Chúng Hoàng ước hẹn chưa từng có quy tắc cố định nào, quy tắc do người định nên chỉ cần chúng Hoàng đồng ý nó có thể thay đổi, lần này Tề Hoàng lập ra quy tắc.
Vòng thứ hai kết thúc, Tề Hoàng nhìn thấy còn sót lại bảy, tám trăm người mạnh nhất, con mắt hắn dần dần trở lên sắc bén, vòng thứ hai qua đi khiến rất nhiều thế lực đốt lên chiến hỏa, Tề gia, Tư Không gia, Thiên Long Thần Bảo cùng Thiên Đài, Vấn gia, Thiên Ma Điện đã rơi vào thế đối lập, từ giờ trở đi sẽ chỉ có gió tanh mưa máu giữa hai bên.
- Nếu đệ tử chư Hoàng càng đánh càng hăng, hơn nữa còn chưa hết hứng, chúng ta sẽ tiến tới phần kích thích hơn!
Tề Hoàng mọi người nhìn chung quanh nói. Chúng Hoàng có thể cảm nhận được sự điên cuồng từ trong đôi mắt Tề Hoàng, hắn muốn lộ ra sự uy nghiêm thuộc về Tề gia hắn.
- Nói thẳng quy tắc đi!
Vấn Hoàng lạnh lùng nói một tiếng, nếu nói ai thống hận Tề Hoàng nhất thì đó là Vũ Hoàng Vấn gia, trên đường từ Tuyết Nguyệt quốc trở về, Tề Hoàng và Tư Không Hoàng đã liên thủ chặn giết Vấn Hoàng, việc này Vấn Hoàng há coi như không, hắn vẫn ghi vào trong lòng, bởi vậy khi Vũ Hoàng đưa ra lời mời liên thủ, hắn hắn rất thoải mái đáp ứng, vì hắn cũng cần mượn sức mạnh Thiên Đài chống lại hai thế lực kia.
- Điểm tướng chiến!
Tề Hoàng nhìn mọi người lạnh lùng nói.
- Đến vòng này, người có tu vi Tôn giả cấp thấp rất ít, tuy có cũng là những người có sức chiến đấu cũng cực kỳ mạnh mẽ, ví dụ như Thiên Đài Mộc Phong chẳng hạn, vì lẽ đó Tôn giả cấp thấp và Tôn giả cấp trung kỳ thực có thể chia làm một loại nhân vật, chư vị không phản đối chứ!
- Hừ!
Lâm Phong cười gằn trong lòng, Tề Hoàng vậy mà lấy hắn làm ví dụ, xác thực lời Tề Hoàng nói không sai, đối với hắn mà nói hai chữ cấp thấp không có quan hệ đến chiến lực bản thân, hắn và trung cấp Tôn giả không có gì khác nhau cả. Chúng Hoàng trầm mặc nhưng cũng ngầm thừa nhận ý của Tề Hoàng, họ chỉ không biết hắn gọi điểm tướng chiến là quy tắc chiến đấu dạng gì.
- Nhưng Tôn giả cấp cao lại không giống, Tôn giả cấp cao đã bước vào một cái cấp độ khác nên Tôn Vũ tầng tám và Tôn Vũ tầng chín mà đối đầu với Tôn giả hoặc Tôn Chủ tầng bốn, tầng năm chiếm ưu thế quá to lớn, nhưng chúng ta phân chia bọn họ ra cũng không thoả đáng cho lắm, bởi vậy vòng thứ ba chúng Hoàng ước hẹn này cũng sẽ giống như vòng thứ nhất, chia tất cả mọi người làm hai đại cấp bậc, cấp thấp Tôn giả và cấp trung Tôn giả gộp thành một loại, Tôn Chủ một loại, tách ra chiến đấu, chư Hoàng không ý kiến gì chứ?
Tề Hoàng quay về phía mọi người hỏi, đối với điểm ấy chư Hoàng tự nhiên đồng ý, mỗi một cỗ thế lực Vũ Hoàng đều có đệ tử bảo vệ Tôn Vũ cấp trung nên bọn họ làm sao cam lòng để những người đó đi chiến đấu với Tôn Chủ, chính Tề Hoàng cũng không dám làm như vậy, lần này hắn định ra quy tắc ấy vì con trai hắn bằng không con trai hắn mà đối mặt với người quá mạnh mẽ, rất có thể bị giết chết.
- Sau đây ta xin nói một chút về quy tắc điểm tướng, một một trận chiến Tôn Chủ chỉ có thể chọn Tôn Chủ làm đối thủ, những người còn lại thì có thể tùy ý chọn đối thủ, khi người khác chọn ngươi, ngươi nhất định phải chiến, không được từ bỏ quyền thi đấu, ngươi nhất định phải bước lên sàn đấu khi tử vong hoặc rơi xuống đất, tất cả mọi người đều giống nhau đều có một lần cơ hội chọn đối thủ, mỗi trận chiến đào thải một người khi nào đào thải đến người thứ hai trăm thì vòng chiến đấu này kết thúc, chư vị nghĩ như thế nào?
Trong thanh âm Tề Hoàng vẫn chứa đầy nhuệ khí như trước, mỗi một chữ đều lộ ra sự cường thế phi phong, điểm tướng, điểm đến ngươi, ngươi nhất định phải chiến, cho dù từ bỏ quyền thi đấu cũng không được, nhất định phải lên sàn chiến đấu.
- Làm sao ta cảm thấy cái quy tắc này muốn nhắm vào Mộc Phong vậy nhỉ!
Không ít người trong lòng sinh ra ý nghĩ này, Mộc Phong trong vòng thứ hai xem như đã triệt để đắc tội Tề Hoàng, Tề Hoàng không có để Tôn Chủ và những người khác gộp lại xem như hắn đã thu tay lại một chút, bởi vì hắn cũng sợ Hầu Thanh Lâm sẽ chọn Tề Thiên, vì lẽ đó hắn phân nhân vật cấp bậc Tôn Chủ ra một phương diện khác. Trong cấp bậc Tôn giả cấp thấp và cấp trung, Tề gia hắn và Thiên Long Thần Bảo, Tư Không gia, có rất nhiều cường giả, không sợ không giết chết được một tên Mộc Phong, chỉ cần xa luân chiến cũng đã có thể đùa chơi hắn đến chết, điểm tướng điểm đến Mộc Phong, hắn nhất định phải chiến, còn Mộc Phong hắn thì lại chỉ có một lần cơ hội điểm tướng mà thôi. Huống hồ nhân số Thiên Đài vốn ở thế yếu nên quá trình điểm tướng bọn hắn sẽ thiệt thòi so với thế lực nhiều nhân số hơn.
- Hừ!
Lâm Phong cười gằn, lần này Tề Hoàng muốn đùa chết hắn ư??
- Điểm tướng đi, có bao nhiêu người điểm ta, ta đều tiếp hết!
Trong con ngươi Lâm Phong bắn ra hàn mang băng lãnh, hắn sẽ sợ hãi điểm tướng sao, hắn biết Tề gia, Tư Không gia cùng Thiên Long Thần Bảo chắc chắn có Tôn giả trung cấp vô cùng lợi hại nhưng hắn cũng đâu có ngán, Thiên Long Thần Bảo có chín nhân vật lợi hại, Tôn giả trung cấp có sáu người, mỗi một tên đều rất cường thịnh, trong vòng thứ nhất người chiến đấu cùng Mộng Tình chỉ có thể coi như xếp hạng cuối trong chín người.
- Điểm tướng chiến không có vấn đề gì, vấn đề là trình tự điểm tướng ra làm sao và phải điểm như thế nào?
Vấn Hoàng mở miệng hỏi lần nữa, hắn không phản đối quy tắc điểm tướng hiển nhiên vì hắn tin thực lực lớp trẻ Vấn gia, Vấn Thiên Ca và Vấn Ngạo Tuyết đều phi thường lợi hại, hai người này đều có chiến lực cấp Tôn Chủ, phía sau còn có không ít cường giả Tôn Vũ trung cấp, mỗi một người đều có chiến lực Tôn Chủ nên hắn không sợ điểm tướng chiến. Lúc này Vấn Hoàng chủ hi vọng Lâm Phong lớn mạnh hơn một chút mới được, tuy nói ai cũng có thể điểm tướng Lâm Phong, nhưng chỉ cần Lâm Phong đủ mạnh thì ai có thể giết hắn, hắn tiêu diệt tất cả những người chọn hắn thì áp lực của Vấn gia sẽ nhẹ hơn nhiều, hiện tại sáu đại thế lực Vũ Hoàng đang đánh cờ với nhau.
- Nếu Tề gia ta đã là chủ nhà, chúng ta sẽ thả con tép bắt con tôm vậy, lần này lấy phương hướng tứ phương lần lượt điểm tướng, đương nhiên mỗi một lần chỉ có một thế lực được điểm tướng, chỉ cho phép xuất chiến một người, xong một vòng thì mới tiếp tục tái xuất người thứ hai điểm tướng.
Tề Hoàng bình tĩnh nói, lấy phương hướng tứ phương xoay chuyển, Tề gia hắn sẽ điđầu, Bắc Hoang Thiên Đài xếp cuối cùng. Thả con tép bắt con tôm nói thật êm tai, mỗi một vòng mỗi một thế lực chỉ có thể xuất ra một người, sau đó lại đổi sang thế lực khác, cứ như vậy sẽ không xuất hiện tình huống một thế lực không ngừng xuất ra người xa luân chiến với những người khác, ai trước tiên ai sau cùng cũng không có vấn đề gì quá lớn, chỉ có Thiên Đài hơi thiệt thòi một chút, thế lực điểm tướng cuối cùng chỉ sợ sẽ có mấy người sẽ liên tục nhân cơ hội này chém giết người của họ, quy tắc này mơ hồ khiến Thiên Đài chịu thiệt. Thế nhưng Tề gia đứng phía đông còn Thiên Đài phương bắc nên Tề Hoàng nói vậy họ cũng không tìm được lỗ thủng.
- Quy tắc rất tốt.
Tư Không Vũ Hoàng và Tề Hoàng đồng tâm nên đương nhiên hắn sẽ không có ý kiến gì, sau đó chúng Hoàng lục tục phát biểu ý kiến của mình, đại thể đều đồng ý, vòng chiến đấu này có thể sẽ khốc hơn rất nhiều các vòng trước, điểm tướng chiến trốn cũng không thoát, muốn nhằm vào ngươi thì ta chỉ cần điểm tướng ngươi rồi đến chém giết ngươi.
- Đồng ý!
Vũ Hoàng vẫn bình tĩnh như trước, điểm tướng chiến Thiên Đài không phải địa phương cho võ giả tránh né chiến sự, bọn họ đều đã trải qua các loại sát phạt tàn khốc nên Thiên Đài không cảm thấy có gì yếu thế cả, quy tắc tàn khốc đối với tất cả mọi người mà nói đều công bằng, không trải qua loại khảo hạch tàn khốc này, không cách nào có huy hoàng cuối cùng, hắn sẽ không bao giờ quên hắn và Thạch Hoàng làm sao từ trong đống hài cốt bò ra ngoài, làm sao mới có thành tựu như bây giờ. Vũ Hoàng cũng không có ý kiến nên cái quy tắc vòng ba được định ra, điểm tướng chiến đến khi còn dư lại hai trăm người cuối cùng mới coi như chiến đấu đã kết thúc, lần này là một hồi chiến đấu rất dài, mỗi một trận chiến chỉ đào thải một người nên bảy, tám trăm người ở đây cần phải trải qua ba, bốn trăm trận chiến mới có thể đào thải hơn một nửa nhân số, sau đó phải trải qua gần hai trăm chiến nữa mới có thể lại đào thải một nửa đến hai trăm người cuối cùng. Chuyện này mang ý nghĩa, sẽ có tổng cộng năm, sáu trăm trận chiến đấu được tiến hành, mỗi người gần như có hai lần cơ hội điểm tướng.
- Nếu chư Hoàng đã đồng ý, trận đầu sẽ do Tề gia ta bắt đầu, trận chiến đầu tiên Tề Tiêu ngươi đi đi!
Tề Hoàng quay về phía sau nói, người kia khẽ gật đầu bước lên sàn chiến đấu, hắn vừa lên đã khiến mọi người lập tức ngưng đọng lại, vậy mà trận chiến đầu tiên Tề Hoàng lại lựa chọn một tên Tôn Chủ, người này có tu vi Tôn Vũ tầng tám, trước đó mọi người đã thấy hắn chiến đấu qua, hư không bộ của hắn đã tiến đến một loại cảnh giới cực kỳ đáng sợ. Không nghĩ tới Tề Hoàng lại lựa chọn người thứ nhất chính là một cường giả như vậy.
- Nhìn xem hắn muốn nhằm vào ai!
Trong lòng mọi người thầm nghĩ, ánh mắt Tề Tiêu nháy mắt rơi vào nhóm người Thiên Đài, ngón tay hắn chỉ về phía một vị tôn chủ của Thiên Đài sau đó lạnh lùng nói:
- Đi ra, nhận lấy cái chết!
Sắc mặt vị Tôn Chủ kia của Thiên Đài hết sức khó coi, tu vi của hắn là Tôn Vũ tầng bảy, am hiểu sức mạnh kim thuộc tính và thổ thuộc tính, lực công kích của hắn rất mạnh mẽ nhưng hắn biết mình đối mặt với tên cường giả Tề gia kia thì hắn sẽ rơi vào thế yếu, hư không bộ của đối phương xuất thần nhập hoá, công kích của hắn có mạnh hơn nữa mà không động tới người đối phương được thì làm sao chiến, huống hồ hắn biết thực lực của mình cùng đối phương có chút chênh lệch nữa. Nhưng cho dù không địch lại hắn vẫn muốn chiến, bước chân đạp xuống vị Tôn Chủ của Thiên Đài đi tới sàn chiến đấu.
- Xì, xì, xì… Thời điểm hắn vừa bước lên sàn chiến đấu, hư không đột nhiên xuất hiện một luồng không gian loạn lưu kinh khủng, thân thể người nọ dường như hóa thành từng đạo tàn ảnh, không gian xung quanh đều là bóng người Tề Tiêu, hắn đã phong tỏa hư không.
- Giết ra ngoài, hạ sàn chiến đấu!
Tròng mắt Tôn Chủ Thiên Đài bắn ra sự sắc bén, trong một khoảnh khắc hắn lại bị không gian loạn lưu bao phủ.
- Phá!
Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, kim thuộc tính sắc bén, thổ thuộc tính trầm trọng được bộc phát, trên người hắn giống như được phủ thêm một lớp áo giáp màu vàng, hắn sử dụng kim thuộc tính biến ảo ra một thiên phủ khủng bố bổ tới hư không.
- Ào ào ào!
Không gian đồ quyển xuất hiện trên bầu trời, vô số sợi tơ hư không từ trên bầu trời buông xuống, ngàn vạn sợi tơ ràng buộc thân thể của hắn lại.
- Hư không loạn lưu, huỷ diệt tất cả!
Tề Tiêu lạnh lẽo quát lên, hư không bạo loạn bắt đầu cắn nuốt sức mạnh của hai thuộc tính kim, thổ sau đó cắt rời thân thể cường giả Thiên Đài.
- Xong!
Vẻ mặt đám người Thiên Đài trở lên cứng ngắc, Tề Tiêu xem như một trong những người mạnh nhất Tề gia, hắn có huyết thống mạnh nhất của Vũ Hoàng lại có thần thông hư không loạn lưu vô cùng khủng bố nữa, Tôn Chủ Thiên Đài bị chèn ép từ đầu đến cuối không cách nào chống lại sức mạnh của đối phương!
- Hống!
Tiếng hét giận dữ ngập trời truyền ra, huyết thống vũ hồn đồng thời được phóng thích, nhưng nó vẫn không có tác dụng, thực lực song phương vẫn có chênh lệch quá lớn, chiến lực cường giả Tề gia biểu hiện ra chiến lực của Tôn Vũ tầng chín, vị Tôn Chủ của Thiên Đài kia cũng đã đủ mạnh mới có thể ở vòng thứ nhất giết ra khỏi trùng vây đạt được chiến tích bách thắng nhưng trong vòng này vẫn bị xé rách chết trong tay đối phương thượng Tề gia màn điểm tướng chiến đầu tiên đã cho Thiên Đài một cái hạ mã uy!
- Hô… Người Thiên Đài phun ra một phần hàn khí, tàn khốc, đây mới chính là võ đạo tàn khốc, nhược nhục cường thực, bọn họ tận mắt nhìn sư huynh của mình chết trước mặt mình, nếu như thực lực của bọn hắn yếu, họ cũng sẽ có kết cục như vậy!
Con ngươi Lâm Phong đen kịt như mực, lạnh lẽo vô biên, nhưng khí tức lại rất bình tĩnh, hắn đã dần dần thích ứng với sự tàn khốc nơi này, hắn muốn giết càng nhiều người Tề gia càng tốt, hắn muốn báo thù!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT