Cùng lúc đó, ở Ma Chiểu đang có rất nhiều người đều tìm Lâm Phong.

Nhưng Ma chiểu lại bao la vạn dặm, nên muốn tìm ra một người rất khó khăn. Mà chắc gì Lâm Phong vẫn còn ở Ma chiếu, biết đâu hắn đã cao chạy ra bay từ lâu rồi thì sao. Nên đám người Vân Thanh Nghiên đang tụ chung lại một chỗ, bàn bạc cách giải quyết. Vị cường giả của Thái Dương Thánh lạnh lùng nói:


- Hắn là người của Chiến Vương học viện, nên chúng ta cứ trở về học viện chờ hắn đi.



- Chúng ta thật sự phải đối địch với hắn sao?


Vân Thanh Nghiên hỏi.


- Dương Diễm chính là thuần huyết của Thái Dương Thánh tộc nên mới có được Bát Bảo Thái Dương Luân.


Mà Lâm Phong lại đánh chết Dương Diễm, cướp đi trọng bảo, còn giết chết không ít cường giả của Thái Dương Thánh tộc, ta làm sao có thể buông tha hắn. Dương Sở Ca lạnh lùng nói.


- Tùy ý ngươi, nhưng bảo một nhân vật trong top mười của Tiềm Vương Bảng nhân như ta đi đối phó một người mới, ta có sẽ không tham gia.


Vân Thanh Nghiên cười nói.


- Không cần, ta sẽ tự mình giải quyết hắn.


Khi Dương Sở Ca nói xong, cả ba người họ lập tức rời khỏi Ma Chiểu. Mà không chỉ có bọn họ biết được Lâm Phong là học viên của Chiến Vương học viện, nên cũng có vị người không phải học viên của Chiến Vương học viện nhao nhao đi về hướng Chiến Vương học viện, chuẩn bị chặn đầu Lâm Phong. ……. Còn Lâm Phong vẫn không biết ý định của những người bên ngoài, hắn vẫn đang cố gắng đánh ra từng đạo công kích khủng bố về phía Giao Long, khiến cho Giao Long gào rú không ngừng. Vào lúc này, số pháp tắc trong cơ thể nó đã bị Lâm Phong làm cho tiêu hao gần hết, nên nó chỉ có thể sử dụng nhục thể kinh khủng của nó để công kích Lâm Phong. Nhưng vì đây là thế giới của Lâm Phong, nên công kích của nó không có cách nào uy hiếp được đối phương. Mà nó lại còn bị Lâm Phong không ngừng sử dụng trớ chú pháp tắc ăn mòn vết thương. Cộng thêm một đống công kích cường hoành cuồn cuộn không dứt, vĩnh viễn không dừng lại kia, khiến cho nó càng ngày càng suy yếu. Nhưng nó chạy trốn, thì Lâm Phong lại đuổi theo nó công kích.


- Ta muốn bằm thây ngươi vạn đoạn.


Giao long giận dữ gào to. Nhưng sau khi nói xong, cả người nó lập tức trở nên ủ rũ, mất hết sức sống. Mà trên cơ thể nó cũng tràn đầy vô số vết thương lớn nhỏ thương nhỏ, nhất là vết thương ở phần lưng từng bị Lâm Phong dùng Cửu Long Thiên Phệ Thú nuốt qua, càng lúc càng lớn, chảy máu không ngừng.


- Không nên phản kháng nữa.


Ngươi cứ suy nghĩ ngươi đang giúp ta trở thành đồng loại của ngươi đi. Lúc Lâm Phong vừa dứt lời, trong cơ thể hắn vang len lập tiếng long ngâm, mà từ lớp da của hắn cũng mọc ra một lớp vẩy rồng. Cùng lúc đó, sau lưng Lâm Phong cũng xuất hiện một đầu Yêu Long màu đen vô cùng dữ tợn, nhưng lại khiến cho người ta cảm thấy nó còn rất non nớt.


- Yêu Long.


Khi thấy cảnh đó, ánh mắt giao Long lâp tức trở nên ngưng trọng. Hắn không ngờ, trong cơ thể Lâm Phong lại còn cất giấu một con hắc ám Ma Long.


- Không sai, Yêu Long này do ta dùng huyết mạch thai nghén.


Nên nếu như để cho nó dung hợp với ngươi, nó định có thể nhất phi trùng thiên. Lâm Phong nhìn chằm chằm Giao Long, lạnh lùng nói tiếp:


- Mặc dù thân thể ngươi vô cùng khủng bố, nhưng cũng không cách nào kiên trì lâu hơn nữa.


Nên cuối cùng ngươi cũng sẽ bị ta tiêu diệt mà thôi. Vào lúc này, Giao long cảm thấy vô cùng không cam lòng, nhưng nó cũng biết lời của Lâm Phong là sự thật. Khi nghĩ tới đây, nó cảm thấy rất bi ai, nó đã nổ lực vạn năm để hóa thành Giao Long, nhưng khi thành công, nó lại trở thành mai mối cho người khác.


- Không nên phản kháng nữa, tất cả chỉ tốn công vô ích.


Thay vì phải chết trong đau đớn, ngươi cứ thống khoái tiếp nhận đi. Âm thành lạnh lùng của Lâm Phong giống như từng đạo ma âm, không ngừng khiến Giao Long giao động.


- Ta không trực tiếp lấy bảo vật để giết ngươi, vì lo lắng cơ thể của ngươi không chịu nổi.


Nhưng nếu như ngươi đã muốn phản khán tới cùng, ta cũng không khách khí nữa. Lúc Lâm Phong dứt lời, hắn lấy Bát Bảo Thái Dương Luân ra. Nếu có thể được,, Lâm Phong thật sự không muốn giết chết Giao Long, vì sau khi Giao Long chết, huyết mạch của nó cũng sẽ bị suy giảm. Sau đó, Lâm Phong lại nói tiếp;


- Chấp nhận đi, nếu như ngươi dung hợp với Yêu Long của ta, huyết mạch của ngươi sẽ được trường tồn.


Mà ta cũng sẽ cho ngươi giữ lại một tia ý chí trong huyết mạch, để ngươi có thể vĩnh viễn không tiêu tan. Nghe vậy, Giao Long lập tức ngửa đầu lên trời, thét dài một tiếng. Sau một lúc, khi đã trở nên bình tĩnh, nó nhìn về phía Lâm Phong, nói:


- Tốt, ta sẽ thành toàn cho ngươi.



- Lựa chọn đúng đắn.


Sau đó, Lâm Phong bay lên trên lưng của giao long, Vũ Hồn Cửu Long Thiên Phệ lập tức xuất hiện, bắt đầu thôn phệ Giao Long. Mấy canh giờ sau, trong động phủ chỉ còn vô số ma lực cuồn cuộn sôi trào vào những tiếng rồng ngâm không dứt. Mà khung cảnh bên ngoài động phủ, thì lại có từng đám mây đen cuồn cuộn kéo tới, cỏ cây đung đưa. Ngay lúc đó, đột nhiên có một tiếng Long ngâm vang lên, sau đó lập tức có một bóng người lao ra từ trong động phủ. Vào lúc này, cả người Lâm Phong đã bị Thiên Ma kiếp quấn quanh, nên khi hắn vừa mới bước ra khỏi động phủ, đã bị một đạo Thiên Ma kiếp khủng bố đánh trúng. Lúc lực lượng của Thiên Ma kiếp đi vào trong cơ thể Lâm Phong, nó lập tức khiến cho cả cơ thể Lâm Phong phát ra những quang màu đen lóng lánh.


- Oanh, oanh!


Mỗi khi có một đạo Thiên Ma kiếp đánh vào trên người Lâm Phong, hắn sẽ lợi dụng lực lượng ẩn chứa trong Thiên Ma Kiếp để rèn luyện cơ thể, khiến cho cơ thể hắn ngày càng trở nên mạnh. Sau mấy canh giờ sau, Thiên Ma kiếp mới tán đi, để lại Lâm Phong đứng giữa một khu vực hoang tàn. Nhưng mà đúng vào lúc này, đột nhiên có từng đạo yêu khí cuồn cuộn bay đến, khiến cho sắc mặt của Lâm Phong trở nên ngưng trong. Sau đó, hắn lấy cổ buồm ra, ly khai sơn mạch này. …….. Mấy ngày sau, bên ngoài Chiến Vương học viện xuất hiện không ít người, trong đám người đó có học viên của Chiến Vương học viện và học viên của những học viện khác. Nhưng hai lại không có bất kỳ xung đột nào, tựa hồ như đang chờ đợi cái gì đó.


- Dương Sở Ca, ngươi khẳng định Lâm Phong đã đoạt được Giao Long sao?


Lãnh Hạ hỏi Dương Sở Ca một tiếng. Lúc trước, hắn cũng đã triệu tập được một ít người Cơ Môn, chuẩn bị đi đến Ma Chiểu, thì lại gặp đám Dương Sở Ca trở về từ Ma Chiểu. Nên mới thăm dò được tin tức, giao long đã rơi vào tay Lâm Phong. Lâm Phong, danh tự rất quen thuộc, hơn ba tháng trước, còn hạ mã uy Cơ Môn bọn họ mà. Mặc Dương Sở Ca có nghe thấy câu hỏi của Lạnh Hạ, nhưng hắn không có định trả lời. Cái tên Lãnh Hạ này là người xếp thứ sáu trên Tiềm Vương Bảng, mà vì đối phương nên hắn Dương Sở lại xếp thứ bảy. Nên hắn và Lãnh Hạ cũng không ưa gì nhau. Mà khi Lãnh Hạ nhìn thấy Dương Sở Ca không nói gì, hắn chỉ cười nói:


- Dương Sở Ca, dù gì ngươi người xếp hạng thứ bảy trên Tiềm Vương Bảng, nhưng tại sao ngươi lại gia nhập thế lực do một nữ nhân sáng lập cơ chứ?



- Chớ nên đắc ý, Dương Sở Ca ta sắp khiêu chiến ngươi và Bộc Dương.


Dương Sở Ca lạnh lùng nói. Vị trí thứ năm và thứ sáu trên Tiềm Vương Bảng đều là người của Cơ Môn


- Ta lúc nào cũng hoan nghênh ngươi đến khiêu chiến.


Lãnh Hạ khẽ nói.


- Thật náo nhiệt, các vị đang làm gì đó?


Đúng lúc này, đột nhiên có một bóng người từ từ đi tới. Người này khoác lên người một cái áo lông màu trắng, che kín hai tay, tủm tỉm cười nói với mọi người. Mà khi đám học viên của Chiến Vương học viện nhìn thấy hắn, đều lộ ra vẻ kiêng kị. Người đó là Kinh Thú, một gia hỏa vô cùng nguy hiểm của Chiến Vương học viện.


- Thanh Nghiên tiểu thư cũng ở đây à!


Kinh Thú khẽ gật đầu với Vân Thanh Nghiên.


- Bổn tiểu thư không thể đến đây hả?


Vân Thanh Nghiên nhăn mày, nhìn xem Kinh Thú nói:


-Kinh Thú, ngươi bây giờ còn chưa gia nhập bất kỳ môn phái nào.


Có muốn gia nhập Vân Môn của ta không?


- Không nên không nên, nếu mỗi ngày đều đi theo Thanh Nghiên tiểu thư, thì ta sợ ta sẽ bị ma quỷ ám ảnh.


Đến lúc đó, sợ rằng Thanh Nghiên tiểu thư sẽ không tha cho ta. Kinh Thú cười nói ra, rồi chuyển ánh mắt sang đám học viên của học viện khác, cười hì hì hỏi:


- Ai muốn khiêu chiến học viên của Chiến Vương học viện ta vậy?



- Ta nghe nói khi thích khách Kinh Thú của Chiến Vương học viện lộ hai tay ra, sẽ có người chết.


Không biết việc này có thật không vậy? Một thanh niên nhìn Kinh Thú, mỉm cười hỏi.


- Nếu như tất cả mọi người đều nói như vậy?


Thì hẳn là thật rồi. Kinh Thú mỉm cười, đáp lại một tiếng.


- Nếu như có cơ hội, ta thật đúng muốn nhìn thấy hai tay của các hạ.


Khi vừa dứt lời, trên người cái tên thanh niên kia liền phát ra một cỗ khí thế yêu dã.


- Ta cũng nghe nói, Thạch Nghị của Thiên Thần học viện có huyết mạch Long tộc.


Nhưng tại sao ngươi lại đi đến Ma Chiểu săn Giao Long? Khi thấy câu nói của mình lập tức thu hút ánh mắt của mọi người, Kinh Thú liền cười nói tiếp:


- Ta hiểu được, xem ra Giao Long đích thật đã bị học viên của Chiến Vương học viện ta chiếm được, nên các ngươi mới chờ ở đây.


Mà người của các học viện khác cũng có chút không cam lòng khi thấy Chiến Vương học viên ta độc chiếm Giao Long, nên cũng đến đây.


- Thì tính sao?


Thạch Nghị hờ hửng nói.


- Không có gì, ta chỉ đến đây xem náo nhiệt thôi.


Kinh Thú nhún vai một cái, rồi lập tức bước chân qua một bên. Hắn chỉ đi xem náo nhiệt. Đến bây giờ, Lâm Phong vẫn không biết có người chặn đầu hắn ở Chiến Vương học viện, nên hắn vẫn cứ thong thả điều khiển cổ buồn đến gần Chiến Vương học viện. Khi đó, hấn mới nhìn thấy rất nhiều bóng người đang đứng ở đó đợi hắn. Nhưng Lâm Phong vẫn vô cùng bình tĩnh, từ từ dừng cổ buồm lại, nhìn mọi người.


- Thú vị.


Mà khu Kinh Thú nhìn thấy Lâm Phong, trên mặt hắn không khỏi lộ ra một chút hăng hái. Hắn cũng không ngờ gia hỏa này lại có thể cướp được Giao Long từ trong tay đám người đó. Mặc dù hắn không có hứng thú gì với Giao Long, nhưng lại rất hứng thú với kẻ có thể đối phó Giao Long.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play