Quân Mạc Tích không để ý đến Thương Khiếu, cứ thế đi lướt qua hắn đến bên cạnh Lang Tà.

Lang Tà, Vương thể Cổ Giới tộc, vừa mới vào Cổ Giới tộc không lâu, bằng hữu Lâm Phong, từng lấy danh tiếng cổ Giới tộc bảo vệ tính mạng Lâm Phong, đây là ấn tượng của Quân Mạc Tích đối với Lang Tà.


- Minh Vương cung, Quân Mạc Tích.


Quân Mạc Tích khẽ gật đầu với Lang Tà, trong đôi mắt tuấn tú phiêu dật nở nụ cười, điều này khiến Lang Tà có chút kinh ngạc, hai người bọn hắn đều là Vương Thể, Quân Mạc Tích cũng không có ý định đối chọi gay gắt với hắn mà lại như đang lấy lòng hắn, tuy rằng cổ Giới tộc vô cùng cường hoành nhưng Minh Vương cung cũng không phải thế lực bình thường, Quân Mạc Tích dường như cũng không có lý do gì để phải đối xử tốt với hắn như thế. Nhưng nếu như Quân Mạc Tích đã lấy lễ đón tiếp thì hắn cũng không thể thiếu cấp bậc lễ nghĩa, đứng dậy khẽ gật đầuvới Quân Mạc Tích rồi nói:


- Cổ Giới tộc, Lang Tà.



- Chúng ta sẽ là bằng hữu đấy.


Quân Mạc Tích mỉm cười nói mang lại cho người ta một cảm giác vô cùng nhu hòa, cảnh này khiến Lang Tà kinh ngạc hơn không hiểu vì sao hắn lại như vậy nên đã không trả lời, không biết Quân Mạc Tích tại sao lại nói như vậy. Những người khác cũng có chút kinh ngạc, điều này dường như có chỗ nào đó không đúng, bọn hắn còn tưởng rằng sẽ có giao phong Vương thể chứ không hề nghĩ rằng Quân Mạc Tích lại làm ra hành động như vậy, có chút cổ quái. Quân Mạc Tích chậm rãi đi ra rồi nhìn thoáng qua chín vị tiên nữ của cung Quảng Hàn, khi ánh mắt hắn rơi trên người Y Nhân Lệ thì trong đôi mắt bình tĩnh ấy khiến người ta nhìn không ra trong lòng hắn đang suy nghĩ điều gì, Y Nhân Lệ nàng có con đường võ đạo của riêng mình, đây là lựa chọn của nàng, đối với hắn mà nói, gặp lại cũng chỉ như người qua đường a.


- Minh Tử.


Trong đôi mắt đẹp của Y Nhân Lệ hiện lên ý cười nhẹ, thế giới này mênh mông rộng lớn như vậy nhưng có khi lại rất nhỏ, cả nàng, Lâm Phong và Quân Mạc Tích lại đều xuất hiện ở Vọng Thiên Cổ Đô, càng thú vị hơn, hôm nay thân phận của nàng là người cung Quảng Hàn mà Quân Mạc Tích lại là Minh Tử một đời của Minh Vương cung Thánh thành Trung Châu, còn thân phận của Lâm Phong là con rể Yêu giới, thế giới này có đôi khi cảm giác trở nên thực vui vẻ, bọn hắn như chư Hoàng cường hoành từ Bát Hoang của tiểu thế giới xông ra như còn rõ mồn một trước mắt, nhưng kỳ thật những năm gần đây bọn hắn đều đã trải qua rất nhiều chuyện, nàng như vậy, Quân Mạc Tích và Lâm Phong cũng như thế. Quân Mạc Tích chuyển ánh mắt qua chỗ khác, ấn chứng lời nói của Lâm Phong, lần này gặp lại chỉ người qua đường.


- Sở Xuân Thu đến rồi.


Lúc này một tiếng hô vang truyền ra, đám người ngẩng đầu lên nhìn về phía xa xa, chỉ thấy một bóng người đang đạp bộ trong hư không đi đến, ánh mắt bình tĩnh không một gợn sóng sợ hãi, mặc dù hắn sắp tiến hành giao dịch Cổ Thánh Kinh nhưng vẫn không nhìn ra được điều gì bất thường từ Sở Xuân Thu. Rất nhanh, Sở Xuân Thu đã đáp xuống bãi đất trống, chỉ có một mình hắn đến, dường như chuyện giao dịch Cổ Thánh Kinh chỉ là chuyện của đám thanh niên đồng lứa bọn hắn, dù Quảng Hàn cung hay nhân vật đại năng của Sở gia cũng chỉ đều ở sau lưng, hơn nữa tin tưởng những cường giả Cổ tộc khác cũng đang chú ý đến việc này a.


- Ngươi quả nhiên tuân thủ quy ước.


Vũ tiên tử nhìn Sở Xuân Thu rồi nở một nụ cười ôn nhu vui vẻ, đẹp đến vô cùng, nếu như hôm nay Sở Xuân Thu làm trái với quy ước, nàng sẽ gặp phải phiền toái không nhỏ, Thiên Diễn Thánh Kinh đã trong đầu nàng, nếu như không giao dịch có được Thôn Thiên Thánh Kinh, nàng không biết sẽ xảy ra chuyện gì.


- Ta đã hứa với ngươi thì đương nhiên sẽ làm được.


Trường bào Sở Xuân Thu lay động, đi về phía trước khiến cho mọi người cảm thấy Sở Xuân Thu dường như vì Vũ tiên tử nên mới làm vậy, nhưng đại đa số mọi người đều hiểu rằng nếu như không phải Sở Xuân Thu muốn Thiên Diễn Thánh Kinh thì hắn tuyệt đối sẽ không thể nào lấy Thôn Thiên Thánh Kinh ra để tiến hành giao dịch được. Còn trong lòng Sở Xuân Thu nghĩ như thế nào thì không ai biết được. Ba người Lâm Phong cũng đang đạp hư không mà đến, vừa vặn bắt kịp giao dịch Cổ Thánh Kinh, ánh mắt của không ít người đều hướng về bên cạnh vãng lai, trong con ngươi lộ ra dị sắc, đôi hình ba người này vô cùng hấp dẫn sự chú ý của người khác. Thanh Phượng, thánh nữ của Yêu giới; Toan, yêu thú cường đại Toan Nghê; còn Lâm Phong, hắn mới chỉ tới Vọng Thiên Cổ Đô một thời gian ngắn ngủi nhưng đã để lại ấn tượng vô cùng sâu sắc, người bị thiên vứt bỏ, quán thể bảy hệ pháp tắc muốn nghịch loạn thương thiên, sát phạt quyết đoán, con rể Yêu giới, Lâm Phong, trong lúc vô tình đã để lại cho mọi người ấn tượng sâu đậm. Nhất là đêm hôm đó bên hồ Hàn Nguyệt có rất nhiều người làm nhân chứng cho việc Lâm Phong tranh chấp với thiên, lại càng để lại trong lòng moi người ấn tượng khó có thể ma diệt, rất ít người có thể có được ý chí võ đạo cứng cỏi đáng sợ như vậy, thiên vứt bỏ ta, thương thiên đảo ngược, không có ai hoài nghi thiên phú Lâm Phong chỉ bị thiên vứt bỏ không thể thành hoàng, đối với hắn thật sự quá tàn khốc. Quân Mạc Tích cũng nhìn thấy Lâm Phong, trong đôi mắt bỗng nhiên hiện lên vẻ thần thái, lúc này thần thái Lâm Phong sáng láng, vô cùng trung khí, không có một chút khí tức chán chường, vẫn một bộ áo trắng như trước kia .


- Ta biết, hắn có thể vượt qua kiếp nạn lần này mà.


Quân Mạc Tích thầm nghĩ trong lòng, hắn cũng không biết, kiếp nạn này Lâm Phong đã qua rồi, trừ Yêu giới chi Vương thì không ai biết bí mật của Lâm Phong, thậm chí Lâm Phong hắn về sau có khả năng sẽ vĩnh viễn chỉ ngừng lại ở cảnh giới này, đương nhiên người ngoài xem ra cũng chưa biết cảnh giới thật sự của hắn, có lẽ cũng chỉ có mình Lâm Phong hắn biết.


- Quân Mạc Tích.


Sau khi Lâm Phong thấy Quân Mạc Tích, trong mắt lộ ra dị sắc, hắn bình thường tu luyện ở Yêu giới cũng không biết chuyện ở Vọng Thiên Cổ Đô Cổ, vì vậy đối với chuyện Minh Tử của Minh Vương cung Quân Mạc Tích xuất hiện ở Vọng Thiên Cổ Đô cũng không hay biết. Hai người nhìn nhau mỉm cười, gặp lại mọi thứ như nghẹn lại không nói được lời nào.


- Người này chắc hẳn là Minh Tử Quân Mạc Tích của Minh Vương cung Thánh thành Trung Châu rồi, nghe nói hắn chính có bất tử Minh Vương thể, lần này tới Vọng Thiên Cổ Đô không biết cần làm chuyện gì.


Thanh Phượng cũng nhìn Quân Mạc Tích, thấy Quân Mạc Tích cũng nhìn về phía bên này rồi nở nụ cười tươi, không khỏi cảm thấy kinh ngạc.


- Minh Vương cung, Minh Tử!


Sau khi nghe thấy lời này trong đôi mắt Lâm Phong hiện lên phong mang, trong lòng cũng cao hứng, thấy Quân Mạc Tích bình an, hơn nữa còn đến Thánh thành Trung Châu, hắn đương nhiên vui mừng, từ sau khi đến đại thế giới hắn đã không được gặp rất nhiều huynh đệ bằng hữu trước kia, ngay cả tin tức cũng không có, không biết bây giờ bọn họ thế nào rồi.


- Chư vị, hôm nay, Vũ tiên tử ta của Quảng Hàn trao đổi cổ kinh với anh kiệt Sở Xuân Thu của Sở gia, mời chư vị làm nhân chứng cho thời khắc mang tính lịch sử này, nếu như ở đây có vị nào có Cổ Thánh Kinh thì cũng có thể chọn tiên nữ để trao đổi.


Lúc này, một vị nữ tử Vũ Hoàng của Quảng Hàn cũng mỉm cười nói, giọng nói có một sự hấp dẫn nhàn nhạt khiến cho mọi người thầm than trong lòng, cung Quảng Hàn vốn nắm giữ phần đa cổ kinh, hôm nay lại muốn có được cổ kinh thư, mưu đồ không nhỏ.


- Sau đây, xin mời Vũ tiên tử của cung Quảng Hàn ta trao đổi thần niệm với Sở Xuân Thu.


Nàng kia mỉm cười nói, lúc này Vũ tiên tử và Sở Xuân Thu đều đi lên, hai người gật đầu nhìn nhau sau đó ánh sáng thần niệm nơi mi tâm lóe lên, cổ kinh đều được khắc trong thần niệm, nếu không nếu như khắc vào kim thư thì sẽ dễ bị người khác cướp mất. Hai ánh sáng thần niệm trao đổi, thần niệm của Vũ tiên tử tiến vào trong thần niệm của Sở Xuân Thu, mà thần niệm của Sở Xuân Thu cũng đồng thời chui vào trong thần niệm của Vũ tiên tử, đồng thời truyền lại thần niệm, như vậy không ai có thể ăn gian.


- Thật sự giao dịch Cổ Thánh Kinh.


Đồng tử đám người co rút lại, nhìn chằm chằm một màn trước mắt, lần giao dịch cổ kinh thư này ắt sẽ phá vỡ sự yên bình của Vọng Thiên Cổ Đô, ý vị cả cung Quảng Hàn và Sở gia đều muốn khống chế hai loại Cổ Thánh Kinh cường đại.


- Cổ Thánh tộc khác thật sự có thể ngồi yên nhìn Sở gia quật khởi sao?


Trong lòng mọi người thầm nghĩ, Sở Xuân Thu vốn đã có thiên phú cường hoành, nếu như có được Thiên Diễn Thánh Kinh giúp hắn tu luyện Thôn Thiên Thánh Kinh thì tương lai sẽ càng đáng sợ hơn, có lẽ có thể có được phong phạm như Sở Vương ngày xưa, như vậy sẽ phá vỡ cách cục của Vọng Thiên Cổ Đô. Oanh! Trong lòng mọi người đều có suy nghĩ này, lúc này trong hư không bùng nổ một vòng sát cơ khủng bố, lập tức đám người chỉ thấy một ánh sáng kim sắc của chưởng ấn sáng chói từ trên thiên giáng xuống, như lưu tinh trụy lạc, oanh giết về phía Sở Xuân Thu và Vũ tiên tử, nhanh đến mức ánh mắt mọi người không thể đuổi kịp.


- Thật sự có người không chịu ngồi yên muốn ra tay giết người sao?


Trong lòng mọi người đều rung động mãnh liệt, giết tiên nữ Quảng Hàn cung và Sở Xuân Thu, phá hỏng giao dịch Cổ Thánh Kinh giao dịch, chuyện đại sự cỡ này mà ai lại dám mạo hiểm như vậy. Một cổ cuồng phong càn quét qua, thân thể Sở Xuân Thu và Vũ tiên tử đều đồng thời biến mất, đại chưởng ấn kim sắc kinh khủng đánh lên trên đại địa khiến cho mặt đất xuất hiện năm ngón tay, hằn sâu xuống đất. Trên vòm thiên lại có một cỗ khí tức cường thịnh kinh khủng ngập thiên bộc phát ra, phẫn nộ quát:


- Ai dám động đến Sở gia ta!


Đám người ngẩng đầu thấy hư không hình như có hai bóng dáng mơ hồ, bị khí thế ngập thiên khóa lại bên trong, không thấy rõ được mặt mũi của bọn hắn, mà lúc này Sở Xuân Thu và Vũ tiên tử đã trong hồ Hàn Nguyệt, đứng trước bọn hắn, có một nữ tử mang khăn lụa mỏng che mặt bảo vệ đằng kia, trên người toát ra khí tức đáng sợ.


- Đông, đông!


Lại có thêm vài khí thế cuồn cuộn ngập thiên bùng nổ, thâm bất khả trắc, khắp hư không đều có ý chí rung chuyển khiến cho đám người run rẩy trong lòng, xem ra một thế lực khủng bố đã tham dự vào chuyện hôm nay, vài cổ khí thế ngập thiên đều có khí thế đáng sợ của cường giả cấp bậc Đại Đế!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play