Sắc mặt Vũ Văn Hầu bên trong đám người trở nên khó coi, Tinh Thần môn do hắn phụ trách nên chuyện sỉ nhục như này cũng giống như chính hắn bị làm nhục.
Bộc Dương và Lãnh Hạ, hai người đứng thứ năm và thứ sáu trên Tiềm Vương Nhân Bảng, họ cũng chính là hai hãn tướng thứ hai và thứ ba của Tinh Thần Môn, ngoại trừ Cơ Vô Ưu đang ở ngoài ra, họ là những người mạnh nhất, còn tên gia hoả Cơ Voi Ưu này tuy là người Tinh Thần môn nhưng hắn ở lại cũng vì Cơ Thương nên Vũ Văn Hầu không thể điều khiển hắn được. Lâm Phong chà đạp thân thể Bộc Dương làm sắc mặt hắn càng khó coi hơn, mặt nhăn nhó miệng không ngừng phun máu, hắn hoàn toàn không nghĩ đến sẽ có một ngày mình thê thảm đến thế này. Không chỉ hắn không ngờ mà người bên dưới cũng không nghĩ tới Lâm Phong lại làm vậy với Bộc Dương, Bộc Dương nhất định sẽ hận hắn thấu xương, Dương Sở Ca khi thấy một màn này cảm thấy lãnh lẽo trong lòng, thực lực của tên Lâm Phong này thật lợi hại, nếu như khi trước mà chiến thật với hắn thì kết cục của mình cũng giống như tên này rồi.
- Hì hì, xem ra những người kia không thể đòi lại Giao Long rồi, ta nhất định phải kéo hắn vào Vân Môn.
Vân Thanh Nghiên cười nói, ánh mắt dễ thương không ngừng loé lên tia sáng.
- Cút!
Lâm Phong hung hăng đá Bộc Dương ra bên ngoài, đối với loại người này thì không cần phải khách khí làm gì mà cứ trực tiếp đá xuống đài là được.
- Trận chiến này xem như trời định.
Mọi người âm thầm nói, Bôc Dương bại, Lãnh Hạ cũng bại, hiện tại tinh thần môn chỉ còn lại Vũ Văn Tịnh. Hai người Lâm Phong và Thiên Si cùng hướng đến nơi chiến đầu của Hầu Thanh Lâm và Vũ Văn Tịnh tạo thành thế tam giác, dù cả hai chưa phóng ra bất kì loại khí tức nào nhưng chỉ đứng đó đã đủ doạ người rồi. Vũ Văn Tịnh hiển nhiên đã bị ảnh hưởng, dù sao chung quanh nàng hiện tại cũng có ba cường giả cùng lúc đứng đó, nhưng nàng cũng chỉ cơ thể tiếp tục kiên trì chiến đấu chứ không thể làm gì khác, Lâm Phong và Thiên Di chưa ra tay mà nàng lại nhận thua như vậy thì còn ai coi ra gì? Sao nàng lại có thể nhận thua trên chiến đài được chứ. Hầu Thanh Lâm lại không hề bị ảnh hưởng, tu la luân hồi ngay càng mạnh mẽ tàn sát xung quanh Vũ Văn Tịnh khiến nàng tuỳ thời đều có thể rơi vào luân hồi, thế cục chiến đáu dần rơi về mọt bên.
- Đủ rồi!
Vào thời khắc này lại vang lên âm thanh làm chấn động cả không gian khiến đôi mắt mọi người giương lên, tiếng này của Cơ Vô Ưu, hắn đã lên tiếng chứng tỏ hắn muốn tham dự vào chuyện này rồi. Thực lực của Cơ Vô Ưu không hề tầm thường, có người nói lấy thực lực hiện tại của hắn có thể đánh gục trung vị Hoàng, thậm chí hắn đã có đủ năng lực tiến vào Địa Bảng nhưng tên này rất kiêu ngạo, nếu như không nắm chắc được khả năng chiến thắng người đứng đầu Địa Bảng, hắn sẽ không ra tay. Còn có người nói Cơ Vô Ưu đứng đầu Tiềm Vương bảng mà đến mất người phía sau liên thủ đối phó cũng không lại, tin đồn này dù chưa hề được chứng thực nhưng cũng không thể phủ nhận thực lực cường đại của hắn. Lâm Phong và Thiên Si chuyển mắt nhìn sang Cơ Vô Ưu, ngạo khí của người này như toát ra từ cốt cách, dường như lời hắn nói chính là ý chỉ, không thể không tuân theo. Đây là lần đầu tiên Lâm Phong nhìn thấy Cơ Vô Ưu nên đương nhiên không biết người này là ai, nhưng dù không biết thì hắn vẫn có thể cảm giác được thực lực phi phàm của người này. Người tu võ có người thu liễm tính khí còn có người lộ ra bên ngoài, Cơ Vộ Ưu thuộc vế sau, phong mang lộ ra mà không hề có ý định thu liễm.
- Lại là người Cơ Môn.
Lâm Phong thốt lên khi nhìn thấy Cơ Vô Ưu đứng bên cạnh Vũ Văn Hầu, trong mắt hắn hiện lên quang mang, không để ý đến Cơ Vô Ưu. Thiên Si cũng không để ý đến mà chắp tay trước ngực, coi như không nghe được gì. Còn Hầu Thanh Lâm thì càng không, khi chiến đấu hắn càng không để ý gì. Người xem trầm mặc nhưng bên trên chiến đài vẫn khí thế như trước, lời nói của Cơ Vô Ưu khiến cho toàn bộ đều tự giác im lặng nhưng trên chiến đài vẫn tiếp tục đấu, hắn đã bị bơ.
- Ta nói các ngươi ngưng chiến.
Âm thanh của Cơ Vô Ưu lại vang lên, hắn bước ra trước như một cơn gió mạnh đến trên chiến đài.
- Cuộc chiến giành vị trí Tiềm Vương Bảng mà ngươi nói ngừng là ngừng à?
Thiên Si thốt lên, trong nội tâm không hề hài lòng, những người Cơ Môn này từ khi họ vào học viện đã luôn làm khó dễ họ, nhưng loại khó dễ này chỉ có thể chấp nhận và thần phục bọn họ, không thể không nghe lời, nếu không cường giả cơ môn sẽ xuất hiện, ngươi đánh người này sẽ có người khác xuất hiện tiếp theo.
- Ta nói ngưng chiến thì phải ngừng.
Cơ Vô Ưu bước lênkhông xuống sát chiến đài, thanh âm cuồng vọng vẫn vang xa, hắn nói ngừng buộc phải ngừng. Người này trước giờ đã rất cuồng vọng nhưng đó cũng do hắn có thực lực cường đại, huynh trưởng hắn còn phong vân một cõi đến nỗi toàn bộ Thánh thành Trung Châu này chỉ sợ có Doanh Thành của Thiên Thần học viện mới có thể so sánh, tuy hắn là đệ đệ nhỏ tuổi của Cơ Thương nhưng thực lực cũng không kém, trận đấu đầu tiên khi bước vào Chiến Vương học viện đã làm cho cả trường chấn động, hôm nay đã sớm hùng bá Tiềm Vương bảng, vậy mà bây giờ mấy tên mới vào lại không nghe lời hắn. Hắn nói ngưng chiến nhất định phải ngừng ngay. Lâm Phong chậm rãi nhìn qua Hầu Thanh Lâm đang chiến đấu với Vũ Văn Tịnh mà ánh mắt hiện lên hàn quang, đánh ra một quyền, Tử Hà Chiến Xa bay vù vù lên trời với khí thế chấn áp như làm cho hư không vỡ ra làm nhiều phần điên cuồng tiến đến Vũ Văn Tịnh.
- Làm càn!
Cơ Vô Ưu gầm lên một tiếng, đạp mạnh chân khiến sau lưng hắn hiện lên một quầng sáng chói, bên trong nó như có một con Thanh Long, dường như một đồ đằng.
- Thanh Long Đồ Đằng, vũ hồn và thiên phú Cơ gia, nó cho phép dùng lực lượng Thanh Long tối đa làm cho người nắm giữ có được thân thể của rồng và lực lượng mạnh mẽ cực đại.
Khi tất cả thấy Thanh Long Đồ Đằng của Cơ Vô Ưu thì khẽ run, đây chính là lực lượng của dòng chính Cơ gia, Cơ Thương khi trước còn đáng sợ hơn, hắn có tận chín con Thanh Long quấn quanh, có người nói đây hắn có vương thể và lực lượng tuyệt đỉnh nên mới có thể đánh vũ hoàng một cách dễ dàng. “Đông!” Cơ Vô Ưu bước mạnh về trước làm cho cả không gian bị rung động, hắn lúc này giống hồng hoang mãnh thú khủng bố mạnh mẽ.
- Người này rất mạnh.
Lâm Phong nhìn một màn này thì nghĩ thầm, Thanh Long Đồ Đằng ư, người này mang đến cho hắn cái cảm giác như khi phải đối mặt với Băng Tuyết Yêu Long chân chính ở mười hai thần điện, một cảm giác cuồng bá thiên hạ. Thiên Si nhướng mày, hắn đương nhiên cũng xảm nhận được thực lực khủng bố, nhưng hắn lại bước lên trước, sau lưng xuất hiện kim thân phật tượng, 36 chỉ thủ chưởng ấn cùng giao hoà hoá thành kim sắc phật chưởng to lớn đánh xuống. “Rống!” Cơ Vô Ưu hé miệng phun ra một âm thanh vang dội, một con Thanh Long như bay ra từ miệng hắn, hư không xung quanh điên cuồng rung động, rồng ngâm không ngừng truyền đến một lực lượng mạnh mẽ.
- Nói chuyện ra rồng!
Mọi người nhìn hình ảnh này mà khẽ run, những người chưa từng thấy hắn cũng đã khắc sâu hình ảnh này vào lòng, Cơ Vô Ưu đã như vậy thì huynh trưởng hắn lợi hại bao nhiêu đây, khó trách ngoài thanh niên vinh dự được gọi mạnh nhất của Thánh thành Trung Châu còn có một người khác. “Ầm ầm!” Đại chưởng ấn kim sắc bị phá nát sụp đổ thành từng khối chia năm xẻ bảy, vậy mà dư uy thanh long vẫn còn tiến lên mạnh mẽ như muốn nuốt láy Thiên Si. Chưởng ấn phật đạo trên cơ thể Thiên Si đã va chạm với Thanh Long, cả hai cùng biến mất nhưng Cơ Vô Ưu lúc này đã tiến về trước, cười lạnh:
- Một người như vậy cũng dám cãi lời ta, tự tìm đường chết.
Dứt lời, song chưởng Cơ Vô Ưu đánh ra cuồng Long gào thét, mở ra một đại đạo trên trời rồi bay về phía Thiên Si. Cổ phật kim thân nhanh chóng hội tụ, những chưởng ấn chứa sức mạnh cường đại được đánh ra không ngừng nhưng Thanh Long vẫn phá huỷ tất cả mà tiến lên. Kiếm quang chém rách thiên địa xuất hiện, cổ phật kim thân của Thiên Si đã hoá thành một thanh kiếm bổ đến và Thanh Long lập tức bị ngăn cản, nó bị chém đứt ra, máu bay tung toé trong hư không, dường như đây là một con rồng thật chứ không phải do huyễn hoá thành, vì vậy vẻ ngoài của nó mới chân thật và thực lực cường đại đến vậy.
- Cút ngay!
Cơ Vô Ưu tung một quyền về phía Thiên Si, nhưng nó dường như không phải nắm đấm bình thường mà như một con hồng hoang Trát Long ẩn chứ sức lực lớn mạnh. Một tiếng ầm ầm vang lên, kim quang trên người Thiên Di nổ tung, thân thể bị bức lui lại, khoé miệng chảy ra một dòng máu tươi, nhục thể của người này quá khủng bố, như một con rồng thật sự vậy. Trong lúc hai người chiến đấu Lâm Phong cũng không ra tay tương trợ, đây là trận chiến của tam sư huynh nên dù thua cũng phải thật tiêu sái, hơn nữa vừa rồi khi Thiên Si tiến lên đứng trước hắn thì hắn đã hiểu tâm tư của Thiên Si sư huynh, cường giả va chạm với nhau thì mới có thể cảm nhận được thực lực của chính mình.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT