếu như quan sát toà sơn mạch này trong hư không, sẽ phát hiện ra bên trong sơn mạch đồ sộ này có nhiều toà kiến trúc nối lại thành một mảnh, đó là những cung điện cổ xưa, uốn lượn trong sơn mạch vô tận, đây chỉ nhìn bề nổi bên ngoài đã thế, bên trong còn có rất nhiều tiểu thế giới, mà mắt không thể thấy. Ngày thường toà sơn mạch này rất trống vắng nhưng hôm nay lại có người ngự không mà đến, bay vào một địa phương nào đó của sơn mạch, thật giống như có một thiên môn hư ảo, mặt trên có khắc hai chữ “Bùi gia” rất lớn, bên cạnh đó có từng cái cột đá cổ xưa, mây mù quay cuồng không ngừng, khi Lâm Phong đi đếnnơi này, cảm thấy nó giống như Nam Thiên Môn trong truyền thuyết. Lâm Phong mang theo Lâm Vô Thương hạ xuống trước Bùi gia, chỗ này có một người của Bùi gia nghênh đón khách nhận ra Lâm Phong, ngày đó hắn cũng có mặt trong sự kiện vấn đạo Hoàng Bảng.


- Lâm Phong!


Chỉ thấy người nọ nhướng mày, nhìn Lâm Phong cùng Lâm Vô Thương, nói:


- Ngươi đến đây làm gì?



- Bùi gia thiết yến, ta đến đây chúc mừng, chẳng lẽ Bùi gia không hoan nghênh?


Lâm Phong bình tĩnh nói, khiến ánh mắt cường giả Bùi gia lóe lên, nhìn thật sâu vào trong mắt Lâm Phong cùng Lâm Vô Thương, điều đâu tiên hắn nghĩ đến là Lâm Phong đến đây quấy rối, nhưng mà chỉ có hai người Lâm Phong và Lâm Vô Thương, cho dù bọn họ có muốn quấy rối, cũng có thể làm được cái gì.


- Đã như vậy, mời.


Cường gia Bùi gia thản nhiên nói, thân là cổ Thánh Tộc nên mặc dù Bùi gia biết Lâm Phong không phải thành tâm đến chúc mừng, nhưng bọn họ cũng không thể không có độ lượng, ngăn Lâm Phong ngoài cửa không cho vào được. Từ cửa chính đi vào, Lâm Phong bước chân vào Bùi gia, xuyên qua rất nhiều hành lang dài, mới đi đến trước một tòa cung điện tráng lệ, nơi này cực kỳ rộng rãi, có khả năng chứa đén mấy vạn người cũng không thành vấn đề, lúc này đã có rất nhiều người đến, tất cả bọn họ đều là người đến đây chúc mừng, trong đó không thiếu cường giả một số cổ Thánh tộc, tỷ như Cơ gia cùng Vũ Văn gia, đương nhiên nơi đây cũng có người Ngân tộc.


- Lâm Phong!


Lúc này, rất nhiều ánh mắt rơi trên người Lâm Phong, không bao lâu sau tất cả ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía Lâm Phong, sau khi vấn đạo Hoàng Bảng kết thúc tên tuổi Lâm Phong và Sở Xuân Thu nổi như cồn, danh tiếng của bọn họ nhất thời đã vượt qua Doanh Thành cùng Cơ Thương, trở thành chủ đề được bàn luận nhiều nhất. Mà quan hệ của Lâm Phong cùng Bùi gia và Ngân tộc, mọi người cũng biết một chút, hôm nay Bùi gia thiết yến, chuẩn bị cùng Ngân tộc thương thảo hôn sự, Lâm Phong đến khiến chuyện lộ ra vẻ chói mắt, có chút hơi quá.


- Lâm Phong!


Lúc này, ánh mắt Bùi Đông Thanh cũng nhìn về hướng Lâm Phong cùng với Lâm Vô Thương, trong mắt hiện lên một đạo thần sắc châm chọc, nói:


- Vậy, ngươi mang đệ đệ ngươi đến đây uống rượu mừng sao!



- Không phải đến uống rượu mừng, mà ta đến tặng lễ.


Lâm Phong mỉm cười nói, ánh mắt hướng về phía một vị trưởng giả Bùi gia nhìn lại, cất cao giọng nói:


- Lâm Phong ta có một đệ đệ, đệ ấy thích Ngân Nguyệt, Ngân Nguyệt cũng thích đệ ấy, bởi vậy, dù ta có dốc hết vốn liếng, ta cũng khiến cho tràng hôn sự này bị hủy bỏ.


Mọi người đều có chút hăng hái nhìn Lâm Phong, người này điên rồi, mặc dù thiên phú của hắn rất mạnh, hôm nay cũng nhận được sự coi trọng của Chiến Vương Học Viện, nhưng đám hỏi của Bùi gia và ngân tộc, hắn có thể ngăn cản được sao.


- Đáng tiếc, cho dù ngươi có nỗ lực như thế thì cũng không dùng được.


Trưởng giả Bùi gia nhìn về phía Lâm Phong, thanh âm bình tĩnh không có nửa điểm phong ba, Lâm Phong muốn ngăn cản đám hỏi này, có thể sao? Lâm Phong giống như không thèm để ý lời của đối phương, lộ ra một nụ cười, mở miệng nói:


- Nguyên nhân khiến thiên phú của ta cường đại, chính vì bộ Cổ Kinh thư này, bộ Cổ Thánh kinh kia chư vị đều đã nghe nói qua.


Mọi người nghe thấy lời nói của Lâm Phong thì thần sắc đều trở nên chậm lại, trong đôi mắt không ít người tách ra một đạo quang mang, nhìn chăm chằm vào Lâm Phong.


- Ngươi nói ta dùng bất cứ vốn liếng gì cũng không được!


nếu như ta nguyện ý lấy Thiên Diễn Thánh Kinh làm vốn liếng thì sao! Lâm Phong nhìn trưởng giả Bùi gia, nhàn nhạt phun ra một câu nói, khiến trong lòng cường giả Bùi gia khẽ run lên, nếu Lâm Phong nguyện ý bỏ ra Thiên Diễn Thánh Kinh thì...!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp