Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1922 - Chư Thiên mới


...

trướctiếp

Thánh Thành Trung Châu, trong hư không, có một cổ thuyền cuồn cuộn đi về hướng Chiến Vương Học Viện.

Bên trên cổ thuyền, có ba đạo thân ảnh, trên người một người lộ ra bá đạo ý, người mặc huyết sắc trường bào, cả người tràn ngập một luồng hơi thở cường thịnh bá đạo, sau lưng hắn, có một người tùy ý ngồi đó, đôi mắt trống rỗng, không có bất kỳ thần thái nào, giống như một người mù, mà người cuối cùng đáng sợ nhất, cũng không phải thực lực của hắn mạnh bao nhiêu, chỉ do đôi đồng tử nhìn chăm chú phương xa kia tràn ngập tử vong ý kinh khủng, giống như cặp mắt kia có thể tước đoạt tính mạng người khác.


- Chiến Vương Học Viện, Cơ Vô Ưu, Nguyệt Môn… Lúc này, trong lòng Lâm Phong vô cùng lạnh lẽo, phân thân bị diệt, Thiên Đài bị khi dễ làm nhục, thù hận này cần phải lấy máu tươi để trả lại.


Tuy nhiên lúc này, chỉ thấy phía trước, có một đạo thân ảnh dạo bước hư không, người này mặc một bộ hoa phục, anh tuấn tiêu sái, trên người mơ hồ có một luồng hạo nhiên ý tràn ngập, vào thời khắc này, người nọ tựa hồ cảm giác một luồng tử vong tràn ngập, lông mày không khỏi nhảy lên, ánh mắt nhìn về hư không phía sau, lập tức thấy được cổ thuyền cuồn cuộn bay tới, khi ánh mắt của hắn rơi vào thân ảnh trên cổ thuyền kia, không khỏi sửng sốt, lập tức trong đôi mắt tuấn dật hiện lên một mảnh vui vẻ.


- Lâm Phong.


Quân Mạc Tích giẫm chân tại chỗ mà đến, không ngờ gặp được Lâm Phong tại chỗ này. Tử vong ý trong mắt chậm rãi thu liễm lại, chỉ thấy Quân Mạc Tích đã phủ xuống bên cạnh Lâm Phong, cau mày hỏi:


- Lâm Phong, mắt ngươi lạnh quá, sao lại tràn ngập tử vong ý vậy?



- Trong một lần tình cờ, ta bước chân vào cửa vào Minh Giới, cho nên đã đi vào Minh Giới một lần, rồi từ Tiên quốc thí luyện địa trở về.


Lâm Phong đáp lại, khiến thần sắc Quân Mạc Tích ngưng lại, Lâm Phong lại theo lời đồn đến Minh Giới, hơn nữa, thông qua Tiên quốc thí luyện mà trở về.


- Nghe nói Minh Giới tự thành một giới, nhưng ta chưa bao giờ chân chính đi qua.


Quân Mạc Tích cười cười, lập tức vỗ bả vai Lâm Phong nói:


- Lâm Phong, ngươi trở về cũng thật đúng lúc, hôm nay Cơ gia thiết yến mời người Cổ tộc, đồng thời, hy vọng thanh niên đồng lứa trong Thánh Thành Trung Châu có thể gặp mặt, đến lúc đó Cơ Thương sẽ xuất hiện, đúng lúc, chúng ta có thể đi nhìn thanh niên đồng lứa ưu tú của Thánh Thành Trung Châu có thực lực như thế nào?



- Cơ gia thiết yến?


Trong mắt Lâm Phong hiện lên một mảnh hàn mang, Cơ gia, gia tộc của Cơ Vô Ưu.


- Đúng vậy, Cơ Thương cũng giống ngươi trong Chiến Vương Học Viện, hắn ở học viện đã được phong Vương, có lẽ vì tạo thế, hoặc có lẽ bởi vì vinh quang, nhưng trước khi Cơ Thương phong Vương, Cơ gia mở tiệc chiêu đãi người cổ tộc cùng với thanh niên một thế hệ, ta thấy chủ yếu là thanh niên đồng lứa, có lẽ Cơ gia muốn nhìn xem hôm nay thanh niên một đời yêu nghiệt trong Thánh Thành Trung Châu so với Cơ Thương của Cơ gia hắn như thế nào đi?


Quân Mạc Tích suy đoán, lập tức nói:


- Lâm Phong, còn có một người ngươi chắc chắn sẽ biết đó là Sở Xuân Thu, thực lực của hắn tiến bộ có chút đáng sợ, hắn đã sớm bước chân vào Thượng Vị Hoàng, thậm chí hôm nay đã nuốt Thiên Đạo, tuy ta và Lang Tà có Vương thể, nhưng cũng không tiến bộ khủng bố như vậy?


Hôm nay tu vi của Quân Mạc Tích đã đến Trung Vị Hoàng, Lang Tà cũng thế, nhưng mà Sở Xuân Thu kia lại có vẻ kinh khủng hơn, hắn đã quăng bọn họ lại tận một cảnh giới, loại tốc độ này quả thật hơi dọa người rồi. Thần sắc Lâm Phong trầm xuống, hắn cảm thấy Sở Xuân Thu này hắn rất thần bí, sâu không lường được, làm cho người khác phải suy nghĩ, trước kia tại Vọng Thiên Cổ Đô, Sở Xuân Thu vẫn làm người vô cùng khiêm tốn, cực ít kết thù cùng người khác, tuy nhiên hắn lại chỉ dùng một năm rưỡi đã nhảy từ cảnh giới Hạ Vị Hoàng vượt qua Trung Vị Hoàng.


- Vậy thì đi Cơ gia một chuyến trước đi, Mạc Tích, ngươi tới dẫn đường.


Lâm Phong lộ ra một mảnh vui vẻ, thu liễm tử vong ý lại, lập tức bàn tay vung lên, nhất thời hắn lại hoán đổi một khuôn mặt mới, Cơ Thương cùng Cơ Vô Ưu đều nhận được hắn, nếu như đi Cơ gia, tự nhiên không thể dùng khuôn mặt vốn có rồi.


- Hiện tại, Tiểu Điệp vẫn tốt chứ?


Lâm Phong hỏi Quân Mạc Tích.


- Khá tốt, nàng ấy theo ta trở về Minh Vương Cung, nhưng vẫn thấy cô đơn, dù sao Minh Vương Cung cũng không phải Bất Tử Thiên Cung.


Quân Mạc Tích thở dài một tiếng, Lâm Phong vỗ vỗ bờ vai của hắn, giống như đang an ủi, Bất Tử Thiên Cung bị Vấn gia và Dược Vương Tiên Cung tiêu diệt, vì chuyện này mà Quân Mạc Tích có chút áy náy. Hai người sánh vai mà đứng, trường bào theo gió bay phần phật, con mắt của bọn hắn giống như xuyên qua thời không, quay đầu lại cảnh xuân tươi đẹp đã qua bao nhiêu năm tháng, hôm nay thực lực của bọn họ càng ngày càng mạnh, nhưng cũng mất đi sinh mệnh của rất nhiều đồ, có lẽ đây chính là vốn liếng khi theo đuổi Võ Đạo. Kiếm Manh vẫn phong ba không sợ hãi ngồi đó, nếu như đặt hắn trong một góc nhỏ, chỉ sợ không có bất kỳ người nào sẽ chú ý tới một nhân vật như vậy, mà lúc này, Ngao Hư nhìn bóng lưng của hai người, khóe miệng lộ ra một mảnh vui vẻ, huynh đệ hân chính không cần quá nhiều ngôn ngữ, chỉ cần tùy ý đứng chỗ đó, ngươi có thể cảm giác được tình cảm của bọn hắn, xem ra quan hệ của Lâm Phong cùng người mới đến này hiển nhiên không thể tầm thường, cho nên mới tùy ý như vậy. Cơ gia thiết yến, tự nhiên có vô số cường giả rồi, lúc này trong sân nhỏ vô cùng xa hoa của Cơ gia, tùy ý có thể thấy được thanh niên tuấn kiệt danh chấn một phương, trên người đều lộ ra khí chất phi phàm, có lẽ chính là bởi vì đều là người giống nhau, cho nên trong mắt của bọn hắn đều mang theo vài phần cao ngạo nhàn nhạt. Cơ Vô Ưu cùng Vũ Văn Tĩnh, cũng xuất hiện trong đám người đó, hơn nữa, Cơ Vô Ưu tựa hồ lấy thân phận chủ nhân, chiêu đãi đám người, mang theo Vũ Văn Tĩnh tùy ý cùng mọi người trò chuyện. Trong hư không, có hai đạo thân ảnh dắt tay nhau đi đến, nhất thời không ít ngẩng đầu nhìn hai người.


- Tuyên Cổ học viện Nguyễn Thị Song Kiệt, tinh thần Ý Chí cực kỳ mạnh mẻ, một khi bạo phát ra cái chiến lực đều tăng lên, hơn nữa Thần Hồn cường đại, đứng thứ năm mươi mốt và năm mươi hai trên Hoàng Bảng Thánh Thành Trung Châu.


Lúc này, một đạo âm thanh tươi sáng cuồn cuộn truyền ra, bay vào màng nhĩ của mọi người, khiến cho không ít người tăng thêm thêm vài phần hứng thú, Thánh Thành Trung Châu Hoàng Bảng, sắp xếp vị trí của các cường giả Vũ Hoàng đã biết thực lực tại Thánh Thành Trung Châu, tứ đại học viện thiên tài vô số, hơn nữa có ít cường giả cổ tộc thậm chí cũng không có gia nhập học viện, có thể đứng trên vị trí năm mươi trở lên, có thể thấy được thực lực của hai người kia không thể nghi ngờ. Trong mắt Nguyễn Thị Song Kiệt lộ ra một nụ cười thản nhiên, liếc nhìn mọi người dưới hạ không, lập tức thân hình đáp xuống, đi vào trong đám người. Tuy nhiên sau khi bọn họ vừa tới, lại có một đạo thân ảnh giẫm chận tại chỗ mà đến.


- Xuân Thu Học Viện Lang Tà, hậu nhân Cổ Giới tộc, Giới Vương thể, thiên phú dị bẩm, có thể đánh lực lượng giới kỳ diệu uy lực vô cùng.


Đạo thanh âm lần thứ hai truyền ra, giờ khắc này, càng nhiều người ngẩng đầu lên, tuy nói Lang Tà còn không phải người trên Hoàng Bảng, tuy nhiên, hậu nhân của Cổ Giới tộc có Giới Vương thể, chỉ cần hai danh tiếng đó đủ rồi, hôm nay chưa nhập Hoàng bảng, chẳng qua chưa tới lúc mà thôi, tương lai tất sẽ có một chỗ của hắn.


- Cơ gia này, đối với thanh niên đời thứ nhất nổi bật trong Thánh Thành Trung Châu lại hiểu rõ đến thế.


Lang Tà thầm nghĩ một tiếng, có người tới, đối phương lập tức có thể báo ra danh hiệu.


- Lang Tà, ngày xưa từ biệt, nhiều năm không gặp.


Thanh âm của Độc Cô Bất Bại truyền đến, khiến cho ánh mắt Lang Tà nhìn về phía hắn, đôi mắt của hai người va chạm trong hư không, ngày xưa đánh một trận tại Hồ Hàn Nguyệt, Thần Ấn Vương Thể và Giới Vương thể giao phong chưa phân xuất thắng bại, hôm nay hơi thở quanh thân Độc Cô Bất Bại càng thêm đáng sợ, chỉ sợ uy lực của Vương thể nở rộ, không biết thần ấn sáng hiện có bao nhiêu mạnh mẽ nữa.


- Thiên Thần Học Viện Sở Xuân Thu, hậu duệ Sở Vương Vọng Thiên Cổ Đô, tu Thôn Thiên Kinh cùng với Thiên Diễn Thánh Kinh, hôm nay đã ngộ Thôn Thiên Đạo Ý, tạm đứng thứ 32 trong Hư Hoàng Bảng.


Lại một giọng nói hấp dẫn toàn bộ ánh mắt của mọi người, đám người nhìn chăm chú thân ảnh trong hư không đang giẫm chân tại chỗ mà đến, thần sắc ngưng lại, Sở Xuân Thu không chiến đấu cùng người trên Hoàng bảng, nhưng đã được xếp vào vị trí thứ 32 trên Hư Hoàng bảng, đây là khẳng định thực lực của hắn, Hư Hoàng bảng là vị trí hư cấu, nhưng khi so sánh với Hoàng bảng càng chính xác hơn, bởi vì Sở Xuân Thu không có chiến tích thực chất, cho nên chỉ có thể xếp vào Hư Hoàng bảng, chỉ có chờ khi hắn có chiến tích huy hoàng, mới có thể chuyển hắn từ Hư Hoàng bảng lên Hoàng bảng, Hoàng bảng dùng chiến tích, Hư Hoàng bảng dùng thực lực phỏng đoán thứ tự, tuy nói Hư Hoàng bảng có khi chính xác hơn, nhưng những cường giả này vẫn hy vọng tên mình có trên Hoàng bảng.


- Thiên Thần Học Viện Hoắc Cửu Dương, Tiên Thiên Cửu Dương vương giả thể, tu luyện Cửu Dương Chân Kinh, uy lực vô cùng.



- Lại thêm một Vương thể.


Ánh mắt mọi người tiếp tục nhìn vào hư không, chỉ thấy một thanh niên trên thân lộ ra Tiên Thiên Cửu Dương Chân Khí đang bước chậm mà đến, Hoắc Cửu Dương.


- Thanh niên Tuyết tộc, Tuyết Phàm, Tuyết Băng.


Thanh âm rơi xuống, hai đạo thân ảnh bước chậm mà đến, một nam một nữ, nam tử cực kỳ tuấn mỹ, nữ tử giống như tiên tử trong tuyết, lộ ra một luồng băng thanh ngọc khiết.


- Người Tuyết tộc quả nhiên rất kinh diễm, loại tộc này như bị thiên quyến.


Mọi người thấy tướng mạo hai người, trong lòng thầm thở dài nói.


- Minh tử Minh Vương Cung Quân Mạc Tích, thể chất Bất Tử Minh Vương thể.


Lúc thanh âm tràn ngập xuất ra, đám người nhìn vào hư không, chỉ thấy có bốn người giẫm chận tại chỗ mà đến, trong đó, có một người mà không ít người nhận được, chính là minh tử Minh Vương Cung Quân Mạc Tích, tuy nhiên ba người còn lại có chút xa lạ, bọn họ lại chưa từng gặp qua, thậm chí, mà ngay cả Cơ gia tựa hồ cũng báo không nổi danh hào của bọn họ.


- Ba người kỳ quái, một người trong đó chỉ đến Hạ Vị Hoàng, nhưng khí chất lại không thể khinh thường, khí chất rất lạnh, người này chắc chắn vô cùng nguy hiểm, một người Trung Vị Hoàng, nhưng là một người mù, nhìn như cả người lẫn vật đều vô hại, không có bất cứ uy hiếp gì, nhưng người như thế chỉ sợ cũng là nhân vật vô cùng đáng sợ, người cuối cùng hơi thở mênh mông, tu vi cường thịnh, toàn thân tỏa ra một luồng khí chất bá đạo, người này vô cùng kiêu ngạo.


Mọi người đánh giá ba người Lâm Phong, có chút kinh ngạc, ba người này rất đặc biệt, tuy nhiên lại không có người nhận được bọn họ, thật kỳ lạ, mà bọn họ cùng đến với minh tử Quân Mạc Tích.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp