Sau khi Lâm Phong nghe thấy thanh âm này, trong lòng khẽ run, quả nhiên đến vì hắn, giờ phút này đã có thể xác định, người của Vô Cực Cung tìm tới.


- Ta cho rằng Tứ Tượng Vực cách Diễm Kim thành quá xa, sẽ không bị Vô Cực Cung tìm được, xem ra ta còn chưa đủ cẩn thận.


Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, hắn không biết, nếu như không có thông báo của Kiếm Sơn, lấy khoảng cách vô biên của Tứ Tượng Vực và Diễm Kim tháp, muốn phát hiện hắn tại Diễm Kim thành đích thật cực kỳ xa vời, tuy nhiên bây giờ, tất cả đều nhìn tử kim đại sư quyết định thế nào, nếu như thật sự vứt bỏ hắn, chỉ sợ hắn phải bị cường giả của Vô Cực Cung bắt, đương nhiên, hắn biết rõ đối phương trước khi có được trận đạo Vô Cực Thiên Đế, nhất định sẽ không lấy mạng hắn. Quả nhiên, đạo thanh âm này khiến cho ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía Lâm Phong, trong đôi mắt đẹp của Mộng Tình và Thu Nguyệt Tâm lộ ra thần sắc lo lắng, chúng cường giả Diễm Kim tháp lại có nhiều ý nghĩ khác nhau, lúc thì mang ánh mắt nhìn về phía tử kim đại sư, tất cả đều dựa vào một quyết định của hắn. Tử kim trường bào đại sư ánh mắt lóe lên, hiển nhiên trong đầu cũng đang nhanh chóng chuyển động, nhưng đôi mắt của hắn lại không có hiện ra nửa điểm chấn động, nhìn cường giả Vô Cực Cung đang đuổi theo từ phía xa:


- Lâm Phong là khách của Diễm Kim thành ta, muốn ta mang khách của Diễm Kim tháp giao cho ngươi, không có khả năng.


Cái gọi dệt hoa trên gấm thì dễ, đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi lại rất khó, nếu như giờ phút này hắn vứt bỏ Lâm Phong, tất cả những gì làm lúc trước đều trở thành hư vô, trái lại, giờ phút này hắn làm như vậy, nếu như Lâm Phong có thể may mắn đào thoát kiếp nạn này, thì hoàn toàn khác nhau, huống hồ vô luận đối phương có thể đuổi theo hay không, ít nhất hắn vẫn có thể giữ mạng mình, loại lựa chọn này, cớ sao mà không làm.


- Hừ!


Xa xa truyền đến một tiếng hừ lạnh, thanh niên yêu tuấn không ngừng dịch chuyển trong hư không, tại trong hư không triển khai một hồi truy đuổi. Khí lưu điên cuồng diễn tấu trên thân thể, trái tim mọi người giờ phút này đều gắt gao co lại, mỗi lần hô hấp trong lúc đó đều di chuyển đến một khoảng cách xa xôi. Hạ không, vùng sơn mạch mênh mông không ngừng mất đi, ngẫu nhiên có người phi hành ở hạ không nhìn thấy tình hình trên không thì đồng tử không nhịn được co rút, lộ ra thần sắc kinh hãi, hai đạo lưu quang trước sau đi ngang qua trên không thật đáng sợ, người trước thật sự nhanh, người sau mỗi bước đi hư không đều rung động, có hào quang khủng bố hiển hiện, giống như trận quang. Mà ở một địa phương cách bọn người Lâm Phong phi thường xa xôi, tồn tại một ngọn núi hoang vu, giờ phút này, phía dưới bầu trời trong xanh, ánh sáng mặt trời chiếu vào cả vùng đất, nhưng mà, ngọn núi hoang vu kia, ánh sáng thế nhưng dần dần mất đi, bị hắc ám thay thế, phảng phất như trong thiên địa có một bóng ma kinh khủng đang giáng lâm. Hơn nữa, bóng ma này bên trong hắc ám, thâm thúy, u ám, giống như mở ra một cái cổ mộ, núi hoang chỉ là vỏ ngoài của cổ mộ, nhưng vỏ ngoài giờ phút này, đang dần dần bị tách ra, khiến cho mảnh hắc ám kia xuất hiện Một cỗ khí tức kinh khủng xuất hiện bên trong hắc ám, như có một lực lượng cổ xưa đang tràn ngập, cỗ lực lượng này cực kỳ kỳ lạ, khiến cho người ngẫu nhiên đi ngang qua biên giới của núi hoang không ai dám tới gần nửa bước, đều tránh ra rất xa, chỉ dám ngắm nhìn phía xa. Lúc này, có một vị cường giả đang tu luyện trong động phủ, đồng tử của hắn đang mãnh liệt ngưng tụ, đôi mắt bỗng nhiên mở ra, thân hình lóe lên, thân ảnh của hắn xuất hiện ở bên ngoài động phủ của núi hoang, sau đó ánh mắt của hắn nhìn thấy bóng ma hắc ám đang nuốt chửng mọi thứ, trong mắt lộ ra thần sắc hoảng sợ.


- Đây là, lực lượng ranh giới!


Cường giả này là một vị Trung Vị Hoàng, hắn đương nhiên phi thường quen thuộc cỗ lực lượng này, võ tu sau khi đặt chân lên Vũ Hoàng, đều có thể tiếp xúc cỗ lực lượng ranh giới này, do đó có thể mở ra một phương tiểu thế giới, khống chế đối với lực lượng ranh giới càng mạnh mẽ, tiểu thế giới càng mênh mông vững chắc, đương nhiên, cũng không phải chỉ tiểu thế giới càng lớn càng tốt, nếu như chưa vững chắc, dễ dàng có thể bị người phát hiện phá hủy mất, không hề có bất kỳ ý nghĩa gì. Hiện tại mảnh không gian này tràn ngập lực lượng ranh giới, khủng bố đến cực hạn.


- Đi.


Cường giả thân ảnh lóe lên, ngay tại giờ phút này, vùng đất trung tâm của núi hoang, một vòng xoáy hắc ám kinh khủng xông lên vòm trời, hóa thành một cơn lốc xoáy, hút lấy lực lượng ranh giới vào bên trong lốc xoáy, hắc ám lan tràn tứ phía càng thêm mạnh mẽ hơn, giống như một cỗ khí lưu hắc ám vậy, tốc độ so với cường giả kia còn đáng sợ hơn. Trong nháy mắt, bóng ma hắc ám bao vây thân thể cường giả lại, cường giả kia sắc mặt kịch biến, thấy bóng ma hắc ám giáng lâm, hắn nhịn không được rống lên một tiếng:


- Không!


Tiếng nói vừa ra, thân ảnh cường giả đã bị bóng ma nuốt chửng, giống như tiêu thất trong hư không, trong không gian không còn bóng dáng của hắn, phảng phất như hắn cho tới bây giờ đều chưa từng xuất hiện qua. Mà vùng đất bên trong ngọn núi hoang vu kia, vòng xoáy khủng bố đáng sợ kia càng ngày càng mạnh, từng tầng lưu quang không ngừng lóe lên, phảng phất không chỉ một tầng hắc ám, mà có từng tầng từng tầng lưu quang, không ngừng chôn vùi không gian ban đầu, mãi đến khi giằng co trong trạng thái này rất lâu, vùng đất xung quanh núi hoang sớm đã không còn một bóng người, hoặc bị nuốt hết, hoặc sớm đã bỏ chạy. Lúc này, phía dưới cơn lốc xoáy, theo lưu quang lóe lên, chỗ đó, vậy mà lại xuất hiện thân ảnh của loài người, đầu tiên dẫn vào tầm mắt chính là một tòa tế đàn, bên trong tế đàn có một quan tài bằng đồng màu đen, có khắc văn lộ vô cùng phức tạp, bên trong quan tài bằng đồng màu đen kia, có một thân thể đang nằm đó, một thanh niên trần trụi, toàn thân không mảnh vải che thân, rất an tĩnh nằm bên trong, phần cuối của cơn lốc xoáy trong hư không đối diện hắn, không ngừng hạ xuống phía trên quan tài bằng đồng, đồng thời chui vào thân thể của hắn. Phía trước tế đàn, xuất hiện một hàng thân ảnh lão giả, bọn họ đều mặc một vài phục sức cổ xưa, rất mộc mạc, nhưng thoạt nhìn có chút kỳ quái, ánh mắt của bọn họ, đều nhàn nhạt nhìn chằm chằm quan tài màu đen bằng đồng trên dàn tế. Mảnh không gian kia rất yên tĩnh, chỉ có cơn lốc hắc ám đang cắn nuốt lực lượng của thiên địa, những người đó không có ai nói chuyện, chỉ có chuyên chú tuyệt đối, rất nhiều năm qua, bọn họ chưa bao giờ để lộ nơi cư trú của mình, càng không có người từng nghĩ đến, mảnh núi hoang này, phía trên tầng tầng cổ giới, lại sẽ có một cổ tộc tồn tại. Giới tộc, cổ tộc thần bí mà cường đại, mặc dù trong đại thế giới, đối với rất nhiều người, những gì tượng trưng cho thần bí đều rất thưa thớt, bọn họ hiểu được làm thế nào để vận dụng lực lượng ranh giới, loại sức mạnh thần bí to lớn này, thực sự không phải người bình thường có thể khống chế được, võ tu bình thường, chỉ có thể thông qua sự tăng trưởng của thực lực khiến cho giới lực trở nên cường đại, không có khả năng giống như Giới tộc, có thể vận dụng loại lực lượng lớn mạnh này. Cổ Phàm cùng thanh niên yêu tuấn phía xa cũng không biết nơi đây có một tộc quần cổ xưa xuất hiện, hơn nữa còn đang cúng tế, lợi dụng giới quan cổ xưa, truyền thừa vương vị của tộc quần bọn họ cho thế hệ trẻ tuổi, hình thành một vương thể mới cho gia tộc. Hướng Cổ Phàm đi tới, chính là núi hoang này, song phương vẫn đang tiếp tục truy đuổi, thanh niên yêu tuấn thần sắc khó coi, đối phương mượn lực lượng của Cổ Phàm, khiến cho hắn không có cách nào đuổi kịp Cuối cùng, không biết đã trải qua bao lâu, một vị cường giả Vũ Hoàng phía trên cổ phàm nhìn thấy vòng xoáy hắc ám trên hư không phía xa, đồng tử mãnh liệt co rút, nói:


- Đó là cái gì?


Ánh mắt của tử kim trường bào đại sư nhìn theo hướng vị cường giả đó, lộ ra thần sắc nghi hoặc, không biết vật gì, khoảng cách quá xa, không có cách nào xác định được. Nhưng do tốc độ của Cổ Phàm quá nhanh, vì vậy nên không mất quá nhiều thời gian, tử kim trường bào đại sư thân là cường giả Thượng Vị Hoàng cảm nhận được cỗ lực lượng ranh giới thần bí kia, đồng tử mãnh liệt co rút, theo cổ phàm không ngừng tới gần, cỗ cảm giác kia càng ngày càng mãnh liệt hơn.


- Giới lực.


Tử kim trường bào đại sư nhìn thấy tình hình phía xa liền hiểu rõ có lẽ mình gặp được gì đó, không khỏi khẽ suy nghĩ, lập tức cổ phàm nghiêng về phía trước, chuẩn bị tránh khỏi cơn lốc xoáy mờ mịt bên trong núi hoang.


- Gào!


Thanh niên yêu tuấn phía xa gầm lên một tiếng, hư không rung động, sóng âm kinh khủng như muốn đánh vỡ núi hoang yên tĩnh. Hai vị lão giả phía trước tế đàn nâng mắt lên, nhìn về phía xa, bên trong mắt lộ ra thần sắc thâm thúy đáng sợ, lập tức thân thể của bọn hắn mãnh liệt run lên, trong chớp mắt phong kín đường lui của Cổ Phàm và thanh niên yêu tuấn.


- Khốn khiếp.


Tử kim trường bào đại sư chửi nhỏ một tiếng, thanh niên yêu tuấn còn cách bên này một khoảng, căn bản không rõ tình hình ở đây, vậy mà lại cố ý kinh động đến đám người dưới hạ không, khiến cho đối phương chặn đường. Cổ Phàm đột nhiên ngừng lại trong hư không, ánh mắt của tử kim trường bào đại sư nhìn hai vị lão nhân cùng với tình cảnh chung quanh tế đàn, trong lòng nhấc lên một trận sóng to gió lớn, cổ tộc, đây tuyệt đối là một tộc quần cổ xưa, bọn họ đang tiến hành tế tự trọng yếu, không có khả năng cho phép người ngoài quấy rầy. Thanh niên yêu tuấn dùng bộ pháp đi tới, nụ cười vốn mang theo vài phần lạnh lùng ngay lập tức cứng lại, bởi vì hắn cũng nhìn rõ ràng tình huống bên này như thế nào, trong lòng không khỏi có chút run, cổ tộc quần, giới lực, chẳng lẽ đây là. . . Giới tộc thần bí mà cổ xưa kia? Nghĩ vậy trái tim của hắn thình thịch bắt đầu nhảy lên, trước đây khi Giới tộc ở Cửu Tiêu đại lục đều cực kỳ huy hoàng, nhưng về sau mai danh ẩn tích một thời gian rất dài, không nghĩ tới ở chỗ này lại xuất hiện một tộc quần cổ xưa, nếu như hắn thật sự đụng phải đối phương, Vô Cực Cung cũng không bảo vệ được hắn. Giới tộc thần bí mà cổ xưa, cho dù bọn hắn thật sự xuống dốc, cũng nắm giữ năng lượng đáng sợ!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play