Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1404 - Trận chiến cuối cùng của Tề gia


...

trướctiếp


------------------------ Nhìn bóng dáng lẻ loi của Tề Thiên Phong và hai người phía trước hắn khiến mọi người có chút không cảm thông, nhưng đó chỉ là cảm thông nhất thời mà thôi, quy tắc do Tề Hoàng định ra tất cả mọi người đều tuân thủ quy tắc của trò chơi mà, Tề gia trong quy tắc không chịu nổi cũng do bọn họ tự chuốc lấy.

Thời điểm Tề gia định ra quy tắc này rất hiển nhiên họ muốn chơi chết Thiên Đài trước, nhưng thập đại đệ tử thân truyền của Thiên Đài lại thay đổi tất cả, họ khiến Tư Không gia, Thiên Long Thần Bảo phải kiêng kỵ không dám tham dự vào việc vây quét Thiên Đài, mà chuyển hướng mục tiêu về phía Vấn gia và Thiên Ma điện, về phần Tề gia, bọn họ lại không chịu nổi nhóm thế lực Thiên Đài vây quét, cho nên giờ mới bị cái thế lực khác bỏ đá xuống giếng, tạo lên cục diện lúc này. Trước đó thần sắc Tề Hoàng rất bình tĩnh, không có nửa điểm chập trùng nhưng giờ khắc này, sắc mặt bình tĩnh của Tề Thiên Phong giống như có chút tái nhợt rồi, nhìn rất khó coi, trong tỷ thí chúng Hoàng ước hẹn bị mất mặt lớn như vậy cũng khó trách Tề Hoàng biến sắc, hiện tại bọn hắn chỉ còn sót lại hai người thuộc dòng dõi của Tề Hoàng vẫn có thể lên Thông Thiên Chiến đài, nếu như Tề Thiên Vận và Tề Thiên tiếp tục thất bại, mọi người khó có thể tưởng tượng được khi đó Tề gia sẽ có bao nhiêu mất mặt, không biết khi đó Tề Hoàng còn muốn tiếp tục tổ chức chúng Hoàng ước hẹn không, nhưng nếu như Tề gia hắn bị đào thải đến mức không còn một người nào, đó chẳng phải chuyện cười lớn ư?

- Tiếp đó, Tề Thiên Vận và Tề Thiên hẳn sẽ đối chiến với Hầu Thanh Lâm và Mộc Phong của Thiên Đài, chuyện sau này không cần những người khác phải sốt ruột nữa!

Mọi người thầm nghĩ trong lòng, Luyện Ngục hỗ trợ thanh lý Tề Tiêu đã đủ nể tình rồi, hai người còn lại để cho Thiên Đài tự mình thanh lý đi, nếu như thanh lý không xong thì các thế lực khác mới xuất thủ giúp một chút, họ sẽ lại làm việc bỏ đá xuống giếng một lần nữa! Thiên Long Thần Bảo cũng không dám trêu chọc Thiên Đài mà bắt đầu nhằm vào Vấn gia, họ giống như đang quan sát đợi Thiên Đài và Tề gia quyết chiến. Khi quyền chủ động lần thứ hai rơi vào tay Thiên Đài, Mộc Trần liền cười cười nói:

- Thanh Lâm, đệ đi đối phó Tề Thiên Vận đi, cuộc chiến kế tiếp, Tề Thiên không muốn ra tay cũng phải ra!

Lời nói của Mộc Trần tràn đầy sự tin tưởng vào Hầu Thanh Lâm, chỉ cần Hầu Thanh Lâm đào thải Tề Thiên Vận, trận doanh Tề gia chỉ còn lại Tề Thiên, lúc đó Tề Thiên không muốn xuất chiến cũng phải xuất chiến, hơn nữa trước khi hắn bị đào thải, vòng nào có người khiêu chiến hắn cũng phải đánh, cho dù Mộc Phong không đào thải được hắn, hắn cũng bị tươi sống đùa đến chết.

- Lần này Mộc Trần giống như lưu lại quyền chủ động vì Mộc Phong thì phải.

Mộc Trần không để Mộc Phong lên trước khiêu chiến Tề Thiên mà để Hầu Thanh Lâm ra tay điểm tướng Tề Thiên Vận vì làm như vậy sau này Lâm Phong có thể giữ lại cơ hội uy hiếp một số nhân vật yêu nghiệt của Tư Không gia và Thiên Long Thần Bảo, lúc này nhân vật yêu nghiệt Tư Không gia cũng mới bắt đầu lộ diện, tuy mấy vị thái tử còn lại của Thiên Long Thần Bảo không có khiêu chiến người Thiên Đài nhưng vẫn khiêu chiến những người khác, mỗi người đều lộ ra thực lực vô cùng mạnh mẽ, sát phạt quyết đoán, phàm những người bị bọn họ điểm tướng đều bị giết chết. Lúc này Hầu Thanh Lâm cũng thả người nhảy vào bên trên sàn chiến đấu, ánh mắt yêu vương nhìn về phương hướng Tề gia, Thanh Lâm Luân Hồi kiếm phóng thích ra khí tức Luân Hồi đáng sợ, không cần hắn nhiều lời thì Tề Thiên Vận đã đạp bước đi xuống chiến đài, chỉ trong chớp mắt hắn xuất hiện phía trên Thông Thiên Chiến Đài.

- Vù!

Thanh Lâm Luân Hồi Kiếm biến mất không còn tăm hơi, Hầu Thanh Lâm không dùng kiếm mà đứng chắp tay ở đó, trường bào màu xanh phần phật trong gió.

- Ầm!

Hầu Thanh Lâm bước ra một bước nháy mắt xuất hiện trước người Tề Thiên Vận, song quyền được hắn đánh ra, Luân Hồi phá không và Luân Hồi quyền ý cắt đứt hư không bùng nổ ra lục đạo luân hồi. Bàn tay Tề Thiên Vận run lên, trước người của hắn dường như xuất hiện một màn sáng hư không bao phủ tất cả sức mạnh công kích lại, sau đó lập tức vứt ra xa, tiếng nổ ầm ầm cuồn cuộn không ngừng vang lên, màn sáng hư không kia vậy mà có thể đem công kích của Hầu Thanh Lâm gói lại rồi hướng về phương hướng ném ra, loại kỹ thuật chưởng khống lực lượng không gian này thật đáng sợ. Song quyền Hầu Thanh Lâm như muốn phá tan thiên địa, từng đạo từng đạo quyền ý Luân Hồi nối liền trời đất bạo tạc quanh thân thể Tề Thiên Vận khiến hư không quanh đó biến ảo không ngừng, không gian xuất hiện ánh sáng Luân Hồi thâm thuý.

- Luân Hồi!

Hầu Thanh Lâm quát lạnh một tiếng khiến lực lượng Luân Hồi giống như bão táp giáng lâm xuống người Tề Thiên Vận, Tề Thiên Vận dĩ nhiên cảm nhận được lực lượng Luân Hồi vô cùng cường đại đang cướp đoạt linh hồn hắn, muốn độ hóa hồn phách hắn tiến vào luân hồi.

- Vù!

Thân thể Tề Thiên Vận được màn sáng hư không bao phủ, màn ánh sáng kia giống như hóa thành thực chất toả ra màu vàng óng ánh, cùng lúc đó huyết mạch của hắn cũng cuồn cuộn vận chuyển, vũ hồn xuất hiện, vũ hồn đồ phổ bao lấy thân thể hắn mà không phải rơi xuống đối phó Hầu Thanh Lâm, hắn biết muốn dựa vào sức mạnh vũ hồn để giết Hầu Thanh Lâm gần như không thể, cho nên hắn dùng vũ hồn bao vây mình. Lực lượng không gian xung quanh hắn càng lúc càng thêm cường thịnh, vô số sợi tơ hư không màu vàng óng từ trên người của hắn điên cuồng lan tràn ra thành ngàn vạn tia, toàn bộ số tơ này bao phủ sàn chiến đấu lại.

- Tề Thiên Vận muốn toàn bộ sàn chiến đấu trở thành lĩnh vực hư không của hắn, lúc đó hắn sẽ trở thành bá chủ trong đó, muốn làm gì thì làm!

Mọi người thấy vô số sợi tơ hư không màu vàng óng toả ra bốn phương tám hướng che kín bầu trời, trong lòng hơi kinh sợ. Hầu Thanh Lâm tự nhiên không hề sợ hãi, song quyền của hắn vẫn không ngừng hướng về tám phương thiên địa đánh ra, tiếng nổ ầm ầm cuồn cuộn không ngớt, Luân Hồi chi quyền giống như phải đánh nổ vùng hư không này ra để thiên địa chìm sâu vào vực sâu Luân Hồi mới chịu.

- Thực lực Tề Thiên Vận và Hầu Thanh Lâm tương đương nhau, họ cùng nắm giữ sức mạnh áo nghĩa tầng chín, nên dựa vào sức mạnh thì rất khó giết chết đối phương, chỉ có ở trên sàn chiến đấu bày ra lĩnh vực mạnh nhất của mình thì mới có thể đánh bại đối thủ, hư không lĩnh vực đấu Luân Hồi lĩnh vực!

Trong lòng mọi người đều cảm thấy chấn động, rất nhanh sau đó bọn họ liền phát hiện ra toàn bộ sàn chiến đấu chỉ còn dư lại bão táp vô tận mà thôi, hư không tơ màu vàng óng cùng với vực sâu Luân Hồi đã chôn vùi thân thể hai người mất.

- Nếu như ta ở bên trong thì chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ!

Rất nhiều người âm thầm kinh hãi nghĩ trong lòng, hư không tơ màu vàng óng bao vây thiên địa cắn giết bất kỳ cường giả nào rơi vào đó, nó thậm chí có thể dịch chuyển cả vùng hư không đó đi, thế nhưng vực sâu Luân Hồi kinh khủng kia cũng không kém, nó giống như có thể nuốt tất cả mọi người đều vào trong luân hồi, để cho bọn họ vạn kiếp bất phục.

- Một trận chiến khủng khiếp, có thể có tình huống lưỡng bại câu thương, cả hai cùng chết hay không?

Trong đầu mọi người đột nhiên sinh ra một loại ý nghĩ hoang đường, nhưng lúc này Tề Thiên Vận và Hầu Thanh Lâm cũng không khỏi quá điên cuồng một chút, cả hai giống như không giết chết đối thủ thề không bỏ qua vậy, hai người này đều là người điên. Ngay cả ánh mắt Tề Hoàng và Vũ Hoàng cũng liên tục nhìn chằm chằm vào cái Thông Thiên Chiến đài kia, họ muốn biết giữa hư không và Luân Hồi thì loại sức mạnh nào sẽ vượt qua cực hạn để tiến lên một bậc nữa. Bão táp kéo dài hồi lâu rốt cục cũng chậm rãi tiêu tan, dần dần mọi người cũng có thể thấy rõ một màn bên trong, họ thấy thân thể Tề Thiên Vận vẫn được màn sáng hư không bao lấy nhưng hắn lại không ngừng bị luân hãm, bị vực sâu Luân Hồi nuốt chửng vào bên trong, hắn đưa tay về phía Tề Hoàng giống như đang cầu cứu, nhưng chỉ một khắc sau màn sáng Luân Hồi đã khép kín lại, vực sâu biến mất thân thể Tề Thiên Vận cũng biến mất không còn tăm hơi, hắn bị Luân Hồi triệt để nuốt mất.

- Hầu Thanh Lâm đâu, trận chiến này có kết quả đồng quy vu tận sao?

Vẻ mặt mọi người cứng ngắc, Tề Thiên Vận thật sự bị vực sâu Luân Hồi nuốt mất rồi, còn Hầu Thanh Lâm cũng không thấy đâu nữa, trận chiến này không khỏi quá khốc liệt đi. Sắc mặt Tề Hoàng cũng trở lên cứng ngắc, mặc dù đồng quy vu tận nhưng hắn vẫn không thừa nhận nổi kết quả này, Tề Thiên Vận là dòng dõi của hắn, Tề Thiên Vận chết, một mình Tề Thiên có thể chống đỡ thế cuộc sao?

- Nhìn nơi đó kìa, Hầu Thanh Lâm đó!

Giờ khắc này vẻ mặt mọi người run lên, họ chỉ thấy trong hư không đột nhiên có một cái vực sâu không ngừng phun ra nuốt vào ánh sáng, hư không gần trong gang tấc làm cho người ta có một loại ảo giác xa xôi vô tận, Hầu Thanh Lâm cũng bị sức mạnh hư không cắn nuốt nhưng may hắn đã kịp trốn vào trong vực sâu Luân Hồi, giờ khắc này hắn đang từ trong vực sâu Luân Hồi đạp bước đi ra.

- Vậy mà không chết!

Mọi người cảm thấy thân thể Hầu Thanh Lâm ngày càng gần, rốt cục Hầu Thanh Lâm cũng bước ra khỏi vực sâu Luân Hồi, trong khoảnh khắc này tất cả đều tan thành mây khói, Hầu Thanh Lâm lại lần nữa đứng trên sàn chiến đấu, trên người hắn vẫn còn tàn dư của vết máu, không có ai biết vừa nãy hai người bị hư không cùng Luân Hồi bao vây đã phát sinh ra chuyện gì, nhưng không thể nghi ngờ trong đó đã có một hồi chiến đấu khốc liệt, suýt chút nữa cả hai người đều phải chết, Hầu Thanh Lâm trong thời khắc cuối cùng mới có thể trở về được.

- Tốt quá!

Người Thiên Đài không nhịn được kích động trong lòng nên hét lớn một tiếng, còn đoàn người phía Tề gia thì trên mặt không có bất kỳ biểu lộ gì, đặc biệt là hai người Tề Thiên Hành và Tề Thiên đứng phía trước Tề Hoàng, ánh mắt bọn họ luôn nhìn chòng chọc vào Hầu Thanh Lâm, Tề Thiên Vận vậy mà bị Luân Hồi giết chết.

- Còn một tên nữa.

Hầu Thanh Lâm nhìn về phía Tề gia bình tĩnh phun ra một câu, câu nói này làm cho sắc mặt người Tề gia trở lên vô cùng khó coi, đúng như Hầu Thanh Lâm nói bọn họ chỉ còn lại một người, trận doanh Tề gia chỉ còn lại một người cuối cùng.

- Tề gia, thật thê thảm!

Mọi người thầm than trong lòng, kết cục của Tề gia giống như đã được định đoạt, chúng Hoàng ước hẹn không có duyên với Tề gia. Sau đó quyền chủ đạo lại đến phiên Tề gia, Tề gia không có bất kỳ cơ hội lựa chọn nào nữa nên Tề Thiên nhất định phải xuất chiến, người khác điểm tướng Tề gia thì Tề Thiên cũng phải xuất chiến, bởi vì Tề gia chỉ còn mình hắn.

- Chiến Mộc Phong sao?

Mọi người lẩm bẩm tự hỏi, tuy nhiên lúc này mọi người lại nghe thấy Tề Thiên lạnh lùng nói:

- Ta sẽ chờ ngươi đến khiêu chiến ta, ngươi không chiến với ta, mỗi một lần lên chiến đài ta sẽ chém một người!

Khi hắn nói thì ánh mắt hắn lại nhìn chăm chú vào vị trí của Bất Tử Thiên Cung, hắn chỉ vào một vị cường giả nói:

- Lăn ra đây nhận lấy cái chết đi!

Thần sắc cường giả kia chợt cứng đờ lại, hắn bước lên sàn chiến, kết cục trận chiến không có bất ngờ gì xảy ra, Tề Thiên dễ dàng xoá bỏ cường giả kia của Bất Tử Thiên Cung đi.

- Tề Thiên rất bình tĩnh nha, hắn dĩ nhiên không chiến Mộc Phong mà đợi Mộc Phong tới khiêu chiến hắn, Mộc Phong không xuất chiến, hắn sẽ giết những người khác!

- Tề Thiên muốn để Mộc Phong tự tới khiêu chiến mình!

Sau đó không có ai khiêu chiến Thiên Đài nữa và cũng không có ai điểm tướng Tề gia, tất cả mọi người đều hiểu ngầm với nhau rằng Tề Thiên muốn để cho Lâm Phong tự tới khiêu chiến hắn, bọn họ biết thời điểm Thiên Đài có cơ hội điểm tướng lần nữa, Mộc Phong nhất định phải ra tay, Tề Thiên khiến Mộc Phong không có lựa chọn nào khác. Đúng như bọn họ suy nghĩ, thời điểm Thiên Đài nắm quyền chủ động cũng là lúc Lâm Phong chủ động bước lên Thông Thiên Chiến Đài, ánh mắt hắn ngóng nhìn về phương hướng Tề gia, không cần bất kỳ ngôn ngữ nào thì tất cả mọi người cũng đều hiểu, trận chiến này Mộc Phong sẽ đối chiến Tề Thiên!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp