Khi thấy tất cả cường giả đã có mặt, Nhậm Thiên Hành nhìn về phía mọi người, mở miệng nói:

- Thời gian đã đến, những người không có mặt hôm nay, sẽ tạm thời bị xóa tên khỏi Hoàng bảng.


Nếu bọn họ có trở về, hãy tự mình đi khiêu chiến với các thiên tài trên Hoàng bảng. Mọi người có thể tiến lên bổ sung những vị trí bị trống. Ngay khi Nhậm Thiên Hành vừa dứt lời, lập tức có người phía dưới nhảy lên Nhân Hoàng thiên trụ, bổ sung những vị trí còn trống. Không bao lâu sau, cả một trăm cây Nhân Hoàng thiên trụ đã bị lấp đầy, mỗi một một cây trụ đều có người đứng.


- Phong sư đệ, đệ hãy chủ trì giai đoạn đầu tiên đi.


Nhậm Thiên Hành lập tức nhìn Phong Thần Thiên, mở miệng nói. Sau khi nghe xong, Phong Thần Thiên khẽ gật đầu, bước lên phía trước, nói to:


- Còn có người nào muốn khiêu chiến những người trên Hoàng bảng không?



- Có.


Sau đó, lập tức có một bóng người lập tức bước ra.


- Ta cũng tới thử xem.


Chỉ trong chốc lát, trên quảng trường đã xuất hiện thêm bốn, năm người muốn khiêu chiến Hoàng bảng.


- Không ngờ Độc Cô Bất Bại và Lang Tà đều xuất hiện.


Lúc Lâm Phong thấy trong đám người muốn khiêu chiến có Thần Ấn Vương Thể, Độc Cô Bất Bại và Giới Vương thể Lang Tà, hắn nói nhỏ một tiếng. Mặc dù bọn họ chỉ có tu vi Trung Vị Hoàng, nhưng cả hai người họ đều có Vương thể, nên sức chiến đấu của bọn họ không thể tính toán theo cách bình thường. Trong đám người muốn khiêu chiến Hoàng bảng không chỉ có Lang Tà và Độc Cô Bất Bại quen Lâm Phong. Thiên Đài cũng có hai người Hầu Thanh Lâm và Kiếm Manh muốn khiêu chiến.


- Lấy thực lực của Kiếm Manh, chuyện này cũng bình thường.


Còn Nhị sư huynh đã lĩnh ngộ được Luân Hồi Đạo, nên trên Hoàng bảng cũng sẽ xuất hiện tên của huynh ấy. Lâm Phong mỉm cười nói. Thần Ấn Vương Thể của Độc Cô Bất Bại và Giới Vương thể của Lang Tà đều vô cùng cường đại, nhưng vật thua kém Sở Xuân Thu một chút. Lúc này tu vi của hắn đã đạt đến Thượng Vị Hoàng cảnh, lại lĩnh ngộ Thôn Thiên Đạo, thực lực vô cùng đáng sợ.


- Hôm nay không hổ là ngày Vấn Hoàng bảng.


Sau một lúc, khi mọi người phát hiện có tổng cộng 13 người muốn khiêu chiến Hoàng bảng, họ cảm thán một tiếng.


- Bây giờ ta xin nói lại quy tắc của Vấn Hoàng Bảng, phàm người chủ động khiêu chiến, phải chuẩn bị tâm lý.


Sống chết có số, trong lúc khiêu chiến không được nhúng tay. Ngay khi Phong Thần Thiên vừa dứt lời, cả người hắn tỏa ra một luồng kiếm khí sắc bén phóng lên trời, khiến cho mọi người không khỏi lui bước. Sau đó, Phong Thần Thiên lại hướng mắt nhìn về phía 13 người xếp cuối đang đứng trên Nhân Hoàng thiên trụ, nói:


-Vị trí hiện tại các ngươi trên Hoàng bảng chưa phải chính thức.


Nếu như bị người khiêu chiến đánh bại, sẽ bị đá ra khỏi Hoàng bảng.


- Khi Vấn Hoàng bảng còn chưa chính thức bắt đầu, mà bị đá ra khỏi Hoàng bảng, ai cũng cảm thấy bi ai.


Một người trên Nhân Hoàng Thiên Trụ cảm thán.


- Những người đã ngộ Đạo được quyền chọn trước, ai là người tiên phong.


Phong Thần Thiên nhìn về phía 13 người Hầu Thanh Lâm, hỏi. Ngay lúc đó, Kiếm Manh thản nhiên bước lên phía trước.


- Tên, đã ngộ Đạo gì?


Phong Thần Thiên hỏi.


- Kiếm Manh, quang đạo Khi giọng nói bình tĩnh của Kiếm Manh vang lên, nó lập tức khiến cho sắc mặt của không ít người trở nên ngưng trệ.


Những Phong Thần Thiên vẫn vô cùng bình tĩnh, hướng mắt nhìn về phía 13 người xếp cuối trên Hoàng bảng, mở miệng nói:


- Ai muốn chọn hắn làm đối thủ không?



- Chỉ cần được lãnh giáo thực lực của người lĩnh ngộ Quang Đạo hiếm thấy, ta có bại cũng không sao.


Một người trên Nhân Hoàng Thiên Trụ cảm thán một tiếng, rồi lập tức xuất hiện trước mặt Kiếm Manh. Từ trên người hắn tỏa ra một luồng khí túc mênh mông tràn ngập thiên địa. Ngay lúc đó, Kiếm Manh cũng gia tăng tốc độ, lao về hướng người nọ. Ngay khi hắn chỉ cách người nọ một khoảng cách ngắn, cả người Kiếm Manh bắn ra hào quang chói mắt, khiến tốc độ hắn gia tăng một cách nhanh chóng. Như một tia sáng lao thẳng về hướng của người kia, mà thanh kiếm trên tay hắn cũng tỏa ra từ tia sáng chói mắt, khiến cho tất cả mọi người đều phải nhắm mắt.


- Rống!


Khi những tia sáng chói mắt biến mất, đôi mắt của vị cường giả kia đã rướm máu.


- Ngươi đã cho ta nhìn thấy cái gì gọi là quang đạo, rồi khiến ta trở thành người mù lòa.


Ta sẽ nhớ kỹ ngươi, Kiếm Manh. Mặc dù đôi mắt người nọ vẫn không ngừng rướm máu, nhưng hắn vẫn cố nói một tiếng, rồi lập tức rời đi. Còn Kiếm Manh thì lại bước nhảy lên Nhân Hoàng thiên trụ của vị cường giả kia.


- Không ngờ Kiếm Manh đã lĩnh ngộ được Quang đạo đến cảnh giới này.


Khi Lâm Phong nhìn thấy Kiếm Manh lần đầu tiên, hắn đã nhận ra người này là tuyệt thế thiên tài. Kiếm Manh khác với những thành viên khác của Thiên Đài, những người khác cần Thiên Diễn Thánh Kinh để tăng cường ngộ tính. Mà Kiếm Manh lại hoàn toàn dựa vào chính hắn để lĩnh ngộ Quang Đạo. Cùng lúc đó, Nhậm Thiên Hành trên Nhân Hoàng Đài dùng Nhân Hoàng bút ghi tên của Kiếm Manh lên Hoàng bảng. Nhưng đó chỉ là tạm thời ghi lên, chứ không phải bản cuối cùng. Một lúc sau, Hầu Thanh Lâm cũng đã chiến thắng đối thủ của mình. Từ một năm trước, Hầu Thanh Lâm lĩnh ngộ Luân Hồi Đạo, cộng thêm sự chăm chỉ, nên uy lực của Luân Hồi Đạo của Hầu Thanh Lâm càng thêm bá đạo, suýt nữa là khiến cho đối thủ lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục. Khi thấy cảnh đó, Nhậm Thiên Hành nhìn Hầu Thanh Lâm, nói:


- Luân Hồi thủ.


Trong vòng ba năm, hắn nhất định sẽ lọt vào top 3 Hoàng bảng. Tuy những người còn lại không có ai ngộ được đạo, nhưng cũng có mấy người đã bắt đầu tiếp xúc với đạo, chỉ cách Đạo một bước ngắn. Điển hình như Thần Ấn Vương Thể Độc Cô Bất Bại và Giới Vương thể Lang Tà, cả hai đều lấy được một vị trí trên Nhân Hoàng Thiên Trụ. Mà 3600 thần ấn lượn lờ quanh thân Độc Cô Bất Bại đã vượt xa lúc trước, mỗi lừa hắn huy động chúng, đều toát ra khí thế Vương Giả, khiến cho cường giả Thượng Vị Vũ Hoàng cũng phải run sợ. Còn Giới Vương thể Lang Tà cũng không phải dạng vừa, công kích của hắn vô cùng cuồng bạo, khiến cho đối thủ không thể kháng cự nổi. Chỉ cần hai người Lang Tà và Độc Cô Bất Bại Ngộ Đạo, thực lực của hai người sẽ có sự bay vọt về chất. Ưu thế Vương thể cũng sẽ được hiện ra, san bằng mọi cách biệt. Sau khi 13 người khiêu chiến hoàn thành khiêu chiến, thì có tổng cộng 7 người thành công, trở thành nhân vật trên Hoàng bảng. Khi mọi người thấy Vấn Hoàng bảng vẫn còn chưa chính thức bắt đầu, mà đã có một nhóm người bị loại bỏ, họ mới cảm thấy được sự tàn khốc của chuyện này. Tuy nhiên điều này cũng làm cho bọn họ rất hưng phấn, vì vào ngày Vấn Hoàng bảng mỗi mười năm một lần, đều sẽ có cường giả được Ngộ Đạo. Nhưng không biết sẽ có bao nhiêu người có thể Ngộ Đạo đây? Sau khi tất cả những người chiến thắng đã quay lại Nhân Hoàng Thiên Trụ, Phong Thần Thiên liếc mắt nhìn mọi người một cái, rồi lập tức lui về sau. Ngay sau đó, Nhậm Thiên Hành tự mình bước lên, nhìn mọi người, hỏi:


- Theo thống kê của Nhân Hoàn Cung, Hoàng bảng năm nay có tổng cộng 35 người đã ngộ Đạo, ta cũng đã tính luôn Kiếm Manh và Hầu Thanh Lâm.


Không biết có ai khác đã ngộ Đạo nữa không?


- Tất cả bọn họ đều là nhân vật thiên tài tuyệt đỉnh của Thánh Thành Trung Châu, mà mới chỉ có 35 người ngộ được Đạo.


Con đường này quả nhiên rất khó khăn. Khi nghe thấy kết quả do Nhậm Thiên Hành công bố, tất cả mọi người đều cảm thán một tiếng. Tuy ba mươi lăm người không phải quá ít, nhưng khi so sánh với ngàn vạn cường giả Vũ Hoàng trong Thánh Thành Trung Châu, số đó chỉ là hạt cát trong sa mạt. Từ đó có thể thấy, việc ngộ Đạo khó khăn đến mức nào.


- Nếu đã không còn bỏ sót ai, ta sẽ thỉnh Nhân Hoàng chung ra!


Khi Nhậm Thiên Hành vừa dứt lời, mọi người lập tức nhìn thấy phía sau lưng hắn xuất hiện một cái cổ chung vô cùng khổng lồ. Mà tám vị đệ tử của Nhân Hoàng cung phải đồng thời hợp sức mới giơ được cái cổ chung kia lên, để cho nó tự mình bay lên không trung.


- Chặc mọi người đều đã biết quy củ, nên ta cũng không nhiều nữa.


Người Ngộ Đạo sẽ đi lên đây gõ Nhân Hoàng chung, nếu ai không chịu được tiếng chung, thì phải lập tức rời khỏi Nhân Hoàng thiên trụ, để cho những người phía sau tiên lên. Ta phải nhắc trước, nến người nào cố gắng chịu đựng, mà dẫn đến cái chết, thì Nhân Hoàng Cung không chịu trách nhiệm. 50 người đầu tiên bị tiếng chuông đánh bại sẽ bị loại bỏ ngay lập tức, không còn quyền khiêu chiến 50 người còn lại. Nhậm Thiên Hành chậm rãi mở miệng, sau đó quét nhìn mọi người một cái, nói:


- Ai muốn là người đầu tiên đánh Nhân Hoàng chung không?



- Ta.


Ngay sau đó, có một người bước lên trước, người này chính là người xếp thứ 23 trên Hoàng bảng, Chu Vô Kỵ.


- Hảo, vậy ngươi hãy đánh tiếng chuông đầu tiên đi.


Sau khi nói xong, Nhậm Thiên Hành lui về phía sau. Mà đại đa số người trên Nhân Hoàng thiên trụ cũng lập tức khoanh chân ngồi xuống, chuẩn bị đón nhận tiếng chuông đầu tiên. Cùng lúc đó, Chu vô kỵ cũng đã xuất hiện bên Nhân Hoàng chung, khiến cho sắc mặt của đám người trong top sau của Hoàng bảng trở nên ngưng trọng. Ngay lúc đó, Chu Vô Kỵ đột nhiên một bước bước ra, há miệng hét lên một âm thanh kinh thiên động địa.


- Rống… Ngay khi sóng âm của tiếng gào kinh khủng kia đánh vào Nhân Hoàng chung, khiến Nhân Hoàng chung phát ra một tiếng chuông như một cơn sóng càn quét xung quanh.



- Răng rắc, xoẹt xoẹt… Khi cơn sóng âm kia biến mất, mọi người xung quanh phát hiện quần áo của không ít người trên Nhân Hoàng thiên trụ bị xé toạt.


Mà cũng có một số người đang ôm đầu kêu la, tựa như mới bị tiếng chuông đó làm tổn thương. Sau đó, mọi người lại thấy Chu Vô Kỵ đánh một chưởng về phía Nhân Hoàng chung, tạo ra một cơn sóng âm to lớn, vượt xa lúc nãy. Chỉ trong giây lát, cả thiên địa đều bị tiếng chuông làm cho chấn động, mặt đất cũng run lên bần bật. Mà tình trạng đám người trên Nhân Hoàng Thiên Trụ cũng không khá mấy, đã có mấy người phun ra máu tươi, gục ngay tại chỗ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play