Tề Hoàng đứng dậy nhìn đoàn người chung quanh một chút sau đó lần nữa mở miệng nói: - Hiện tại ta sẽ nói một chút quy tắc vòng thứ hai, hai mươi hai sàn đấu này sẽ không phân ra sàn đấu của Tôn Chủ như trước nữa mà chỉ phân ra hai mươi hai đại trận doanh, mỗi một lần chiến đấu, hai mươi hai đại trận doanh này sẽ cử ra một người, hai mươi hai người này sẽ cùng lên một cái chiến đài đại chiến với nhau, ai bị đánh xuống sàn chiến đấu hoặc bị giết chết thì bị loại, khi nào số lượng còn lại một nửa thì chiến đấu nhất định phải dừng lại, một vòng đào thải mười một người!

Nghe được quy tắc trong miệng Tề Hoàng khiến mọi người khá rùng mình, quy tắc này quá tàn khốc, một vòng đào thải mười một người, mà không phải từng người từng người bị đào thải, như vậy vòng hai này sẽ nhanh hơn rất nhiều. Quy tắc vẫn chưa nói hết, Tề Hoàng còn có lời muốn nói!

- Mỗi một lần hai mươi hai người, ai cũng không biết đối thủ của mình là ai, trọng tài nói bắt đầu tính thời gian là mỗi một cỗ thế lực đều phải có một người bước ra, không được do dự một khắc bằng không cỗ thế lực nào chậm trễ nhất định phải loại ra một người coi như tự động đào thải!

Lần này chiến đấu mọi người không được biết đối thủ, toàn bộ phải dựa vào vận mệnh, nhưng một lần chọn ra hai mươi hai cường giả thì đối thủ bên trong nhất định sẽ có người rất mạnh, điểm này không thể nghi ngờ thế nhưng cũng không phải tất cả đối thủ đều mạnh, chỉ cần ngươi có thể trong nhóm mười một người còn trên chiến đài là ngươi liền vượt qua vòng hai. Bất luận là thế lực nào một lượt chiến đấu cũng chỉ có một người có thể bước lên sàn chiến, vì lẽ đó hết thảy chỉ có thể dựa vào thực lực của chính mình, không người nào có thể giúp được ngươi, đây là thực lực và vận may muốn dối trá cũng rất khó.

- Đương nhiên chiến đấu đến sau cùng sẽ có một số trận doanh không còn người, như vậy chiến đài còn bao nhiêu người thì sẽ đào thải một nửa, thêm nữa không được mượn Thánh khí vượt cấp chiến đấu, chư Hoàng thấy quy tắc vòng thứ hai như thế nào?

Tề Hoàng nói xong ánh mắt nhìn về phía chúng Hoàng, quy tắc hắn đã nói rất rõ ràng, lấy sự hiểu biết của những người này tự nhiên sẽ nghe được rõ ràng.

- Tán thành!

Tư Không gia tựa hồ như đã cùng Tề gia quấn vào cùng một khối nên bọn họ lên tiếng phụ họa rất nhanh, loại chuyện này quá vi diệu khiến rất nhiều người sinh ra cảm giác quái dị, nếu Tề gia liên thủ với Tư Không gia thì mỗi một lần chiến đấu bọn họ sẽ có hai người hỗ trợ lẫn nhau.

- Ta cũng tán thành!

Thiên Long Hoàng mở miệng, bởi vì quan hệ giữa Thiên Đài cùng với Lâm Phong nên Tề gia cùng Thiên Long Thần Bảo tựa hồ như xích lại gần nhau hơn. Thế nhưng chuyện này cũng không ảnh hưởng đến đại cục, nếu như muốn nói có người lo lắng bọn họ liên thủ thì hẳn là Vấn gia và Thiên Đài. Tề gia liên thủ với Tư Không gia đối phó Vấn gia, Tề gia cùng Thiên Long Thần Bảo liên thủ đối phó Thiên Đài.

- Đồng ý!

- Tán thành!

Sau khi mấy vị Vũ Hoàng lần lượt gật đầu, Bằng Hoàng cũng lạnh lẽo nhìn mọi người gật đầu.

- Đồng ý!

Bằng Hoàng biết mấy thế lực lớn kia đồng ý muốn đối phó Yêu Hoàng điện của hắn.

- Ta cũng đồng ý!

Vũ Hoàng tuyệt mỹ của Lục Dục Tiên Cung cũng gật đầu, nếu quần chiến mỹ nữ sẽ có ưu thế rất nhiều, những tên nam nhân kia mà được lựa chọn thì họ tất nhiên sẽ không muốn không thương hương tiếc ngọc, huống hồ Lục Dục Tiên Cung bọn họ cũng không có đắc tội một thế lực nào.

- Tán thành!

Vũ Hoàng Cửu Khúc Tiên Cảnh cũng gật đầu, bên trong bọn họ cũng có rất nhiều mỹ nữ. Vũ Hoàng đều liên tục gật đầu tán thành, quy tắc vòng thứ hai chúng Hoàng ước hẹn thuận lợi thông qua.

- Được, nếu đã như vậy các vị hãy trở lại ba mươi sáu toà sơn phong của mình, xin mời chư Hoàng an bài trình tự chiến đấu cho trận doanh của mình, mặt khác xin mời Ngưu Ma Hoàng kiến tạo Thông Thiên Chiến Đài!

Tề Hoàng vừa mở miệng, mọi người cũng lấp loé bay đi, tất cả mọi người đều trở về vị trí cũ, còn Ngưu Ma Hoàng lại đi đến bên trong hẻm núi lần thứ hai dựng lên một toà chiến đài cao tới trăm mét, đường kính ngàn trượng, dường như toàn bộ đại địa đều bị hắn đào lên, cảnh tượng làm chấn động lòng người, chiến đài này chứa đựng hai mươi hai người quá dễ dàng. Lâm Phong đi theo người Thiên Đài đi lên một trong ba mươi sáu toà sơn phong, hắn đứng bên cạnh Mộng Tình và Thu Nguyệt Tâm khiến những đệ tử không được thăng cấp trong vòng thứ nhất của Thiên Đài đều trợn mắt nhìn hắn, những người này rất nhìn xa lạ nên Lâm Phong không quen biết nhiều, đại đa số người ở đây đều là môn đồ của Vũ Hoàng chiêu thu sau này.

- Lão sư, lần này hai mươi hai người cùng chiến đấu nên lấy tâm địa của Tề gia cùng Thiên Long Thần Bảo rất có thể bọn họ sẽ làm giống lần trước liên thủ chặn giết người Thiên Đài chúng ta, hơn nữa bây giờ chúng ta còn có một tên sát tinh nữa.

Một thanh niên quay qua nói với Vũ Hoàng Thiên Đài khiến Lâm Phong nhíu nhíu mày, thanh niên kia trước đây gia nhập Thiên Đài vùng hắn vậy mà giờ khắc này dĩ nhiên nói như thế.

- Xem ra ta lựa chọn Thiên Đài cũng không được hoan nghênh cho lắm.

Lâm Phong quét mắt nhìn thanh niên kia một chút, người này ở Thiên Đài từ trước đến giờ luôn biết điều, thiên phú không tệ, bây giờ đã cũng đã tiến nhập Tôn cảnh nhưng mới chỉ Tôn Vũ tầng một, bởi vậy hắn vẫn chưa thể tham gia chúng Hoàng ước hẹn.

- Thiên Đài ta cũng không có mời ngươi, đúng là một tên bại hoại!

Thanh niên lia lạnh lùng quét mắt nhìn Lâm Phong sau đó lại còn đi tới bên người Thu Nguyệt Tâm và Mộng Tình cười nói:

- Còn muốn tơ tưởng đến Mộng Tình và Nguyệt Tâm sao, nằm mơ đi!

Con ngươi Lâm Phong trở lên lạnh lẽo, hắn không nghĩ tới Thiên Đài lại có người không ưa hắn như thế, đều do mỹ nữ gây ra họa mà, trước đây Lâm Phong hắn chính là đệ tử thân truyền của Vũ Hoàng, Mộng Tình vốn là vợ hắn, Nguyệt Tâm là nữ nhân của hắn, không nghĩ tới hôm nay tin tức hắn chết truyền ra, tên kia lại có lòng bất chính, buồn cười đến cực điểm.

- Ta bại hoại thì ngươi có thể làm gì, ta chỉ cần dùng một đạo ánh mắt có thể xoá bỏ ngươi!

Lâm Phong lạnh lùng nói ra khiến thanh niên đó cứng đờ lại, sắc mặt hắn càng lúc càng lạnh, gia hoả này dĩ nhiên ở Thiên Đài dám làm càn với hắn.

- Giun dế còn muốn mơ ước tiên tử, không biết tự lượng sức mình, ngươi chỉ là một tên phế vật mà thôi!

Thanh âm của Lâm Phong vang lên không có cho đối phương nửa điểm mặt mũi, bây giờ hắn là ma tu nên có thể tùy tâm tuỳ ý, muốn làm gì thì làm, hắn ở Thiên Đài nên hắn tôn trọng Thiên Đài, kính trọng sư tôn cùng mấy vị sư huynh, nhưng có người không biết tự lượng sức mình dám mơ tưởng đến nữ nhân của hắn thì không giết tên kia không được, may mà tên kia là đệ tử Thiên Đài nếu không thì hắn đã biến mất rồi. Sắc mặt thanh niên kia rất khó coi, ánh mắt hắn nhìn về phía Thu Nguyệt Tâm thầm nghĩ Lâm Phong từng cưỡng chế ôm Thu Nguyệt Tâm nên Thu Nguyệt Tâm tất nhiên sẽ phi thường thống hận người này.

- Nguyệt Tâm sư muội.

Thanh niên kia hô lên một tiếng.

- Cút!

Thu Nguyệt Tâm phun ra một chữ khiến sắc mặt hắn sắc cứng đờ, khó coi hơn cả khóc.

- Ta và ngươi không quen thuộc như vậy nên ngươi hãy tôn trọng ta một chút!

Thu Nguyệt Tâm lạnh như băng nói, tên kia dĩ nhiên ngay trước mặt Lâm Phong gọi nàng là Nguyệt Tâm, điều này không phải làm Lâm Phong sao, Thu Nguyệt Tâm thậm chí còn muốn động thủ với hắn nữa.

- Sư muội thứ lỗi!

Thanh niên kia lui ra ngoài nhưng trên mặt đã biến thành màu đỏ tím. Lâm Phong cười cười, hắn vốn không có cảm giác gì đối với tên thanh niên nọ, nhưng lần này hắn đánh dấu tên kia rồi.

- Vòng thứ hai chúng Hoàng ước hẹn sắp bắt đầu, các ngươi tự đến quyết định xem mình xuất chiến lúc nào đi, sau đó đêm nói với Mộc Trần một tiếng, nếu như có người chọn xong nhưng không xuất chiến thì coi như bỏ quyền thi đấu lúc đó cũng không ai có ý kiến gì.

Vũ Hoàng nhàn nhạt mở miệng, va chạm giữa Lâm Phong và thanh niên kia hắn đương nhiên không quá để trong lòng.

- Lão sư sắp xếp là được.

- Sư tôn cứ quyết định!

Tất cả mọi người đều khom người tuỳ ý để sư tôn sắp xếp, Mộc Trần trù tính chung nhưng tất cả phải đều dựa vào chính mình.

- Trận chiến đầu tiên ta hoài nghi không ít thế lực sẽ điều động người mạnh mẽ ra ứng chiến nên trận chiến này chúng ta có thể tham gia mà cũng có thể lựa chọn từ bỏ, nhưng các ngươi không có ai từ bỏ thì trận này chúng ta sẽ tham gia, ai tới xuất chiến trận đầu đây?

Ánh mắt Mộc Trần nhìn về phía mọi người hỏi.

- Ta đi cho!

Một thanh âm tà mị vang lên:

- Ta muốn xuất chiến trận đầu để nhìn một chút thế cuộc lúc này ra làm sao, hơn nữa nếu có kẻ địch mạnh nhằm vào Thiên Đài ta, ta cũng muốn nhìn xem có loại được hắn hay không!

- Được, vậy thì trận đầu sẽ do ngươi xuất chiến, như vậy ta cũng yên tâm.

Mộc Trần khẽ gật đầu, trận chiến đầu tiên rất quan trọng, lấy thực lực của Như Tà có người muốn uy hiếp hắn cũng rất khó.

- Trận chiến thứ hai ai muốn lên, lần ước hẹn của chúng Hoàng lần này đối với các ngươi rất quan trọng nên, chúng ta cần phải đảm bảo càng nhiều người tiến vào vòng cuối càng tốt.

Mộc Trần nghiêm túc nói, tất cả mọi người thấy vậy đều gật đầu, trong con ngươi họ lộ ra vẻ sắc bén lạ thường.

- Chư vị chuẩn bị xong chưa?

Lúc này thanh âm của Tề Hoàng lại lần thứ hai truyền ra, sau đó trọng tài đứng bên cạnh hắn cũng hướng ánh mắt nhìn chung quanh:

- Nếu ta nói bắt đầu thì người tham chiến nhất định phải trong 1 giây thời gian đi xuống dưới, bằng không người đó coi như bỏ cuộc - Hiện tại ta cho chư vị mười tức thời gian chuẩn bị!

Người kia lại mở miệng nói ra, mười tức thời gian chớp mắt liền qua người kia liền hô lên hai chữ:

- Bắt đầu!

Ba mươi sáu toà sơn phong phân biệt cách nhau rất xa, trong một tức thời gian mà muốn nhòm ngó xem trận doanh nhà người ta phái ai ra sau đó mới quyết định có xuống hay không thì không kịp, vì lẽ đó không ai có thể quan sát và đưa ra phán đoán, họ chỉ có thể từ ngọn núi của mình đồng thời lao xuống.

- Rơi xuống đất hoặc bị tử vong coi như đào thải, khi ta nói đình chiến thì tất cả mọi người đều dừng tay lại, làm trái quy tắc coi như bị đào thải!

Vị trọng tài Tề gia lại mở miệng nói. Thông Thiên Chiến Đài tuy rộng mênh mông nhưng nó vẫn sẽ có lúc không đủ cho hơn hai mươi người đại chiến.

- Được rồi, hiện tại vòng thứ nhất bắt đầu!

Trọng tài Tề gia vừa dứt tiếng thân thể cuồn cuộn bay lên không thì phía dưới đã vang lên rất nhiều âm thanh.

- Giết!

Một vị Tôn Vũ tầng sáu đỉnh phong của Tề gia gầm lên giận giữ sau đó lao xuống, Thiên Long Thần Bảo cũng phái ra một vị Tôn Chủ, khi chiến đấu vừa mới bắt đầu hai người bọn họ đã đồng loạt công kích về phía Lâm Phong, họ giống như đã thống nhất với nhau đối phó Lâm Phong. Sức mạnh kinh khủng đột nhiên ép xuống đầu hắn.

- Khốn nạn, Tề gia cùng Thiên Long Thần Bảo quả nhiên liên thủ, bọn họ nhất định truyền âm bàn bạc trước khi đại chiến rồi!

Người Thiên Đài chửi nhỏ một tiếng, lần này hai thế lực lớn trước tiên muốn diệt Thiên Đài rồi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play