Thanh tiêu địa, Thánh Thành Trung Châu, trong Chiến Vương Học Viện, mấy ngày gần đây tựa hồ càng trở nên náo nhiệt, ba năm trước đây, trong Chiến Vương Học Viện mới quật khởi môn phái vô danh, với tên gọi Thiên Đài.

Thiên Đài đã sinh ra một nhóm người mới yêu nghiệt, bọn họ ở trên chiến đài Tiềm Vương Bảng cường thế đánh bại Tinh Thần Môn, chấn động một thời, sau đó, lại định ra ước định, ba năm sau sẽ khiêu chiến Nguyệt Môn. Mà hôm nay, thời hạn ba năm đã đến.


- Cơ Vô Ưu đã trở về.


Lúc này, trong Chiến Vương Học Viện, đám người chỉ thấy một đạo thân ảnh dạo bước hư không, một người mặc trường bào hoa lệ, lúc giẫm chân tại chỗ, trên người mơ hồ có một luồng khí tức kinh khủng tràn ngập xuất ra, Cơ Vô Ưu.


- Cường giả Nguyệt môn đã lục tục trở về, trực tiếp chạy đến đài chiến đấu của Tiềm Vương Địa Bảng, mà Lâm Phong lại biệt tích biến mất suốt ba năm, lộ diện cực ít trong học viện, ta thấy lần khiêu chiến này, Thiên Đài chỉ sợ không cách nào ứng phó được rồi, lần này Nguyệt Môn đang muốn đến báo thù.


Có người mở miệng nói. Những ngày qua, Thiên Đài lúng túng, Nguyệt Môn hùng hổ, hống hách, một mực vững vàng áp chế ngạo khí của Thiên Đài.


- Đúng vậy, dù sao Thiên Đài vẫn còn quá yếu ớt.


Ba năm trước đây Nguyệt Môn cũng đã rất cường đại rồi, hôm nay đã qua ba năm, chỉ có một người bước vào Thượng Vị Hoàng, xem như thoát khỏi Nguyệt Môn, mặt khác còn có người tận lực áp chế không đột phá, cũng vì trận chiến này, mà ba năm trước đây người Thiên Đài hầu như đều ở cảnh giới Hạ Vị Hoàng, như vậy đã kém một cảnh giới rồi, nghĩ muốn dùng ba năm để bù đắp, thì quá khó khăn, có lẽ mười năm còn có thể. Dù sao người Nguyệt Môn cũng không phải loại lương thiện, thiên phú của bọn hắn cũng kinh khủng, người Thiên Đài nghĩ muốn lợi dụng ba năm, dựa vào thiên phú rút ngắn chênh lệnh cảnh giới lại, nghĩ thôi cũng đã thấy khó rồi.


- Đúng rồi, học viện chúng ta có một vị tiên tử mới đến, ngươi đã từng gặp qua chưa?



- Chỉ thấy qua một lần, nàng ấy giống như tiên nữ vậy, không biết nhân vật bậc nào, nghe nói ngày nàng ta tham gia khảo hạch đã đánh bại Vũ Văn Tĩnh, làm cho mấy ngày kế tiếp, Vũ Văn Tĩnh bế quan không ra, không xuất hiện trong học viện một lần.



- Vũ Văn Tĩnh vốn là công chúa của Vũ Văn gia, lại là nữ nhân của Cơ Vô Ưu, hào quang chói mắt, tuy nhiên lại bị một tiên tử đánh bại, có người muốn vì nàng ta ra mặt tìm tới tiên tử kia, kết quả sau khi thấy người lại khách khí nói nói mấy câu đã rời đi, chuyện này trái lại oanh động một thời, làm cho người ta cảm khái.



- Ha ha, sau khi người ta nhìn thấy dung nhan của vị tiên tử đó làm sao có thể lấy cớ để xuất thủ, chỉ sợ chính bọn họ đều không đành lòng, sau lại có lời đồn tiên tử kia chính là người Tuyết tộc, cũng không biết lời đồn thật hay giả nữa?


Trong Chiến Vương Học Viện, các nơi đều có được âm thanh bàn tán sôi nổi, mà đề tài bọn họ thảo luận tự nhiên là một người một chuyện làm người khác chú ý nhất rồi, ước hẹn giữa Thiên Đài cùng Nguyệt Môn; còn nói về nhân vật tiên tử hạ phàm siêu phàm thoát tục mới bước chân vào Chiến Vương Học Viện. Trong Chiến Vương Học Viện có không ít nhân vật kinh tài tuyệt diễm đến gần, thậm chí người trên Tiềm Vương Bảng cũng muốn quen biết với tiên tử kia, nhưng đều đụng phải đinh, đó là Lãnh tiên tử. Phủ đệ Thiên Đài, trong mật thất, quanh thân Hầu Thanh Lâm toàn bộ đều có lực lượng Luân Hồi Pháp Tắc, chỉ thấy hắn cau mày, bàn tay không ngừng huy động, lặp lại không ngớt.


- Vẫn chưa được, đạo của ta ở đâu?


Hầu Thanh Lâm thở dài một hơi, Cơ Vô Ưu đã lĩnh ngộ ra được Đạo ý, tuy nói Cơ Vô Ưu bởi vì có Cơ gia, cho nên bản thân hắn có điều kiện vô cùng tốt, có cường giả dựng đạo cho, nhưng mà hôm nay hắn kiêm tu Thiên Diễn Thánh Kinh há có thể yếu quá nhiều so với Cơ Vô Ưu, đạo, hắn nhất định phải lĩnh ngộ đạo của chính mình mới được, nếu không cho dù ngày khác thành Đế mà vẫn không có đạo của chính mình, vẫn bị người khác áp chế như cũ. Trầm mặc hồi lâu, Hầu Thanh Lâm thở sâu lập tức đứng dậy, đã đến ngày ước định với Nguyệt Môn, mặc dù không thể thành đạo, hắn cũng nhất định phải thực hiện ước hẹn, thắng hay bại, cũng phải nhìn tạo hóa nữa. Chiến Vương Học Viện, trên đài chiến đấu Tiềm Vương Địa Bảng, biển người mênh mông, không biết có bao nhiêu người đến đây xem cuộc chiến, cho dù cường giả Thượng Vị Hoàng cũng nhao nhao đến, bọn họ muốn nhìn xem, hôm nay người đại diện cho Nguyệt Môn cùng với Thiên Đài lên đài chiến đấu, tương lai tất nhiên sẽ trở thành nhân vật tinh anh của Chiến Vương Học Viện rồi, tự nhiên đáng giá để bọn họ chú ý. Cơ Vô Ưu cùng với người Nguyệt Môn đến sớm nhất, lúc này Cơ Vô Ưu so sánh năm đó bình tĩnh hơn không ít, chỉ thấy hắn khoanh chân ngồi trong hư không, đôi mắt nhắm chặt, giống như không có gì có thể ảnh hưởng tới hắn, nhưng khí chất trên người hắn lại không cách nào che dấu được, trong bình tĩnh lộ ra một mảnh sắc bén, ba năm sau, hôm nay chính là ngày hắn đến báo thù, một trận sỉ nhục khi xưa, làm hắn buộc phải thừa nhận thất bại, ký ức vẫn còn mới mẻ, hiện rõ mồn một trước mắt.


- Cơ Vô Ưu này càng lúc càng giống một người, rất có phong phạm của Cơ Thương, về sau, rất có thể lại là một nhân vật yêu nghiệt trong Chiến Vương Học Viện.


Lúc này, trên khán đài bên cạnh đài chiến đấu, một người thanh niên mặc trường bào màu xanh biếc, theo gió chập chờn, trên người lộ ra một mảnh khí thế bức người, sau lưng hắn có không ít người, tất cả đều bất phàm, trong đó không ít người ở cảnh giới Thượng Vị Hoàng, cũng có người ở Trung Vị Hoàng.


- Tông Khuyết, cái tên Cơ Vô Ưu kia có khả năng không thích người khác đặt hắn chung với Cơ Thương đâu.


Tại một nơi cách Tông Khuyết không xa, Liễu Ngạn mặc trang phục bình thường, vóc người thon dài khẽ cười nói, sau lưng hắn cũng có một ít cường giả, tất cả đều đến xem cuộc chiến, có thể thấy được lần ước chiến này gây ra tiếng động rất lớn. Ở Chiến Vương Học Viện, những môn phái lợi hại đều do Thượng Vị Hoàng chủ sự, ví dụ như Cơ Môn, môn chủ của bọn họ là Cơ Thương


- người đứng đầu Vũ Hoàng trong Chiến Vương Học Viện, cho nên Cơ Môn cường thịnh, không người nào có thể dao động được, còn các môn phái khác, người lãnh đạo cường đại, trực tiếp quyết định môn phái mạnh hay yếu, Nham Môn cùng với Phong Tộc là một trong hai môn phái cường đại trong Chiến Vương Học Viện, bởi vì thủ lĩnh của bọn họ đều nổi bật trong Tiềm Vương Thiên Bảng.


Tất cả người trong Nham Môn đều tu lực lượng Đại Địa Pháp Tắc, thành lập cửa này, có thể xác minh lẫn nhau, có thể nghiên cứu thảo luận Võ Đạo, Tông Khuyết làm lãnh đạo, đứng thứ năm Tiềm Vương Thiên Bảng, đồng thời cũng là đứng thứ năm trong phong Vương Thiên bảng. Phong Tộc do Liễu Ngạn cường giả đứng thứ năm trong Tiềm Vương Thiên Bảng khai sáng, người này am hiểu lực lượng phong hệ, tất cả người Phong Tộc đều dùng tốc độ tăng trưởng, hắn lấy tộc vi danh, có thể thấy được tâm của Liễu Ngạn không cần nói cũng biết, hắn không chỉ muốn khai sáng một môn phái, thậm chí muốn khai sáng một tộc, không ít năm sau, đợi đến lúc người Phong Tộc cường thịnh, bọn họ bước ra Chiến Vương Học Viện, có thể liệt kê cổ tộc làm thành tựu, nhân vật nguyên lão trong Phong Tộc Nguyên Lão là người sáng lập cổ tộc, tại Thanh Tiêu ch địa, có không ít cổ tộc đều mở ra như vậy.


- Ngay cả Tông Khuyết và Liễu Ngạn cũng đến xem cuộc chiến, xem ra lần Nguyệt Môn và Thiên Đài tranh đấu này đã chân chính chấn động đến tất cả Chiến Vương Học Viện, những đệ tử bước vào Đại Đế cảnh kia không biết người chỗ nào?


Có người nhận ra Tông Khuyết cùng Liễu Ngạn, trong lòng thở dài nói. Những học viên bước chân vào cảnh giới Đại Đế sẽ tương đối ít lộ diện trong học viện, nghe nói sẽ đi các nơi khác, thoát khỏi học viện nhập thế, theo đuổi con đường mạnh hơn, đến Đế Cảnh, coi như cường giả chân chính một phương có thể khai tông lập phái, hoành hành một phương, đương nhiên, cũng phải nhìn xem người ở chỗ nào.


- Tiểu tử kia?


Hiện tại, hắn đã lĩnh ngộ lực lượng đạo, chỉ sợ có thể đánh vào Thiên Bảng trong Tiềm Vương Bảng. Khóe miệng Tông Khuyết khẽ nhếch lên, mang theo một nụ cười thản nhiên.


- Tông Khuyết, từ sau khi bước ra Tiên quốc, có phải ngươi đã lĩnh ngộ đạo hay không?


Liễu Ngạn nhìn Tông Khuyết khóe miệng gợi lên một nụ cười, không khỏi hỏi, vừa rồi sát nhập Tiên quốc, trên Thiên bảng phong vương có rất nhiều người ngã xuống, không ít người chiếm được, thậm chí, có người ở lại chiến trường Tiên quốc không ra, Liễu Ngạn hắn nghe được một ít lời đồn, Tông Khuyết trong Tiên quốc gặp được một ít kỳ ngộ, một khoảng thời gian trước đã bế quan Ngộ Đạo.


- Ngươi cảm thấy thế nào?


Đôi mắt của Tông Khuyết nhìn vào Liễu Ngạn lui tới, khóe miệng khẽ nhếch lên như trước, làm cho người ta cảm giác có chút tà mị. Giờ phút này, đám người ồ lên một trận, toàn bộ ánh mắt nhìn về phương xa, chỉ thấy một nhóm thân ảnh đang giẫm chân tại chỗ mà đến, đám thân ảnh này đều trẻ tuổi vô cùng, tinh thần phấn chấn bồng bột, khí chất phiêu dật phi phàm, rõ ràng chính là người Thiên Đài. Ngay cả Tông Khuyết cùng Liễu Ngạn cũng nhìn về phía Thiên Đài, sau đó Tông Khuyết mở miệng nói:


- Rất nhiều người mới trong Chiến Vương Học Viện, cường giả xuất hiện lớp lớp, đối với chúng ta mà nói Thiên Đài vẫn chỉ là người mới, nhưng cũng đã thành như thế, nếu để cho bọn họ thêm mười năm nữa, tất thành đại thế, trở thành một luồng lực lượng kinh khủng trong Chiến Vương Học Viện.



- Mười năm quá dài, ta nghe được tin tức, lần này sau lưng Nguyệt Môn có thân ảnh của Thái Dương Môn tất sẽ hoàn toàn đè sập Thiên Đài xuống, Cơ Môn cũng sẽ không cho phép Thiên Đài đè sập hắn giống như Nguyệt Môn cùng với Tinh Thần Môn, cái này đối với Cơ Môn mà nói, là sỉ nhục, chẳng lẽ ngươi không hiểu tính cách của mấy tên trong Cơ Môn hay sao?


Liễu Ngạn thản nhiên nói, những người khác đều đang suy đoán Thiên Đài có thể lại áp Nguyệt Môn một lần hay không, tuy nhiên trong mắt bọn họ những người này kỳ thật đã sớm thấy rõ, nhìn thấu kết cục, bọn họ dẫn dắt người môn phái đến đây đang xem cuộc chiến chỉ để thưởng thức một phen, trước có người càng mạnh áp bách, sau có người thiên phú trác tuyệt đuổi theo, là áp lực, cũng là động lực với bọn họ.


- Ông!


Trong hư không, Cơ Vô Ưu đang khoanh chân ngồi đột nhiên mở mắt ra, cặp con ngươi sắc bén đâm rách hư không, giống như khí tức hư không đều đang cuồn cuộn chấn động, hình như có một luồng lực lượng băng diệt tràn ngập xuất ra, lực áp bách cuồn cuộn lại hóa thành một cổ áp lực vô hình kinh khủng, đánh về phía người Thiên Đài phía xa xa.


- Rốt cuộc đã tới!


Thân thể Cơ Vô Ưu chậm rãi đứng lên, trên người mơ hồ có Thanh Quang quấn quanh, hắn chờ đợi ngày này đã ba năm rồi.


- Tiên tử kia cũng đến.


Đúng lúc này, không ít ánh mắt của mọi người chú ý tới một phương khác, chỉ thấy nữ tử áo trắng xuất trần bước chậm mà đến, thân phận của Mộng Tình thần bí, bởi vậy rất nhiều người đều gọi thẳng nàng là tiên tử.


- Không nghĩ tới tiên tử lại cũng cảm thấy hứng thú với trận đấu này.


Mọi người biết rất ít về chuyện của Mộng Tình, chỉ biết nàng rất ít đi lại, cũng không tiếp xúc với người khác. Mà lúc này, ánh mắt Vũ Văn Tĩnh đang đứng cạnh Cơ Vô Ưu bỗng nhiên đã rơi vào người Mộng Tình, trong đôi mắt hiện lên một mảnh khó coi, mấy ngày qua nàng không lộ diện trong học viện đều bởi vì nữ tử này, hôm nay trong Chiến Vương Học Viện, tất cả mọi người đều biết lúc khảo hạch nàng bị cô gái này đánh bại, hơn nữa trên dung mạo, nàng cũng không có bất kỳ ưu thế nào, nàng cảm giác người khác xem nàng làm vật trang trí để nữ nhân kia nổi bật, chỉ là phụ trợ cho nữ nhân phi phàm kia!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play