Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1846 - Địa phủ


...

trướctiếp


- Thật khủng khiếp, không biết Cửu U được sinh ra như thế nào, dưới đáy Cửu U thật sự có Minh phủ Địa Ngục sao?


Lâm Phong nhìn vòm trời đã triệt để biến thành màu hắc ám than nhẹ một tiếng, một cỗ lực lượng kinh khủng lan tràn ra tám hướng, bao phủ toàn bộ vòm trời, Lâm Phong đưa tầm mắt nhìn về phía xa, chỉ sợ phạm vi ảnh hưởng phải đến vài ngàn dặm, hôm nay bầu trời đã trở thành Cửu U thiên không. Mạch nước ngầm càng lúc càng dữ dội hơn, Lâm Phong chỉ cảm thấy một cỗ Cửu U hắc thủy cuồn cuộn đang hướng về phía mình đánh tới, Cửu U đang gầm thét.


- Ông!


Thân thể Lâm Phong phá không bay ra khỏi hắc thuỷ, cỗ lực lượng Cửu U đáng sợ kia có thể đưa hắn vào chỗ chết, giờ phút này dòng sông đã hóa thành hắc thủy hà triều, sóng lớn điên cuồng đánh về phương xa, chỉ sợ cơn thủy triều này lại bao trùm không biết nhiêu khu vực, mang những khu vực đó hóa thành Cửu U tuyệt địa. Chỉ thấy thân thể Thất Dạ Thiên Quân bay lên không, trực tiếp bước vào chỗ vòng xoáy Cửu U đang bộc phát trên không, nhìn Cửu U hắc thủy phun ra, trong mắt của hắn lóe ra phong mang lạnh lùng. Thủ chưởng run lên, Cửu U Hồ Lô trong tay hắn lập tức bay ra, hồ lô lập tức mở rộng, hóa thành một cái hồ lô vô cùng lớn, bên trong hồ lô truyền ra một cỗ lực lượng thôn phệ đáng sợ, trong khoảnh khắc hắc thuỷ trong Cửu U điên cuồng hướng về phía hồ lô, bị hồ lô nuốt vào bên trong.


- Tinh tuý của Cửu U.


Ánh mắt cường giả Cửu U phủ nhìn chằm chằm vào chỗ hắc thuỷ bộc phát, giờ phút này hắc thuỷ bị cắn nuốt đều là tinh tuý của Cửu U chi thuỷ. Cửu U Hồ Lô quấn quanh thiên địa, hư không giống như bị một cỗ lực lượng kỳ lạ bao trùm, hình như thiên địa cũng bị nuốt vào trong đó, cỗ hắc thuỷ bộc phát trong Cửu U cũng không cách nào chống cự cỗ lực lượng cắn nuốt này.


- Vậy mà Cửu U phủ tới lấy Cửu U hắc thủy!


Nội tâm Lâm Phong thầm run rẩy, cỗ hắc thuỷ bộc phát từ trong vòng xoáy Cửu U thật là đáng sợ, nó tuyệt đối là lực lượng tinh tuý của toàn bộ Cửu U, chúng bị Thất Dạ Thiên Quân thu vào bên trong hồ lô, chắc chắn cái hồ lô kia là Đế binh, chỉ sợ rót cả cái dòng sông hắc thuỷ kia vào cũng không có vấn đề gì, trong một khoảnh khắc có không biết bao nhiêu hắc thuỷ bị hút vào bên trong. Vô số Cửu U chi thuỷ điên cuồng tràn vào trong hồ lô, giống như Cửu U chi lực lấy không hết, dùng không kiệt vậy.


- Ầm ầm!


Qua rất lâu, cái Cửu U hồ lô kia đã lấy đi không biết bao nhiêu Cửu U hắc thủy, ầm ầm hạ xuống phát ra âm thanh đáng sợ, hình như Cửu U hắc thủy càng ngày càng ít, nhưng mà lực lượng thôn phệ trong hồ lô vẫn muốn cắn nuốt hết lực lượng Cửu U từ trong chỗ sâu đi ra. Đại địa đang điên cuồng run rẩy, nương theo âm thanh ầm ầm truyền ra, Lâm Phong cũng cảm giác được ở trong chỗ sâu của Cửu U có cái gì đó đang nổi lên.


- Đó là cái gì?


Đúng vào lúc này, Lâm Phong nhìn thấy bên trong Cửu U xuất hiện một công trình kiến trúc, đồng tử Lâm Phong hoàn toàn cứng ngắc tại chỗ, trước mặt của hắn, có một tòa cung điện mênh mông đang cuồn cuộn bay lên, đây là một tòa hắc sắc cung điện, thâm thúy, hắc ám, như Minh Vương cung vậy. Thần sắc Thất Dạ Thiên Quân cũng đọng lại, con mắt chăm chú nhìn lên tòa cung điện mới xuất hiện kia, cửa lớn của cung điện sâm lãnh mở ra, giống như đang chờ bọn hắn bước vào trong đó.


- Lối vào địa phủ sao?


Thần sắc Thất Dạ Thiên Quân ngưng tụ lại, xem ra lời đồn quả nhiên là thực, Cửu U chính là cực hạn chi địa, cũng chính là lối vào Địa Ngục.


- Địa phủ!


Đồng tử Lâm Phong cứng ngắc lại, hắn cảm giác trong lòng có rung động không nhỏ, thì thào nói:


- Thế gian thật sự có Địa Ngục tồn tại sao?



- Vì cái gì mà thế gian không có Địa Ngục.


Thất Dạ Thiên Quân mỉm cười nhìn xem Lâm Phong nói:


- Ngươi có muốn vào xem không?


Khóe miệng Lâm Phong có chút co quắp xuống, Địa Ngục sẽ tồn tại như thế nào? Lòng hiếu kỳ mãnh liệt khiến hắn thực muốn vào xem, nhưng mà hắn không biết chuyến đi này sẽ có kết cục kinh khủng bực nào, theo suy nghĩ của hắn, Địa Ngục chính là Minh giới, nơi người chết mới có thể đi xuống, đây là nhận thức trước kia của hắn, nhưng giờ phút này hắn lại đang suy nghĩ, Địa Ngục thật là nơi người chết đầu thai hay sao? Có lẽ chuyện không phải như vậy, thế giới võ đạo có vô số chuyện kì quái, người có thể sáng tạo ra một phương thế giới, mà thế giới của hắn có thể tồn tại độc lập, vậy còn có cái gì không thể xảy ra đây. Nhưng bảo hắn tiến nhập Địa Ngục thì Lâm Phong không dám, chỉ có điều có một số thời điểm, hắn không dám cũng không được.


- Ngươi, đi vào đi!


Thất Dạ Thiên Quân nhìn chằm chằm Lâm Phong, khiến cho đồng tử Lâm Phong có chút ngưng lại, nhìn chằm chằm vào Thất Dạ Thiên Quân, chỉ thấy đồng tử đối phương lạnh buốt, cặp mắt kia giống như lộ ra sự chết chóc vậy, trong Cửu U phủ, Cửu U Thánh Quân là người khống chế tất cả, Lâm Phong suy đoán cái tên Thánh Quân này rất có thể là chỉ cường giả cấp bậc Thánh Đế, mà Thất Dạ Thiên Quân này có thể là cường giả Thiên Đế cảnh, Thiên Đế cảnh mà muốn giết hắn là chuyện quá dễ dàng, cho dù hắn nắm giữ Đế binh, cũng không có năng lực phản kháng.


- Tiền bối, Địa phủ là địa phương nào?


Lâm Phong nhìn về phía Thất Dạ Thiên Quân, mỉm cười hỏi.


- Ta chưa có đi qua.


Thất Dạ Thiên Quân lắc đầu.


- Vậy tiền bối để cho ta đi vào, đối với tiền bối cũng không có bất kỳ trợ giúp nào, không phải sao?


Lâm Phong tiếp tục mở miệng, nhưng mà Thất Dạ Thiên Quân lại khẽ lắc đầu, nói:


- Ít nhất ta xác nhận được một việc, ngươi tiến vào còn có thể đi ra hay không.



- Chỉ đơn giản như vậy, tiền bối lấy mạng của ta tới thử?


Lâm Phong vẫn mỉm cười như cũ, bây giờ Thất Dạ Thiên Quân mới nhẹ nhàng gật đầu, trong mắt hắn, mệnh của Lâm Phong hoàn toàn không đáng nhắc tới, có thể thỏa mãn lòng hiếu kỳ của hắn, cớ sao không làm.


- Xem ra ta không có lựa chọn rồi.


Lâm Phong nhún vai nhìn Thất Dạ Thiên Quân, cước bộ của hắn lập tức hướng về phía cửa lớn của tòa cung điện kia đi đến.


- Địa phủ ư!


Vậy ta sẽ tiến vào xem, phải chăng đây thật sự là Địa phủ. Lâm Phong bước chậm mà ra, bước chân tiến vào bên trong cánh cửa kia, sau khi bước ra một bước này, Lâm Phong tiến nhập vào một phiến không gian khác, không gian ngoại giới toàn một màu hắc ám, nhưng không gian bên trong lại là không gian tươi sáng, trước mặt hắn có một thông đạo thật dài bị mây mù quấn quanh, mà hai bên thông đạo còn có người gác, những người này đều mặc khải giáp, cầm vũ khí trong tay, thấy Lâm Phong tiến đến, ánh mắt của bọn hắn lập tức nhìn thoáng qua Lâm Phong, rồi lại quay về giống như không nhìn thấy Lâm Phong vậy. Lâm Phong ngoảnh lại nhìn thoáng qua phía sau, cánh cửa kia đã đóng mại, chắc hẳn hắn không ra được. Ra không được thì chỉ có thể tiếp tục đi lên phía trước, giẫm lên trên mây mù mờ ảo, Lâm Phong theo cái thông đạo này đi về phía trước, rất nhanh hắn đã đi đến trước mặt một cây cầu, cây cầu này không dài lắm, có mây mù quấn, giống như Cầu Nại Hà trong truyền thuyết cổ xưa vậy, trước Cầu Nại Hà có một lão bà, trong tay lão bà này cầm một chén canh, đang cười nhìn Lâm Phong.


- Mạnh Bà?


Thần sắc Lâm Phong cứng đờ, đi đến trước cây cầu, nhìn lão bà kia. Lúc này, lão bà đưa chén canh trong tay về phía Lâm Phong, bên trong không phải canh Mạnh Bà, mà là một chén hắc thủy.


- Phải uống sao?


Lâm Phong hỏi, lão bà kia nhẹ gật đầu, vì vậy Lâm Phong rất phối hợp tiếp nhận lấy hắc thủy, một ngụm uống hết sạch, mang chén đưa lại cho lão bà.


- Hoan nghênh đi vào Minh giới.


Lão bà mỉm cười, nhận lấy cái chén rồi tiếp tục chỉ dẫn Lâm Phong đi về phía trước.


- Minh giới!


Đồng tử Lâm Phong có chút co rút lại, đi về phía cây cầu kia, sau khi đi đến biên giới cây cầu hắn nhìn vào mây mù mờ ảo phía trước, sau đó lại nhìn lão bà, hắn thấy lão bà gật đầu đối với hắn, hắn liền trực tiếp hạ xuống đất đi qua, không có ngự không nữa, để thân thể của mình tùy ý trôi đi, rất nhanh Lâm Phong có loại cảm giác xuyên thẳng qua không gian. Thân thể Lâm Phong ngã trên mặt đất, cảm giác cốt cách toàn thân có chút đau nhức, nhưng rất nhanh hắn lắc lắc đầu đứng dậy, ánh mắt nhìn về phía chung quanh, rất nhanh khóe miệng Lâm Phong lộ ra một nụ cười vui vẻ.


- Địa phủ?


Minh giới? Khóe miệng Lâm Phong hiện lên một nụ cười, thấy cảnh tượng trước mắt, hắn còn có thể không rõ mình tới chỗ nào sao. Một phương thế giới, hắn đi tới một phương thế giới khác! Cái gọi là Địa phủ, Minh giới, cùng với Cửu Tiêu đại lục giống nhau, nó chỉ một cái danh tự mà thôi, tiểu thế giới của hắn ngày sau diễn hoá trở nên cường đại hơn, cũng có thể gọi là Địa phủ, gọi là Minh giới. Nhưng mà cái Địa phủ Minh giới này là đại thế giới hay tiểu thế giới đây?


- Có lẽ tu vi người nơi này sẽ phi thường cường đại, không thể yếu hơn so với người trong Thánh thành Trung Châu được.


Lâm Phong nhìn đám người lui tới, cái Địa phủ Minh giới này, trừ lối kiến trúc không giống thế giới bên ngoài ra, còn có khí chất không giống nữa, cái thế giới này, cũng không cách nào siêu thoát ngoại vật, ở đây cũng tu võ đạo.


- Đúng rồi, làm sao ta có thể trở về đây?


Lâm Phong có chút đau đầu, dưới đáy Cửu U dĩ nhiên là lối vào một phương thế giới, ở trên lý luận, nếu như có thể tiến đến, vậy nhất định có thể ra ngoài, vấn đề là hắn phải làm như thế nào mới có thể đi ra ngoài? Lâm Phong nhấc chân lên, ánh mắt ngắm nhìn bốn phía, giống như hắn đang tìm một chỗ, tìm hiểu nơi này ra sao. Vô luận cái thế giới gì, quán rượu và khách sạn sẽ luôn có, rất nhanh Lâm Phong đã tìm được quán rượu, trên bàn trà trong quán rượu có để nước trà, nhưng nước trà này lại có màu đen. Lâm Phong an tĩnh uống một hớp nước trà, một cỗ lực lượng tử vong ăn mòn thân thể của hắn, cỗ cảm giác này rất quen thuộc, khiến Lâm Phong biết rõ hắn đang uống cái gì, hắc thủy! Đương nhiên, lực lượng tử vong trong hắc thủy cũng không mãnh liệt như vậy, những người khác bên trong quán rượu, đều lạnh lùng uống hắc thủy, giống như đối với bọn họ chuyện này không thể bình thường hơn, hắc thủy này giống như nước trà của một cái thế giới khác.


- Sao ta cảm giác đây không phải tiểu thế giới, mà là một phương thế giới chân chính!


Lâm Phong thì thào nói nhỏ, phương thế giới này tồn tại rất đặc sắc, bọn hắn dùng hắc thủy để uống trà, nên bọn hắn đều am hiểu lực lượng tử vong, hơn nữa tuyệt sẽ không không dễ dàng tử vong như vậy.


- Tiểu nhị!


Lúc này, Lâm Phong gọi gia đinh trong quán rượu một tiếng, tên gia đinh đi kia đến bên người Lâm Phong mỉm cười nói:


- Cần gì?



- Hỏi ngươi một chuyện, ngươi nghe nói qua Cửu Tiêu đại lục chưa?


Lâm Phong hỏi tiểu nhị một tiếng, tiểu nhị mỉm cười:


- Có Cửu Tiêu đại lục hay không tiểu nhân không biết, nhưng tiểu nhân ở tửu lâu này nhiều năm như vậy cũng có nghe qua một số chuyện kỳ lạ do khách nhân lui tới kể, thí dụ như mảnh thế giới này không phải thế giới duy nhất, mà bên ngoài còn có thế giới khác tồn tại, còn thật giả thế nào tiểu nhân cũng không biết.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp