------------------------ Sau Tề gia là Tư Không gia, Tư Không Vũ Hoàng nhìn về phía Thiên Đài thấp giọng nói: - Thiên Đài còn ba người không biết nông sâu ra sao, ai muốn đi lên thử họ một lần không?
- Ta đi!
Tư Không Vũ bước ra nhảy lên Thông Thiên Chiến Đài, ánh mắt nhìn về phía ba vị đệ tử thân truyền không có ra tay của Thiên Đài, trong đó có một người khoác trường bào màu đen, vóc người thon gầy, hắn không chỉ không có khí tức cường đại mà trái lại còn khiến người ta cảm thấy sinh cơ người này rất bạc nhược. Có một người vóc dáng rất cường tráng, nhìn có vẻ như tràn ngập sức mạnh, mi tâm của hắn thậm chí có thứ gì đó nhô ra giống như một cái tua, đặc biệt yêu dị. Người cuối cùng lại rất yên tĩnh, khí tức trên người hắn không có gì kỳ lạ, hắn giống như một người bình thường vậy, nhưng những người như thế lại càng làm cho người ta có một loại cảm giác cao thâm khó lường, không cách nào suy đoán ra, khiến họ không dám ra tay với người như thế.
- Ngươi, đi ra đánh một trận với ta!
Tư Không Vũ chỉ vào người mặc trường sam màu đen nói ra, thanh niên kia bước ra bay lên trời chớp mắt sau đã hạ xuống Thông Thiên Chiến Đài, ánh mắt nhìn thẳng Tư Không Vũ.
- Vù!
Con ngươi Tư Không Vũ đột nhiên trở nên yêu dị lên, khí tức của hắn điên cuồng tỏa ra, trong mắt bắn ra ánh sáng chói lọi như muốn nhìn thấu tất cả hư vô, làm cho tất cả công kích của đối phương đều hiện rõ.
- Suy tàn!
Thanh niên mặc áo đen hét lên một tiếng khiến toàn bộ hư không bị sự âm u bao phủ khắp chốn, thiên địa dần trở lên khô héo, tất cả bị biến thành mục nát đổ vỡ. Sắc mặt Tư Không Vũ đột nhiên biến đổi, lực lượng suy tàn dính lên người hắn khiến huyết dịch của hắn cũng bị khô kiệt, toàn bộ tinh khí thần bị khô héo mục nát.
- Sức mạnh suy tàn!
Ánh mắt mọi người run lên vì họ cảm thấy sức mạnh kia thật kỳ lạ, họ không biết tại sao mỗi một vị đệ tử thân truyền của Thiên Đài lại có thiên phú dị bẩm như thế, dường như Thạch Vũ nhị Hoàng đã đi khắp thiên hạ để tìm kiếm các loại người khác nhau mang về bên người dạy dỗ, người này có lực lượng suy tàn khiến cả thiên địa cũng bị khô héo mục nát, loại lực lượng này khá giống sức mạnh thời gian của Như Tà, hai loại lực lượng đều bá đạo như nhau Tình cảnh này khiến Lâm Phong nhớ lại lúc hắn ở Tuyết Vực thi đấu cũng từng gặp phải một đối thủ tên Khô Mộc, hơi thở của hắn cùng sức mạnh của vị sư huynh này có chút tương tự, tuy nhiên sư huynh của hắn mạnh hơn Khô Mộc rất nhiều, vị sư huynh kia giống như chỉ tu luyện một loại sức mạnh nhưng huynh ấy lại luyện loại sức mạnh đó đến mức triệt để, trong một ý nghĩ huynh ấy cũng có thể khiến Tư Không Vũ bị khô héo hoàn toàn.
- Nếu như sức mạnh nguyền rủa của ta cũng tu luyện tới tầng bảy, ta cũng có thể đạt đến mức độ này!
Lâm Phong nói nhỏ một tiếng, lực lượng nguyền rủa bao hàm tất cả mọi vật thiên biến vạn hóa, nó có thể chú giết huyết khí người khác đạt được hiệu quả giống như lực lượng của vị sư huynh kia nhưng nó không có thể hiện rõ ra như tình cảnh lúc này.
- Vù!
Đột nhiên có một cây tiểu thụ bay lên đầu Tư Không Vũ, cây tiểu thụ kia toả ra sự quanh hưu khô héo nồng đậm khiến Tư Không Vũ hoảng sợ.
- Khác loại vũ hồn, Tư Không Vũ đá vào tấm sắt rồi!
Ánh mắt mọi người hơi ngưng lại, họ chỉ thấy tán lá của cây tiểu thụ kia bao phủ lại Tư Không Vũ ở phía dưới.
- Cút ngay!
Tư Không Vũ nổi giận gầm lên một tiếng, bàn tay hắn hóa thành đao mang vô cùng sắc bén chém về phía tiểu thụ.
- Nứt vỡ!
Cường giả Thiên Đài gầm lên một tiếng, cổ thụ khô héo nứt ra hóa thành vô số cành lá rơi xuống người Tư Không Vũ khiến vẻ mặt của hắn cứng đờ, hắn nhìn chằm chằm vào đống cành lá đang bao bọc thân thể mình.
- Quạnh hiu thuật!
Vị đệ tử thân truyền kia quát lạnh một tiếng khiến Tư Không Vũ nhất thời phát sinh ra tiếng rít gào, kêu gào thảm thiết không ngừng, thân thể hắn dần dần khô héo, huyết dịch tan biến, cơ thể dần thu nhỏ lại cho đến khi biến mất không còn tăm hơi, hắn giống như bị tiểu cổ thụ nuốt mất. Cành cây khô héo lần nữa hóa thành cổ thụ sau đó lập tức chui vào thân thể cường giả Thiên Đài, bây giờ mọi người mới rõ vì sao người này không có khí tức cường thịnh mà trái lại khiến người ta cảm thấy hắn rất yếu ớt, vóc người thon gầy cùng với vũ hồn và công pháp hắn tu luyện không thoát khỏi quan hệ tới việc đó.
- Ta tên Khô Tàn!
Hắn khẽ nói một tiếng rồi lập tức trở về vị trí của Thiên Đài đứng sau lưng Vũ Hoàng không nói thêm một lời nào nữa, hắn làm cho người ta có cảm giác ngột ngạt khó tả được.
- Vì sao đệ tử thân truyền của Vũ Hoàng lại cường đại và lợi hại như thế?
không lẽ hai người còn lại cũng kinh khủng như thế? Có phải tất cả bọn họ đều có thể dễ dàng tru diệt Tôn Chủ thông thường? Rất nhiều người thầm nghĩ trong lòng, trong đầu họ tràn ngập sự nghi hoặc, họ rất muốn biết thời điểm Thạch Vũ nhị Hoàng phát hiện ra những người kia thì họ đã yêu nghiệt như thế hay Thạch Vũ nhị Hoàng khiến bọn họ trở nên yêu nghiệt như vậy?
- Còn hai vị đệ tử thân truyền chưa có thể hiện ra thực lực thật sự, không biết thực lực của bọn họ ra sao nữa, không biết họ có nắm giữ thủ đoạn đặc thù nào không?
Tất cả mọi người đều cảm thấy vô cùng tò mò đối với hai người cuối cùng kia Trận chiến đấu tiếp theo Vấn gia phát động một nhân vật yêu nghiệt tu vi Tôn Vũ trung cấp giết thêm một người của Tề gia, người này là một Tôn Vũ trung cấp khá yếu. Thiên Ma điện cũng phái ra một vị cường giả Tôn Vũ trung cấp chém giết một trong năm Tôn Vũ trung cấp còn lại của Tề gia, những nhân vật yếu nhược của Tề gia dần dần bị loại khiến Tề gia chỉ còn sót lại bốn vị cường giả Tôn Vũ trung cấp, nhưng bốn người này cũng không phải những người dễ dàng đối phó như trước, họ đều rất lợi hại, nhưng dựa theo loại tiến độ diệt trừ này thì rất nhanh trung cấp Tôn Vũ của Tề gia cũng bị diệt sạch sành sanh. Đến lượt Bất Tử Thiên Cung xuất chiến, họ cũng phát động một vị cường giả Tôn Vũ trung cấp rất lợi hại, vị này chọn người yếu nhất trong bốn người còn lại của Tề gia đánh bại đào thải hắn khỏi vòng chiến đấu, điều này làm cho tất cả mọi người cảm thán, xem ra Bất Tử Thiên Cung làm như thế không chỉ vì Quân Mạc Tích giúp Lâm Phong báo thù mà còn có hành động khác. Có người nói bởi vì đại nạn của lão Hoàng chủ sắp tới nên Tề gia ở Đông Hải đã làm không ít chuyện mờ ám với Bất Tử Thiên Cung, bây giờ Bất Tử Thiên Cung nhân cơ hội trả thù Tề gia luôn. Khi đám người Tề gia nhìn thấy trong gia tộc mình chỉ còn sót lại ba cường giả Tôn Vũ trung cấp cuối cùng, sắc mặt mỗi một người đều trở lên tái nhợt, có thể nói bây giờ không thể dùng hai chữ khó coi để miêu tả vẻ mặt của họ lúc này nữa. Tề gia là chủ nhà nhưng bây giờ lại bị thua thê thảm nhất, chết người nhiều nhất, số người bị đào thải cũng nhiều nhất, lúc này họ chỉ còn dư lại có chín người, ba Tôn Vũ trung cấp, sáu Tôn Chủ, trong số các thế lực Vũ Hoàng ở đây thì Tề gia đã chân chính trở thành thế lực có nhân số ít nhất. Nhưng chuyện vẫn chưa dừng lại, tiếp sau đó chỉ sợ Thiên Đài sẽ không bỏ qua cho Tề gia, đến lượt Thiên Đài xuất chiến rất có thể họ sẽ mất thêm một người nữa.
- Lần này Tề gia trộm gà không được còn mất nắm gạo rồi, họ muốn đùa chết Thiên Đài nhưng kết quả lại bị Thiên Đài đùa chết trước.
Sở dĩ Tề gia bị thảm như vậy vì hai nguyên nhân, một là Mộc Phong đã hấp dẫn hết sức mạnh của Thiên Long Thần Bảo, Thất Thái tử và Ngũ thái tử đều rất lợi hại nên bọn họ có thể chiến thắng được mấy vị đệ tử thân truyền của Thiên Đài, cho dù Thất Thái tử không thể thì Ngũ thái tử chắc chắn sẽ làm được, nhưng họ đều chết ở trong tay Mộc Phong. Một nguyên nhân khác là đệ tử thân truyền của Thiên Đài không có người nào yếu, Tư Không gia liên tục thăm dò liên tục bị thất bại bị giết ngược mấy người, điều này khiến cho thực lực tổng thể của Thiên Đài vững như bàn thạch nhưng thực lực Tề gia lại không có được như vậy, bọn họ bị Thiên Ma điện, Vấn gia, Thiên Đài lần lượt đào thải hết nhân lực của họ cuối cùng chỉ còn lại có ba người. Thậm chí mọi người còn hoài nghi nếu tiếp tục như vậy, Tề gia sẽ bị giết đến không còn sót lại một ai. Khi Thiên Long Thần Bảo lại một lần chiếm cứ quyền chủ động, Thiên Long Tứ Thái tử đã phóng ra sát khí vô cùng kinh khủng, yêu khí dâng trào lên tận mây xanh.
- Không cần ngươi đi.
Thiên Long Hoàng mở miệng nói tiếng
- Tề Thiên và Mộc Phong sẽ có một trận chiến, ngươi trước tiên cứ quan sát đã!
- Được!
Hai tay Tứ Thái tử phát sinh ra tiếng răng rắc giống như hắn không có cách nào ẩn nhẫn sự thù hận trong lòng vậy, Thiên Long Hoàng để một vị Tôn Vũ tầng sáu của Thiên Long Thần Bảo đi khiêu chiến một trong hai đệ tử thân truyền còn lại của Thiên Đài, người được chọn chính là vị cường giả có vóc người khôi ngô trán hơi nhô ra. Hai người đại chiến một thời gian khá dài, họ lấy sức mạnh cường đại va chạm vói nhau, cường giả Thiên Long Thần Bảo vốn có lực công kích mạnh mẽ, nhưng đệ tử thân truyền của Thiên Đài cũng không kém, hai người chiến đến mức long trời lở đất, cuối cùng cường giả Thiên Long Thần Bảo hóa thành Long yêu, đệ tử Thiên Đài hoá thành Man Vương chiến thú đại chiến với nhau, Man Vương chiến thú đem vị cường giả Thiên Long Thần Bảo đã hóa thành Yêu Long sống sờ sờ đánh chết.
- Man Hoang chiến thú, Hoang Giác thú!
Thần sắc mọi người cứng lại, vị đệ tử thân truyền kia vậy mà là một Man Hoang chiến thú, chẳng trách chỗ mi tâm của hắn hơi nhô ra.
- Hống!
Hoang Giác chiến thú gào thét một tiếng, bốn vó to lớn chậm rãi tiến lên, con ngươi lạnh lẽo nhìn chằm chằm bóng người nằm trên đất, nó chậm rãi nâng chân đạp lên thân thể người kia.
- Không. ..
- Oanh!
Tiếng gào thét thêm thảm vang vọng trong hư không, thân thể người nọ bị ép thành một bãi máu thịt bầy nhầy, hoang giác chiến thú vốn rất khát máu và hiếu chiến.
- Ta tên, Hình Chiến!
Âm thanh không lớn nhưng nó lại vang vọng mãi trong hư không, Hình Chiến một lần nữa biến ảo lại hình người sau đó bay trở về vị trí Thiên Đài.
- Muốn giết những đệ tử thân truyền này của Thiên Đài quả thực quá khó, khiến họ đào thải thì còn có thể a.
Trong lòng mọi người cảm thấy vô cùng kinh hãi. Khi chiến đấu lại một lần nữa đến phiên Thiên Đài, vị đệ tử thân truyền cuối cùng chưa từng ra tay cũng đứng dậy nhìn về phía Tề gia, hắn nhìn vào chỗ ba vị Tôn Vũ trung cấp cuối cùng của Tề gia nói.
- Đi ra!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT