Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1712 - Cổ Nhân Chưa Chết?


...

trướctiếp

Ánh mắt nữ tử Quảng Hàn cung lóe lên sự sắc bén, trên mặt mang theo nụ cười nhàn nhạt, nói:

- Các hạ giấu đầu lòi đuôi, ta thậm chí không biết ngươi là người phương nào, thì làm sao tin ngươi nắm giữ Vãng Sinh Kinh?


Càng không nói đến chuyện giao dịch.


- Chỉ cần Quảng Hàn cung ngay trước mặt mọi người đáp ứng trao đổi, ta sẽ lập tức hiện thân.


Thanh âm hư ảo mờ mịt kia lại lần nữa truyền ra, khiến cho lông mày mỹ nữ Quảng Hàn cung nhíu lại, tỏ ra lạnh nhạt nói:


- Xem ra các hạ không có thành ý rồi, các hạ không cần tới đây quấy rối nữa.



- Chuyện này thật buồn cười, ta cũng đã nói chỉ cần Quảng Hàn cung đáp ứng, ta sẽ lập tức hiện thân, lại còn nói ta không có thành ý, mọi người ở đây đều có thể làm chứng, nếu Quảng Hàn cung không muốn giao dịch thì nói thẳng ra là được.


Nên trong thanh âm mờ ảo kia mang theo một nụ cười thản nhiên, khiến cho mọi người âm thầm kinh ngạc, không biết người này là thần thánh phương nào, mà lại dám cười nhạo Quảng Hàn cung, các cổ Thánh tộc trong Vọng Thiên Cổ Đô hôm nay còn phải nể mặt Quảng Hàn cung ba phần nữa là hắn.


- Vãng Sinh Kinh cường thịnh vô cùng, tại sao Quảng Hàn cung ta lại không muốn giao dịch.


Cô gái kia yên bình nói ra, không tỏ tức giận chút nào.


- Bởi vì bên trong Quảng Hàn cung cũng nắm giữ Vãng Sinh Kinh.


Thanh âm mờ ảo kia cuồn cuộn mà đến, khiến cho thần sắc nữ tử xinh đẹp kia cứng đờ lại, không chỉ có nàng mà đồng tử mọi người xung quanh cũng co rút lại, bên trong Quảng Hàn cung cất giữ Vãng Sinh Kinh? Không gian trầm mặc trong chốc lát thì cô gái kia lại tiếp tục mỉm cười nói:


- Quảng Hàn cung nắm giữ rất nhiều cổ kinh, nhưng cụ thể nắm giữ những loại cổ kinh gì thì ngay cả ta cũng không rõ ràng lắm, vì sao ngươi lại biết rõ như vậy?


Các hạ cố ý đến làm loạn sao?


- Có Vãng Sinh Kinh hay không, thử một chút thì biết.


Thanh âm hư ảo kia tiếp tục vang lên, mọi người ở đây vẫn chưa hiểu rõ ý của hắn cho lắm, thử xem? Muốn thử như thế nào? Đúng vào lúc này, một luồng hơi thở cuồn cuộn hạ xuống, chèn ép lên trên Quảng Hàn cung, mọi người đứng ở bên trên Hàn Nguyệt hồ, đều có thể cảm nhận được cỗ đế uy đáng sợ này.


- Lại có cường giả đáng sợ hàng lâm?


Đồng tử mọi người co rút lại, trong nội tâm âm thầm run rẩy, vừa rồi có cường giả Đế cấp tiến đến Quảng Hàn cung, nhưng lại bị một vị Đại Đế bị trực tiếp mạt sát, những Đại Đế khác sợ quá chạy mất hút, giờ khắc này đế uy lại tái hiện, hơn nữa còn rất đáng sợ.


- Oanh!


Trong hư không có một cỗ phong bạo ngập trời từ trên vòm trời ép xuống, phong bạo giống như lôi điện vậy, trực tiếp đánh vào hồ Hàn Nguyệt bên trong Quảng Hàn cung, trong nháy mắt hồ nước bị khuấy động lên, cung điện bị phá huỷ, cái hồ nước yên bình kia giống như biến thành rất tức giận, thậm chí từng cơn sóng lớn đáng sợ còn cuốn lên bờ Hàn Nguyệt hồ.


- Lại có cường giả trực tiếp oanh kích Quảng Hàn cung, người này thật to gan.


Trong lòng mọi người trở nên rung động, chỉ thấy bên trong Quảng Hàn cung mênh mông thần bí, có một cỗ khí tức vô biên tái hiện, một tiếng nổ ầm ầm bạo vang, kẻ điên lúc trước lại một lần nữa bước ra khỏi Quảng Hàn cung, phóng lên trời, thân hình cuồng loạn giống như một tên yêu ma vậy, uy nghiêm tràn ngập thiên địa, khiến hư không run rẩy.


- Oanh!


Hình như vòm trời phía trên có hai người đụng vào nhau, khiến cho thiên địa rung động, từng đạo uy áp khủng bố xuyên qua hư không, tràn vào bên trong Hàn Nguyệt hồ, quấy cho nước trong hồ giống như hóa thành chân không, cảnh tượng đáng sợ đến cực điểm.


- Thiên uy thật đáng sợ.


Tất cả mọi người đều cảm thấy rung động trong lòng, thân ảnh hư ảo kia rốt cuộc là ai, vậy mà hắn có thể gọi tới tồn tại đáng sợ như vậy để đối phó Quảng Hàn cung. Trong lúc mọi người đang kinh hãi, lại có một cỗ uy áp đáng sợ từ trên trời hạ xuống.


- Đông!


Hình như có một cái chuông cổ trên vòm trời đang vang lên, đánh vào trong lòng mọi người.


- Tại sao lại xuất hiện nhiều tồn tại cấp bậc Thánh Đế như vậy.


Lâm Phong cảm thấy vô cùng rung động, ở Vọng Thiên Cổ Đô Thánh Đế xưng tôn, cường giả Thánh Đế là nhân bật đứng tầng cao nhất, toàn bộ cố đô chỉ có mấy đại cổ Thánh tộc cùng với một số thế lực cá biệt mới có Thánh Đế, ví dụ như Yêu giới, Quảng Hàn cung mà thôi, tuy nhiên giờ khắc này cường giả cấp bậc Thánh Đế lại xuất hiện mấy vị. Một vị cường giả Thánh Đế khác cũng bị một tầng khí tức hư ảo bao trùm, khiến người ta không cách nào nhìn thấu mặt mũi của hắn, hiển nhiên hắn cố ý che giấu thân phận, không muốn để cho người khác biết, chỉ thấy bước chân của hắn hướng xuống phía dưới hạ đạp đi, cả thương thiên lập tức sôi trào lên, cung điện của Quảng Hàn cung ở phía dưới bắt đầu đổ vỡ không ngừng, trực tiếp lan về về phía bên trong Quảng Hàn cung. Thấy không có người ngăn trở, bước chân của vị cường giả kia lại lần nữa hướng về phía bên dưới chà đạp mà đi, thiên uy khủng bố không ngừng trùng kích lên Quảng Hàn cung, đúng lúc này bên trong Quảng Hàn cung có một đôi tay khủng bố duỗi ra, đánh vào đạo công kích phía trên, khiến không trung xuất hiện một màn sáng hủy diệt, giống như muốn tất cả mọi thứ đều tan thành mây khói vậy. Mọi người chỉ thấy một đạo thân ảnh từ bên trong Quảng Hàn cung đạp bộ đi ra, người này có dáng người hùng dũng, tóc tai rối bời, so với kẻ điên vừa rồi càng thêm điên hơn, toàn thân đều vô cùng lôi thôi lếch thếch, khiến cho mọi người câm lặng một hồi không biết nên nói gì, chẳng lẽ người bên trong Quảng Hàn cung đều không thèm để ý đến hình tượng của mình như vậy sao? Hay họ tu luyện quá mức tu thành người điên luôn rồi? Kẻ điên kia vừa xuất hiện liền xông vào vòm trời phía trên, lại có hai người phát sinh đại chiến đáng sợ, mọi người đứng trên bờ Hàn Nguyệt hồ bị thủy triều khủng bố đẩy lui về phía sau rất xa, giờ phút này bọn hắn cũng bắt đầu ngắm nhìn đại chiến khủng bố trong hư không, hai tay bọn họ tùy ý rung động cũng ẩn chứa lực đạo vô thượng, khiến thương thiên cũng phải rung động.


- Đông!


Lại một đạo thiên uy hàng lâm, khiến cho trái tim mọi người hung hăng co quắp lại, vẫn còn cường giả cấp bậc Thánh Đế xuất hiện, đây là bọn họ muốn tiêu diệt Quảng Hàn cung hay sao?


- Nhất định có người của cổ Thánh tộc tham gia.


Giờ phút này tất cả mọi người đều sinh ra một cái ý nghĩ, cảm giác trong lòng rất là rung động, không từ đâu mà Vọng Thiên Cổ Đô xuất hiện nhiều tồn tại cấp bậc Thánh Đế đáng sợ như vậy, chỉ có một khả năng, có người của cổ Thánh tộc tham dự, thậm chí không chỉ một cổ Thánh tộc.


- Rống!


Kẻ điên thứ hai tức giận gào thét, phát ra một đạo âm thanh kinh khủng ngập, mọi người lập tức cảm thấy tinh thần của mình hình như cũng không ổn định, giống như có một cỗ lực lượng cắn nuốt đáng sợ muốn mang tinh thần của bọn hắn nuốt hết.


- Thôn Thiên Thánh Kinh?


Mọi người cảm thấy run rẩy trong lòng, làm sao có thể, nếu bên trong Quảng Hàn cung có cường giả tu luyện Thôn Thiên Thánh Kinh, sao họ còn cùng Sở Xuân Thu trao đổi cổ kinh? Cỗ lực lượng thôn thiên đáng sợ kia giống như muốn nuốt hết tinh thần ý chí của bọn họ vậy, đây là bọn họ chỉ đứng ở bên cạnh cảm thụ mà thôi, từ đó có thể thấy được đối thủ của người điên kia gặp phải thôn thiên lực đáng sợ đến bực nào.


- Thôn Thiên Thánh Kinh của Sở gia ta.


Lúc này, có một đạo cường giả đạp bộ đi đến, vị cường giả này chính là người của Sở gia đã rời đi lúc trước nhưng bây giờ lại quay lại, giờ phút này tròng mắt của hắn lộ ra vẻ rung động, ánh mắt gắt gao dừng ở trên người kẻ điên kia.


- Sở Phong Tử, hơn một nghìn năm rồi, mà ngươi vẫn còn sống sao.


Đúng lúc này, có một giọng nói trong trẻo mà cuồn cuộn vang lên, khiến cho mọi người run lên.


- Đúng là hắn, kẻ điên Sở gia đã biến mất hơn một nghìn năm trước!


Khi mọi người nghe được thanh âm này, trong lòng càng rung động hơn, kẻ điên Sở gia hơn một nghìn năm trước sống hay chết không ai biết, nhưng hôm nay hắn lại bước từ trong Quảng Hàn cung đi ra.


- Sở mỗ kính xin Quảng Hàn cung cho một lời giải thích.


Lúc này, bước chân của cường giả Sở gia cũng đạp mạnh xuống đất một cái, cao giọng nói ra.


- Hơn một nghìn năm trước hắn là kẻ điên của Sở gia, nhưng sau khi hắn chết thì đã không tính là người Sở gia nữa rồi.


Cô gái kia chậm rãi nói ra, khiến cho đồng tử vị cường giả Sở gia kia co rút lại, nói:


- Hiện tại hắn vẫn sống rất tốt đó thôi.



- Hắn đã không phải hắn nữa, kẻ điên Sở gia đã chết, đây là kẻ điên của Quảng Hàn cung ta.


Giọng nói của nữ tử có chút cường thế, giờ khắc này, bên trong Quảng Hàn cung có rất nhiều cường giả từ trong hồ nước đạp bộ đi ra, khí tức của mỗi một người đều rất cường hoành và đáng sợ, uy nghiêm toả ra mang thiên địa trong phạm vi trăm ngàn dặm khoá lại.


- Cách Quảng Hàn cung giải thích đây sao?


Cường giả Sở gia lạnh lùng nói ra, trong đám đông cũng có rất nhiều người bay lên không, bọn họ đều là cường giả Sở gia. Mọi người thấy một màn này thì nội tâm trở nên cứng đờ, lộ ra thần sắc quái dị, còn nữ tử Quảng Hàn cung thì cười lạnh nói:


- Xem ra Sở gia đã có chuẩn bị từ sớm.



- Chưa nói tới việc chúng ta có chuẩn bị sớm hay không, ta chỉ nghe nói người Sở gia ta bị nhốt bên trong Quảng Hàn cung, nên cố ý đến xem sự thật, nếu ta không nhìn thấy một màn này thì người Sở gia ta cũng sẽ không xuất hiện.


Cường giả Sở gia không có phủ nhận chuyện bọn họ có chuẩn bị, một phương hướng khác lại có một vị cường giả đứng trong hư không, nhìn chằm chằm vào một đạo thân ảnh ở trong Hàn Nguyệt hồ, ánh mắt có chút run rẩy:


- Thúc phụ!


Chỗ đó có một người đang đứng, người này vậy mà là tiền bối của Hành tộc, nhưng giờ phút này người đó không nghe được lời hắn nói.


- Hình như càng ngày càng rối loạn rồi.


Lâm Phong đứng một bên nhìn xem cục diện trước mặt âm thầm nói ra, hình như Quảng Hàn cung thần bí đã bắt đầu bại lộ trong tầm mắt của mọi người, hoá ra họ đã khống chế rất nhiều cường giả cổ tộc trong Vọng Thiên Cổ Đô, nếu không phải hôm nay có mấy vị Thánh Đế đồng thời xuất hiện thì bọn họ cũng không có cách nào thăm dò ra, những kẻ điên kia căn bản sẽ không thể nào hiện thân.


- Xem ra có người cố ý khiến Quảng Hàn cung bại lộ bí mật.


Lâm Phong nhìn thân ảnh yêu cầu giao dịch Vãng Sinh Kinh phía xa thầm nghĩ, không biết người này là ai, vậy mà có thể khiến Thánh Đế đi ra, chiến đấu với Quảng Hàn cung.


- Lâm Phong.


Đúng lúc này, có một giọng nói truyền đến, khiến cho thần sắc Lâm Phong ngưng lại, trong đôi mắt lập tức lộ ra một tia vui vẻ, không nghĩ tới tại thời điểm chiến đấu hỗn loạn lại gặp được người quen.


- Đại sư, đã lâu không gặp.


Hoá ra người này lại là luyện khí đại sư của Diễm Kim tháp tử.


- Ha ha, Lâm Phong, hôm nay danh tiếng của ngươi ở Vọng Thiên Cổ Đô thật lớn, ta nghe người ta nhắc tới tên ngươi không ít lần rồi đó.


Tử kim đại sư mỉm cười nói.


- Người bị trời ghét bỏ, cũng là thanh danh sao.


Lâm Phong nhún vai, khiến cho tử kim đại sư lại nở nụ cười, lập tức chỉ vào một người ở bên cạnh nói:


- Lâm Phong, đây là tiền bối Diễm Kim tháp của ta, Đoan Mộc Thiên Đế.



- Lâm Phong bái kiến tiền bối.


Lâm Phong thấy người trước mặt là một vị trung niên mặc trường bào rất đơn giản, không nghĩ tới người này lại là một vị cường giả Thiên Đế, hơn nữa còn là một người am hiểu luyện khí.


- Ừm, quả nhiên không phải phàm nhân, ta cũng đã được nghe nói về ngươi không ít lần.


Đoan Mộc Thiên Đế mỉm cười nói với Lâm Phong, lộ ra vẻ đặc biệt bình dị và gần gũi, không có chút uy nghiêm của Thiên Đế. Lâm Phong tùy ý cười xuống, ánh mắt lại lần nữa về phía đại chiến kinh khủngở phía xa, nói:


- Đoan Mộc tiền bối có biết chuyện gì đang xảy ra không?


Đoan Mộc Thiên Đế nhìn về phía hai trận đại chiến, đôi mắt lộ ra vẻ thâm thúy, chậm rãi nói ra:


- Nếu ta không có đoán sai thì người vừa rồi nói không sai chút nào, Quảng Hàn cung không chỉ nắm giữ Vãng Sinh Kinh, mà những người này cũng bởi vì Vãng Sinh Kinh mà tồn tại, có thể bất tử!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp