Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1460 - Hoàng Chiến


...

trướctiếp


------------------------ Đối với nhân loại trong tiểu thế giới, thời điểm bọn hắn phát hiện ra thiên địa quanh mình chỉ là giả dối, sự rung động trong lòng không có gì sánh kịp, thần hồn run rẩy, cái thế giới này mới phát triển có mấy trăm năm, nên nó vẫn là thế giới nguyên thủy, võ đạo không được phồn vinh cho lắm, sự vật bọn hắn tiếp xúc cũng ít, cảnh tượng trước mắt phá vỡ sự hiểu biết của bọn hắn, khiến cho vô số người không biết phải làm sao.

- Tai nạn!

Ánh mắt Lâm Phong nhìn về phía hư ảnh bên ngoài tiểu thế giới, trong nội tâm âm thầm nghĩ tới, chuyện này đối với nhân loại trong tiểu thế giới tuyệt đối là một hồi tai nạn.

- Tề Hoàng, không cần công kích nữa, ta đi ra là được!

Vũ Hoàng bình tĩnh nói, bước chân đạp mạnh xuống đất, thân thể phá thiên mà ra, bình chướng của tiểu thế giới theo thời gian dần qua khôi phục lại, phiến thiên địa này lại giống như bình thường.

- Chúng ta cũng ra ngoài!

Mộc Trần nói với mọi người, sau đó phi thân về phía bên ngoài tiểu thế giới, ra ngoài thiên ngoại thiên. Lúc này trên không trung Thiên Cảnh thành có ba đạo thân ảnh lăng không mà đứng, vô số ánh mắt nhìn lên vòm trời phía trên, trong mắt lộ ra thần sắc rung động, ba người kia đều là Vũ Hoàng.

- Vũ Hoàng đại chiến, muốn bạo phát sao?

Vô số người âm thầm run rẩy, Tề Hoàng à Thiên Long Hoàng cùng đi tới Thiên Cảnh thành Thiên Đài để hạ thủ với Vũ Hoàng sao?

- Hai vị chỉ cần gọi một tiếng là được rồi, cần gì phải kinh động những người vô tội.

Vũ Hoàng trầm mặc một lát sau đó lên tiếng nói ra một câu, giọng nói vẫn yên bình như cũ.

- Như vậy không phải càng hiệu quả hơn sao.

Tề Hoàng đạm mạc nói một tiếng, bên trong con ngươi lộ ra hàn ý nhè nhẹ.

- Hiệu quả rất tốt, nhưng rất vô lễ.

- Thì làm sao?

Tề Hoàng cười lạnh, khí lưu trong không trung cuồn cuộn nộ khiếu lên, toàn bộ vòm trời đều nổi lên khí lưu, khiến cho người ta sinh ra một loại ảo giác, giống như biển lớn đang dậy sóng cuồn cuộn vũ động trong hư không.

- Động thủ đi!

Giọng nói của Vũ Hoàng vẫn rất yên bình, Tề Hoàng à Thiên Long Hoàng đã tự mình tới cửa, mục đích của họ không cần nói cũng biết, hai người này muốn xuất thủ với hắn. Nhưng cả ba đều là hạ vị Vũ Hoàng, đối phương muốn giết hắn, chắc chắn không dễ dàng chút nào, thực lực chỉ tương đương lẫn nhau mà thôi.

- Giết!

Tề Hoàng đạp mạnh bước chân xuống khiến vòm trời lập tức run rẩy, chấn động kinh khủng làm cho nội tâm đám người đứng bên trên Thiên Đài trở lên khẩn trương, vậy mà Tề Hoàng và Thiên Long Hoàng đến đây giết Vũ Hoàng. Trong hư vô xuất hiện vài đạo khe hở màu đen cực kỳ to lớn, giống như một con rồng hắc ám giết về phía Vũ Hoàng.

- Lực lượng không gian pháp tắc, hư vô liệt phùng!

Nội tâm Lâm Phong âm thầm run rẩy, tốc độ của cái khe hở này thật đáng sợ, mỗi một cái khe hở đều to như thùng nước, hơn nữa còn dài đến trăm trượng, giống như xích sắt hư vô, nếu như loại công kích này rơi xuống Thiên Đài, không biết sẽ hủy diệt bao nhiêu người. Thế nhưng Tề Hoàng giống như có kiêng nể, lúc ra tay vẫn có chút né tránh, không có tạo thành sự hủy diệt quá lớn.

- Vũ Hoàng vẫn có ước thúc, nếu như Tề Hoàng thật sự giết người, đừng quên Thiên Đài cũng có hai vị Vũ Hoàng, hậu nhân của bọn họ sẽ mãi mãi không được an bình, xuất hiện một người giết một người.

Mộc Trần nhẹ giọng nói ra, mọi người nhao nhao gật đầu, mặc dù đây là trận chiến của Vũ Hoàng, nhưng chưa đánh chết song Hoàng của Thiên Đài, bọn chúng cũng không dám giết chóc. Đây là một loại quy tắc ngầm, một cái ước thúc vô hình, đó cũng là nguyên do cho tới bây giờ không có vị Vũ Hoàng nào ra tay với Lâm Phong, lần trước săn giết Lâm Phong ngoài Thiên Nguyên thành, cũng do Tề Hoàng và Thiên Long Hoàng ngăn đón Vũ Hoàng, để Tề Thiên Hành giết Lâm Phong. Từng đạo khe hở như tia chớp hủy diệt xé rách vòm trời thành phấn vụn, nhằm thẳng hướng Vũ Hoàng oanh tới, giờ phút này trên người Vũ Hoàng có ánh sáng rực rỡ toả ra, ánh sáng màu vàng đất hội tụ thành một cái áo giáp, bao vây thân thể của hắn lại. Hư vô liệt phùng đánh vào phía trên khải giáp, xé rách một tầng ánh sáng của khải giáp, nhưng Vũ Hoàng vẫn an tĩnh đứng đó, lù lù bất động.

- Hai bên đều điều động lực lượng pháp tắc tiến hành công kích cùng phòng ngự, khống chế đại thế triệt tiêu lẫn nhau, nên giờ chỉ có thể so lực lượng pháp tắc của ai mạnh ai yếu, cùng với trình độ cường hãn của thần thông.

Lâm Phong ngắm nhìn Vũ Hoàng chiến đấu, nội tâm cũng âm thầm nghĩ, Tề Hoàng muốn thuyên chuyển lực lượng pháp tắc công kích giết chết Vũ Hoàng nhưng không có khả năng, bởi vì Vũ Hoàng người nắm giữ đại địa pháp tắc.

- Ầm ầm!

Đột nhiên thân thể Lâm Phong rung động mãnh liệt, giống như toàn bộ hư không đều đang run rẩy, chỉ thấy Thiên Long Hoàng bước ra một bước, đánh một quyền về phía Vũ Hoàng, một quyền này oanh sát mà ra, khiến vòm trời phía trên xuất hiện một cự Long quyền đáng sợ, tràn đầy cảm giác trầm trọng, lực lượng của nó như muốn đè sập thiên địa, lực lượng pháp tắc Thiên Long Hoàng lĩnh ngộ chính là sức mạnh, cho nên công kích của hắn vô cùng cường hoành, xuyên thấu thiên địa. Tay Vũ Hoàng hơi động, một tòa sơn phong lập tức xuất hiện trong lòng bàn tay hắn, hắn nâng toà sơn phong kia hướng về phía Thiên Long Hoàng xung phong liều chết mà đi, thiên địa rung chuyển, âm thanh ầm ầm vang vọng thiên địa, lực lượng vô biên của Thiên Long Hoàng toà mang sơn phong kia xuyên thủng, ánh sáng màu vàng đất bay múa trong thiên địa.

- Đại địa quyền!

Vũ Hoàng gầm lên một tiếng, tung ra một quyền phá toái thiên địa xông vào bên trong sơn phong do chính mình bày ra, thiên địa rung chuyển, một cơn lốc có lực lượng xé rách đáng sợ xuất hiện, hư không mở ra vài cái lỗ hổng, thân hình Tề Hoàng đột nhiên biến mất sau đó xuất hiện bên người Vũ Hoàng, hai tay liên tục đánh ra chưởng ấn, một cái không gian chi thủ xé rách thiên địa lập tức chụp vào Vũ Hoàng, tốc độ công kích cực nhanh khiến ánh mắt mọi người không cách nào đuổi kịp.

- Oanh .
..! Thân thể Vũ Hoàng hóa thành một tòa sơn phong bị công kích của hai người nghiền áp thành phấn vụn, nhưng mà bọn hắn lại xông lên vòm trời trong nháy mắt, bởi vì chân thân của Vũ Hoàng trên đó.

- Giết!

Vũ Hoàng nổi giận gầm lên một tiếng, một toà núi vô cùng to lớn từ trên vòm trời ép xuống, mang cả vùng trời này bao phủ lại, đó là một ngọn núi khổng lồ, chỉ cần một tòa sơn phong như thế đã có thể mang rất nhiều người sống sờ sờ chấn chết, nhưng trong hư không lại xuất hiện vô số toà núi như thế từ trên trời giáng xuống, hơn nữa tốc độ còn nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi.

- Lực lượng thật kinh khủng!

Tất cả mọi người đều ngước nhìn vòm trời phía xa, Vũ Hoàng dùng một ý niệm có thể hủy thiên diệt địa, loại lực lượng này quá dọa người rồi, Lâm Phong giống như thấy hình ảnh ngũ chỉ sơn trấn áp Hầu Vương bên trong màn hình tivi ở kiếp trước, hình ảnh trước mắt cũng gần giống như vậy, chư thiên tịch diệt, đè sập hết thảy. Lúc này thân ảnh Tề Hoàng đã biến mất không thấy đâu nữa, quá nhanh, nhanh đến mức ánh mắt của mọi người đã không cách nào theo kịp, Thiên Long Hoàng cứng rắn phá vỡ một tòa sơn phong mà đi. Đồng tử Lâm Phong hóa thành màu đen kịt, bên trong đồng tử của hắn lúc này chỉ có một mảnh hắc ám, cùng với từng đạo ảnh tử đang di động, đại chiến chân chính giờ mới bắt đầu, tốc độ bọn họ đều nhanh hơn, trong tầm mắt đen kịt của Lâm Phong động tác của bọn họ bị chậm lại, nhưng hắn chỉ có thể nhìn thấy hư ảnh như trước. Vũ Hoàng muốn đi, nhưng trong không gian xuất hiện bình chướng, từng sợi tơ kim sắc mang cả phiến hư không này phong tỏa lại, Tư Không Vũ Hoàng từ trong hư vô đi ra, tập kích Vũ Hoàng.

- PHÁ.
..! Một tiếng Chấn Thiên Nộ Hống truyền ra, quyền của Vũ Hoàng như trời giáng vẫn thạch, đánh về phía bình chướng phong toả không gian kia, đánh nó nứt ra, hai tay hắn lập tức xé mở hư không bước vào trong khe hở, nhưng lúc đi hắn vẫn bị công kích của Tư Không Vũ Hoàng đánh trúng, trong hư không xuất hiện một đạo tơ máu.

- Vũ Hoàng bị thương!

Tâm thần đám người trên Thiên Đài run lên, có chút lo lắng, đối với các thế lực Vũ Hoàng, chỉ có Vũ Hoàng mới là nhân vật chính, nếu Vũ Hoàng chết, cỗ thế lực này cũng đi về hướng huỷ diệt, hôm nay có ba vị Vũ Hoàng liên thủ muốn giết Vũ Hoàng. Đám người Tề Hoàng đi vào trong hư vô, đuổi theo giết Vũ Hoàng, xa xa có một tiếng rống giận cuồn cuộn truyền đến, sau đó hơi chút dừng lại một lát rồi cũng trực tiếp bước vào bên trong hư vô, truy kích mà đi.

- Vấn Hoàng đến rồi, hẳn muốn trợ giúp Vũ Hoàng!

Mọi người thấy Vấn Hoàng xuất hiện, nội tâm hơi có chút yên tâm.

- Yên tâm đi, đều là hạ vị Hoàng, không hơn kém nhau bao nhiêu mà muốn diệt Hoàng là chuyện không dễ dàng, Vũ Hoàng ở cái phiến thiên địa này, còn kém một chút.

Mộc Trần thấp giọng nói ra, mọi người khẽ gật đầu, có thể tiến vào trong không gian hư vô tránh né, muốn diệt hoàng là rất khó.

- Thực lực chúng Hoàng phân chia như thế nào, chúng hoàng trong Bát Hoang ai mạnh ai yếu, chỉ sợ phải chờ ta bước vào Vũ Hoàng cảnh mới có thể cảm thụ được.

Lâm Phong nghĩ thầm trong nội tâm, hiện tại hắn nhìn thấy Vũ Hoàng đại chiến, giống như người ngoài cuộc vậy, không có cách nào lạc vào cảnh giới kỳ lạ được. Thời điểm bọn họ đang suy nghĩ thì một đạo thân ảnh từ trong hư vô đạp đi ra, khiến ánh mắt mọi người trì trệ lại, người đó là Thiên Long Hoàng, hắn vậy mà quay lại Thiên Đài. Thần sắc của từng người trên Thiên Đài đều trở lên khẩn trương, nhìn chằm chằm vào thân ảnh Thiên Long Hoàng, chẳng lẽ hắn dám ra tay với bọn họ?

- Lâm Phong!

Con ngươi lạnh buốt của Thiên Long Hoàng nhìn chằm chằm về phía Lâm Phong, bảy vị thái tử Thiên Long bị mất mạng trong tay Lâm Phong, thù này không đội trời chung. Mộc Trần đi đến trước người Lâm Phong, đôi mắt nhìn về phía Thiên Long Hoàng trong hư không, lạnh lùng nói:

- Thiên Long Hoàng, xin nhớ kỹ chúng Hoàng ước thúc, nếu như ngươi thật sự động thủ đối với đệ tử Thiên Đài chúng ta, Thiên Long Thần Bảo cũng đừng nghĩ tới việc tồn tại!

- Đừng nghĩ Vũ Hoàng sẽ trở về được, các ngươi chờ chết đi!

Thiên Long Hoàng nói ra một câu uy hiếp lạnh như băng, rồi lập tức xé rách hư không mà đi, biến mất không thấy gì nữa. Sắc mặt người Thiên Đài rất khó coi, xem ra bọn họ thật sự muốn chèn ép Vũ Hoàng không cho người về Thiên Đài nữa.

- Hừ, Thiên Long Hoàng không am hiểu lực lượng, xem ra đuổi không kịp mới trở về!

Mộc Trần cười lạnh nói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp