Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1386 - Đá kê chân


...

trướctiếp

- Đúng là tên điên!

Tôn Chủ đối chiến cùng Lâm Phong có thể lĩnh hội sâu sắc khí tức đang không ngừng kéo lên của hắn, sức chiến đấu của Lâm Phong càng lúc càng mạnh mẽ, hắn nhất định phải đánh gãy Lâm Phong ngay, nếu không một khi Lâm Phong phá tan được bình chướng, Lâm Phong thật có khả năng đánh bại hắn.

- Ta không muốn thương tổn ngươi, ngươi tự mình cút xuống đi!

Thanh âm cuồn cuộn của vị Tôn Chủ kia truyền vào trong tai Lâm Phong muốn gây ảnh hưởng đến chiến ý của Lâm Phong. Bên trong con ngươi đen nhánh của Lâm Phong lộ ra ánh mắt yêu dị, hắn cười gằn nói:

- Ngươi sợ rồi?

- Buồn cười, ta mà phải sợ ngươi, đã như vậy lão phu sẽ tác thành cho ngươi!

Vị Tôn Chủ kia gầm lên một tiếng, chiến ý điên cuồng dâng lên, hắn tung một quyền ra nhất thời khiến Lâm Phong cảm thấy dường như có một tầng kim quang loá mắt hướng về phía mình.

- Tâm của ngươi đã dao động!

Thanh âm của Lâm Phong dường như có một luồng ma lực ẩn chứa bên trong nó khiến vị Tôn chủ kia ngây người, con ngươi Lâm Phong trở nên đen kịt, bên trong hai mắt có rất nhiều ma lực bắn ra, từng luồng ma lực như biến thành Ma vương đứng chắp tay giữa thiên địa gánh vác Thương Thiên, khiến người ta có cảm giác duy ngã độc tôn, ánh mắt hắn khiến tròng mắt đối phương cảm thấy đau nhói. Sát Lục Ma Quyền đánh tới kim sắc chưởng lực của đối phương, thời khắc này sức mạnh bất hủ được gia tăng thêm vào bên trong Sát Lục Ma Quyền, thiên địa đại thế cùng với sức mạnh cuồng bạo giống như tạo thành một phương thế giới ép về phía đối phương, chỗ bàn tay Lâm Phong đi qua mây đen cuồn cuộn bốc lên, hư không bạo động, cảnh tượng trở lên rất đáng sợ.

- Giết, giết, giết!

Ba đạo thanh âm liên tục vang lên mang theo ý chí của Ma vương đồng loạt xuyên thấu vào trong não hải của đối phương, âm thanh nổ tung vang lên cực kỳ đáng sợ, lần này, thân thể vị Tôn Chủ kia bị đánh bay ra ngoài, cánh tay mềm nhũn rủ xuống, sắc mặt trở lên trắng xám, trong con ngươi lộ ra thần sắc kinh sợ.

- Bất hủ!

Cánh tay vị Tôn Chủ kia run lên, huyết mạch vận chuyển liên tục muốn khôi phục thương thế trên cánh tay, nhưng sức mạnh bất hủ ẩn trong Sát Lục Ma Quyền lại rất cứng rắn ở lại trong cánh tay hắn, đuổi không đi, công kích qua đi nhưng nó vẫn còn tàn phá bừa bãi cơ thể hắn như trước.

- Giết!

Âm thanh sát phạt xuyên thấu qua màng nhĩ hắn, truyền vào bên trong não hải của hắn làm rung động nhân tâm, Lâm Phong mang theo ma uy ngập trời lại một lần nữa hạ xuống, nhìn hắn giống như một vị Ma Đầu chân chính.

- Giết!

Vị Tôn Chủ kia thấy vậy cũng điên cuồng hét lên một tiếng, cánh tay trái bỗng nhiên hướng về phía trước văng ra, nhất thời một đồ án hình tròn xuất hiện, khiên tròn kim sắc lộ ra sức chiến đấu khủng bố, lực lượng xé rách hư không oanh lên cánh tay Lâm Phong.

- Răng rắc, oanh!

Kim quang nổ tung, cánh tay hai người giống như đều bị rạn nứt, một cánh tay khác của Lâm Phong giơ lên đánh về phía đối phương.

- Đồ điên!

Sắc mặt vị Tôn Chủ kia trở lên trắng xám vì hắn thấy đây là một tên cuồng chiến, thân hình hắn lùi gấp lại bất hủ ma quyền xuyên thấu hư không tiếp tục đánh tới.

- Vù!

Ma quyền mang theo lực lượng bất hủ xẹt qua trước mặt hắn, trên mặt hắn xé ra một vệt máu, luồng sức mạnh kia đánh vào bên trong dãy núi phía xa, ầm ầm ầm tiếng nổ đáng sợ truyền ra, khi ma khí bình ổn lại, đoàn người ngơ ngác phát hiện cả tòa núi to lớn cũng bị xuyên thấu, trên vách núi xuất hiện một cái cửa động khá to, có thể từ bên này nhìn thấy phía bên kia của ngọn núi.

- Ầm!

Ngọn núi mạnh mẽ run lên đột nhiên khẽ nghiêng xuống, mọi người phóng tầm mắt về phía xa xa nhìn thấy ma ảnh khiến bọn họ cảm thấy hoảng sợ.

- Tỷ, người này thật lợi hại, Tôn Vũ tầng hai đỉnh phong mà đã có thể chiến với Tôn Chủ rồi!

Phượng Linh mặc hồng y quay nói với Phượng Huyên bên cạnh.

- Xác thực rất mạnh, trong cấp bậc Tôn giả sơ kỳ có lẽ hắn là người mạnh nhất, cho dù Tôn giả trung kỳ cũng có không nhiều người đánh đồng với hắn, chỉ sợ Tôn Chủ mới có thể cùng hắn chiến đấu.

Phượng Huyên rất tán thành gật đầu, thanh niên này làm cho nàng nhớ tới một người, Lâm Phong đã bị Tề gia giết hại, nàng tự hỏi hắn thật sự đã chết rồi sao?

- Vết nứt!

Phượng Huyên thở dài, bên trong vết nứt kia sợ rằng vô pháp sinh tồn, lúc đó Lâm Phong mới là Thiên Vũ tầng chín, làm sao có khả năng còn sống chứ. Lúc này, chiến đấu của Lâm Phong và Tôn Chủ đã kết thúc, vị Chủ bị đánh xuống sàn chiến đấu nhưng trên người vẫn có từng sợi từng sợi chiến ý lượn lờ, quanh thân hắn có gió lốc nổi lên, hắn như còn muốn chiến thêm, con mắt hắn nhìn chòng chọc vào thanh niên đứng trên chiến đài, hắn không nghĩ hắn lại thua một Tôn Vũ tầng hai đỉnh phong, tuy rằng cuộc chiến đấu này còn chưa thể nói ra bọn họ ai mạnh ai yếu nhưng chí ít bây giờ hắn đã thất bại, bị đánh xuống sàn chiến, hơn nữa còn bị thương, đây là việc trước đây hắn không nghĩ đến. Đương nhiên hắn cũng không cho rằng mình yếu hơn đối thủ, thanh niên này xác thực rất mạnh mẽ, chiến ý ngập trời, ma khí cuồng bá, mới Tôn Vũ tầng hai mà đã có khí khái kiêu hùng duy ngã độc tôn. Trên chiến đài Lâm Phong hơi ngửa đầu, con ngươi khép hờ, ma khí cuồn cuộn xông thẳng lên mây xanh dường như muốn nối liền bầu trời, lúc này hắn tỏ ra cực kỳ cuồng bạo.

- Còn kém một chút nữa, ta đã chân chính bước vào tầng hai đỉnh phong rồi, ta cần thêm chút kích thích nữa!

Tròng mắt đen nhánh của Lâm Phong đột nhiên mở ra, trong đó dường như có rất nhiều Ma vương xông thẳng lên trời mà đi, nhìn cực kỳ cuồng bá. Giám khảo Tề gia vì Lâm Phong khắc xuống chiến tích, nhất thời chiến tích trên người Lâm Phong biến thành hơn năm mươi chiến thắng, vừa nãy hắn đánh bại vị Tôn Chủ kia nên chiến tích trên người Tôn Chủ đó quy hết về trên người hắn.

- Vù!

Lâm Phong biến mất không còn tăm hơi, chỉ chốc lát sau hắn lại giáng lâm trên sàn đấu của Thiên Long Thần Bảo, hắn tung ra một quyền mang theo uy áp cuồn cuộn đánh về phía đài chủ trên sàn đấu của Thiên Long Thần Bảo, thân thể người nọ nháy mắt bị nổ tung ngay cả tiếng kêu cũng không kịp phát sinh, làm chấn động lòng người.

- Quá yếu!

Lâm Phong lấy được chiến tích lại chớp mắt rời đi, khiến mọi người kinh hãi, tên điên kia dĩ nhiên nói đối thủ quá yếu, sắc mặt đám người Thiên Long Thần Bảo nhìn rất khó coi, tên ma tu này giống như lại cường thịnh hơn mấy phần thì phải, hắn đang ẩn giấu sức mạnh bây giờ mới thả ra ngoài sao? Lâm Phong bước lên sàn đấu của Tư Không gia, lại có một người trực tiếp bị đánh nổ tung; Lâm Phong tiếp tục tiến lên sàn đấu của Tề gia, thời điểm hắn bước lên chiến đài, tên tộc nhân Tề gia cũng muốn rời khỏi, hắn sợ Lâm Phong một quyền giết chết hắn, hắn nhanh nhưng ma quyền của Lâm Phong lại càng nhanh hơn, quyền đầu xuyên qua hư không đập nát đầu hắn.

- Yếu, quá yếu!

Lâm Phong hít sâu một cái sau đó tiếp tục trở lại ngọn núi vừa nãy hắn tu luyện, người Thiên Long Thần Bảo và Tề gia quá yếu khiến hắn vô pháp kích thích ra áp lực, sàn đấu cấp bậc Tôn Chủ có hai người đang nắm giữ, một người là cường giả tôn vũ tầng chín, một người là Tôn Vũ tầng tám, tạm thời hắn không muốn đi va chạm với hai người này, nếu hắn thắng được cường giả Tôn Vũ tầng tám, hắn cũng sẽ lấy được chiến tích bách thắng lúc đó hắn không có cách nào tiếp tục giết người nữa. Lâm Phong nhắm mắt lại chìm vào trạng thái tu luyện, cả người hắn trở lên đen kịt, ma ý lượn lờ giống như một vị Ma vương ngàn năm bất tử. Trong nháy mắt hai ngày lại trôi qua, đại chiến vòng thứ nhất cũng sắp đến hồi kết thúc, cường giả lấy được chiến tích bách thắng ngày càng nhiều, mỗi sàn chiến đều xuất hiện không ít cường giả, mấy ngày qua xuất hiện rất nhiều nhân vật yêu nghiệt, họ không phải người của Vũ Hoàng nhưng thể hiện ra thực lực cũng phi thường chói mắt. Không chỉ có đài chủ mạnh mẽ mà người khiêu chiến cũng rất chói mắt, ví dụ như chín cường giả tựa hồ là người của Thiên Long Thần Bảo, trên người họ Long khí mênh mông cường thịnh trói mắt giống như Chân Long, chín người này người yếu nhất cũng là Tôn Vũ tầng bốn đỉnh phong, người mạnh nhất cũng đạt đến Tôn Vũ tầng tám, tuy bọn họ ẩn giấu khá tốt nhưng cường giả như vậy vô pháp giấu diếm được ánh mắt của mọi người, đặc biệt là những Vũ Hoàng vẫn nhắm mắt giống như đang dưỡng thần kia, hết thảy sự việc đều không thể qua được mắt họ, ai mạnh ai yếu Vũ Hoàng đều rõ trong lòng. Lúc này chiến đấu trên từng cái chiến đài bắt đầu liên tục kết thúc, ước hẹn vòng thứ nhất dần dần kết thúc. Chiến đài của Tề gia vẫn diễn ra chiến đấu như trước, người đang nắm giữ chiến đài là Tề Vân Phi của Tề gia, tên này có tu vi Tôn Vũ tầng ba nhưng sức chiến đấu cực kỳ đáng sợ, chiến lực có thể so với Tôn Vũ tầng sáu, bây giờ hắn đã đạt được bốn mươi hai thắng.

- Không nghĩ tới Vân Phi trở về lại mạnh như vậy, Tề gia ta lại có thêm một tên yêu nghiệt nữa rồi, cho dù lần này hắn có thất bại, một trăm năm sau hắn cũng sẽ nổi danh Bát Hoang!

Tề Thiên Phong cười khẽ nói, trước đây không lâu Tề Vân Phi mới chạy tới tham gia thi đấu ước hẹn chúng Hoàng nhưng hắn lại cho bọn họ rất nhiều sự kinh ngạc.

- Vân Phi rất tốt, Thiên Húc ngươi khi đó cũng mạnh nhưng không thể bằng hắn, nếu hắn sớm về Bát Hoang, thập đại yêu nghiệt chỉ sợ cũng không có Thiên Thánh.

Tề Thiên Hành cũng nở nụ cười tán thưởng Vân Phi khiến sắc mặt Tề Thiên Húc rất khó coi.

- Ầm!

Sàn đấu Thiên Long Thần Bảo lại có một tên cường giả bị giết chết, ma khí trùng thiên lao thẳng đến sàn đấu của Tề gia.

- Là hắn, Vân Phi… Thần sắc Tề Thiên Hành đột nhiên ngưng lại, tên điên kia biến mất lâu như vậy giờ lại xuất hiện, Vân Phi gay go rồi.

Tề Vân phi nhìn thấy Lâm Phong giáng lâm dĩ nhiên không tránh không né hơn nữa chiến ý còn không ngừng bốc lên, vì hắn nghĩ Tôn Vũ tầng hai vẫn chưa có người nào có thể chiến thắng hắn.

- Vân phi, lui về phía sau, rời khỏi chiến đài ngay!

Tiếng gào của Tề Thiên Hành từ trên trời giáng xuống khiến Tề Vân phi ngẩn cả người, hắn không hiểu Tề Thiên Hành làm sao lại không tin tưởng mình như thế. Một tiếng nổ ầm ầm vang lên khiến sắc mặt Tề Thiên Hành trắng bệch, lần này không có kỳ tích phát sinh nữa, Tề Vân phi bị một quyền oanh nát, lại một tên hậu bối có tiềm lực bị Lâm Phong chém giết tại chỗ. Lâm Phong hơi ngẩng đầu nhìn về phía Tề Thiên Hành, trong ánh mắt hắn có ma ý lượn lờ nhìn rất quái dị. Hơi dựng thẳng lên một ngón tay giống như nói bách thắng của ta sẽ lấy từ người Tề gia ngươi!

- Giết!

Sát ý trên người Thiên Hành bộc phát ra, Lâm Phong giết hậu bối Tề gia hắn lại còn dám ngông cuồng khiêu khích hắn, nếu không phải nơi đây còn có chúng Hoàng, hắn nhất định xuống dưới chém Lâm Phong rồi. Ánh mắt mọi người cũng ngưng lại, tên này quá độc ác a!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp