Chiến đấu trong thức hải Lâm Phong cũng vô cùng cuồng bạo, cổ Vương của Cơ Thương chiến đấu với Ma Thần, còn Lâm Phong là một tòa cung khuyết thủ hộ lấy lực lượng bản nguyên thần hồn.
- Thương thiên cung khuyết !
Một đạo âm thanh kỳ diệu cuồn cuộn truyền ra, thần niệm Cung Khuyết phóng thích ra ánh sáng vạn trượng, hóa thành vô số sợi tơ tỏa hồn trói buộc thân hình cổ Vương lại, tử vong Ma Thần dẫm chân bay ra, tay trái đánh ra hủy diệt liên hoa về phía hư ảnh cổ Vương, đồng thời thân thể cũng ngay lập tức vọt tới trước người đối phương, tử vong cự kiếm hung hăng chém xuống. Cổ Vương phát ra một đạo âm thanh gào rú, đánh ra một quyền vô cùng cuồng mãnh, trong khoảnh khắc thần hồn bạo liệt, cổ Vương cùng Ma Thần đụng vào nhau, cả hai đồng thời bị chấn vỡ, tiêu tán đi.
- Phốc.
. . Ngoại giới, Cơ Thương và Lâm Phong đồng thời hộc ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trở nên cực kỳ tái nhợt, xem ra cổ Vương và Ma Thần đều có được lực lượng thần hồn của bọn hắn, giờ phút này cả hai bị tịch diệt nên hai người đều bị thương. Chỉ thấy Cơ Thương rít gào một tiếng, Thanh Long bay thẳng lên trời, còn trên người Lâm Phong lại tuôn ra khí tức sinh mệnh cường thịnh và đáng sợ, Tử Vong Ma Nhãn vẫn lạnh lùng nhìn chăm chú vào Cơ Thương như trước.
- Đông!
Cơ Thương lần thứ hai bước về phía trước, tiếng vang răng rắc nhất thời truyền ra, cốt cách trong thân thể Lâm Phong giống như bị tan vỡ, thân thể của hắn bị oanh ngược về phía sau một bước, giờ khắc này, Lâm Phong hít một hơi thật sâu, trong ánh mắt lộ ra sự điên cuồng.
- Hừ, lần này, ngươi rơi vào đường cùng rồi.
Bùi Đông Thanh cười lạnh một tiếng, Lâm Phong dĩ nhiên giúp đệ đệ của mình đoạt nữ nhân với hắn, giờ phút này Lâm Phong chọc giận Cơ Thương, rốt cục tử kỳ cũng đến .
- Lâm Phong!
Mộng Tình thấy vậy thì thần sắc trở nên cứng đờ, hô lên một tiếng, nếu không có cách nào kiên trì, thì bọn họ tình nguyện để Lâm Phong thừa nhận một trận thất bại.
- Cơ Thương, ngươi có cảnh giới Thượng Vị Hoàng, đối phó ta dĩ nhiên không tiếc dùng bí pháp, ngươi xứng là nhân vật phong Vương của học viện sao?
Đánh xong trận này, danh hiệu Vương của ngươi coi như không có, ngươi không có tư cách. Giọng nói của Lâm Phong giống như xuyên thấu đầu óc Cơ Thương, đâm vào tâm khảm của hắn, đồng thời, quang mang lóng lánh hiện ra, một luồng lực lượng kỳ diệu tràn ngập, chỉ thấy thân thể Lâm Phong giống như có một cây cổ thụ như ẩn như hiện ở trong đó.
- Thiên Trạch Thần Thụ.
Không ít người biết nhiều hiểu rộng ngưng lại, vì họ nhận ra thần mộc này, lực lượng pháp tắc xung quanh điên cuồng tràn về phía Lâm Phong, xoay quanh thân thể Lâm Phong.
- Hắn mới bước vào Trung Vị Hoàng, dĩ nhiên đã đi đến Thần Mộc Cốc, đạt được sự chấp thuận của thần mộc.
Trong lòng mọi người ngầm hiểu, người này đúng là một nhân vật yêu nghiệt đáng sợ. Rất nhanh, ánh mắt bọn họ lại ngưng tụ lần thứ hai, chỉ thấy thân thể Lâm Phong có một đóa liên hoa trắng tinh như ẩn như hiện, lúc Thanh Liên nở rộ, dưới chân Lâm Phong cũng xuất hiện hư ảnh của Thanh Liên, không chỉ có như thế, quanh người Lâm Phong còn có rất nhiều Thanh Liên nở rộ, nhìn cực kỳ mỹ lệ.
- Ngươi mượn thần mộc cùng Thanh Liên lực, đây không phải là lực lượng của ngươi?
Lúc này, Bùi Đông Lai nhìn chăm chú Lâm Phong lạnh lùng nói.
- Ngươi câm đi.
Lâm Phong chợt quát lên một tiếng, ánh mắt nhìn về phía Bùi Đông Lai, Tử Vong Nhãn lạnh đến mức chí cực nhìn hắn, nói:
- Vấn đạo Hoàng Bảng, do cung chủ Nhân Hoàng cung chủ trì, tuy nhiên ngươi luôn nhằm vào ta là ý gì, ta mượn thần mộc lực cùng với Thanh Liên lực là sai quy tắc, chẳng lẽ Cơ Thương dùng bí pháp không phải mượn Thanh Long lực sao, tại sao vừa rồi ngươi không mở miệng, buồn cười, nếu như thế này vấn đạo Hoàng Bảng không cần người chủ trì cũng được.
Thần sắc mọi người ngưng tụ, trong lòng thầm than, không sai, tuy nói Cơ Thương dùng bí pháp năng lực kỳ lạ của Cơ gia, nhưng cái gì đã xưng là bí pháp thì hiển nhiên người dùng mượn lực lượng ngoại vật, không phải lực lượng thuộc về bản thân, bằng không nó cũng không cần xưng là bí pháp, Cơ Thương dùng bí pháp là muốn mượn lực lượng kỳ diệu của Thanh Long, mặc dù Lâm Phong rõ ràng mượn lực lượng thần mộc cùng với lực lượng Thanh Liên, nhưng Cơ Thương mượn được, vì sao hắn không thể. Bùi Đông Lai bị Lâm Phong trách mắng, nhất thời sắc mặt trở nên khó coi, hắn thân là đệ tử Nhân Hoàng cung, nhận mệnh của Nhậm Thiên Hành sư huynh đến chủ trì lần vấn đạo này, bị người ta quát mắng vô lễ như thế, nhưng hắn lại không nói được gì.
- Ngươi mượn lực lại có thể như thế nào.
Cơ Thương nói ra một câu lạnh như băng, chỉ thấy trên cánh tay của hắn giống như có một đầu Thanh Long quấn quanh từ trên xuống, không gian phía trước giống như đều là hư ảo, không ngừng sụp đổ huỷ diệt. Lâm Phong không để ý đến lời nói của Cơ Thương, chỉ thấy bàn tay hắn chậm rãi thò vào chỗ sâu trong hư không, trong khoảnh khắc, lực lượng pháp tắc hội tụ trong lòng bàn tay hắn, Phong Hệ Pháp Tắc, Hỏa Diễm Pháp Tắc, lôi điện, trớ chú. . . Các hệ pháp tắc giống như từ không gian bị triệu hồi ra, khắp thiên địa đều biến sắc. Pháp tắc ở trong tay Lâm Phong hội tụ thành một đạo pháp tắc có vận tốc ánh sáng, vậy mà chúng điên cuồng hòa trộn vào nhau..., hóa thành một đóa tử vong hắc ám liên hoa, đóa liên hoa này không ngừng ngưng co lại, tuy nhiên lực lượng pháp tắc ẩn chưa trong đó lại vô cùng đáng sợ.
- Chuyện này.
. . Thần sắc mọi người cứng ngắc lại, làm sao có thể, đây là Đạo Ý gì, Thiên Trạch Thần Mộc khiến Lâm Phong có được lực tương tác đáng sợ giữa các loại pháp tắc, khiến cho pháp tắc trong thiên địa hội tụ trên người hắn, mà loại Đạo Ý này dĩ nhiên để pháp tắc hòa trộn lại với nhau, các hệ pháp tắc của Lâm Phong hóa thành một đóa tử vong hắc liên, tràn ngập uy áp nhàn nhạt, làm cho người ta có cảm giác kinh hãi. Cơ Thương đang bước về phía trước cũng phải ngừng lại, thần sắc hơi cứng đờ, hiển nhiên, hắn cũng cảm nhận được uy hiếp đáng sợ ẩn trong hắc liên. Trầm mặc trong giây lát, Cơ Thương vươn tay ra, giữa thiên địa, giống như có ánh sáng Thanh Long điên cuồng tràn vào trong thân thể của hắn, trên người hắn giống như có hư ảnh Thanh Long xoay quanh, Đế uy đáng sợ tràn ngập ra, làm cho người ta có cảm giác run sợ.
- Cơ Thương chuẩn bị cùng Lâm Phong va chạm trực diện.
Mọi người đều cảm nhận được hai cỗ uy áp hủy thiên diệt địa kia, trong lòng cảm thấy run sợ, nếu va chạm thì uy lực sẽ đáng sợ đến cỡ nào? Ánh mắt Lâm Phong và Cơ Thương va chạm vào nhau trong hư không, giống như là cổ Vương và Ma Thần, vĩnh hằng bất biến, rốt cục bước chân của bọn hắn cũng đạp ra ngoài. Một bước này bước ra, khiến tâm của người tâm hung hăng run lên, giống như bắt đầu chuyển động vậy.
- Đông!
Thân ảnh hai người càng ngày càng gần, một đầu Thanh Long vô cùng khổng lồ đánh về phía Lâm Phong, mà Hắc Liên cũng dần dần phóng đại trong hư không, hóa thành một gốc cây hủy diệt tử vong liên. Một chùm sáng làm đau mắt người khác nở rộ, hư không giống như đều bị che khuất, thậm chí mọi người còn phát hiện thân thể Cơ Thương và Lâm Phong cũng bị chùm sáng nuốt mất, cả hai đều biến mất trong khí lưu hủy diệt, vùng thiên địa này hóa thành hư không tịch diệt, lực lượng kinh khủng khuếch tán ra xung quanh Nhân Hoàng đài, xung kích lên Nhân Hoàng thiên trụ.
- Đi xuống.
Bùi Đông Lai quát một tiếng, không ít người nhao nhao nhảy xuống Nhân Hoàng thiên trụ, xung quanh Nhân Hoàng đài phóng thích ra quang hoa, đan vào nhau thành đường vân kinh khủng, chống cự lại cỗ lực lượng hủy diệt kia, nhưng tiếng răng rắc vẫn vang lên như trước, chuyện này khiến cho mọi người cảm giác một trận tim đập nhanh.
- Hai đứa nhóc này chơi lớn rồi.
Trong mây mù có một đạo thanh âm lo lắng truyền ra, Cơ Thương và Lâm Phong đều là người Chiến Vương Học Viện, nhưng hai tên này lại đang liều mạng. Khí lưu hủy diệt tàn phá bừa bãi trên Nhân Hoàng đài, khi tất cả tan thành mây khói, mọi người lại nhìn thấy Cơ Thương và Lâm Phong đều khoanh chân ngồi trong hư không, quần áo trên thân hai người bị rách tả tơi, đầu tóc rối tung, khóe miệng vẫn còn vương vết máu, Cơ Thương ném một miếng đan dược vào trong miệng, còn trên người Lâm Phong lại tràn ngập khí tức sinh mệnh, tuy nhiên hai người vẫn có chung một điểm, trên thân thể bọn họ có thần mộc như ẩn như hiện.
- Lưỡng bại câu thương.
Trong lòng mọi người khẽ run lên, trận chiến tranh giành vị trí thứ ba Hoàng Bảng thật thảm thiết , Cơ Thương và Lâm Phong đều bị thương nặng. Hoàng Bảng phải sắp xếp như nào đây? Rất nhiều ánh mắt nhìn về phía Bùi Đông Lai, người của Nhân Hoàng cung nhân, phải quyết định bài danh trên Hoàng Bảng.
- Lúc đầu Lâm Phong đã chiếm cứ ưu thế, sau này Cơ Thương sử dụng bí pháp mới có thể phản kích, hôm nay cả hai đều bị thương thì vị trí thứ ba Hoàng Bảng, đương nhiên thuộc về Lâm Phong rồi.
Hầu Thanh Lâm bình tĩnh mở miệng, có người âm thầm gật đầu, bài danh như vậy là không có vấn đề.
- Chiến đấu lúc trước không phân ra thắng bại, mặc dù sau này Cơ Thương sử dụng bí pháp, nhưng Lâm Phong cũng mượn lực lượng thần thụ, hiển nhiên hắn còn mượn lực lớn hơn nữa, trận chiến này Cơ Thương thắng.
Có người phát ra ý kiến bất đồng, và người này cũng chính là người Cơ gia.
- Có lý.
Bùi Đông Lai khẽ gật đầu, ánh mắt nhìn hướng về phía Lâm Phong, nói:
- Lâm Phong, trận chiến này ngươi mượn ngoại lực lớn hơn, nên ngươi bài danh thứ tư Hoàng Bảng, ngươi có ý kiến gì không.
Khí tức sinh lệnh trên người Lâm Phong cuồn cuộn, đôi mắt khẽ mở ra, nhìn Bùi Đông Lai, hỏi ngược lại:
- Ta có ý kiến, chẳng lẽ ngươi sẽ đặt ta ở vị trí thứ ba?
- Không biết.
Bùi Đông Lai đạm mạc nói.
- Vậy ngươi hỏi lời thừa này làm chi.
Lâm Phong bình tĩnh nói, khiến cho thần sắc Bùi Đông Lai cứng đờ. Bùi Đông Lai hừ lạnh một tiếng, trong mắt có hàn ý lóe ra:
- Mặc dù chuyện này đã định, nhưng ta nhất định phải nói cho ngươi biết một tiếng, mặt khác, lần vấn đạo Hoàng Bảng lần này kết thúc, Ngân thụy tiền bối của Ngân tộc sẽ tuyên bố hôn sự của Đông Thanh cùng tiểu công chúa Ngân Nguyệt, lần trước ngươi đến cầu hôn thay cho đệ đệ, còn phải nói một tiếng xin lỗi.
Ánh mắt cường giả Ngân tộc khẽ ngưng tụ, Ngân thụy liếc nhìn Bùi Đông Lai thật sâu, tin tức này vốn để hắn đến tuyên bố mới đúng, Bùi Đông Lai nói ra trước, chẳng khác gì chặt đứt đường lui của hắn, đồng thời kích động Lâm Phong. Chỉ thấy ánh mắt Lâm Phong bình tĩnh vô cùng, đạm mạc nhìn Bùi Đông Lai, trên mặt của hắn lộ ra một nụ cười châm chọc.
- Nhân Hoàng cung chủ trì vấn đạo Hoàng Bảng, bài danh các vị trí trên Hoàng Bảng vô số năm, được Thánh Thành Trung Châu thờ phụng, vì Hoàng Bảng có một loại ý nghĩa tượng trưng, tuy nhiên lần vấn đạo Hoàng Bảng này đã mất đi ý nghĩa tượng trưng, chẳng lẽ ngươi cho rằng người ta còn có thể quan tâm đến Hoàng Bảng sao?
Lâm Phong lộ ra ý miệt thị, nói:
- Vị trí thứ ba Hoàng Bảng đối với ta chỉ là râu ria mà thôi, thực lực của ta ở chỗ này, bài danh Hoàng Bảng có hay không cũng không quan trọng, ta chỉ muốn nhìn rõ ràng sự thật, khi Hoàng Bảng mất đi tên tuổi những người chói mắt, nó cũng chỉ là một tờ giấy lộn, Nhân Hoàng cung cần những cái tên này, chứ không phải những cái tên này cần các ngươi, nếu như ngươi không cho là đúng, thì cứ thử mang tên của ta bỏ ra khỏi Hoàng Bảng một lần đi.
Lâm Phong chỉ ngón tay vào Bùi Đông Lai, trong đôi mắt lộ ra sự châm chọc, Bùi Đông Lai dám gạch bỏ tên của Lâm Phong ra khỏi Hoàng Bảng sao? Hiển nhiên hắn không dám, nói vậy Hoàng Bảng chỉ là một tờ giấy lộn, được con người làm ra mà thôi!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT