Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1641 - Ngươi Có Phục Chưa?


...

trướctiếp

Khi vị đại sư luyện khí cấp chín mặc trường bào tử kim tuyên bố Viêm Phong được tich vị thứ hai còn Lâm Phong và Mộc Lâm Tuyết đợc tịch vị quán quân thì người Mộc phủ trong lòng rung động, trong lòng bọn hắn có cảm giác vô cùng phức tạp, khó có thể nói rõ.

Trước đó bọn họ đã chuẩn bị sau khi giải thi đấu luyện khí kết thúc sẽ gả Mộc Lâm Tuyết vào Viêm gia, tất cả mọi người đều cho rằng Mộc Lâm Tuyết sẽ thất bại nhưng bởi có Lâm Phong xuất hiện nên tổ hợp Mộc Lâm Tuyết mới đạt được tịch vị quán quân lần này, đây chính là đệ tử Mộc phủ bọn hắn, lúc này bọn hắn vốn nên cảm thấy vô cùng vinh quang nhưng giờ này bọn hắn lại có cảm giác lạ lạ, bọn hắn lại vứt bỏ người đạt được tịch vị quán quân, chuyện này đáng buồn cười biết bao! Đạt được tịch vị quán quân trong cuộc thi đấu luyện khí điều này mang ý nghĩa không thể so sánh tầm thường, tuy bọn hắn đề biết rõ giải quán quân này có được công sức của Lâm Phong là lớn nhất nhưng dù sao họ cũng là một tổ hợp nên những gì lấy được tất cả đều thuộc về cả hai người họ. Ánh mắt Mộc Thanh Ảnh phức tạp, nhìn thật sâu Lâm Phong một cái, trong lòng nảy sinh một ý nghĩ:


- Nếu như Lâm Phong phối hợp luyện khí với mình sẽ luyện chế ra Hoàng khí có phẩm chất như thế nào?


Nhưng khi mọi người còn đang chưa kịp tiêu hóa ý nghĩ trong lòng thì tiếng nói không phục của Viêm Phong vang lên đã truyền khắp bốn phương tám hướng khiến cho ánh mắt mọi người lại lần nữa tập trung trên người hắn. Viêm Phong hắn đương nhiên không phục, vừa rồi, hắn cho rằng tịch vị quán quân đã tới tay rồi, thậm chí đã nói khoác lác, không chỉ có hắn mà đại đa số người xem đều cho như vậy, nhưng cuối cùng đại sư luyện khí trường bào tử kim lại đem tịch vị quán quân trao cho Lâm Phong, điều này khiến cho Viêm Phong vô cùng khó chịu.


- Đại sư, tất cả người của Viêm gia ta cũng có một chút không phục.


Lúc này, gia chủ Viêm gia đứng đó, khẽ khom người với vị đại sư cấp chín kia, tỏ vẻ áy náy, ngang nhiên chất vấn quyết định của đại sư cấp chín đây không phải chuyện nhỏ, hắn không dám quá phận bởi vậy tuy nói không tệ nhưng cũng vẫn rất cung kính. Con mắt vị đại sư cấp chín nhìn người Viêm gia và Viêm Phong một chút, thần sắc lạnh nhạt, chậm rãi nói:


- Các ngươi không phục, chẳng lẽ ta cần sửa kết quả thành các ngươi chiến thắng mới được sao?



- Đại sư, chúng ta không dám.


Gia chủ Viêm gia nghe được lời của đối phương lập tức trong lòng có chút run rẩy, mặc dù có ý này nhưng từ trong miệng đối phương nói ra ý nghĩa lại hoàn toàn bất đồng, đại sư luyện khí cấp chín cho rằng Lâm Phong chiến thắng, bọn hắn không phục, chẳng lẽ lại muốn sửa kết quả cuộc thi thành bọn hắn chiến thắng?


- Ngươi không dám, vậy ngươi nói cho ta biết các ngươi như thế nào mới phục?


Đại sư luyện khí trường bào tử kim đạm mạc nói.


- Tiền bối, Viêm Phong nghĩ cần có một cơ hôi công bằng để ta cầm Hoàng khí luyện khí trong tay ta va chạm với Hoàng khí mà hắn luyện chế ra, như vậy ai mạnh ai yếu, tiền bối tự khắc sẽ nhìn ra.


Viêm Phong cúi đầu, khom người nói, trong lòng hắn chấn động phập phồng nhưng cũng không dám quá lỗ mãng, dù sao đây là quy luật của cuộc tranh tài luyện khí, mà giờ khắc này hắn đang chất vấn quy luật này, chất vấn quyết định của một vị đại sư luyện khí cấp chín, nếu như thật sự chọc giận đối phương, đối với hắn mà nói tuyệt đối không phải là chuyện tốt.


- Chê cười rồi, người sử dụng Hoàng khí có mạnh có yếu, ngươi chẳng lẽ cho rằng một vị thượng vị Hoàng cầm trong tay Hoàng khí cấp một không giết được một vị hạ vị Hoàng cầm trong tay Hoàng khí cấp chín sao?


Vị đại sư luyện khí lãnh đạm nói, Hoàng khí chỉ là ngoại lực mà thôi, tuy nói một kiện Hoàng khí cấp bốn đã có thể uy hiếp được cường giả trung vị Hoàng, nhưng đây chẳng qua là lý luận, chính thức chiến đấu, cường giả trung vị Hoàng chẳng lẽ sẽ đứng yên đó cho ngươi giết? Ngươi một vị Tôn Vũ cầm trong tay Hoàng khí cấp chín cũng vô dụng, vẫn sẽ đơn giản bị triển áp giết chết, không kể thực lực của ngươi so với đối phương kém hơn một chút, mượn nhờ Hoàng khí lợi hại mới có thể áp chế lại đối phương. Viêm Phong nói hắn và Lâm Phong từng người lấy Hoàng khí của mình ra chiến đấu, bởi vì thực lực của hắn và Lâm Phong không ngang nhau, vì thế đại sư luyện khí cấp chín cho rằng ý kiến này khồn cần phải cân nhắc thêm.


- Tiền bối, ta không ngại cho hắn thử xem.


Lúc này, Lâm Phong nói với đại sư luyện khí trường bào tử kim lập tức khiến cho vị đại sư luyện khí cấp chín kia ngẩng đầu lên nhìn Lâm Phong một lát, rồi ánh mắt hắn lại nhìn về phía Viêm Phong lần nữa, nói:


- Nếu như đối phương cũng đã đồng ý rồi, ta sẽ cho ngươi một cơ hội.



- Đa tạ tiền bối.


Trong con ngươi Viêm Phong lộ ra thần sắc hưng phấn, lập tức thân thể hắn bỗng nhiên chuyển hướng về phía Lâm Phong, ánh mắt thay đổi trở nên lạnh như băng, không nghĩ đến người này vậy mà chủ động khiêu chiến, buồn cười. Trường kiếm trong tay, lực lượng pháp tắc hỏa diễm tịch quyển mà ra, rót vào kiếm xích huyết trong lòng bàn tay lập tức một cổ xích huyết kiếm kinh khủng phun ra nuốt vào trong hư không, còn chưa bùng nổ đã xuất hiện hơ trượng xích huyết hồng mang. Tay phải Lâm Phong cầm thương, ngân thương mảnh mà dài, an tĩnh nằm im trong tay Lâm Phong lại ẩn ẩn như có một cỗ nhuệ khí phá diệt vô cùng đáng sợ.


- Tất cả mọi người sẽ thấy, quán quân chân chính của giải thi đấu luyện khí sẽ là ta, Viêm Phong.


Hỏa diễm trên người Viêm Phong cuồn cuộn như nộ long gào thét, thân thể hắn chuyển động, cầm lợi kiếm trong tay hướng về phía Lâm Phong, kiếm đã giơ lên bầu trời, tùy thời có thể chém ra. Lâm Phong không nói bất kỳ lời nào, lúc này bất kỳ ngôn ngữ gì đều là sự yếu ớt cả, chỉ có dùng sự thật để nghiệm chứng hết thảy.


- Phong ngâm!


Thân thể Lâm Phong chuyển động tựa như một cơn gió phiêu động, nhanh đến cả người đều hóa thành một cái bóng, mà trường thương trong tay hắn điên cuồng xoay tròn.


- Trảm!


Viêm Phong gầm lên một tiếng, trường kiếm chém ra, mà dường như đồng thời ngân thương Lâm Phong đâm ra ngoài, hư không phá diệt, hỏa long huyết đỏ đáng sợ kia bị vỡ ra, khuếch tán tứ phía cực kỳ đồ sộ, tay Lâm Phong nới lỏng, trường thương đã đột ngột biến mất.


- Xùy~~.


. . Hư không phảng phất như bị vỡ ra, Viêm Phong chỉ cảm giác một cỗ uy lực phá diệt kinh khủng đến mức tận cùng cuồn cuộn hướng về phía mình, đầu hắn đau đớn phảng phất như muốn mang thân thể hắn đều xé rách.


- Đi!


Viêm Phong mãnh liệt phất tay, kiếm thoát tay chém ra ngoài, lập tức vang lên một âm thanh va chạm, uy lực phá diệt phảng phất hóa thành một cỗ phong bạo kinh khủng cấn nuốt xé rách long mang xích huyết, trường kiếm xích huyết bị trấn động mạnh trở về, Viêm Phong đưa tay ra cầm lấy, lại cảm giác một cỗ lực lượng đáng sợ đánh rách bàn tay hắn tả tơi khiến hắn không thể nào cầm được, sau đó chuôi kiếm hung hăng đâm vào ngực hắn khiến cho hắn buồn bực hừ một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi, thân thể bay ngược lại cách xa mấy ngàn mét. Nhưng Viêm Phong lại coi như không cảm nhận được chỗ đau trên cơ thể, hắn lúc này sắc mặt yếu ớt, thân thể sau khi dừng lại có chút thất hồn lạc phách, trên mặt không có huyết sắc. Thất bại, kiếm của hắn bị trường thương của đối phương đánh lui, điều này không thể nghi ngờ đã nghiệm chứng hết thảy, quyết định của vị đại sư luyện khí cấp chín không hề sai. Ánh mắt mọi người đều nhìn chằm chằm hai bóng người trong hư không, Viêm Phong vậy mà bị thất bại thảm hại nhưng lực lượng pháp tắc trong tay hắn, nhưng Hoàng khí đụng chạm, hắn luyện chế kiếm, thua rồi. Lần va chạm này không thể nghi ngờ là lời tuyên cáo, Lâm Phong và Mộc Lâm Tuyết đạt được tịch vị quán quân cuộc thi lần này.


- Trước khi kết quả cuộc thi được đưa ra ngươi đã tựu nhân mình đạt được tịch vị quán quân, Viêm Phong, ngươi thật dí dỏm.


Lâm Phong vươn tay lau sạch trường thương màu bạc trong tay, cười nhạt phun ra một câu khiến cho sắc mặt Viêm Phong muốn bao nhiêu khó coi liền có bấy nhiêu khó, đây chẳng phải câu lần trước hắn nói với Lâm Phong sao, Lâm Phong chờ cho tới tận khi đánh bại hắn mới chính thức đánh trả như vậy mới có lực nhất độ, không ai có thể chất vấn, bởi vì Lâm Phong là người thắng mà trong thế giới võ đạo thì thắng làm vua thua làm giặc! Đại sư luyện khí áo bào tím xem trọng tổ hợp Lâm Phong cùng Mộc Lâm Tuyết lộ ra nụ cười vui vẻ, tiền đặt cược lần này áp đúng rồi, ánh mắt nhìn về phía đại sư áo bào tím bên cạnh, chỉ nghe hắn cười nói:


- Cũng giống như ngươi trước khi kết quả cuộc thi được công bố cũng đã muốn thuật luyện khí của lão phu a, ngươi thực dí dỏm, bây giờ ngươi cho ta đi a!


Khóe miệng đối phương có chút run rẩy, lại cảm giác chắn sợ trong lòng, giờ phút này hai chữ dí dỏm trong miệng đối phương có bao nhiêu sự trào phúng chứ. Không lâu sau khi Viêm Phong luyện chế ra Hoàng khí, Viêm Phong hắn còn có người Viêm gia cơ hồ đã hướng ra ngoài với mọi người công bố Viêm Phong đạt được tịch vị quán quân, mặc dù sau khi Lâm Phong luyện chế ra Hoàng khí cũng vẫn như vậy, bây giờ kết cục hoàn toàn trái lại, cảm giác này thật sự khiến người ta quá khó chịu, bọn hắn đều cảm giác trên mặt nóng hừng hực, phảng phất như ánh mắt mọi người nhìn về phía bọn hắn đều mang theo ý trào phúng.


- Ngươi chất vấn về quyết định kết quả giải thi đấu của ta, muốn chiến đấu cũng đã chiến theo ý ngươi rồi, bây giờ ngươi đã phục chưa?


Vị đại sư luyện khí cấp chín hỏi Viêm Phong, trong giọng nói mang theo một tia lãnh ý, hắn vốn không có ác ý với Viêm, trái lại Viêm Phong có thể đoạt được tịch vị thứ hai giải thi đấu hắn cũng có chút thưởng thức, một hạt giống tốt nhưng Viêm Phong và người Viêm gia lại ngang nhiên ngay trước mặt mọi người chất vấn quyết định của hắn, chuyện này không cho hắn mặt mũi chút nào, đã như vậy hắn cũng không cần phải cố kỵ mặt mũi Viêm Phong nữa rồi, một tiểu bối như Viêm Phong mà dám chất vấn hắn, hắn thân là một đại sư luyện khí cấp chín, chẳng lẽ còn phải để ý Viêm Phong cho hắn mặt mũi hay sao? Mỗi người đều phải vì hành vi của mình mà trả cái giá thật lớn, Viêm Phong lựa chọn chất vấn hắn, như vậy bây giờ nên trả giá cho sự chất vấn của mình cái giá thật cao. Viêm Phong có chút run rẩy, cục diện này đang bắt hắn công bố với mọi người, hắn phục? Giờ phút này hắn dường như quên mất, vừa rồi hắn cũng ngay trước mặt mọi người chất vấn một vị đại sư cấp chín, nói hắn không phục, vậy bây giờ hắn nên nói lại lần nữa, có phục hay không?


- Thật làm cho người ta đau đầu mà!


Vị đại sư trường bào xích kim xem trọng Viêm Phong vuốt vuốt huyệt Thái Dương, trong lòng có chút phiền muộn, gia hỏa này tuổi trẻ khinh cuồng vốn không sai, nhưng loại khinh cuồng này nếu như biểu hiện vào thời điểm không thích đáng có đôi khi sẽ phải trả giá thật lớn, rất nhiều người tuổi trẻ khinh cuồng, chính như vậy mới bị thời gian dần qua mài mòn đi hết nhuệ khí a!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp