Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1841 - Cửu U Phủ


...

trướctiếp

Quán rượu trong Tương Tư lâm xuất hiện hai thanh niên nam tử, giờ phút này bọn hắn đã đã đánh vào hoàng cung trong thành Dương Châu, nội tâm những người chung quanh đều nhấc lên sóng to gió lớn, đối với bọn họ hoàng cung thành Dương Châu là địa phương thần thánh, tượng trưng cho sự vô địch, trong đó có vô số cường giả, cường giả Tôn Vũ cũng có rất nhiều, nhưng mà hôm nay thần thoại bị phá vỡ.

Một cường giả trẻ tuổi ngạo nghễ đứng đó, trong tay cầm kim sắc đại đao, bên trong đại đao tản ra một luồng lực lượng kinh khủng khiến người ta cảm thấy run sợ.


- Nghe nói đó là Hoàng khí, thời điểm tiểu thế giới của Cửu U Ma Đế xuất hiện trong Bát Hoang cũng có cường giả cầm Hoàng khí trong tay, chiến lực ngập trời, không nghĩ tới hôm nay lại có người dùng Hoàng khí tiến vào trong hoàng cung, lần này hoàng cung thành Dương Châu gặp nguy rồi.


Đám người kinh hồn khiếp đảm, nhìn chằm chằm vào địa phương phía trước, nghe nói cường giả thủ hộ hoàng cung đều đến từ Kiếm Các trong Bát Hoang vực, nhưng tất cả đã bị thương.


- Tự mình đi lên chịu chết đi, có lẽ ta sẽ tha cho bọn hắn một mạng!


Nam tử trẻ tuổi kia đứng ở trong hư không, ánh mắt nhìn về phía Lâm Vô Thương, trong con ngươi lộ ra một nụ cười lạnh như băng.


- Thiếu gia, người nhanh tiến vào bên trong đại trận tránh nạn đi.


Thần sắc cường giả Kiếm Các cứng ngắc lại, sắc mặt phi thường khó coi, tuy rằng tu vi đối phương không cao, thế nhưng Hoàng khí có phẩm cấp phi thường cao, so với Hoàng khí lúc trước Tề gia sử dụng còn lợi hại hơn rất nhiều, nó ẩn chứa lực lượng kim hệ pháp tắc vô cùng cường đại, cứng rắn vô đối, nếu như thực lực đối phương mạnh hơn chút nữa, bọn hắn càng không có nửa điểm lực lượng phản kháng.


- Một người làm việc một người chịu, chuyện này để tự ta gánh vác.


Lâm Vô Thương cắn răng, lạnh lùng nói ra.


- Vô Thương.


Tiểu Nhã hô lên một tiếng, nói:


- Ngươi là tên vô liêm sỉ, ngươi mà xảy ra chuyện thì chúng ta làm sao trả lời cha mẹ ngươi, làm sao nói chuyện được với ca ca ngươi.


Ánh mắt Lâm Vô Thương trở nên đỏ thẫm, nhìn về phía Lâm Hải cùng Nguyệt Mộng Hà, nói:


- Phụ thân, mẫu thân, Vô Thương có lỗi với hai người, con không hối hận gì cả, chỉ tại thực lực Vô Thương yếu đuối, các người phải sống thật tốt, không phải giúp ta báo thù, về sau bảo ca ca giúp ta báo thù được rồi.



- Vô Thương, ta không cho phép con đi.


Khoé mắt Nguyệt Mộng Hà tràn đầy nước mắt, bên người nàng chỉ có một đứa con, làm sao nàng để nó đi chịu chết được.


- Một bầy kiến hôi, thật ồn ào quá.


Nam tử trẻ tuổi cầm đại đao trong hư không chém xuống, hư không giống như bị bổ ra, một cái khe hở hắc ám đáng sợ xuất hiện, không gian trong tiểu thế giới không cách nào thừa nhận công kích đáng sợ như thế, cái khe hở đáng sợ kia muốn nuốt hết thảy.


- Đi ra!


Tiểu Nhã xông lên, chắn trước mặt kim sắc đại đao, một tiếng ầm ầm vang lên, sắc mặt Lâm Vô Thương kịch biến, quát:


- Tiểu Nhã tỷ tỷ!



- Oanh!


Cùng lúc đó một luồng ánh sáng chói loá bùng nổ ra, trên người tiểu Nhã tách ra một màn sáng, công kích kia không thể phá hủy thân thể của nàng, nhưng mà khe hở kinh khủng kia lại mang thân hình tiểu Nhã bao bọc lại.


- Tiểu Nhã!


Cùng lúc đó, trong hư không truyền ra một đạo âm thanh như sấm sét nổ vang, thân thể Lâm Phong điên cuồng xông lên, thủ chưởng trảo xuống một cái, lập tức xé ra khe hở, xông vào bên trong hư vô, lực lượng điên cuồng trong khe hở bắn phá lung tung, nhưng mà Lâm Phong không bị bất luận cái gì trói buộc, trực tiếp nhào tới chỗ tiểu nhã .


- Tiểu Nhã!


Lâm Phong kinh hô một tiếng, thân thể tiểu Nhã bị màn sáng bao vây, khiến nàng không bị thương, cái màn sáng kia ẩn chứa lực phòng ngự đáng sợ, khiến cho Lâm Phong có chút nhẹ nhàng thở ra, xem ra Tiêu lão còn lưu lại hậu thủ, không để cho Tiêu Nhã bị người khác giết chết.


- Lâm Phong ca ca!


Tiểu Nhã nhìn thấy Lâm Phong xuất hiện liền vui mừng, chỉ thấy thân thể Lâm Phong lao ra, ôm lấy thân thể tiểu Nhã, chạy ra khỏi khe hở, xuất hiện ở một địa phương khác của thành Dương Châu, hắn lại bước ra hai bước liền trở lại hoàng cung, toàn bộ ánh mắt những người ở đây hướng về phía Lâm Phong.


- Lâm Phong!



- Thiếu chủ!


Từng đạo thanh âm truyền ra, người trong hoàng cung lộ ra thần sắc kích động, Lâm Phong đã trở về rồi. Khóe mắt Nguyệt Mộng Hà chứa đựng nước mắt, Lâm Phong trở về rồi. Trong mắt bọn họ, Lâm Phong chính là thần, không gì không làm được.


- Hắn là Lâm Phong!


Những người ở nơi xa cũng nhao nhao nhìn về phía Lâm Phong, nhân vật thuộc về truyền thuyết đấy ư, vậy mà hắn trẻ tuổi như thế. Ánh mắt Lâm Vô Thương cũng nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, lần trước hắn nhìn thấy Lâm Phong là lúc hắn mới hai tuổi mà thôi, hắn không có quá nhiều ấn tượng đối với ca ca của hắn, hắn chỉ nghe được một ít truyền thuyết về ca ca của hắn trong miệng những người lớn.


- Người này là ca ca sao?


Lâm Vô Thương nhếch miệng mỉm cười, giờ phút này hắn vẫn có thể cười được.


- Ca!


Lâm Vô Thương la lớn, ánh mắt Lâm Phong nhìn về phía Lâm Vô Thương, trừ tiểu Nhã ra người có thể gọi hắn là ca, đương nhiên chỉ có một người, đó là Vô Thương. Thấy Lâm Vô Thương bị đứt tay cùng với khuôn mặt tươi cười sáng lạn kia, khiến hắn lại cảm giác trong lòng đau xót, một cỗ sát ý điên cuồng tràn ra.


- Các ngươi là người phương nào?


Lâm Phong nhìn chằm chằm vào hai đạo thân ảnh kia, hỏi một câu lạnh như băng, vậy mà Tuyết Nguyệt quốc xuất hiện hoàng khí cường đại, việc này có chút không tầm thường.


- Xem bộ dáng kích động bọn hắn, có lẽ bọn hắn cho rằng cứu tinh đến rồi, nhưng trong mắt ta, chỉ thêm một người đến chịu chết mà thôi.


Nam tử trẻ tuổi kia cười lạnh nói ra, cánh tay của Lâm Phong run lên, một đạo kiếm quang từ trên vòm trời chém giết xuống, một đạo tiếng kêu thảm thiết truyền ra, chỉ thấy một cánh tay của nam tử trẻ tuổi kia bay mất.


- Không.


. . Trong lúc đó sắc mặt nam tử trẻ tuổi kia trở lên dữ tợn, ánh mắt ác độc nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, kim sắc đại đao trong tay bùng nổ ra uy áp kinh khủng, đặt ở trước người của hắn. Nhưng mà một cỗ uy áp tử vong lại khiến hắn cứng ngắc lại, hắn cảm giác mình sẽ phải chết, điều này làm cho thần sắc hắn kịch biến.


- Ca, ca giúp đệ lấy Hoàng khí của hắn, đệ muốn tự thân giết hắn.


Trên mặt Lâm Vô Thương có vài phần điên cuồng, thân thể lại cuồn cuộn bay lên không, Lâm Phong nghe thấy lời này thì không có mang đối phương giết chết, thân hình hắn loé lên, hàng lâm bên người Lâm Vô Thương, chỉ thấy hào quang lóe lên, một thanh đại đao rất nặng xuất hiện trong tay Lâm Phong, đại địa tràn ngập lực lượng pháp tắc đáng sợ, chuôi đại đao này chính là bát phẩm Hoàng khí, chính là thứ Lâm Phong lấy được trong nhẫn trữ vật của cường giả Thiên Diễn tộc trong Thánh điện.


- Đệ tự mình đi lên đi.


Lâm Phong mang đại đao giao cho Lâm Vô Thương, Lâm Vô Thương lập tức gật đầu, tay cầm đại đao hướng về phía trước bước đi, lấy tu vi của hắn và nam tử trẻ tuổi kia chưa thể luyện hoá và vận dụng uy lực của Hoàng khí, hai người chỉ dựa vào Hoàng khí phát huy ra uy lực của bản thân mà thôi. Thần sắc nam tử trẻ tuổi trở nên tái nhợt, hắn đương nhiên cảm giác được hoàng khí Lâm Phong cho Lâm Vô Thương mạnh mẽ hơn so với Hoàng khí trong tay hắn, hắn ẩn ẩn ý thức được mình đá trúng thiết bản rồi.


- Giết!


Lâm Vô Thương nổi giận gầm lên một tiếng, hướng về phía nam tử trẻ tuổi giết qua, còn Lâm Phong đi tới chỗ người lớn tuổi còn lại, người này một mực quan chiến, lúc này trong tay của hắn cũng xuất hiện Hoàng khí, ánh mắt lạnh như băng nhìn Lâm Phong. Chỉ thấy Lâm Phong bước ra một bước, người kia lập tức cảm giác được một cỗ uy áp không cách nào chống cự hàng lâm ơ trên người của hắn, chỉ thấy hắn hét lớn một tiếng, nói:


- Đứng lại.



- Ngươi từ đâu tới đây?


Lâm Phong hỏi một câu lạnh như băng, đồng tử nhìn xuyên thấu đôi mắt đối phương, khiến cho thần sắc người kia run rẩy dữ dội, tay cầm chặt Hoàng khí cũng đang run rẩy, chỉ thấy hắn nhắm mắt lại, đồng thời quát:


- Hãy nghe ta nói vài câu.



- Nói.


Lâm Phong nói ra một câu lạnh như băng.


- Ta biết rõ ta không phải đối thủ của ngươi, nhưng ngươi không giết ta được, nếu như ngươi giết ta, ngươi sẽ dẫn động ấn ký trên người ta, thế lực chỗ chúng ta ngươi tuyệt đối không chọc nổi, việc này coi như không có gì.


Thanh niên vội la lên với Lâm Phong, ánh mắt của hắn lại mở ra lần nữa, nhìn Lâm Vô Thương cái nói:


- Ngươi bảo hắn mau dừng tay lại, nếu không ngươi nhất định gây ngập trời, toàn tộc sẽ bị tiêu diệt.



- Ông!


Một đạo quang mang trực tiếp xuyên thấu đôi mắt của hắn, phá hủy ý chí của hắn, Cửu U hiển hiện, trên người của hắn lập tức hiện lên một cỗ ma ý, giông như ý chí của hắn đều bị Lâm Phong cướp đi.


- Ngươi tới từ bên trong đó?


Thanh âm lạnh buốt của Lâm Phong vang lên, nhưng mà đúng vào lúc này, Lâm Phong lại cảm giác ý chí của tên kia xuất hiện cái gì đó, hào quang chói mắt hiện lên, lực lượng thần niệm kinh khủng oanh kích lấy ý chí của hắn, khiến cho thần niệm hắn run rẩy, trước người thanh niên kia lập tức có hào quang chói mắt, cùng lúc đó xuất hiện một đạo hư ảnh.


- Quả nhiên là thần niệm ấn ký.


Thần sắc Lâm Phong ngưng tụ lại, nhìn chằm chằm vào cường giả đang đứng trong hư không, người này người mặc một bộ trường bào hắc ám, hai con mắt đều có màu đen thâm thuý, giống như lục đạo luân hồi, cực kỳ đáng sợ, liếc mắt nhìn đã có thể khiến người ta chết đi.


- Thần niệm cấp bậc Đại Đế.


Đồng tử Lâm Phong ngưng lại, tại sao Tuyết Nguyệt quốc lại có thể có người lợi hại như vậy hàng lâm. Hư ảnh Đại Đế hướng ánh mắt về phía Lâm Vô Thương nhìn thoáng qua, nói ra một câu lạnh như băng:


- Bảo hắn dừng tay lại.


Lâm Vô Thương chém ra một đao, con ngươi trở nên điên cuồng, mang một chân của đối phương tháo xuống, đúng lúc này Lâm Vô Thương chuyển mắt qua, nhìn thoáng qua cái hư ảnh kia, lại nhìn về phía Lâm Phong.


- Giết!


Lâm Phong phun ra một chữ, bảo Lâm Vô Thương giết chết tên kia, người trong võ đạo chỉ có tiến, không có lui, Lâm Vô Thương bị đối phương chém một cánh tay, thì hắn cũng phải chém đối phương một cánh tay, làm sao có thể dừng tay lại.


- Tốt.


Bên trong con ngươi Lâm Vô Thương lộ ra vẻ hưng phấn, lại lần nữa giết ra ngoài, nam tử trẻ tuổi kia quát:


- Tổ gia gia cứu con.



- Ngươi muốn hắn chết sao.


Hư ảnh kia gầm lên một tiếng, nhưng mà đúng vào lúc này, một cổ đế uy kinh khủng tràn ra, mang hắn bao phủ lại, khiến cho đồng tử của hắn ngưng tụ, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, trong tay Lâm Phong xuất hiện Bát Bảo Thái Dương Luân, ẩn chứa uy áp kinh khủng.


- Một tia thần niệm cũng tới làm càn!


Bát bảo thái dương luân trong tay Lâm Phong mang đối phương khóa chặt lại, tám khối thái dương vô cùng chói mắt, chiếu rọi lên hư ảnh đối phương, thái dương lập tức nổi giận chém ra, ánh lửa thôn phệ vòm trời, hư không không ngừng bạo liệt, toàn bộ phiến không gian này hóa thành hư vô.


- Ngươi dám làm càn!


Người kia nổi giận gầm lên một tiếng, thân thể bạo lui, nhưng mà tám khối thái dương mang hắn khóa kín, cỗ lực lượng kia mang hư ảnh của hắn nuốt hết. Đám người hoảng sợ, bầu trời giống như không tồn tại nữa, trên không trung chỉ có một màu đen kịt, giống như một cái động hắc ám vậy, thanh niên dưới đất vẫn không chết, có thể thấy được công kích tinh chuẩn đến cỡ nào, toàn bộ lực lượng đều đánh trúng cái hư ảnh kia. Lúc này sắc mặt thanh niên kia yếu ớt vô cùng, thân thể có chút phát run, kẻ điên, hắn đụng phải hai huynh đệ này đều là kẻ điên, ấn ký của Đại Đế cũng dám tiêu diệt, bọn hắn còn có Đế Binh nữa.


- Đừng có giết ta.


Bước chân của người kia liên tiếp lui về phía sau, nhưng mà đồng tử Lâm Phong lại lần nữa xuyên thấu đôi mắt của hắn, nói ra một câu lạnh như băng:


- Nói cho ta biết, ngươi tới từ thế lực nào, đến tiểu thế giới có chuyện gì, giờ phút này có còn cường giả khác trong tiểu thế giới hay không?



- Ta đến từ Cửu U Phủ, đi vào tiểu thế giới vì Cửu U tuyệt địa mà Phong Ma Thánh Quân phong ấn ngày xưa, chúng ta đến đây không ít người, có Vũ Hoàng, còn có cường giả Đế cảnh.


Hình như thần trí người kia không có do hắn khống chế, mà bị Lâm Phong cướp đoạt.


- Cửu U phủ, Phong Ma Thánh Quân!


Đồng tử Lâm Phong có chút co rút lại, Phong Ma, Phong Ma Thánh Quân nhất định là chỉ Phong Ma Đại Đế rồi, chỉ có điều người trong thế giới này biết về Phong Ma quá ít, do đó bọn họ đều gọi hắn là Đại Đế, mà người Cửu U phủ lại xưng hô Phong Ma là Phong Ma Thánh Quân. Cái này rất giống Tam Sinh Đại Đế, đương nhiên Tam Sinh Đại Đế không chỉ cảnh giới Đại Đế, nhưng rất nhiều người không biết cụ thể Tam Sinh Đại Đế đã đến cấp bậc gì, nên cứ gọi Tam Sinh Đại Đế, mà người biết lại có một cách xưng hô khác.


- Cửu U phủ là thế lực phương nào của Cửu Tiêu đại lục?


Người mạnh nhất trong số các ngươi đến đây có cảnh giới gì? Lâm Phong hỏi lần nữa.


- Cửu U phủ chính là thế lực nắm giữ Vĩnh Dạ Thành của Tử Tiêu đại lục, tìm kiếm Cửu U tuyệt địa chính là lệnh của Cửu U Thánh Quân, rốt cuộc hôm nay chúng ta cũng tìm được nó ở chỗ này, người mạnh nhất trong số chúng ta tới đây là Đại Đế cảnh, còn chưa kịp triệu các cường giả khác đến.


Đối phương tiếp tục mở miệng đáp lại, khiến cho nội tâm Lâm Phong âm thầm rung động, người Tử Tiêu đại lục đã tìm được tiểu thế giới trong Thanh Tiêu đại lục, có thể thấy được đối phương đã tìm kiếm rất lâu, hơn nữa nghe lời của đối phương, cổ thế lực này cường đại đến mức kinh người.


- Vì sao phải tìm kiếm Cửu U tuyệt địa?


Lâm Phong lại hỏi lần nữa.


- Nghe đồn bên trong Cửu U tuyệt địa giấu Địa phủ, đương nhiên chúng ta không biết thật giả, nhưng Cửu U tuyệt địa đối với người Cửu U phủ có trọng dụng, ngày xưa Phong Ma Thánh Quân giận dữ mang một phiến đia vực mênh mông của đại thế giới phong ấn lại, mang vào bên trong tiểu thế giới của hắn, tiểu thế giới đó chính là mảnh thế giới này, kể cả Cửu U tuyệt địa cũng nằm trong đó.


Đối phương tiếp tục đáp lại, khiến cho Lâm Phong rung động trong lòng, Phong Ma Đại Đế mạnh mẽ như thế nào, hắn có thể mang một phiến không gian mênh mông của đại thế giới phong ấn vào bên trong tiểu thế giới, mảnh thế giới này lại thật là tiểu thế giới của Phong Ma sao?


- Nghe nói cố hương của Phong Ma chính là Tuyết Nguyệt quốc, nhưng ta xem cái địa phương này cũng không có di tích cổ, ngươi nghĩ sao?


Lâm Phong hỏi lần nữa, hắn nghĩ tới Tuyết Nguyệt bị phong ấn dưới đáy biển Hoang Hải, vì địa phương đó cùng Tuyết Nguyệt quốc quá giống nhau.


- Ta cũng có cảm giác này, có khả năng Phong Ma Thánh Quân đã mang di tích phong ấn tại địa phương khác, ngụy tạo ra một phiến địa vực giống phiến không gian lúc trước trong tiểu thế giới.


Thanh niên kia chậm rãi nói ra, khiến cho Lâm Phong có loại cảm giác thông suốt, rốt cuộc đáp án về tiểu thế giới được mở ra. Quan tài cổ phong ấn Tuyết Nguyệt trong Hoang Hải mới là cổ di tích, nơi đây thật đúng do Phong Ma ngụy tạo. Hơn nữa, phiến thế giới này chính là tiểu thế giới của Phong Ma, nhưng mà tại sao thân thể của Tam Sinh Đại Đế lại xuất hiện nơi này, hơn nữa đã từng bị phong ấn trong Tử Vong sơn cốc.


- Ngươi có thể chết rồi!


Cửu U chậm rãi biến mất trong đồng tử đen kịt của Lâm Phong, hắn không tiếp tục khống chế đối phương nữa, nhưng mà thanh niên kia lại mềm oặt nằm xuống, đã chết thật rồi. Lúc này Vô Thương cũng chém chết đối phương, nhưng mà ánh mắt Lâm Phong lại có chút ngưng trọng, vậy mà việc này lại liên lụy đến Phong Ma Đại Đế và Cửu U phủ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp