Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1499 - Bao vây tiễn trừ


...

trướctiếp

Thiên Long quyền trượng xuất hiện nhưng lại bị Vũ Hoàng cầm, tiện thể thu luôn, đương nhiên không thể lãng phí được.


- Sát!

Thiên Long Hoàng gào thét điên cuồng, pháp tắc lực lượng của hắn phóng ra, ngay lúc hắn muốn bước ra lại bị Vấn Hoàng công kích, Vấn Hoàng ngưng tụ pháp tắc hư không biến mất với tốc độ không thể nhìn kịp. “Răng rắc” Hai quyền va chạm vào nhau, sức mạnh làm cả một vùng trời bị phá hủy, ngay khi pháp tắc lực lượng của Vấn Hoàng xuất ra, bàn tay còn lại ông cũng không để yên, một luồng pháp tắc lực lượng khác bao phủ cả hai người nhưng lực lượng mang sát khí lại chỉ nhằm vào Thiên Long Hoàng mà thôi.


- Thiên Long Hoàng!

Lúc này truyền đến âm thanh Vũ Hoàng, mọi người đều thấy nham thạch đại thủ ấn của hắn đang trên thân thể Thiên Long nhị thái tử. Nhìn một màn này, hai mắt Thiên Long Hoàng đỏ lên, khóe miệng mở ra như muốn hô lên điều gì đó nhưng lúc này lại truyền đến âm thanh răng rắc, tiếng kêu thảm thiết vang khắp nơi, tiên huyết vẩy khắp không trung, Thiên Long nhị thái tử đã bị Vũ Hoàng bóp chết.


- Thiên Long Hoàng bây giờ chắc sắp nổi điên rồi.

Đám người đứng xa thấy chuyện xảy ra mà không khỏi suy nghĩ, chín vị hoàng tử của Thiên Long Thần Bảo đều yêu nghiệt, không hề thua kém mười hai vị đệ tử thân truyền của Thiên Đài nhưng họ cũng đã bị sát phạt từ trước đó, lúc này vị Thiên Long thái tử cuối cùng, niềm hi vọng nối dõi Thiên Long Hoàng cũng đã chết trên tay Vũ Hoàng, toàn gia Thiên Long chỉ còn mỗi Thiên Long Hoàng.


- Sát!

Thiên Long Hoàng hét lên giận dữ:


- Giết, giết sạch bọn họ!

Tiếng hét này làm thiên địa chấn động, dù ở xa cũng có thể nghe thấy. Trong một tòa pháo đài phía xa xa đang có vô số hắc y thân ảnh bay vào hư không, bọn họ như u linh bay không một tiếng động vậy, nếu như không thấy bọn họ xuất hiện thì rất khó để biết bọn họ có ở đây.


- Bọn họ là ai?

Đoàn người nhìn những vị kia mà hơi run, Thiên Long Thần Bảo vẫn còn ẩn giấu cường giả quỷ dị như vậy, có lẽ vừa rồi Thiên Long Hoàng muốn la lên nhưng lại chậm hơn Vấn Hoàng và Vũ Hoànng nên hai con của hắn mới chết.


- Có vẻ như….

người của Thí Hoàng Đồng Minh! Một bầu không khí quỷ dị đột ngột lan tràn, những hắc y này có thể là người của Thí Hoàng Đồng Minh, tổ chức đã khiến cho Bát Hoang nhấc lên hồi phong ba. Vấn Hoàng và Vũ Hoàng cũng tạm ngưng hành động, khi nhìn thấy những hắc y này, trong mắt bọn họ có nét cười nhạt.


- Thiên Long Hoàng, ngươi giải thích thế nào?

Vấn Hoàng nhìn chằm chằm người trước mắt, Thiên Long Hoàng lúc này đang cực kì phẫn nộ, thân là Vũ Hoàng, hắn đã học được cách kiềm chế nhưng hai người con còn lại để nối dõi của hắn hôm nay lại bị bóp chết trước mặt hắn, cho dù có kiềm chế mạnh cỡ nào cũng không thể nhịn nổi, bây giờ hắn vẫn có thể duy trì được sự bình tĩnh đã là hay lắm rồi.


- Vấn Hoàng, ta thề, ngươi sẽ hối hận vì những gì hôm nay ngươi gây ra.

Thiên Long Hoàng nhìn lại Vấn Hoàng sau đó lại nhìn Vũ Hoàng:


- Các ngươi đều phải chết, giết chết bọn họ!

Những hắc y nhân nghe vậy thì động, đi một cách vô thanh vô tức nhưng chính vì thế mới càng đáng sợ, mọi người cảm thấy mình như đang bị một con độc xà quan sát, tùy thời đều có thể bị cắn một phát, chết không chỗ chôn.


- Đối thủ của ngươi là ta!

Vũ Hoàng vừa định động lại bị một khí tức khóa lại, luồn khí tức này lộ ra sát ý mạnh mẽ phả đến từ hai bên, một hắc y nhân rất nhanh đã đứng trước mặt Vũ Hoàng nhưng hắn lại bất động, người này cũng đạt cấp bậc vũ hoàng. Lâm Phong thấy những người này hướng tới mình xuất ra kiếm ý cường hãn, đôi mắt cũng trở nên đen kịt mang đến cảm giác lạnh lùng, sau đó hắn trở nên nhạt cảm hơn, mọi thứ đều không thể trốn khỏi cảm ứng của hắn.


- Sao lại lạnh thế!

Thần sắc Lâm Phong cứng đơ, kiếm khí tiếp tục chém ra nhưng trên bầu trời dường như đang có một dòng sống băng chảy xuống người Lâm Phong che kín hắn.


- Lực lượng pháp tắc!

Lâm Phong thầm kinh hãi trong lòng, người này khẳng định không phải Vũ Hoàng vì nếu vậy bây giờ hắn đã bị thiên địa đại thế đè bẹp nhưng tuy không phải Hoàng, người này vẫn nắm giữ được pháp tắc lực lượng, chỉ cần ngay lúc nguy nan có thể cho pháp tắc thiên địa chảy vào người mình, mỗi một động tác đều có thể gây ra chấn động vang dội. Ngày xưa ở tiệc rượu của Tề quốc, người đánh lén các Vũ Hoàng cũng giống thế này, tuy không phải Hoàng nhưng lại nắm giữ pháp tắc lực lượng, vô thanh vô tức mà cho người khác một kích trí mạng khiến cho vô số Vũ Hoàng chết vì nó, và mấy người đó đều là những yêu nghiệt được đào tạo bởi Bát Hoang Cửu U. Sáu trăm lần đại thế được phóng ra khiến cho con sống ấy chậm lại đôi chút, đồng thời hai tay Lâm Phong chỉ huy kiếm tạo một cái võng ngăn chặn. “ầm ầm!” Ba âm thanh vang lên, Hoàng Hà như bị thiên lôi đánh vỡ, những mảnh vụn kia lại hóa thành băng kiếm, nước là một thứ mềm mại nhưng nó cũng có dạnh hình thái cứng rắn, mọi vật cũng đều có hai mặt của nó. “ầm!” Pháp tắc lực lượng xuyên qua tầng băng dày, Lâm Phong lấy những giọt nước đan thành một cái võng kiếm cường đại nhưng vẫn bị đâm thủng, ngay lúc đó không gian cũng bị xé rách làm xuất hiện một khe hở.


- Bây giờ ta vẫn không có khả năng chống lại pháp tắc lực lượng.

Lâm Phong thầm nghĩ, thân thể hóa thành cuống phong lao lên trời.


- Chạy đi đâu!

Đối phương nói ra một câu lạnh lùng, bàn tay vươn ra nắm vào hư không, trong khoảnh khắc thiên địa như hoá thành thiên hà đập vào người Lâm Phong đánh cho hắn bị nội thương phun ra ngụm máu, loại cảm giác này giống như bị con sông cuốn trôi rồi đụng mạnh hắn vào đá vậy. Đây chính là pháp tắc lực lượng, có thể khiến đất trời hoá thành pháp tắc của mình, đối phương không phải Hoàng nhưng lại có thể sử dụng nó dùng để rót vào thân thể, nếu không Lâm Phong cũng không phải phun một ngúm máu thôi đâu. Dù Vũ Hoàng cũng có người mạnh người yếu trong việc khống chế pháp tắc lực lượng, điều đó cũng phân chia cấp bậc vũ Hoàng có cường đại hay không. Luồng sát ý lập tức rơi vào người Lâm Phong khiến hắn thay đổi sắc mặt, thấy đối phương đang ngưng tụ pháp tắc lực lượng mà khẽ run, trực tiếp lấy pháp tắc lực lượng ra để công kích còn đáng sợ hơn việc chuyển hoá như ban nãy, dù cái này chỉ có thể đánh lẽ khiến cho các Vũ Hoàng bị trọng thương nhưng nếu như rơi xuống người hắn thì hắn chết chắc. Lâm Phong muốn trốn nhưng thiên địa đã bị tên đó chuyển hoá thành những con sóng giữ chân hắn lại, chúng dường như muốn mai táng hắn để Lâm Phong chỉ có thể chờ chết. “Xuỳ~” Một mũi tên mang lực lượng đáng sợ bay vút đến, người kia dường như cũng cảm nhận được nó nên toàn bộ lực lượng đều chuyển hướng đến mũi tên đó, nhưng mũi tên không hề dừng lại mà xuyên thấu tất cả, phá vỡ đại hà, pháp tắc lực lượng và đâm xuyên qua đầu người nọ, tên đó chết. Người đó cách Lâm Phong bao nhiêu cả, người hắn hiện tại ướt như chuột lột, bên trong đó còn có một phần là mồ hôi, lúc này hắn cảm nhận rất rõ cảm giác đau rát do lực lượng của mũi tên khi phá vỡ tên kia bay ra, chỉ nhiêu đó mà đã có thể khiến hắn như muốn nứt ra, quá đáng sợ. Người muốn giết Lâm Phong rất nhiều, cũng không phải kẻ đầu tiên được hưởng mũi tên a. Ngẩng đầu nhìn lên không trung, Lâm Phong thấy người đội mũ vành quen thuộc với một trang phục một màu, chói mắt nhất là người đứng giữa đám người đó, thân thể hắn hình như to lớn hơn người khác và có chút cao ngạo, mọi người có một loại ảo giác rằng người này chính là Thủ Vọng Chi Phụ. Thủ Vọng Chi Phụ dẫn theo Thủ Vọng giả đứng đó khiến cho sắc mặt Thiên Long Hoàng trở nên trắng bệch, mặt không còn miếng máu, chuyện gì đang xảy ra? Hắn giống như bị người ta tính toán vậy, Vũ Hoàng thật sự chỉ muốn Thiên Long Thần Bảo xoá tên đơn giản vậy thôi sao? Khi hắn nhìn đến ánh mắt Vũ Hoàng liền nhìn thấy trong mắt đối phương có tia cười lạnh mang theo ý trào phúng!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp