Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1666 - Sức mạnh Giới lực


...

trướctiếp


- Lang Tà lại muốn đấu với cậu ta.


Lúc này đám người hướng mắt vào hư không, áo bào trắng và đen tung bay, phân biệt rõ ràng, hơn nữa ánh mắt hai người đếu cực kì thâm sâu, không nhìn thấy đáy.


- Cậu ta có đấu được với Lang Tà không?


Một cô gái quay sang hỏi người đầu tiên bị Lâm Phong đánh bại, Lang Tà có Vương thể của tộc Cổ Giới, rất có khả năng sau này sẽ thành Vương của tộc, thiên phú của những thanh niên đồng lứa không thể đánh đồng với hắn, còn về bọn họ, chỉ cần khí thế đó của Lang Tà thôi cũng đã có thể khiến họ không dám tỏ ý khiêu chiến rồi.


- Thực lực hắn ta rất mạnh, sức tấn công uy mãnh bá đạo nhưng vẫn không phải đối thủ của Lang Tà.


Thanh niên thì thầm, sức chiến đấu của Lang Tà quá đáng sợ, thậm chí không có thanh niên cùng thế hệ nào có thể ép hắn đấu hết sức được.


- Ưm.


Cô gái khẽ gật đầu, Vương thể Cổ Giới tộc, sao có thể thua được, nhưng Lâm Phong này cũng rất mạnh, đối diện với khí thế của Lang Tà mà lại có thể bình tĩnh như thế, ánh mắt không hề hoảng loạn, không chút lo lắng. Con ngươi Lâm Phong dần trở nên đen kịt, ý chí ma đạo kinh khủng toát ra cùng với đôi mắt ma quỷ kia, theo đó là những ma chú đáng sợ, đâm thẳng vào con ngươi Lang Tà, cảnh tượng này khiến con ngươi Lang Tà cứng đờ, ngay sau đó con người của hắn cũng thay đổi.


- Uỳnh uỳnh!


Hư không rung động, chỉ thấy cặp mắt thâm sâu của Lang Tà lộ vẻ yêu dị, với ánh mắt chăm chú của Lâm Phong, đó không còn là một cặp mắt bình thường nữa, mà giống như hai xoáy nước sâu, xoáy nước của thế giới, khiến cho người ta gần như chìm vào bên trong, ý chí ma đạo mà Lâm Phong phóng vào trong đó gần như bị nuốt chửng, cuốn vào bên trong xoáy nước, còn sức mạnh của những ma chú gần như cũng biến mất.


- Đôi mắt người này thật ghê gớm, lại có thể khiến Lang Tà phải dùng đồng tử giới!


Thanh niên bên dưới thấy vậy nghĩ thầm, đồng tử giới, chỉ có con cháu mang dòng máu thuần khiết nhất Cổ Giới tộc mới có thể có được, cực kì đáng sợ, càng về sau thì có thể nhìn thấu người khác, khiến đối phương chìm vào vạn kiếp bất phục, chìm đắm vào Đồng Tử Giới. Lúc này Lâm Phong cảm thấy ý chí trong con ngươi của mình sắp bị hút vào, trong lòng có hơi bồn chồn, trong số những kẻ mạnh, có vô cùng vô tận các loại thiên phú, Vương thể thanh niên của Cổ Giới tộc này lại có một cặp mắt trời sinh đáng sợ, có thể nuốt chửng đồng thuật công kích của mình. Các loại sức mạnh đáng sợ toát ra từ ánh mắt Lâm Phong không ngừng bị cuốn vào trong, cặp mắt của thế giới đó gần như một cái hố sâu vậy, bước chân của Lâm Phong dần dần bước ra ngoài, con ngươi vẫn luôn chăm chăm vào mắt của đối phương, mộng chi ý chí phiêu đãng mà ra, khiến cho Đồng Tử giới của Lang Tà hơi có chút chấn động, ma nhãn người này có thể giải phóng ra các loại sức mạnh, nếu như sơ suất, sẽ bị phân tâm từ đó bị đối phương chiếm ưu thế.


- Vù!


Đột nhiên, cơ thể Lâm Phong áp sát nhanh như một cơn gió, hai tay bung ra sát lục ma quyền, ma ý ngập trời. Đồng tử thâm sâu của Lang Tà quét qua ma quyền, dường như có giới quang hiện ra, hư không như bị bóp méo, đòn tấn công của sát lục ma quyền lại đi lệch qua hai bên người Lang Tà, lúc này hắn vẫn bình tĩnh đứng tại đó nhìn thân thể Lâm Phong dần áp sát mình.


- Đại Địa Nứt Ra!


Lâm Phong oanh một quyền, muốn phá vỡ tất cả, lòng bàn tay Lang Tà khẽ run, ngay tức khác giới quang lại xuất hiện, thu lòng bàn tay lại, đòn tấn công của Lâm Phong dường như chảy sang một bên theo giới quang, bị nó bóp méo.


- Xoẹt!


Một mũi kiếm nhọn nhanh như chớp chém tới, bổ thẳng mặt Lang Tà, nhanh đến mức không thấy gì, cực kì nguy hiểm. Hai mắt Lang Tà lại lần nữa phát ra giới quang đáng sợ, hư không bị bóp méo, từng lớp ánh sáng tan ra ngăn trở thanh kiếm, khiến nó trở nên hết sức chậm chạp, ngay sau đó tan thành mây khói trong một cái búng tay của Lang Tà, kiếm quang hoàn toàn biến mất. Nhưng Lâm Phong khồng hề lơi lỏng, Cổ Giới tộc rất kinh khủng, mà Vương Thể của họ


- Lang Tà, đâu thể dễ dàng đánh bại, hắn không có ý nương tay, trong lúc đạo kiếm quang chém giết mà ra, công kích đại địa lần nữa áp sát một cách mãnh lệt thuần túy, nhanh mà mạnh, giới lực của đối phương có thể tan rã đòn tấn công của mình, nếu như cho đối phương đủ thời gian để ứng phó, tất cả đòn của mình sẽ bị phát nát.


Ánh mắt Lang Tà sắc bén, bàn tay đột nhiên vỗ về phía trước, giới quang đáng sợ hiện lên, hư không xuất hiện một đồng quan đáng sợ, hung dữ bay về phía trước.


- Đùng!


Cơn lốc tàn sát bừa bãi, cơ thể Lâm Phong lúi về sau, chỉ cảm thấy cánh tay tê rần. Ánh mắt nhìn qua Lang Tà, chỉ cảm thấy thân hình đối phương càng cao lớn, cuống bá hơn, một tay kéo đồng quan vác lên vai, giống như một con mãnh thú thời thượng cổ, thanh quan ngưng tụ lại thành quan tài chắc thuộc về một loại Hoàng khí nào đó, hơn nữa đối phương dùng giới lực đặc biệt để ngưng tụ thành Đồng Quan, chỉ như hóa hư ảo thành thực chất.


- Giới lực của Lang Tà đã mạnh đến vậy rồi, không hổ là Vương thể của Cổ Giới tộc chúng ta, đợi khi hắn thành giới Hoàng, sẽ mạnh đến mức nào nữa.


Đám người run rẩy trong lòng, nhìn thấy Lang Tà vác Đồng Quan, một luồng Vương đạo chi khí như mãnh thú Hồng Hoang ập vào mặt, đè ép lên người Lâm Phong, đối phương không chỉ có thể hóa giải công kích mà cũng có sở trường về tấn công, công kích bằng giới lực thuần túy bá đạo. Quanh người Lâm Phong, kiếm ý lăng lệ giáng lâm, trước người hắn, một thanh trọng kiếm được ngưng tụ thành, thanh kiếm này dài đến ba trượng, ẩn chứa ý vị đáng sợ, tay Lâm Phong cầm thanh kiếm lớn, cũng tiến về phía trước, hai luồng khí thế kinh khủng chạm nhau dâng lên một cổ khí lưu đáng sợ. Cơ thể hai người ngày càng gần, cuối cùng, Đồng quan cùng cự kiếm va chạm, tiếng nổ ầm ầm đáng sợ khiến không gian gần như bể nát, Đồng quan và cự kiếm cùng vỡ nát, nhưng sau khi Đồng quan vỡ, khí lưu của nó lại ngưng tụ thành một tôn mãnh thú dũng mãnh tiến về phía Lâm Phong. Thân thể Lâm Phong lùi lại như cơn gió, ngay lúc đó, giới quang lúc này quay trở lại bao vây hai tay Lang Tà, cực kì mạnh mẽ.


- Giới lực mà Cổ Giới tộc tu luyện đây sao?


Chưa thành Hoàng nhưng đã có thể tự hình thành một thế giới, hơn nữa lại có thể tự ngưng tụ thành công kích giới lực. Lâm Phong thầm nghĩ, loại sức mạnh kì lạ này thật sự đáng sợ, sức tấn công của hắn đã đủ mạnh nhưng vẫn không thể triển áp đối phương.


- Xuất một kích mạnh nhất của ngươi đi, để ta thấy được thực lực ngươi như thế nào.


Lang Tà trầm giọng nói, ngay sau đó, âm thanh huyết mạch dao động cuồn cuộn vang lên, từng luồng ánh sáng đáng sợ tràn ra từ cơ thể hắn, tỏa ra bốn phương tám hướng, dường như muốn che phủ cả không gian. Phía sau Lang Tà hình thành một hư ảnh khinh khủng, thân hình Lang Tà khoác lên giới quan khổng lồ, giống như tôn cổ vương, ẩn chứa vô thượng giới lực, ánh sáng gào thét khắp hư không, trời đất dường như bị chôn vùi.


- Xem ra Lang Tà đã có thể ngưng tụ không gian, cầm tù con người vào trong.


Tộc lão Cổ Giới tộc vui mừng nghĩ thầm, nếu như chiến đấu đơn thuần thì trong cùng thế hệ thì chưa có ai có thể đấu với Vương thể của bọ họ, dĩ nhiên, nếu như Lâm Phong chạy nhanh thì Lang Tà cũng không làm gì được.


- Không cần né tránh, ta sẽ không cầm tù ngươi, hãy cho ta xem công kích mạnh nhất của ngươi.


Lang Tà chậm rãi nói, giới quang kinh khủng càng thêm hội tụ, vắt ngang trên vòm trời, giống như một ranh giới.


- Tốt, ngươi cũng không cần lưu thủ, dùng lực lượng mạnh nhất của mình đi, nếu quá yếu cũng không có ý nghĩa.


Lâm Phong khẽ gật đầu nói khiến đám người cổ Giới tộc lộ ra thần sắc cổ quái.


- Hừ, tên này thật không biết tốt xấu, lại càn rỡ như thế, nếu không phải Lang Tà nương tay, giờ ngươi còn mạng sao.


Một cô gái lạnh lùng quát.


- Nói khoác không biết ngượng, lại dám nói Lang Tà tấn công quá yếu.


Mọi người tỏ vẻ không vừa lòng, torng mắt họ, Lang Tà vô địch cùng cấp, có thể đè bẹp Lâm Phong, nãy giờ nương tay đã nể mặt lắm rồi.


- Được, thích thì chiều.


Lang Tà bình tĩnh đáp, trong hư không, Cổ Vương hư ảnh phía sau Lang Tà rời khỏi cơ thể hắn, bóng người to lớn kéo thro Cổ Quan như muốn chôn vùi tất cả, mà Cổ quan kia, là nhất giới chi lực.


- Vũ hồn ly thể.


Con ngươi Lâm Phong khựng lại, đây là thứ mà Vũ Hoàng mới có thể làm được, nhưng Lang Tà lại làm được. Hư ảnh một tôn Ma Vương ngưng tụ sau lưng Lâm Phong, giống như ma đầu thượng cổ, trước hai tay Lâm Phong tụ thành một thanh kiếm hắc ám đáng sợ, vô pháp vô thiên, mặc dù là nhất giới chi lực, cũng phải chém nát.


- Hử?


Đám người cảm nhận được sát khí đáng sợ đang tỏa ra, thần sắc khựng lại, ma khí thật đáng sợ, ma ý bá tuyệt thiên địa, sắc bén vô thiên, dường như muốn phá nát thiên khung.


- Giết.


Lang Tà gầm lên một tiếng, cổ quan ngay lập tức đè xuống, như muốn mai táng tất cả, ngay cả thiên cũng muốn chôn vùi, cực kì mãnh liệt.


- Trảm!


Lâm Phong quát lớn, chỉ thấy một đạo hắc ám chi quang chém ngang bầu trời, kiếm ý bùng nổ trong sắc na, có ta Vô Thiên.


- Xoẹt!


Cự kiếm kinh khủng đen kịt quét ngang hư không, thiên địa xuất hiện hắc ám quang thúc, bổ vào Cổ Quan trên hư không, ngay sau đó có tiếng răng rắc vang lên, Cổ quan xuất hiện vết nứt khinh khủng, kiếm quang đen kịt vẫn hung hắn đánh vào, muốn bổ nát giới lực. Sắc mặt Lang Tà đông cứng, bàn tay đột nhiên run lên.


- Quay lại.


Khủng bố Thanh Quan tán đí, trở về cơ thể Lang Tà, Giới vương hư ảnh cũng dần biến mất, Lâm Phong điềm nhiên đứng đó, thanh kiếm cũng biến mất, ánh mắt nhìn thẳng Lang Tà trước mặt. Hư không im bặt, ngay cả trưởng lão Cổ Giới tộc cũng ngây người, nhát kiếm này thật đáng sợ.


- Hay, đủ cường đại!


Rất lâu sau đó, khóe miệng Lang Tà thốt ra một câu, khuôn mặt hiện lên nét cười:


- Ngươi là cường giả thứ hai cùng cấp khủng bố nhất mà ta đã gặp.


Rất rõ ràng, thực lực của Lâm Phong đã được Lang Tà tôn trọng!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp