Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1952 - Vấn tranh phong


...

trướctiếp

Vào lúc này, tất cả những vị cường giả ở trên Nhân Hoàng Thiên Trụ đều cảm thấy bất ngờ, bọn họ đều không ngờ Lâm Phong lại có thể đánh được tiếng chuông thứ 11.

Nhưng trong lúc bọn họ đang chìm trong sự bỡ ngỡ, một cơn Tử Vong Phong Bạo kinh khủng đã bắt đầu tàn phá bừa bãi trong cơ thể của Cơ Thương. Dù cho cả người Cơ Thương đều được Băng Diệt Đạo Ý bao phủ, nhưng đám tử khí kia vẫn điên cuồng ăn mòn cơ thể hắn, khiến hắn không thể không sử dụng sức mạnh của Thanh Long Đồ Đằng. Giờ phút này, Cơ Thương đang được một con Thanh Long cổ Vương hổ trợ, nên sinh cơ trong cơ thể hắn vô cùng mênh mông và cường thịnh. Chỉ còn Thanh Long vẫn còn tồn tại, sinh cơ trong cơ thể hắn sẽ bất diệt, tử khí không làm gì được hắn.


- Lớn lối không biết xấu hổ.


Sau khi loại bỏ toàn bộ tử khí trong cơ thể, Cơ Thương lạnh lùng mỉa mai Lâm Phong. Mặc dù Lâm Phong có thể nghe được những lời mỉa mai của hắn, nhưng lúc này hắn đang bận một việc khác, nên cũng không rảnh để ý đến đối phương. Lúc này, cơ thể Lâm Phong đang bị một lượng tử khí khổng lồ tàn phá, khiến cho hắn có cảm giác như tánh mạng mình tiêu tán bất cứ lúc nào. Tuy nhiên, trong cơ thể hắn vẫn có một tia sinh cơ bất diệt, tựa như một chiếc đèn thủ hộ tánh mạng hắn.


- Đã sớm đã biết, tịch có khả năng tử, ta nghe thấy tự thân đạo, kề cận tử vong, tuy nhiên, há có thể chết thật, đây là của ta nói.


Lâm Phong tự nhủ một tiếng, rồi lập tức đánh ra hai quyền về phía Nhân Hoàng chung. Mà khi những người xung quanh thấy cảnh đó, trái tim của họ nhảy lên một cái.


- Keng!


Ngay khi mọi người định quát lên ngăn cản Lâm Phong, tiếng chuông thứ 12 đã vang lên, tiếng chuông đó lập tức khiến cho tất cả tử khí ào át chảy vào trong cơ thể Cơ Thương. Vào lúc này, Cơ Thương hắn cảm thấy mình sẽ chết, hắn hóa thành một cái bóng, nhảy khỏi Nhân Hoàng Thiên Trụ. Sau khi rơi xuống đất, Cơ Thương đã tránh thoát được lưỡi hái của Tử Thần, nhưng hắn lại không hề cảm thấy vui mừng sau khi sống sót, mà chỉ cảm thấy khuất nhục. Hắn không ngờ Lâm Phong lại có thể đá bản thân ra khỏi Nhân Hoàng Thiên Trụ.


- Sinh Tử Đạo vốn gian nan vô cùng, nhưng ta vẫn lĩnh ngộ được tử sinh.


Nên ta làm sao có thể bị tử khí giết chết. Nếu ngay cả sinh tử của mình còn không khống chế được, làm sao có thể ngộ Đạo. Lâm Phong thì thào nói nhỏ một tiếng, rồi vung tay lên, đánh lên Nhân Hoàng chung. Lúc tiếng chuông thứ 13 vang lên, cũng là lúc cả thiên địa biến sắc, vô số tử khí bao phủ toàn bộ 100 Nhân Hoàng Thiên Trụ. Nhưng giờ khắc này, trên Nhân Hoàng Thiên Trụ đã không còn một bóng người. Tất cả cường giả đã nhanh chóng bỏ chạy khi thấy Lâm Phong chuẩn bị đánh vào Nhân Hoàng chung rồi. Nên bây giờ chỉ có một mình Lâm Phong còn đứng sửng trên Nhân Hoàng Thiên Trụ.


- Sao hắn lại dám đánh lên tiếng chuông thứ 13, chẳng lẽ hắn đang muốn tự sát?


Khi mọi người thấy sắc mặt Lâm Phong đã trở nên xám như tro tàn vì tử khí, nhưng hắn vẫn không nhúc nhích, tựu như một người chết.


- Hắn đã chết rồi ư?


Một người trong đám người đang chăm chú theo dõi Lâm Phong, thì thào nói.


- Ta sớm đã nghe nói, đã từng có người vì cầu đạo mà vẫn lạc trong ngày Vấn Hoàng bảng.


Nhưng lại không nghĩ tới, hôm nay lại có thể tận mắt nhìn thấy một thiên tài tử vì Đạo. Quả thật rất đáng tiếc. Lúc Lâm Phong có thể đánh được tiếng chuông thứ 12, mọi người đều nhận ra thiên phú kinh khủng và khả năng lĩnh ngộ xuất sắc của hắn. Nhưng không ngờ, gắn lại vì đánh lên tiếng chuông thứ 13, mà chết dưới Đạo của mình. Ngay khi mọi người đều cho rằng Lâm Phong đã chết, lại có người cảm nhận được một luồng sinh cơ trong Tử Vong Phong Bạo. Nhưng khi hắn định thông báo cho mọi người, hắn lại thấy cái Tử Vong Phong bạo kia dần dần hóa thành một luồng sinh cơ khổng lồ. Luồng sinh cơ đó chảy vào trong cơ thể Lâm Phong, xua tan toàn bộ tử khí trong cơ thể hắn. Lúc mọi người thấy cảnh đó, cả đám đều trở nên thẫn thờ, họ không ngờ Lâm Phong vẫn không chết. Sau khi hắn dùng Tử Vong Đạo đánh lên tiếng chuông thứ 13, đá tất cả mọi người ra khỏi Nhân Hoàng Thiên Trụ mà vẫn không có chết. Một lúc sau, đôi mắt Lâm Phong bỗng nhiên mở ra, từ trong đôi mắt đó tỏa ra một tia sáng chói mắt, khiến cho tất cả trong thiên địa đều hóa thành sinh cơ, điên cuồng tràn vào trong thân thể hắn. Sau đó, Lâm Phong đứng một mình trên Nhân Hoàng Thiên Trụ, làm cho cả Thiên Địa trở thành một mảnh yên lặng. Khi thấy cảnh đó, những người khác cũng nhao nhao bước lên Nhân Hoàng Thiên Trụ. Ánh mắt tất cả bọn họ đều nhìn Lâm Phong và cảm thán.


- Người này quả thật yêu nghiệt, đạo uy của hắn rất cường đại, tuyệt đối không kém những thiên tài trong top 10 Hoàng bảng, thậm chí còn mạnh hơn.


Vào lúc này, tất cả cường giả của Nhân Hoàng cung cũng nhìn về phía Lâm Phong, họ cũng không ngờ hắn có thể đánh lên 13 tiếng chuông. Sau một lúc, Nhậm Thiên Hành mới dời mắt khỏi Lâm Phong, nhìn về phía mọi người nói:


- Còn có.

.. Ai muốn đánh Nhân Hoàng chung nữa không? Sau khi nghe xong, tất cả cường giả trên Hoàng bảng đều trở nên trầm mặc. Sau khi Quỷ Lệ, Cơ Thương đi lên đánh chuông, mọi người đều không muốn lên, để tránh mất mặt. Đặc biệt khi thấy Lâm Phong đánh được 13 tiếng, cả đám đều đoạn tuyệt ý nghĩ lên đáng chung Đến giờ phút này, trên Hoàng bảng chỉ còn 80 người, bỏ trống hơn hai mươi vị trí của các cường giả đã ngã xuống. Khi thấy bảng danh sách đó, tất cả cường giả trên đó đều cảm thấy kinh tâm động phách vì mức độ tàn khốc của Vấn Hoàng bảng. Nhưng họ cũng có cảm giác may mắn vì đã còn sống và đã lĩnh ngộ được một chút về đạo uy, khiến cho bọn họ có cảm giác mình đã gần Đạo hơn một bước. Nhất là những cường giả đã trải qua Tử Vong Đạo của Lâm Phong, nó khiến cho bọn họ cảm nhận được, cái gì mới là Đạo và uy lực của Đạo đáng sợ đến mức nào. Khi thấy mọi người đều không muốn lên đánh Nhân Hoàng chung, Nhậm Thiên Hành mở miệng nói:


- Sau khi loại trừ những người đã ngã xuống, 50 người xếp dưới cùng của Hoàng bảng đều sẽ mất đi tư cách tham dự Vấn Hoàng bảng, bài danh cũng đã được cố định, không có thay đổi gì thêm.


Sau khi Nhậm Thiên Hành vừa nói xong, không ít người thở dài tiếc nuối. Sau khi loại trừ hơn hai mươi vị cường giả đã ngã xuống, trên Hoàng bảng chỉ còn hơn 70 người. Nếu tiếp tục loại bỏ 50 người xếp cuối, số người có tư cách tiếp tục tham dự vòng tiếp theo chỉ còn lại có hơn hai mươi người. Mà hơn hai mươi vị cường giả được tham gia chỉ là một nhóm trong 35 vị cường giả đã lĩnh ngộ được đạo. Loại cục diện này khiến cho mọi người chỉ biết thở dài cảm thán, họ cũng không ngờ cường giả lĩnh ngộ được Đạo cũng không có tư cách tham dự vòng tiếp theo.


- Đông Lai sư đệ, đệ chủ trì giai đoạn hai của Vấn Hoàng bảng đi.


Nhậm Thiên Hành mở miệng nói với Bùi Đông Lai. Bùi Đông Lai khẽ gật đầu, bước ra phía trước, nhìn mọi người, nói:


- Bây giờ ta xin tuyên bố quy định của giai đoạn tiếp theo.


Người xếp hạng dưới sẽ phải lựa chọn một người bất kỳ có thức hạng cao hơn hắn để Vấn Đạo. Cả hai phải dùng đạo uy của mình khiến cho vị đối phương phải lui khỏi Nhân Hoàng Thiên Trụ, ai rớt xuống trước sẽ là người thua. Nếu người thắng là người xếp sau, hắn sẽ trực tiếp thay thế vị trí của người thua, còn người thua sẽ trở thành người xếp ở vị trí cũ của người thắng. Nếu như người xếp cuối cùng không thể ép lui được bất kỳ cường giả nào, hắn sẽ xếp cuối, để cho những người xếp trên lần lượt làm như vậy.


- Có ai còn thắc mắc gì nữa không?


Nếu không thì người xếp cuối cùng sẽ Vấn trước. Khi Bùi Đông Lai không thấy ai có ý kiến gì, hắn ra hiệu cho vị cường giả xếp thứ 26 bắt đầu Vấn Đạo. Ngay sau đó, khí tức trên người vị cường giả kia liên điên cuồng kéo lên, khiến cho thiên địa xuất hiện từng luồng chiến ý kinh khủng.


- Tinh thần thật mạnh mẽ, người này hẳn là học viên của Tuyên Cổ Học Viện.



- Oanh!


Ngay lúc đó, mọi người thấy đạo uy của vị cường giả xếp cuối kia hóa thành một cái hư ảnh, lao thẳng về hướng một vị cường giả khác. Vị cường giả bị khiêu chiến lập tức hừ lạnh một tiếng, rồi bắt đầu hóa thành Kim Thân. Khi hư ảnh của vị cường giả xếp cuối và Kim Thân của vị cường giả bị khiêu chiến va chạm với nhau tạo ra một tiếng nổ khinh thiên động địa.


- Diệt!


Sau đó, vị cường giả bị khiêu chiến chợt quát một tiếng, khiến cho hư ảnh của vị cường giả xếp cuối nổ tung. Khi vị cường giả xếp cuối thấy cảnh đó, hắn từ bỏ chuyện ép lui vị cường giả kia, đi tìm một mục tiêu khác. Một lúc sau, ánh mắt của hắn ta chỉ về hướng Lâm Phong. Trong suy nghĩ của hắn, Lâm Phong có Đạo Ý rất cường đại, nhưng tu vi của Lâm Phong lại tương đối thấp, nên phần thắng của hắn tương đối lớn.


- Đông!


Ngay sau đó, Lâm Phong cảm thấy từng đạo hư ảnh tràn đầy chiến khí đang cuồn cuộn lao về phía hắn, muốn ép hắn ly khái Nhân Hoàng Thiên Trụ. Nhưng Lâm Phong chỉ nở một nụ cười lạnh lùng, rồi bắt ra vô số tia tử vong kiếm khí, phá tan những hư ảnh kia.


- Sát!


Sau đó. Lâm Phong quát lên một tiếng, đồng thời nhìn chằm chằm vào đôi mắt đối phương. Từ trong mắt hắn như đang có một vị Tử Vong Ma Tôn xuất hiện, lao về mắt đối phương, cùng hư ảnh của đối phương tiền đấu. Cùng lúc đó, Lâm Phong cũng phóng ra vài đạo tử vong kiếm khí, ép vị cường giả kia không thể không lui lại. Mặc dù đã cố gắng né tránh, nhưng vẫn có một cổ tử khí màu xám chui vào cơ thể cường giả kia khiến sinh mệnh lực trong cơ thể vị hắn nhanh chóng biến mất. Mà Lâm Phong cũng không định tha cho đối phương, hắn lập tức huy động tử khí hóa thành một Tử Vong Trường Hà cuồn cuộn rít gào lao về hướng người nọ.


- Đông!


Khi thấy thế, vị cường giả kia tạo ra một hư ảnh để ngăn cản Tử Vong Trường Hà, nhưng hư ảnh lại trực tiếp bị thôn phệ. Sau đó, Tử Vong Trường Hà lại hóa thành vô số đạo tử vong kiếm khí, xuyên qua cơ thể hắn, trực tiếp tấn công thần hồn. Một lúc sau, đôi mắt người nọ dần mất đi tinh quang, sắc mặt hắn cũng trở nên xám ngắt, rơi khỏi Nhân Hoàng Thiên Trụ.


- Kẻ khiêu khích ta, đều phải chết.


Sau khi thấy vị cường giả kia vẫn lạc, Lâm Phong lên tiếng, nhắc nhở những người phía sau không nên khiêu chiến hắn, nếu không sẽ có kết cục giống người kia.


- Lâm Phong!


Cùng lúc đó, trong đám người đang quan sát phía xa xa đột nhiên xuất hiện một đạo sát khí lao thẳng về hướng hắn. Khỏi cần đoán cũng biết, chủ nhân của đạo sát khí đó hẳn là trưởng bối của vị cường giả vừa mới bị Lâm Phong giết. Khi thấy thiên tài đứng trong top 30 trên Hoàng bảng của gia tộc mình bị Lâm Phong giết, ai mà không điên cho được. Mặc dù cảm nhận được đạo sát khí cường đại kia, Lâm Phong vẫn tỏ ra vô cùng bình tĩnh, hắn không hề hối hận về hành vi lúc nãy, Vấn Hoàng bảng là nơi cường giả sinh ra, kẻ yếu chết đi, nên hắn cần gì phải nhượng bộ. Khi Cơ Thương khiến hắn tức giận, hắn đã đá bay Cơ Thương ra khỏi Nhân Hoàng Thiên Trụ, huống chi làm một tên xếp hạng phía sau hắn!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp