Sau khi trận đấu giữa Thiên Đài và Nguyệt Môn chấm dứt, trong học viện nhấc lên một phen phong ba, Thiên Đài trưởng thành với tốc độ đáng sợ khiến mọi người trong Chiến Vương Học Viện cảm thấy mà run, hôm nay bọn họ có thể chống lại Nguyệt Môn rồi.
Còn bạch y tiên tử thê tử của Lâm Phong kia có thực lực đáng sợ, có thể áp chế Cơ Vô Ưu, tuy nhiên đáng tiếc, Lâm Phong vẫn chưa đánh một trận đã chết, bị Tông Khuyết giết chết, điều này làm cho không ít người động tâm tư với Mộng Tình, một vị tiên tử có thiên phú đáng sợ như vậy, cho dù nàng đã từng có trượng phu, cũng có rất nhiều người sẽ không để ý đến chuyện đó. Đám người đều thầm than, Lâm Phong chết thật đáng tiếc, Cơ Thương phong Vương, Cơ Môn lại một lần nữa dùng thái độ cường thế bá đạo tuyên cáo với người Chiến Vương Học Viện, Cơ Môn uy nghiêm không thể dao động, Thiên Đài muốn mượn Nguyệt Môn của Cơ Môn hắn quật khởi là nằm mơ giữa ban ngày, cái giá mà Thiên Đài phải trả chính là mạng của Lâm Phong, đồng thời, người Nguyệt Môn liên hợp với người Nham Môn bắt đầu áp chế Thiên Đài trong Chiến Vương Học Viện, nhưng bọn họ cũng không dám trong học viện động sát thủ với người Thiên Đài, nếu không sẽ không thể giao phó cho học viện bên kia. Giết Lâm Phong vì mượn uy thế Cơ Thương phong Vương, người phong Vương, học viện sẽ lấy làm kiêu ngạo, học viện sẽ khắc tên của hắn lên tấm bia phong Vương, rồi đắp nặn tượng, tương lai tất chấn thiên hạ, trở thành nhân vật cự phách một phương, tự nhiên có được đặc quyền đặc biệt, Cơ Môn chỉ xử tử một người mà thôi, nếu người này có chút lực ảnh hưởng trong học viện, càng sẽ không dẫn đến bất kỳ phong ba nào. Trong lúc đó, bên Thiên Đài hoàn toàn đã không có thanh âm, tất cả mọi người đều co đầu rút cổ không lộ diện, chỉ sợ bản thân họ cũng biết, nếu như hiện tại ra ngoài, sẽ bị Nguyệt môn và Nham môn tàn khốc chèn ép, giống như biến mất hoàn toàn khỏi Chiến Vương Học Viện. Mà giờ khắc này Chiến Vương Học Viện lại bắt đầu bởi vì chuyện Cơ Thương phong Vương mà náo nhiệt hẳn lên, sau Doanh Thành, Cơ Thương là người thứ hai phong Vương, chấn kinh Thánh Thành Trung Châu, có điều ngày phong Vương lại còn chưa định ra, có người đồn, học viện đã điêu khắc pho tượng Cơ Thương phong Vương. Huynh trưởng vinh quang vạn phần, Cơ Vô Ưu cũng không hưng phấn một chút nào, hắn lại bắt đầu bế quan tiềm tu một thời gian ngắn. ... Tiên quốc thí luyện chi địa, ba người Lâm Phong đã giết qua Thiên Hà chiến trường, đi đến địa giới của Cửu Tiêu Đại Lục, lúc này tại một tòa động phủ bí ẩn, Lâm Phong đang khoanh chân ngồi đó, Thần Hồn xuất ra tràn ngập tất động phủ, Sinh Sinh Bất Tức ý đáng sợ khiến động phủ trở thành mảnh thánh địa sinh mệnh, luồng lực lượng sinh mệnh này còn lan tràn ra ngoài, khiến cho khe núi ngoài động phủ có lục ý dạt dào, cỏ cây dưới đất nhanh chóng sinh trưởng. Kiếm Manh canh giữ bên ngoài, lúc này, chỉ thấy Ngao Hư từ đằng xa chạy đến, thấy Kiếm Manh, hỏi:
- Thương thế còn chưa khôi phục sao?
- Không biết.
Kiếm Manh nhàn nhạt nói một tiếng, khiến Ngao Hư có chút buồn bực, Lâm Phong này cũng không biết xảy ra chuyện gì, bỗng nhiên Thần Hồn bị thương, hơi thở chấn động, tựa hồ có chút suy yếu, bởi vậy lập tức tìm một nơi bí ẩn bắt đầu tu luyện, cố gắng giữ vững Thần Hồn, khôi phục thương thế. Đúng lúc này, một luồng lốc xoáy kinh khủng xuất hiện, khắp sơn cốc tràn ngập lực lượng Sinh Sinh Bất Tức hóa thành Tử Vong Khí vô cùng mạnh mẽ, khiến cho những cỏ cây trong nháy mắt khô héo, khắp thung lũng đều hóa thành một mảnh màu xám, lực lượng tử vong vô tận, lực lượng tử vong đáng sợ điên cuồng xông vào trong động phủ, động phủ kia giống như hóa thành Ma Vương thôn phệ. Lập tức, chỉ thấy một đạo thân ảnh chậm rãi đi ra, trên người có ánh sáng tử vong quấn quanh, trong đôi mắt kia ẩn chứa lãnh ý đáng sợ làm cho người ta cảm giác được một luồng sợ hãi đến từ linh hồn, cực kỳ lạnh lùng, giống như coi thường tất cả.
- Lâm Phong, chuyện gì xảy ra vậy?
Ngao Hư tiến lên hỏi Lâm Phong, hắn không biết vì sao trong lúc đó, Lâm Phong lại bị thương?
- Ta tu luyện thuật Thân Ngoại Hóa Thân, mà Thân Ngoại Hóa Thân bên ngoài bị người khác tiêu diệt, cho nên Thần Hồn bị thương.
Lâm Phong mở miệng nói với Ngao Hư, khiến cho đồng tử Ngao Hư ngưng lại, hóa ra là thế, Lâm Phong lại tu luyện Thân Ngoại Hóa Thân thuật, thật làm cho người khác kinh ngạc.
- Hiện tại thương thế của ngươi khôi phục thế nào rồi?
Ngao Hư hỏi.
- Cũng may, vấn đề không phải rất lớn.
Thanh âm Lâm Phong không có bất kỳ gợn sóng nào, cách đây hai ba năm trước hắn tạo ra Thân Ngoại Hóa Thân, từ đó đến nay, tu vi của hắn tiến bộ vô cùng lớn, bởi vậy Thân Ngoại Hóa Thân chết, lực ảnh hưởng mới dần dần nhỏ đi một chút, nếu như đặt tại lúc trước, Thân Ngoại Hóa Thân của hắn bị diệt, hắn sẽ bị thương vô cùng nặng, đương nhiên, Lâm Phong cũng có thể khôi phục lại rất nhanh, bởi vì nó có liên quan đến việc hắn lĩnh ngộ Sinh Tử Đạo. Sinh Sinh Bất Tức Đạo Ý không chỉ có trong thân thể, mà còn trong Thần Hồn, lúc đó Sinh Sinh Bất Tức trong thần hồn sẽ từng chút một chữa trị bộ phận bị hao tổn kia.
- Thời gian tiên quốc thí luyện mở ra cách bây giờ không quá lâu, Ngao Hư, ngươi có tính toán gì không?
Lâm Phong hỏi Ngao Hư.
- Ta không có tính toán gì cả, còn ngươi?
Ta thấy ngươi giết đến đầu ra này, tựa hồ đối với chiến đấu cũng không cảm thấy hứng thú như vậy?
- Ta chính là người Cửu Tiêu Đại Lục, ngộ nhập vào Minh Giới bước vào tiên quốc thí luyện địa, trên đường đánh đến này chỉ vì muốn trở về Cửu Tiêu mà thôi.
Lâm Phong nói chi tiết, hắn cũng không cần phải giấu diếm cái gì. Ngao Hư nghe thấy thế thần sắc không khỏi ngưng tụ, lộ ra một mảnh vẻ kinh ngạc, lập tức cười nói:
- Thật thú vị, Minh Giới tự thành một giới, đoạn tuyệt với cửu giới, mà ngươi lại đến Minh Giới, nếu như vậy, ta sẽ theo ngươi đi đến Cửu Tiêu Đại Lục trước.
- Ngươi cũng quay về Cửu Tiêu?
Lâm Phong kinh ngạc hỏi:
- Cửu Tiêu Đại Lục có thể đi đến Long Tộc?
- Đi Cửu Tiêu trước cũng giống như vậy, có thể đi thông vào Long Tộc, vừa lúc có thể đi lịch lãm một phen, tranh thủ đặt chân đến Yêu Đế cảnh.
Ngao Hư đáp lại nói, Lâm Phong khẽ gật đầu, hắn còn muốn hỏi nữa, tuy nhiên vào thời khắc này, một tiếng ầm vang cuồn cuộn vang lên chấn động hư không, sơn mạch nứt toác, giống như Thiên Địa phải sụp đổ. Âm thanh ầm ầm cuồn cuộn không ngừng vang lên, trong không trung có vô số cự thạch ầm ầm rơi xuống, ngọn núi sụp đổ, một luồng ma khí ngang tàng cường thịnh cuồn cuộn đánh đến, lộ ra uy áp không gì sánh kịp, Lâm Phong ngẩng đầu lên, đồng tử bỗng nhiên ngưng lại, xuyên qua khe hở của núi đá, một đạo thân ảnh đứng ngạo nghễ trên bầu trời, Cự Tử của Cổ Ma Tộc.
- Thật đuổi giết đến Tiên quốc chi địa a.
Tử vong đồng tử của Lâm Phong xuyên qua hư không, giao hội với đồng tử Ma đạo của Cự Tử. Lúc này, Cự Tử chỉ bình tĩnh đứng trên bầu trời, đã cho hắn cảm thấy một luồng uy áp áp bách chúng sinh.
- Cổ ma ấn ký chết tiệt.
Lâm Phong thầm mắng trong lòng, chỉ thấy trên người Ngao Hư tuôn ra long khí ngập trời, từng sợi âm thanh rồng ngâm phóng lên cao, cự thạch trong hư không không ngừng nổ tan, cho dù cổ sơn cũng sụp đổ hóa thành cát bụi, không gian xung quanh Cự Tử và ba người Lâm Phong đều là một mảnh bụi bặm.
- Ma tu thật mạnh.
Ngao Hư mở miệng nói, mà giờ khắc này, trong mắt Lâm Phong lại hiện lên một đạo lãnh mang, nhìn chăm chú Cự Tử đang ở trong hư không, lạnh như băng nói:
- Nếu ngươi thực sự đuổi giết đến nơi này, cũng không cần phải đi trở về.
- Ngao Hư, Kiếm Manh, hiện tại ta cần thời gian.
Lâm Phong mở miệng nói với Ngao Hư và Kiếm Manh.
- Để ta thử xem.
Âm thanh rồng ngâm cuồn cuộn vang lên, thân thể Ngao Hư lao thẳng vào bầu trời, bay đến chỗ Cự Tử, một tiếng rồng ngâm, chỉ thấy bàn tay Ngao Hư hóa thành long trảo sắc bén vô cùng đáng sợ, bá Đạo Ý lôi cuốn vào trong đó, Thiên Địa run rẩy, lực lượng vô tận đánh về phía Cự Tử. Thực lực Ngao Hư vốn là Yêu Hoàng đỉnh phong, hôm nay ngộ được bá đạo, thực lực càng thêm đáng sợ, nhất là lực công kích, cho dù Đại đế bình thường cũng tuyệt đối sẽ không mạnh hơn hắn. Mặt Cự Tử không chút thay đổi, lạnh lùng vô cùng, chỉ thấy bàn tay hắn mãnh liệt run lên, nhất thời một cổ ma chưởng ấn thật lớn đuổi giết xuất ra, Cổ Ma chưởng ấn này như Thượng Cổ ma chưởng lóe lên ma quang đen nhánh đáng sợ, lại ẩn chứa lực lượng Thiên Ma bất diệt. Lúc này, ngọn núi xung quanh điên cuồng sụp đổ nổ tan, dư âm công kích của hai người càn quét khắp Thiên Địa.
- Giết!
Ngao Hư điên cuồng gào thét một tiếng, Thần Hồn giống như có bá Đạo Ý cường thịnh triển áp ra, tuy nhiên hắn lại chỉ thấy thần hồn đối phương giống như hóa thành một chữ ma thật lớn, chữ ma kia chói mắt vô cùng, giống như sinh ra đã có. Ma ý cảnh lưu chuyển ngập trời, lực lượng thần hồn của hai người va chạm, Ngao Hư lại cảm giác Thần Hồn rung chuyển run rẩy, thân thể mãnh liệt lui về phía sau tránh né.
- Hắn thật khủng khiếp!
Ngao Hư thán phục trong lòng, lấy thân thể Yêu Long bá đạo độc tôn, ngạo thị thiên hạ của hắn lại bị đối phương đánh lui. Giờ khắc nàu, Cự Tử đứng sừng sững ở kia, như một tôn ma đầu Thượng Cổ, không người có thể dao động.
- Ngao.
. . Một âm thanh rồng ngâm rung trời truyền ra, Ngao Hư hóa thành Huyết Long khổng lồ, xoay quanh trong hư không, đồng tử to lớn mà lạnh như băng nhìn thẳng vào Cự Tử, trên người tràn ngập yêu khí vô cùng đáng sợ. Trong hư không, Lâm Phong đang giẫm chân tại chỗ, mặt đất thành trận, bên trên Đại Địa tràn ngập một tầng huyễn khí tức, mà thân thể của hắn dần dần bị ảo trận bao phủ, biến mất không thấy gì nữa. Bên trong Vũ Hồn thế giới, Thiên Diễn Bàn Cờ hiện ra, thân thể Lâm Phong đứng trên đó, cước bộ hơi đạp, sinh tử quang điên cuồng mở ra, đồng thời, chỉ thấy tâm niệm Lâm Phong vừa động, trong nháy mắt, lực lượng pháp tắc trong thế giới Vũ Hồn điên cuồng đánh vào Thiên Diễn Bàn Cờ. Cự Tử một mình đánh đến tiên quốc thí luyện địa để tìm hắn, Vũ Hồn Thế Giới là thế giới của hắn, Thiên Diễn Bàn Cờ chỉ có lực lượng pháp tắc của hắn chồng lên mới thành trận, không thể mượn lực lượng pháp tắc của Cự Tử được, để xem hắn đi ra ngoài thế nào? Cước bộ của Lâm Phong điên cuồng chà đạp trên Thiên Diễn Bàn Cờ, giống như có trăm vạn con cờ đồng thời sáng lên, điên cuồng diễn hóa, từng đạo đường vân đan xen, pháp tắc lực điên cuồng tràn vào trong đó, đan vào thành trận. Bên ngoài, tiếng gầm của Yêu Long rung trời, khắp Thiên Địa đều hóa thành thế giới của máu, lúc này, huyết mạch Cự Tử sôi trào, Ngao Hư điên cuồng công kích, hơn nữa Kiếm Manh một bên phụ trợ chiến đấu, lại không có cách nào đối phó được Cự Tử, nhất là Kiếm Manh, hắn cảm giác vô cùng biệt khuất, lần đầu tiên hắn cảm thấy kiếm quang của hắn không có đất dụng võ, Cự Tử có thể nhanh chóng càn quét phá vỡ, tựa hồ hắn chỉ có thể công kích vào mắt Cự Tử mà thôi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT