Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1709 - Trêu Chọc


...

trướctiếp


- Lần trước gặp mặt hắn vẫn là Tôn Vũ, hôm nay đã bước vào Vũ Hoàng cảnh rồi, tuổi của hắn tuyệt đối không lớn hơn so với những nhân vật yêu nghiệt của cổ Thánh tộc.


Lâm Phong thầm nói nhỏ trong nội tâm, lần trước người này từng đến giết hắn, thực lực rất mạnh mẽ, am hiểu các loại lực lượng, tinh diệu vô cùng, giờ phút này hắn cùng thần ấn vương thể Độc Cô Bất Bại chiến đấu, mặc dù nhìn như bị áp chế, nhưng vẫn ẩn giấu vẻ thất bại, các loại lực lượng được thi triển ra tầng tầng lớp lớp.


- Đây cũng là lực lượng của Thiên Diễn Thánh Kinh sao, vậy mà có thể tranh phong cùng Vương thể.


Mọi người nhìn trận chiến đấu trước mắt thì thào nói nhỏ, chỉ thấy lúc này Độc Cô Bất Bại đã bùng nổ ra ngàn đạo thần ấn đánh về phía đối phương, hóa thành cổ ấn che trời, nhưng mà thân ảnh Độc Cô Bất Bại giả lại nhanh như gió, tại thời điểm cổ ấn khủng bố va chạm vào người hắn, thân ảnh của hắn cũng biến mất không thấy gì nữa. Nhưng mà lực lượng ngập trời của cổ ấn vẫn cuồn cuộn oanh ra phía trước, uy lực vô cùng khủng khiếp, nữ tử Quảng Hàn cung mỉm cười tiến lên, thủ chưởng khẽ run, cỗ lực lượng vô cùng kinh khủng kia lập tức tản ra khắp nơi, khiến cho cổ ấn dừng lại, sụp đổ xuống, còn Độc Cô Bất Bại giả cũng từ trong hư không chậm rãi hạ xuống, đứng bên cạnh cô gái này.


- Bộ pháp Hành tộc!


Độc Cô Bất Bại nhìn người giả mạo mình nói ra, trong ánh mắt lóe lên một tia kinh ngạc, Hành tộc cũng là một cổ tộc trong Vọng Thiên Cổ Đô, tại thời kỳ cường thịnh, họ đã từng là cổ Thánh tộc, thế nhưng về sau lại dần dần xuống dốc, tuy nhiên Hành tộc bộ pháp bên trong Vọng Thiên Cổ Đô vẫn cực kỳ nổi danh, tên Độc Cô Bất Bại giả kia ngay cả Hành tộc bộ pháp cũng am hiểu, không biết bộ pháp này có phải diễn hóa ra hay không.


- Sức mạnh công kích của Thần Ấn Vương thể xưng hùng trong cố đô, trận chiến này không cần phải tiếp tục nữa.


Cô gái kia mỉm cười nói ra:


- Hôm nay chúng tôi chỉ muốn chư vị mở mang kiến thức một chút về Thiên Diễn Thánh Kinh mà thôi, Sở công tử đạt được Thánh kinh, lấy Thiên Diễn Thánh Kinh phụ trợ Thôn Thiên Thánh Kinh, diễn hoá ra lực lượng càng ngày càng cường đại, ngày sau chắc chắn sẽ uy chấn cố đô.


Nghe được lời của nữ tử kia lông mày Độc Cô Bất Bại có chút nhíu lại, thanh niên của các cổ tộc khác theo giọng nói này vang lên cũng cảm nhận được áp lực trầm trọng, Thiên Diễn Thánh Kinh mạnh như thế, có thể diễn hóa vạn vật, tất nhiên sẽ càng hoàn thiện Thôn Thiên Thánh Kinh hơn, Sở Xuân Thu vốn có thiên phú dị bẩm, lần này có được Thiên Diễn Thánh Kinh thì tư chất của hắn lại tăng lên một cái bậc thang mới, không thể không nói, một câu đơn giản của nữ tử kia, làm cho không ít người ở đây có chút dễ nổi nóng, bọn hắn không muốn thấy ngày sau Sở Xuân Thu xưng hùng ở cố đô, bỏ qua bọn họ. Hơn nữa, thứ khiến bọn hắn cảm thấy áp lực là Thôn Thiên Thánh Kinh cực kỳ bá đạo, nếu như tu luyện đến đại thành, hắn có thể cắn nuốt ý chí người khác cho bản thân dùng, hôm nay Sở Xuân Thu không dám quá mức liều lĩnh, nội liễm mà khiêm tốn, nhưng nếu một ngày kia hắn tu luyện Thôn Thiên Cổ Kinh tới đại thành, thì khi đó tu vi sẽ ở mức tuyệt đỉnh, thậm chí hắn còn có khả năng mang những thiên tài như bọn họ ra khai đao, nuốt ý chí của bọn họ. Hơn một nghìn năm trước, Sở gia có một kẻ điên, đã làm qua loại chuyện này, khiến cho Sở gia trải qua một thời gian ngắn cực kỳ hắc ám, bởi vì tu vi của kẻ điên ấy cũng không tính tuyệt đỉnh. Đương nhiên, hiện tại Sở Xuân Thu cũng không dám làm như vậy, có lẽ hôm nay hắn sẽ dựa vào lực lượng của gia tộc, tìm được một ít ý chí cổ Hoàng cắn nuốt hết, làm lớn mạnh bản thân.


- Thiên Diễn Thánh Kinh ảo diệu vô cùng, nhưng Độc Cô Bất Bại ta lại không có hứng thú với Thiên Diễn Thánh Kinh, không biết Quảng Hàn cung còn có công pháp khác có thể cung cấp cho ta tu luyện hay không, có lẽ ta có thể cân nhắc lấy tiên thiên ấn pháp trao đổi.


Độc Cô Bất Bại chậm rãi nói ra, khiến cho thần sắc của mọi người ngưng lại, ánh mắt nhìn vào vị nữ tử Quảng Hàn cung kia, trong đôi mắt của nàng hình như có tinh mang loé lên, tất cả mọi người ở Vọng Thiên Cổ Đô đều rất hiếu kỳ với cổ kinh của Quảng Hàn cung, vô số năm qua, không biết Quảng Hàn cung đã thu nạp được bao nhiêu cổ kinh. Sau khi nữ tử xinh đẹp của Quảng Hàn cung nghe được lời nói này thì thần sắc cũng ngưng lại, rồi lập tức mỉm cười nói:


- Xem ra Thiên Diễn Thánh Kinh không có cách nào thỏa mãn chư vị rồi, vậy thì tốt, để ta đi báo cáo một tiếng, trở về lại thông báo cho chư vị ở đây có những loại cổ kinh nào.


Dứt lời, cô gái kia lại thật sự hướng vào bên trong Quảng Hàn cung đi tới, điều này khiến cho ánh sáng trong mọi người càng tăng lên, cô gái kia thật sự muốn công bố một ít cổ kinh Quảng Hàn cung cất giữ hay sao.


- Độc Cô huynh muốn loại Cổ Thánh kinh gì vậy?


Thương Khiếu nhìn về phía Độc Cô Bất Bại, mỉm cười nói.


- Cổ Thánh kinh có thể tăng cường công kích.


Độc Cô Bất Bại bình tĩnh nói ra khiến mọi người hơi chấn động, xem ra Độc Cô Bất Bại muốn một lòng muốn đi vào con đường công kích chi đạo, Thần Ấn Vương thể vốn là thân thể chủ công, lực công kích đáng sợ đến cực điểm, vậy mà hắn còn muốn trao đổi cổ kinh tăng cường lực công kích, như vậy chẳng phải khiến cho lực công kích của bản thân càng thêm đáng sợ hay sao, có thể phá diệt mọi thứ trong thiên địa, đến lúc đó hắn cũng không sợ Sở Xuân Thu nữa, ngươi muốn nuốt ý chí của ta thì ta trực tiếp lấy công kích tuyệt đối trảm sát ngươi.


- Minh Tử từ Thánh thành Trung Châu mà đến, chắc kiến thức rất rộng lớn, chẳng biết huynh có biết loại cổ kinh này không?


Độc Cô Bất Bại nhìn về phía Quân Mạc Tích, bình tĩnh hỏi.


- Cửu Tiêu mênh mông, kinh thư nắm giữ lực lượng công kích ngập trời rất ít, nhưng không phải không có, chỉ có điều muốn lấy được nó cũng không dễ dàng chút nào, chỉ sợ Quảng Hàn cung cũng không lấy ra được.


Quân Mạc Tích nhàn nhạt nói ra.


- Cổ kinh Minh Tử tu luyện là loại nào vậy?


Chắc nó không hề tầm thường đâu nhỉ, có lẽ là loại cổ kinh nào đó cực kỳ lợi hại. Thương Khiếu cười hỏi Quân Mạc Tích một tiếng, giống như vừa rồi không có sự tình quấy nhiễu Quân Mạc Tích vậy.


- Bất Tử Kinh.


Quân Mạc Tích yên bình nói ra.


- Minh Tử nói đùa, thế gian làm gì có Bất Tử Kinh tồn tại, nếu thực sự tồn tại thì gặp phải tuyệt đỉnh cường giả cũng sẽ phải chết như trước, giống như vị Đại Đế vừa rồi chẳng hạn, không ai có thể đạt được vĩnh hằng bất tử.


Thương Khiếu tùy ý nói ra, Bất Tử Kinh, thế gian tuyệt đối không có loại kinh thư này.


- Ngươi nghe nói qua về Vãng Sinh Kinh chưa?


Quân Mạc Tích nhìn về phía Thương Khiếu, lộ ra một nụ cười trào phúng.


- Vãng Sinh Kinh!


Mọi người nghe được lời nói của Quân Mạc Tích, thần sắc đều cứng đờ, bộ cổ kinh này cực kỳ nổi danh ở Thanh Tiêu, nghe nói ngày xưa có một vị đại năng giả cực kỳ khủng bố của phật đạo tu luyện loại cổ kinh này, tu luyện tới mức gông cùm xiềng xích bị phá vỡ, tinh thần ý chí đi đến vãng sinh, trường tồn bất tử, đột phá gông cùm xiềng xích tố nhục thể xác, thành tựu pháp lực vô biên.


- Tự nhiên nghe nói qua.


Thương Khiếu nói ra:


- Nhục thể chết, tinh thần bất diệt, vĩnh hằng bất diệt, chính là vãng sinh.



- Đã có Vãng Sinh Kinh tồn tại thì tại sao không có Bất Tử Kinh.


Quân Mạc Tích nhàn nhạt nói ra:


- Kiến thức của ngươi hẹp hòi mà thôi.


Thần sắc Thương Khiếu cứng ngắc lại, sắc mặt lúc trắng lúc xanh, bị Quân Mạc Tích nói cho không biết nói gì, nhưng vẫn đánh trống lảng nói:


- Kiến thức của Minh Tử quả nhiên rộng lớn, Thương Khiếu hổ thẹn ngu dốt, nhưng kính xin Minh Tử chỉ giáo, nếu nhục thể linh hồn đều bị diệt thì bất tử như thế nào?



- Tam Sinh Đại Đế ngươi cũng biết chứ?


Quân Mạc Tích lại hỏi Thương Khiếu.


- Danh tiếng của Tam Sinh Đại Đế, đương nhiên ta có nghe nói qua.


Thương Khiếu đáp lại.


- Vậy ngươi cũng biết Tam Sinh Đại Đế tu luyện mấy đời chứ ?


Quân Mạc Tích hỏi lại.


- Trừ bản thân Tam Sinh Đại Đế ra, có lẽ không người nào biết rõ.


Thương Khiếu lại nói.


- Xem ra ngươi đã không thể dùng hai chữ ngu dốt để hình dung nữa, nói ngươi ngu xuẩn cũng không đủ.


Quân Mạc Tích mỉm cười nói ra, lúc này Thương Khiếu mới phản ứng lại, sắc mặt càng lúc càng khó coi hơn, không sai, vừa rồi hắn đã tự mình giải đáp vấn đề của mình, mà vẫn còn đi hỏi Quân Mạc Tích, cái này chính xác đủ ngu xuẩn, Tam Sinh Đại Đế tu luyện Tam Sinh Kinh, trải qua sinh tử mấy đời, mặc dù trong đó cả đời nhục thể linh hồn bị diệt, nhưng vẫn bất tử. Chung quanh có người cười ra tiếng, vị Minh Tử này ngược lại cũng có chút thú vị, trêu ghẹo Thương Khiếu khiến cho Thương Khiếu mất hết mặt mũi.


- Tam Sinh Đại Đế tu luyện Tam Sinh Kinh, còn kinh thư Minh Tử gọi Bất Tử Kinh, đại đạo gì vậy?


Thương Khiếu cảm thấy rất phẫn nộ, nhưng vẫn đè ép xuống, lộ ra vẻ tươi cười tiếp tục hỏi.


- Ngu không ai bằng.


Lâm Phong cười nhẹ một tiếng, chẳng lẽ Thương Khiếu nhìn không ra Quân Mạc Tích đang một mực đùa hắn sao, lại còn một mực hỏi về Bất Tử Kinh.


- Ta cùng với Minh Tử đối thoại, đến lượt ngươi xen vào sao?


Thương Khiếu quát lạnh một tiếng, nhìn chằm chằm Lâm Phong, hắn đang có một bụng tức khí, Quân Mạc Tích trêu chọc hắn như thế nào chẳng lẽ hắn không rõ hay sao, nhưng hắn cố ý truy vấn là muốn nhìn một chút Quân Mạc Tích sẽ kết thúc chuyện này ra sao, Quân Mạc Tích không nói lời nào, mà Lâm Phong lại ra nhục mạ hắn ngu không ai bằng, Thương Khiếu hắn còn mặt mũi nào mà tồn tại đây.


- Ngươi cùng Minh Tử nói chuyện?


Tại sao ngươi không hỏi người ta xem có đồng ý nói chuyện cùng ngươi hay không, hay ngươi tự nói không ngớt. Lâm Phong cũng không tức giận, mà yên bình nói ra.


- Ta làm việc như thế nào, chưa đến phiên ngươi chỉ trỏ, Lâm Phong, cho dù hôm nay ngươi có Yêu giới che chở thì cũng đừng quên ngươi chỉ là con rể của Yêu giới mà thôi, có lẽ ngày nào đó ngươi sẽ bị đá ra khỏi Yêu giới cũng không chừng.


Trong mắt Thương Khiếu lộ ra một vòng sát ý, nếu không có Yêu giới che chở Lâm Phong, hắn thật sự muốn tru sát Lâm Phong.


- Chuyện của ta cũng không tới phiên ngươi lo lắng cho ta, chỉ là, ngươi một mực nói năng không ngừng quấy rối bằng hữu của ta, ta thật sự không nhìn được, nếu không ta cũng chẳng muốn nhiều lời với ngươi.


Lâm Phong thấp giọng nói, Thương Khiếu muốn giết hắn, hắn làm sao không muốn diệt đi gia hỏa này, chỉ là hắn không muốn gây quá nhiều phiền toái cho yêu giới, dù sao hắn cũng đã giết người của Thái Dương Thánh tộc và Lôi tộc rồi.


- Bằng hữu của ngươi?


Thần sắc Thương Khiếu ngưng lại, nhìn Lâm Phong nói:


- Buồn cười, ai là bằng hữu của ngươi?



- Ta.


Quân Mạc Tích phun ra một đạo thanh khiến cho đồng tử Thương Khiếu có chút co rút lại, lập tức chậm rãi quay người, nhìn về phía Quân Mạc Tích, lại nhìn Lâm Phong một chút. Lâm Phong và Minh Tử Minh Vương cung Quân Mạc Tích, là bằng hữu?


- Ngươi thật sự là đệ tử của Thương tộc sao, sao ta có cảm giác có chút không bình thường?


Quân Mạc Tích mỉm cười nói với Lâm Phong.


- Hắn là đệ tử Thương tộc một trăm phần trăm, còn vấn đề không bình thường, ta cũng có chút đồng cảm.


Lâm Phong nhún vai một cái nói:


- Nếu không lấy cái thực lực hèn mọn kia ra thì ta thật không biết hắn lấy đâu ra sự kiêu ngạo.



- Trong thế gian, có ai có thể nói cho ta biết, chư vị anh kiệt trong Vọng Thiên Cổ Đô.


Lâm Phong cùng Quân Mạc Tích lâu ngày mới gặp lại, nên tâm tình rất vui, hai người mượn Thương Khiếu ngươi một lời ta một câu tùy ý nhạo báng, khiến cho Thương Khiếu kẹt ở giữa bọn họ có loại cảm giác xấu hổ vô cùng, song quyền nắm chặt, gân xanh nổi lên, hắn chưa từng nhận qua loại vũ nhục bực này.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp