Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1904 - Thanh Liên Hóa đạo


...

trướctiếp

Trong Minh Giới, giữa thiên địa, một gốc Thanh Liên được bao phủ quầng sáng màu vàng, qua lại không ngớt trong hư không, dẫn đến vô số người ngẩng đầu ghé mắt, nhưng mà chỉ trong nháy mắt, gốc Thanh Liên liền biến mất trước mặt họ, khiến cho vô số người cảm thán trong lòng, gốc Thanh Liên này không biết do cường giả gì biến ảo thành, trong hư không chạy như bay.

Gốc Thanh Liên này lao nhanh trong thiên địa suốt hai ngày, rốt cục cũng đáp xuống trên biển rộng mênh mông, chậm rãi rủ xuống trên mặt biển, ánh sáng vạn trượng, trong lúc đó, trên mặt biển, một gốc cây Thanh Liên lăng không hiện lên, chỉ trong nháy mắt, ngoài khơi biến thành nơi Thanh Liên nở rộ, một luồng hơi thở kỳ diệu bao phủ khắp hải vực, giống như trong phạm vi trăm ngàn dặm đều có thể đắm chìm trong luồng ơn trạch này. Trong lúc đó, một gốc cây Thanh Liên giữa ngoài khơi nở rộ, mà một gốc cây Thanh Liên kia giống như Vạn Liên Vương, sau khi nở rộ, bên trong vẫn có một đóa Thanh Liên, cánh hoa Thanh Liên chậm rãi tẽ ra năm hướng, bên trong xuất hiện một thanh niên, giờ phút này toàn thân thân ảnh ấy tựa hồ lộ ra một luồng hàn ý mãnh liệt, quanh người tràn ngập một luồng tử vong. Tuy nhiên lúc này, đôi mắt thanh niên nhắm lại, chỉ thấy tầng bao bọc Thanh Liên vỡ vụn theo gió mà bay, còn tầng thứ hai thì tuôn ra đạo ánh sáng chói mắt, trực tiếp nhảy vào trong thân thể của hắn, dựng dục thân thể hắn, cánh hoa Thanh Liên không ngừng chớp động lên, như cánh chim tinh khiết, khiến cho toàn thân thanh niên đều được một luồng ánh sáng kỳ diệu bao phủ, mà hư không xung quanh, các loại lực lượng trong thiên địa giống như hóa thành một loại lực lượng, bị toàn bộ luồng Thanh Liên ý này dung hợp vào. Mà lúc này, lông mi thanh niên kia chớp động, có thể thấy được hắn sắp tỉnh lại rồi, nhưng khi cảm nhận được hoàn cảnh của bản thân, hắn lại không mở mắt ra, mà thuận theo tự nhiên đắm chìm trong luồng ý cảnh kỳ diệu kia an tĩnh cảm nhận thể ngộ, giống như tất cả đều tự nhiên hài hòa như vậy. Gió nhẹ lướt qua mặt biển, khiến cho Thanh Liên xung quanh đều chậm rãi chập chờn như thế, yên tĩnh mà hài hòa, đạo thành tự nhiên, vô cùng phối hợp. Tuy nhiên, ở hải vực mênh mông này, có Ma Thạch đen nhánh, Ma Thạch này cực kỳ lớn đứng sừng sững trong hải vực, mảnh Ma Thạch này biến thành Hắc Ám, tràn ngập hơi thở Ma Đạo kinh khủng, hơn nữa, bên trên Ma Thạch kia lại vẫn có rất nhiều bóng người đang hoạt động trong đó, làm cho người ta cảm thấy thần bí, cổ xưa. Lúc này, trên ma trên đảo, có một vị cường giả đột nhiên mở mắt ra, trong mắt hiện lên một đạo dị sắc, lập tức thân thể của hắn đứng lên, bước một bước rời đi bên này, chưa bao lâu sau, hắn đi tới tế đàn trong một tòa Hắc Ám Ma Đạo cổ xưa, phía dưới tế đàn, có một mảnh Hắc Ám ma đầm thâm thúy kinh khủng, lộ ra Hắc Ám Ma Đạo tịch mịch sáng bóng, giống như ẩn chứa lực lượng Ma đạo kinh khủng.


- Các ngươi có cảm giác được hơi thở Cổ Ma Ấn chỉ có Cổ Ma Tộc chúng ta mới có được hay không?


Người nọ chậm rãi nói, nhất thời trong ma đầm có không ít người mở mắt ra, trong mắt lóe lên ánh sáng ma đạo thâm thúy. Loại Cổ Ma ấn này chỉ cần trong khoảng cách nhất định, bọn họ là có thể cảm ứng được, là thủ đoạn kỳ lạ để truy tìm người khác, chỉ có cường giả Cổ Ma Tộc bọn họ mới có thể gieo xuống.


- Cảm thấy, hơn nữa, hơi thở của người bị gieo Cổ Ma ấn xuống cũng không tính rất mạnh, chỉ có cảnh giới Trung Vị Minh Hoàng hoặc Thượng Vị Minh Hoàng.


Có người đáp lại.


- Đúng vậy, các ngươi có từng sử dụng Cổ Ma ấn hay không?


Đám người nhao nhao trầm mặc, bọn họ cũng không có hạ Cổ Ma ấn với người khác.


- Ai nguyện ý đi trước, mang hắn đến nơi đây?


Lúc này, Cường giả trên tế đàn Ma Đạo bình tĩnh nói một tiếng, nhất thời, trong ma đầm, có mấy đạo thân ảnh chậm rãi bay lên không, nói:


- Ta đi.



- Được, có ba người các ngươi không có vấn đề, đi thôi.


Người trên tế đàn thấp giọng nói câu, lập tức liền khoanh chân ngồi trên tế đàn nói:


- Nhớ kỹ, nếu như không làm được, lập tức trở về, lần này ở Thiên Hà chiến trường, Cổ Ma Tộc chúng ta đã tổn thất vô cùng nặng nề, không thể lại tổn hại thế hệ các ngươi nữa.



- Đã rõ.


Ba người này giẫm chận tại chỗ xuất ra, bay thẳng ra ngoài Hắc Ám ma đảo, đi về một hướng trên biển rộng mênh mông. Lâm Phong đắm chìm trong Thanh Liên một hồi lâu, đôi mắt của hắn mới chậm rãi mở ra, hắn chỉ cảm thấy toàn thân đều lộ ra một luồng bao dung ý, bàn tay run lên, nhất thời trong hư không xuất hiện từng sợi lực lượng pháp tắc, Sinh Tử Pháp Tắc luân chuyển, Đại Địa Pháp Tắc cùng Hư Không Pháp Tắc cũng luân chuyển, giống như có thể tùy thời biến hóa.


- Đắm chìm trong đạo, đón nhận Đạo Ý tẩy lễ, có thể mượn lực lượng Đạo Ý.


Trong lòng Lâm Phong buồn bã, hắn đương nhiên không có khả năng dễ dàng lĩnh ngộ Thanh Liên Đạo Ý này, hắn chỉ được Đạo Ý xuyên qua thân thể, đắm chìm trong Thanh Liên mà Thanh Liên Thống Lĩnh hóa thành, hắn giống như bị đồng hóa, cũng có thể mượn đường mà dùng.


- Thống lĩnh đại nhân, ngươi còn có sinh mệnh sao?


Lâm Phong nhìn một gốc cây thanh liên đang chậm rãi chập chờn như thế, trong con ngươi thâm thúy lóe lên vẻ đau thương, đường đường là cường giả Thiên Đế cảnh lại lấy thân hóa đạo, bảo vệ hắn thoát khỏi vòng vây, trong cục diện này, Thanh Liên Thống Lĩnh không hóa đạo, hắn có chạy đằng trời, chỉ cần một cường giả Đế cảnh có thể trực tiếp dùng lực lượng đè sập hắn. Tâm niệm Lâm Phong vừa động, nhất thời một luồng hơi thở kỳ diệu tràn ngập xuất ra, Lâm Phong đi vào thế giới trong Vũ Hồn, lúc này Kiếm Manh đang khoanh chân ngồi, nhắm mắt dưỡng thần. Lâm Phong một mực đứngtrên hư không, nhìn Kiếm Manh trong mắt hiện lên một đạo hàn ý.


- Nếu đã biết ánh mắt của ngươi không mù, hà tất còn phải che dấu.


Lâm Phong lạnh lùng nói ra.


- Đôi mắt của ta vốn bị mù, thứ ngươi nhìn thấy không phải ánh mắt của ta, mà là đạo của ta.


Kiếm Manh rất bình tĩnh, sau khi bị nhốt, hắn đã cố gắng dùng lực phá vỡ mảnh không gian để lao ra, nhưng hắn phát hiện chỉ phí công vô ích, mặc dù lực lượng của hắn có thể làm mảnh không gian dao động, nhưng khoảng cách phá vỡ còn kém rất xa, cho nên, hắn mới nhắm mắt dưỡng thần, không làm việc phí công vô ích.


- Có lẽ ngươi sẽ nghĩ ta hại các ngươi, tuy nhiên, nếu ta đã bị bọn họ bắt, cho dù ta không chủ động thông báo, kết cục cũng giống như vậy, trừ phi lúc trước ngươi giết ta diệt khẩu, không để lại mối họa, đương nhiên, lúc trước ngươi không nhất định có thể giết được ta, nhưng không nghĩ tới một năm này ngươi bước vào Tiên quốc thí luyện thực lực tịnh tiến nhiều như vậy, đáng tiếc, ta bị Vương Tiêu phái người chặn lại, lần trước không thể cùng ngươi bước vào Tiên quốc thí luyện địa, năm nay lại vô duyên lần nữa.


Kiếm Manh than nhẹ một tiếng, Lâm Phong biết những lời Kiếm Manh nói đều là thật. Kiếm Manh vốn cũng không phải người nói nhiều, nhưng mỗi một câu hắn nói đều làm cho người khác không thể phản bác.


- Ta là Tiên Thiên mù, từ nhỏ đã mù, tuy nhiên ta không phục mệnh, cho nên ta khổ tìm Quang Minh, ta tu kiếm thuật, ngộ được lực lượng quang hệ vô cùng hiếm thấy, với người mù thân tàn, lĩnh ngộ lực lượng pháp tắc quang uy lực vô cùng, lấy nhanh phá vạn pháp, hơn nữa, ta thậm chí còn muốn thành đạo của ta, lấy đạo thay mắt, bù đắp khuyết điểm Thượng Thiên, và ta làm được, tuy nhiên, Vận Mệnh như thế, thì còn có gì nói nữa, trong này, ta không phải đối thủ của ngươi, giờ ngươi muốn xử trí như thế nào, hay muốn làm gì cũng được?


Thanh âm của Kiếm Manh vẫn tỉnh táo như trước, mặc dù đối diện với tuyệt cảnh như thế, ngươi vẫn không cảm giác được bất kỳ tâm tình chấn động nào của hắn, có lẽ đây chính là nguyên nhân hắn đạt được thành tựu lực lượng quang, tâm Võ Đạo của người này, người bình thường không có thể so sánh, hắn muốn dùng đạo thay mắt, bù đắp chỗ thiếu hụt Tiên Thiên kia. Lâm Phong không để ý đến Kiếm Manh, hắn mang thân thể Thanh Thanh đã bị đóng băng rời khỏi bên này, đặt băng điêu mỹ lệ ở trong nhà Tuyết Nguyệt, lập tức Lâm Phong lui ra khỏi thế giới Võ Hồn, đứng bên trên Thanh Liên, an tĩnh cảm nhận ý cảnh kỳ diệu mà Thanh Liên mang lại cho hắn, giờ phút này trong cơ thể hắn, giống như tất cả đều tràn ngập luồng đạo ý cảnh kia. Nhưng vào lúc này, Lâm Phong ngẩng đầu nhìn tới phương xa, chỉ thấy nơi đó, có ba đạo thân ảnh đang bay nhanh đến, ba người này đều mặc hắc bào, toàn thân đều lộ ra một luồng ma khí cường thịnh, sâu không lường được, vừa nhìn đã biết là tu sĩ Ma Đạo lợi hại. Ánh mắt của ba đạo ma ảnh nhìn xuống Lâm Phong ở hạ không, thấy một đám Thanh Liên trải rộng trên mặt biển, con ngươi của bọn hắn đều hơi co rút lại, Đạo ý bao dung thật kỳ diệu.


- Đi cùng chúng ta một chuyến.


Lúc này, một người chăm chú quan sát Lâm Phong, thanh âm lạnh lùng vang lên, trong cơ thể Lâm Phong bị cường giả Cổ Ma Tộc gieo Cổ Ma ấn xuống, tự nhiên muốn dẫn hắn về Cổ Ma Tộc một chuyến rồi. Lập tức, trong mắt Lâm Phong hiện lên một đạo hàn quang, đen nhánh lạnh như băng, giống như toàn bộ đều tử vong đáng sợ.


- Các ngươi là người phương nào?


Lâm Phong lạnh như băng hỏi.


- Cổ Ma Tộc!


Người nọ lạnh lùng đáp lại, sau đó, bước xuống không một bước, nhất thời một luồng hơi thở Ma đạo trầm trọng mà kinh khủng, có thể làm người khác hít thở không thông áp bách tới Lâm Phong, nhưng lúc này, thân thể Lâm Phong chậm rãi bay lên, đi tới chỗ đối diện, trong lúc đó, đồng tử của hắn bắn ra từng đạo lực lượng tử vong màu xám, giống như tử vong lạc ấn đâm vào mắt của đối phương. Người nọ cảm nhận được ánh mắt đáng sợ kia, trong nháy mắt, sắc mặt như tro tàn, lập tức chỉ thấy quang mang chợt lóe, từng đạo kiếp kiếm tử vong đen nhánh phá vỡ hư không, sau đó, tiếng vang xoẹt xoẹt đáng sợ truyền ra, thân thể người nọ rơi xuống hạ không ngoài khơi, rơi lên trên một gốc Thanh Liên. Lâm Phong lại bước một bước đi tới chỗ hai người khác, trong nháy mắt, sắc mặt hai người kia đại biến, bỗng nhiên lui về phía sau, tuy nhiên Lâm Phong há có thể buông tha bọn họ, trong giây lát, bàn tay vung lên, nhất thời tiếng vang rầm rầm truyền ra, trong hư không có một con sông Hắc Thủy kinh khủng cuốn qua, chỉ thấy sắc mặt hai người tái nhợt, bọn họ đương nhiên biết đây là lực lượng của đạo. Giờ khắc này, trong tay một người trong số đó xuất hiện một ngọc giản, trực tiếp bóp vỡ ra, lập tức con sông Hắc Thủy che hết thân thể của hắn, quấn hắn vào trong đó, một người khác nghĩ muốn trốn, lại cảm giác trong Hư Vô có Hư Vô kiếm kinh khủng bay về phía hắn, khiến cho Thần Hồn của hắn rống giận, tiếp theo,con sông Thiên Địa tử vong cũng che hết thân thể của hắn!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp