------------------------ Khi Lâm Phong đi đến mép chiến đài, những cường giả Đông Hải Long Cung xông về phía hắn đều nằm gục trên mặt đất không nhúc nhích nổi, mặt xám như tro, toàn bộ bị giết chết, tất cả những người lao lên đều bị giết chết.
Loại này không khí quỷ dị lạnh như băng này rót vào trong thân thể mọi người, thanh niên ngày xưa trở lại Càn Vực, đã cường đại đến trình độ bất kể cường giả loại nào trước mặt hắn đều không chịu nổi một kích hay sao? Khi ánh mắt mọi người nhìn về phía cung chủ Đông Hải Long Cung, họ cảm thấy trong lòng có chút run rẩy, lúc này sắc mặt Long cung chủ Đông Hải Long Cung đã rất khó coi, phải nói phi thường khó coi, hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới Lâm Phong lại đáng sợ như vậy, một màn vừa rồi khiến hắn cảm thấy toàn thân lạnh buốt, cuối cùng thì Lâm Phong có cảnh giới gì?
- Năm đó Đông Hải Long Cung sai người tiến vào Tuyết Nguyệt hành sự, ai là người chủ sự!
Lâm Phong đứng trước mặt Long cung chủ hỏi hắn, lấy thiên phú ngày đó của hắn cho dù có đưa tới sự chú ý của Đông Hải Long Cung, cũng tuyệt đối không đủ để kinh động đến cung chủ Đông Hải Long Cung.
- Ngươi hỏi chuyện này còn có ý nghĩa gì sao!
Long chủ lạnh lùng nói ra, hôm nay hoặc Lâm Phong chết, hoặc hắn chết, cần gì hỏi chủ mưu là người phương nào nữa.
- Hoàn toàn chính xác, chuyện này đã không còn ý nghĩa, nhưng ta không có khả năng buông tha bất kỳ một người nào đã tham vào chuyện đó, vì vậy.
. . Bên trong con ngươi của Lâm Phong hiện lên một đạo sát ý lạnh như hàn băng, khiến Long cung chủ cảm thấy rất lạnh, nhìn những cỗ thi thể đầy đất kia, hắn mới ý thức được thanh niên trước mắt đã cường thịnh đến mức có thể uy hiếp sinh tử tồn vong của Đông Hải Long Cung rồi.
- Kiếm Lăng Tiêu!
Lâm Phong hô một tiếng.
- Thiếu chủ!
Kiếm Lăng Tiêu lao ra, hơi khom người với Lâm Phong cung kính hô lên một tiếng.
- Đi diệt Đông Hải Long Cung đi, giết không tha một tên nào!
Lâm Phong đạm mạc mở miệng nói ra, trong thanh âm ẩn chứa lãnh ý khiến mười mấy vạn người trong phạm vi đại hội đều có thể cảm nhận được.
- Không.
. . Đông Hải Long Cung có người giận dữ hét lên, giết không tha, một tên cũng không để lại, không!
- Tiêu Dao môn chủ!
Ánh mắt Long cung chủ nhìn về phía Tiêu Dao môn chủ, nhưng hắn thấy thần sắc đối phương rất đạm mạc, giống như không để ý đến lời hắn nói, Tiêu Dao môn chủ muốn Long cung chủ thăm dò thực lực Lâm Phong xen hắn mạnh như thế nào.
- Vâng, thiếu chủ!
Kiếm Lăng Tiêu khom người với Lâm Phong, sau đó lập tức kiếm khiếu vu không, chuẩn bị rời đi.
- Giết hết người thì tiếp tục đến Ngọc Thiên hoàng tộc, giết không tha một ai!
Lâm Phong lại bổ sung thêm một tiếng, Kiếm Lăng Tiêu gật đầu, lập tức ngự kiếm mà đi, trong chớp mắt biến mất không thấy gì nữa, đám người Ngọc Thiên hoàng tộc cảm thấy run rẩy trong lòng, mỗi một người đều lộ ra thần sắc bất an.
- Long cung chủ, giết hắn!
Đoan Mộc hoàng tử nói với Long cung chủ, nhưng mà đúng lúc này bước chân Lâm Phong đã bước ra ngoài, một tiếng nổ ầm ầm vang lên, đại địa giống như đang run rẩy, Long cung chủ nhìn vào trong đôi mắt của Lâm Phong, chỉ là trong khoảnh khắc, ý chí của hắn đều bị oanh diệt, toàn thân hắn đều là mồ hôi lạnh, mắt gì mà lại đáng sợ như thế. Tuyệt vọng, giờ khắc này trong đôi mắt của Long cung chủ Đông Hải Long Cung lộ ra thần sắc tuyệt vọng, cho đến giờ phút này hắn mới chính thức hiểu được nhân vật cường đại không phải Kiếm Lăng Tiêu, mà chính là Lâm Phong, vị thanh niên đã đi ra khỏi Càn Vực, bây giờ thực lực Lâm Phong đã cường đại đến trình độ một ánh mắt có thể khiến tâm trí hắn hỏng mất. Mọi người chỉ thấy hai tay Lâm Phong cùng lúc đánh ra, Long cung chủ Đông Hải Long Cung trên không, bị một đạo chưởng ấn bá đạo đánh xuống, giống như muốn đè sập cả trời.
- Không!
Long cung chủ Đông Hải Long Cung điên cuồng gào thét lên một tiếng, nhưng lúc này ý chí của hắn đã bị sụp đổ rồi, nên hắn vô lực phản kháng, một tiếng động lớn vang lên, tâm thần đám người đi theo hung hăng nhảy lên, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào thân ảnh kia, thân ảnh của Long cung chủ, dưới một đạo chưởng lực đáng sợ kia, đầu hắn bị đánh bạo liệt, thân thể bị đè sập xuống, xụi lơ trên mặt đất, chết đến mức không thể chết lại.
- Đó là Long cung chủ, Long chủ Đông Hải Long Cung sao?
Rất nhiều người không cách nào tiếp nhận một màn này, Lâm Phong dùng một chưởng, oanh diệt Long chủ, mạt sát một cách tàn khốc giống như chuyện cười. Chấn động nhất không thể nghi ngờ là đám người Đông Hải Long Cung, bọn hắn nhìn thân thể không trọn vẹn của Long chủ xụi lơ trên mặt đất, thân thể cũng không ngừng run rẩy, run đến mức càng ngày càng lợi hại, Long chủ cứ như vậy bị giết chết rồi sao?
- Điều đó không có khả năng, nhất định là ảo giác!
Rất nhiều người hung hăng nhắm một bên mắt rồi sau đó lại mở ra, bọn hắn không thể tin được đây là sự thật, nhân vật cự phách của Càn Vực, Long cung chủ của Đông Hải Long Cung, bị một chưởng oanh diệt? Đừng nói bọn hắn, ngay cả trái tim của người Thiên Trì đích cũng đang run rẩy, kể cả vị phong chủ mới bổ nhiệm Thiên Tuyền Tử cũng run rẩy, Lâm Phong dùng một chưởng bá đạo trực tiếp diệt đi nhân vật cứ phách của Đông Hải Long Cung, chuyện này làm cho người ta quá mức sợ hãi!
- Lâm Phong sư huynh, hình như hơi mạnh quá thì phải!
Tay của bọn hắn đều đang phát run, giống như bị kích động quá vậy, chuyện này là do thực lực, thực lực tuyệt đối bá đạo có thể làm tất cả. Long cung chủ Đông Hải Long Cung rất mạnh mẽ sao? Một chưởng vỗ chết.
- Giết ai?
Lâm Phong nở một nụ cười với Đoan Mộc hoàng tử, khiến Đoan Mộc hoàng tử run rẩy, sắc mặt cứng ngắc lại, hắn muốn Long chủ trảm Lâm Phong sao? Bước chân Lâm Phong hơi di động, thân thể của hắn đã biến mất không thấy gì nữa, một khắc sau bàn tay của hắn đã nắm lấy cổ một tên cường giả Đông Hải Long Cung ngày trước tiến vào Tuyết Nguyệt quốc, đồng tử lạnh như băng dừng lại trên người hắn.
- Ngươi phải biết rằng, bởi vì ngươi mà Đông Hải Long Cung có ngày hôm nay, bị xoá tên khỏi Càn Vực, bị giết không tha, không còn một mống.
Cặp mắt lạnh băng của Lâm Phong vừa nhìn tên kia vừa nói ra những lời lạnh như băng, từng sợi ý chí tử vong quấn quanh người của hắn, thời gian dần qua cướp đoạt lấy tánh mạng của hắn.
- Ông!
Cùng lúc đó cánh tay Lâm Phong cũng vung ra, mang người kia quăng vào trong hư không, thân thể Lâm Phong đồng thời bay lên trời, trên người hiện lên vô số kiếm ý, hướng vào trong hư không gầm lên một tiếng:
- Giết, giết!
Vô số kiếm ý phẫn nộ gào thét trong hư không, vạn kiếm xuyên tim, toàn thân người kia không ngừng run rẩy trong hư không, trên người hắn có ngàn vạn cái cửa động, bị vạn kiếm xuyên tim mà chết. Thân thể Lâm Phong đột nhiên quay lại, ánh mắt nhìn xuống đám người Đông Hải Long Cung phía dưới, thanh âm kiếm munh không ngừng vang lên, sát ý ngập trời, giờ khắc này người Đông Hải Long Cung cũng cảm nhận được khí tức tử vong đang gần.
- Giết!
Lâm Phong giận dữ gầm lên một tiếng, chỉ thấy một đạo quang mang rực rỡ rơi vào giữa đám người Đông Hải Long Cung, một khắc sau kiếm khí bạo liệt, ngàn vạn tia hủy diệt kiếm ý tàn sát bừa bãi trong thiên địa, tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên, từng đạo thân ảnh bị xé rách, bị giết chết, người Đông Hải Long Cung bị một kích này đánh trúng nên gần như bị diệt. Sau khi giết chóc xong Lâm Phong lại đi bộ trong hư không, đi đến chỗ đám người Ngọc Thiên hoàng tộc, thấy Lâm Phong đi đến, thân thể mọi người trong Ngọc Thiên hoàng tộc đều run lên nhè nhẹ, sợ hãi, chân chính sợ hãi, vừa rồi Long cung chủ bị một chưởng vỗ chết, người Đông Hải Long Cung bị kiếm khí giết sạch, bọn hắn cũng tận mắt nhìn thấy.
- Ngươi muốn chết như thế nào!
Lâm Phong nhìn chằm chằm vào vị cường giả của Ngọc Thiên hoàng tộc đã từng đi đến Tuyết Nguyệt quốc, đạm mạc nói ra. Thân thể người nọ run rẩy, ngẩng đầu nhìn Lâm Phong:
- Nếu ta chết, ngươi có thể buông tha cho Ngọc Thiên hoàng tộc không?
- Ngươi hẳn phải chết rồi, ngươi có tư cách gì cùng ta nói chuyện điều kiện?
Lâm Phong cười lạnh, buông tha, tông môn suýt chút nữa khiến hắn vạn kiếp bất phục, mà bảo hắn buông tha cho họ sao? Thiếu chút nữa giết thân nhân của hắn, nữ nhân hắn thích nhất, thê tử của bằng hữu hắn, vậy hắn có thể buông tha sao? Sắc mặt người kia tái nhợt, hắn cảm thấy rất đau xót, Ngọc Thiên hoàng tộc lớn như thế bởi vì ngày xưa hắn tiến vào một cái quốc độ nho nhỏ mà bị hủy diệt sao? Không ai có thể nghĩ đến, thiếu niên suýt chết kia lại cường thịnh đến độ dùng một chưởng chụp chết Long chủ.
- Tiêu Dao môn chủ, ngươi còn không ra tay ư?
Đoan Mộc hoàng tử nhìn về phía Tiêu Dao môn chủ, lớn tiếng nói. Tiêu Dao môn chủ nhìn lão nhân bên cạnh, trên thực tế hắn không có cách nào ra lệnh cho đối phương xuất thủ hay không xuất thủ, lão nhân kia vẫn còn nhìn bởi vì cho đến bây giờ hắn vẫn không có nhìn ra thực lực Lâm Phong mạnh mẽ như thế nào.
- Chư vị, nếu như còn tiếp tục không liên thủ, toàn bộ chúng ta sẽ phải chết!
Đoan Mộc hoàng tử hướng về phía đám người Diệt Tình cung chủ quát lên.
- Không cần rống lên như thế, liên thủ hay không liên thủ cũng chết cả thôi, tất cả chuyện này đều là việc các ngươi gây nên lúc trước, run rẩy đi!
Lâm Phong thở dài nói ra, khí tức tử vong hiện lên trên người hắn, giờ khắc này, lực lượng tử vong bí truyền đã rơi xuống từng người của Ngọc Thiên hoàng tộc, khiến bọn hắn cảm thụ được cảm giác tử vong như thế nào. Run rẩy, không chỉ có người của Ngọc Thiên hoàng tộc đang run rẩy, mà mười mấy vạn người chung quanh cũng đều run rẩy, cái vạn tông đại hội này, Thiên Trì chỉ có nhiệm vụ mang mọi người triệu tập đến mà thôi, nhân vật chính mới là Lâm Phong.
- Chết đi!
Lâm Phong gầm lên một tiếng, lực lượng tử vong trớ chú lập tức xâm nhập lên thân thể mỗi một người Ngọc Thiên hoàng tộc, sinh mệnh lực của rất nhiều người trở lên yếu ớt, trực tiếp bị tước đoạt đi, tử vong, nhìn một mảng lớn người không ngừng nằm xuống so với đám người Đông Hải Long Cung vừa rồi càng thêm rung động. Ba chữ chết rơi xuống, trừ Đoan Mộc hoàng tử ra, tất cả mọi người đều bị giết chết không còn một mống. Loại tràng cảnh này, khiến đám người kia không cách nào diễn tả bằng ngôn từ nữa trong lòng chỉ có sự rung động mà thôi, Lâm Phong giống như hóa thân thành tử thần, đến thu hoạch tính mệnh của những người này, muốn ngươi chết ngươi phải chết, Ngọc Thiên hoàng tộc, Đông Hải Long Cung, Tiêu Dao Môn cùng các nhóm thế lực khác đều run rẩy! Lâm Phong đứng trên hư không, quan sát Đoan Mộc hoàng tử, con ngươi trở lên lạnh buốt nhưng tâm của Đoan Mộc hoàng tử so với hắn càng lạnh hơn, hắn không cách nào khống chế cánh tay run rẩy của mình.
- Ma quỷ, không!
Đoan Mộc hoàng tử hoàng muốn dùng hoàng khí xua đuổi tử ý, Lâm Phong miệt thị quét mắt nhìn hắn một cái, bình tĩnh phun ra một chữ cuối cùng:
- Chết!
Cần gì dùng chưởng, giết loại cường giả cấp bậc như Đoan Mộc hoàng tử và Long cung chủ Đông Hải Long Cung Lâm Phong không cần làm như thế, hắn muốn nói cho tất cả mọi người ở đây biết, kỳ thật, hắn chỉ cần một cái ý niệm trong đầu mà thôi, một chưởng quá lãng phí! Thân hình Lâm Phong lại lóe lên, ác mộng bắt đầu hàng lâm đến thần tông, vẫn là lực lượng tử vong trớ chú như cũ, cướp đoạt sinh mệnh từng người một, Diệt Tình cung chủ nhìn Lâm Phong, trong ánh mắt lộ ra vẻ bi ai, suýt nữa Lâm Phong đã trở thành đệ tử Thần Cung hắn, những thứ Lâm Phong cho Thiên Trì, vốn nên là của Thần Cung, nhưng có đôi khi một cái sai lầm nho nhỏ cũng đủ để phá vỡ sinh tử, khiến người ta từ Thiên Đường rơi xuống địa ngục.
- Bắc Minh Lôi Mãng ngu muội hại Thần Cung ta, đáng tiếc!
Thời điểm Diệt Tình cung chủ chết trong nội tâm vẫn nghĩ đến chuyện này, hắn hận vì sao mình lại mang sự kiện Tuyết Vực tỷ thí giao cho tên Bắc Minh khốn kiếp kia, để bi kịch đưa đến cửa như hôm nay, nếu như nói thế lực mà mọi người hận nhất trong long là nhà nào thì đó không thể nghi ngờ chính là Thần Cung rồi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT