Thân ảnh Lâm Phong lại một lần nữa xuất hiện trên chiến trường Tiên quốc thí luyện, lúc hắn rơi xuống đất trong nháy mắt kia, cảm thấy có rất nhiều ánh mắt đang nhìn về mình, hôm nay tiên quốc thí luyện hiện ra loạn chiến thế, hai phe chinh phạt đại quy mô, tuy nhiên vẫn không cách nào ngăn chặn chém giết nội bộ, dù sao không có ngày tháng hai giới chinh phạt, bản thân bọn họ chính là bộ chiến đấu sát phạt.

Chỉ thấy lúc này thân hình Lâm Phong lóe lên, như một ngọn gió đi lêm phía trước, duyên địa này lại không có cường giả Cửu Tiêu Đại Lục, dù sao nơi này đã là cửa vào vùng đất chiến trường Minh Giới, nếu như nơi này cũng bị quân đoàn Cửu Tiêu chiếm cứ, như vậy cũng đồng nghĩa với việc tất cả vùng đất đã bị chiếm lĩnh. Trong lúc đó, một đạo lãnh ý phủ xuống trên người Lâm Phong, ánh mắt Lâm Phong bỗng nhiên chuyển qua, tử vong đồng tử đen nhánh lạnh lùng bắn ra một đạo ánh mắt về phía đối phương, nhất thời khiến cho toàn thân người nọ hơi chấn động, sắc mặt bỗng nhiên đổi đổi, lập tức xoay người biến mất, trong lòng sinh ra một mảnh phong ba, cặp mắt kia thật đáng sợ, giống như chỉ liếc mắt nhìn đã có thể làm cho người tử vong, cướp đi tính mạng ngườu khác. Lâm Phong không để ý đến, thân hình tiếp tục cuồn cuộn đi về phía trước, không lâu lắm, hắn đi tới một chỗ sơn mạch, nơi nào đó trong mảnh sơn mạch này, lại vẫn từ hư không đi xuống xuyên qua một cửa động thật lớn, giống như được chùm tia sáng vô cùng bá đạo xuyên trọn tòa sơn mạch từ trên xuống dưới, rõ ràng do lần trước Lâm Phong đột phá tạo thành, trong cửa động này là nơi đóng quân của Thủy Nguyệt Động Thiên. Nơi này vẫn không có người như trước, cuộc chiến chinh phạt lần này khiến cho tất cả tiên quốc địa thế đều thay đổi , Lâm Phong tìm được một động phủ, bắt đầu bế quan một thời gian ngắn, Tiên quốc chinh phạt suốt có một năm thời gian, hắn phải tăng thực lực lên một chút, rồi lại một đường chém giết, như vậy mới nắm chắc lớn hơn một chút, tuy rằng hôm nay thực lực của Lâm Phong đã mạnh, nhưng cũng không phải vô địch tiên quốc thí luyện địa, dù sao đám người Cơ Thương kia, Hiện tại, thực lực bây giờ của hắn vẫn không cách nào chống lại đám người Cơ Thương kia, đối mặt với cường giả Vuc Hoàng cảnh đỉnh cao, ưu thế của hắn là Sinh Tử Đạo, tuy nhiên đối với việc lĩnh ngộ đạo, Cơ Thương càng sâu khắc hơn hắn, mà thực lực của Cự Tử thì càng thêm kinh khủng, mặc dù hắn nắm trong tay Đế Binh cũng đều không thể đối phó được. Chẳng qua hiện nay Lâm Phong lại tự tin, đối với những người chưa từng ngộ Đạo, có rất ít người trở thành địch thủ của hắn . Mà lúc này, tại Cửu Tiêu Đại Lục, trong Thanh Tiêu địa của Chiến Vương Học Viện, giờ phút này tất cả mọi người Thiên Đài cảm thấy áp lực đập vào mặt. Trong sân Thiên Đài, các chư đệ tử đều có mặt, Hầu Thanh Lâm, Thiên Si, Vân Thanh Nghiên, Đạm Đài, Kinh Thú, Đại Hại Trùng, toàn bộ đều ở đây, thậm chí còn có một người tên Nhược Tà. Một năm trước, Vô Thiên Kiếm Hoàng quay về kiếm sơn, trước đó, sau khi hắn đột phá cảnh giới Đại Đế một mực bế quan khổ tu, mượn Thiên Diễn Thánh Kinh, tìm hiểu Hư Vô Kiếm Kinh, cuối cùng, Vô Thiên Kiếm Hoàng ngàn năm mài một kiếm, lĩnh ngộ ra Hư Vô Đạo Ý, dựa vào Hư Vô Kiếm Đạo, hắn đánh bại Thiết Kiếm Đại Đế, giết chết đối phương trong nháy mắt, đối mặt với Vô Thiên Kiếm Hoàng cường thế, người Kiếm Sơn đã đề cử Vô Thiên Kiếm Hoàng làm tân chủ Kiếm Sơn, thậm chí những trưởng lão đó còn công khai chuyện của Kiếm Sơn với công chúng. Nhược Tà đương nhiên biết Vô Thiên Kiếm Hoàng, sau đó Nhược Tà trở lại Kiếm Sơn, từ trong miệng Vô Thiên Kiếm Hoàng đã được tin tức về Thiên Đài, rồi hắn đi tới Thánh Thành Trung Châu, tìm được Thiên Đài. Về phần Thiên Đài tại khu vực cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo, là một biểu tượng, cũng là nơi liên lạc. Thanh Đế Sơn, Yêu Dạ Đảo, Kiếm Sơn, đều có liên quan đến Lâm Phong, mà Thiên Đài tại khu vực cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo vững chắc như núi, không người nào có thể dao động được. Đệ tử Thiên Đài hạch tâm thiên phú cường đại đều tu Thiên Diễn Thánh Kinh, tiềm lực tuyệt đối có thể nói kinh khủng, mà giờ khắc này Thiên Đài lại bị một tầng âm u bịt kín.


- Thương thế của Thu Minh thế nào rồi?


Hầu Thanh Lâm hỏi Vân Thanh Nghiên một tiếng, Vân Thanh Nghiên trầm mặt, sắc mặt không được tốt cho lắm, nói:


- Thương thế vô cùng nghiêm trọng, cần phải nghỉ dưỡng rất lâu mới có thể hoàn toàn khôi phục.



- Lần này lịch lãm xuất hành bất lợi, dẫn đến đệ tử Thiên Đài ta có sáu người chết, tám người bị thương, chuyện này đều là trách nhiệm của ta.


Ngữ khí Hầu Thanh Lâm trầm trọng.


- Khi đó Nguyệt Môn lợi dụng gian tế dò thăm hướng đi của chúng ta, thừa cơ đánh bất ngờ, giết người đoạt bảo, không liên quan đến ngươi.


Vân Thanh Nghiên mở miệng nói.


- Nhị sư huynh, chuyện này không thể bảo là trách nhiệm của ngươi được.


Thiên Si cũng mở miệng nói, tất cả mọi người nhao nhao gật đầu.


- Hiện tại truy cứu trách nhiệm của ai không có chút ý nghĩa nào cả, thời hạn ba năm sắp tới, tu vi của chúng ta cũng có tiến bộ, nhiều người bước chân vào cảnh giới Trung Vị Hoàng, tuy nhiên mấy nhân vật đỉnh phong của Nguyệt Môn vẫn như trước, giống như một tòa núi lớn, mà Cơ Vô Ưu biểu hiện ra thế lực cường đại làm cho người khác lo lắng, Đạo ý huyền diệu kia, dường như hắn đã không cần mượn nữa, có khả năng tự hắn phát huy.


Thanh âm Tần Vũ hơi trầm thấp, lời của hắn khiến cho tất cả mọi người đều trầm mặc, xác thật, lần này Nguyệt Môn đang lập uy với Thiên Đài bọn họ, áp chế nhuệ khí của bọn họ, hôm nay, người Chiến Vương Học Viện hầu như không cho Thiên Đài bọn họ ánh mắt tốt. Trong Nguyệt môn có mấy người có thực lực vô cùng đáng sợ, Cơ Vô Ưu là một, còn có một người nữa, nghe nói hắn sắp bước vào cảnh giới Thượng Vị Hoàng, nhưng mà vì ước định lần này với Thiên Đài, hắn không có đi tận lực trùng kích Thượng Vị Hoàng, rất có thể hắn tính trên chiến đài mượn người Thiên Đài bọn họ trùng kích cảnh giới Thượng Vị Hoàng. Hầu Thanh Lâm chỉ trầm mặc trong chốc lát, lập tức hắn dời ánh mắt dời về phía Kinh Thú, Kinh Thú vẫn giống như trước đây, mặc một bộ cầu bào màu trắng, hai tay đút trong tay áo, vĩnh viễn nhìn không thấy tới hai tay kia của hắn.


- Kinh Thú, bên kia ngươi bí mật huấn luyện như thế nào rồi?


Hầu Thanh Lâm hỏi Kinh Thú một tiếng.


- Không có vấn đề, đã có một nhóm người có thể phát huy uy lực sát phạt.


Kinh Thú bình tĩnh nói, mấy năm qua này, trong Thiên Đài người phụ trách huấn luyện thích khách, chính là Kinh Thú.


- Ừ, lần này ước hẹn ba năm, mọi người hết sức là tốt rồi, cho dù chiến bại cũng không vấn đề gì, Thiên Đài sớm muộn gì cũng sẽ vượt qua hoàn toàn Nguyệt môn, còn bây giờ chúng ta chỉ thiếu hụt một ít thời gian mà thôi, quan trọng nhất chính là cẩn thận Nguyệt môn ám toán chúng ta.


Hầu Thanh Lâm chậm rãi nói, tất cả mọi người trầm mặc, bọn họ đều biết, Hầu Thanh Lâm đang an ủi chính mình. Hôm nay Thiên Đài đã sớm không phải là Thiên Đài ba năm trước đây, trong môn phái có rất nhiều nhân vật tinh anh, cho nên Thiên Đài cùng Nguyệt Môn quyết đấu tất nhiên sẽ bị chú ý, nếu như chiến bại, đối bọn họ mà nói sẽ là một đả kích rất lớn, giống như ngày xưa bọn họ hung hăng hành hạ Tinh Thần Môn vậy.


- Lâm Phong hắn như thế nào rồi?


Đạm Đài hỏi Hầu Thanh Lâm một tiếng, Hầu Thanh Lâm đáp lại nói:


- Chúng ta tận lực không nên kéo Lâm Phong vào trong trận đấu lần này.



- Được.


Đạm Đài nhẹ gật đầu, mơ hồ hiểu được ý của Hầu Thanh Lâm, chỉ sợ bổn tôn Lâm Phong không cách nào trở về để tham gia ước định cùng Nguyệt Môn. ... ... Thánh Thành Trung Châu, hôm nay lại là ngày học viện chiêu thu môn đồ ba tháng một lần, tứ đại học viện đều có rất nhiều cường giả tiêp nhận khảo hạch của học viện. Lúc này, trong Chiến Vương Học Viện, bên ngoài nơi khảo hạch Trung Vị Hoàng, có không ít cường giả đã xuất hiện, trong đó có rất nhiều người thiên phú kiệt xuất, hoặc đệ tử thế lực lớn trong Thánh Thành Trung Châu.


- Vũ Văn gia lại có người đến, đó là Vũ Văn Đình, chính là Vũ Văn công chúa khác của Vũ Văn gia tộc, nghe nói sinh sau Vũ Văn Tĩnh vài tháng, thiên phú so với Vũ Văn Tĩnh, hơn nữa lại xinh đẹp, không biết có cơ hội trở đạo lữ với nàng hay không nữa?


Lúc này, ánh mắt của một thanh niên phong độ nhanh nhẹn rơi trên người một cô gái vô cùng xinh đẹp, Vũ Văn Đình.


- Bớt mơ mộng hão huyền đi, trước khi Vũ Văn công chúa Vũ Văn Tĩnh bước vào Chiến Vương Học Viện, nghe nói sẽ cùng Cơ gia Cơ Vô Ưu đính hôn, mà Vũ Văn Đình bất luận dung mạo hay thiên phú đều không kém Vũ Văn Tĩnh, người yêu tương lai của nàng tất cũng là nhân vật phi phàm, cho nên ngươi cảm thấy ngươi có cơ hội đó hay không?


Một người bên cạnh hai tay khoanh trước ngực, thản nhiên nói.


- Không nghĩ tới thế hệ này của Vũ Văn gia tộc lại xuất hiện nhiều thiên kiêu chi nữ như vậy, thật làm cho người khác kinh ngạc, mà Cơ gia, cũng là nam tử độc bá, Cơ Thương, Cơ Vô Ưu đều có thiên phú tuyệt luân.


Tuy nói người đến đây tham gia khảo hạch của Chiến Vương Học Viện tất cả cũng là nhân vật phi phàm, tuy nhiên Vũ Văn Đình vẫn trở thành vai chính như trước, quầng sáng bao phủ nàng hấp dẫn vô số ánh mắt, lúc này trong mắt nàng là một mảnh bình tĩnh, tuy nhiên trên mặt lại có một mảnh khí chất cao ngạo lãnh diễm nhàn nhạt, giống như bẩm sinh vậy. Lúc này, hư không xa xa, một đạo thân ảnh chậm rãi bước đến, thân ảnh ấy mặc một bộ quần áo màu trắng, thân hình hoàn mỹ như ẩn như hiện, mang trên mặt một cái khăn che mặt, tuy nhiên đôi mắt lộ ra ngoài kia lại khiến cho bất kỳ người nào nhìn nàng một cái đều không cách nào dời ánh mắt dời đi được.


- Hô.

.. Nữ tử kia thật kinh diễm. Chỉ thấy một thanh niên kiệt xuất hít một hơi thật sâu, hắn cũng là người kiến thức rộng rãi, tuy nhiên khi thấy cô gái này xuất hiện, lại nhịn không được nội tâm dâng lên ý nghĩ xấu xa. Không ít ánh mắt của mọi người nhao nhao nhìn tới bên kia nhất thời toàn bộ con ngươi đều ngưng lại chỗ đó, ánh mắt giống như không thể nào rời đi được vậy, bọn họ giống như thấy một tiên tử thánh khiết đang về phía bọn họ, mỗi một tác động bước chân giống lay động tinh thần của bọn hắn.


- Tiên tử hạ phàm, nhân gian điên đảo.


Một đạo thanh âm trong sáng truyền ra, tất cả mọi người sinh lòng cảm thán, cặp mắt kia vô cùng xinh đẹp, bọn họ thật muốn vén cái khăn che mặt kia ra, nhìn khuôn mặt kia rốt cuộc xinh đẹp đến mức nào, nhưng không ai nguyện ý đi khinh nhờn tiên tử. Nhưng trong nháy mắt, ánh mắt của tất cả mọi người từ trên người Vũ Văn Đình chuyển dời đến trên người cô gái mộng ảo kia. Thân thể nữ tử đáp xuống trên đất trống, vẻ tiên khí thánh khiết kia giống như sinh ra đã có vậy, lúc này, mọi người rõ ràng cảm giác được trên người của nàng có một ít lãnh ý, giống như không cho người khác tới gần, tiên tử tuy đẹp, nhưng tuyệt không cho người khác mơ ước, còn về phần tu vi của nàng, nếu đã đi tới nơi khảo hạch của Trung Vị Hoàng, tự nhiên cũng ở cảnh giới Trung Vị Hoàng rồi. Giờ phút này, trong lòng tất cả mọi người đều có cùng một ý nghĩ, rốt cuộc tiên tử này là công chúa nhà nào?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play