Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1372 - Mộng Tình và Nguyệt Tâm


...

trướctiếp

Lâm Phong quay đầu lại nhìn ra phía xa, dung nhan mỹ lệ của Tuyết Bích Dao được che lại bởi một tầng lụa mỏng, so với lúc trước trên người nàng xác thực có thêm mấy phần tiên khí, dù sao bây giờ cũng đã bước vào Tôn Vũ, tiên khí trên thân thể dần dần thể hiện rõ hơn, tiên khí cường thịnh càng có thêm mấy phần ý vị tiên tử.

Đám người Thiên Khung Tiên Khuyết và Thiên Long Thần Bảo với Lục Dục Tiên cung đều như nhau, chỉ đến để thúc đẩy mọi người bởi thanh thế bọn họ rất lớn, được một nhân vật cấp bậc Tôn Chủ dẫn dắt. Tuyết Bích Dao từ sớm đã quen thuộc với ánh mắt vờn quanh của mọi người, mắt nhìn thẳng, chỉ nhàn nhạt nhìn về phía trước, quần áo màu trắng tung bay như tiên tử đang múa ở trên hư không, nơi mấy người Thiên Khung Tiên Khuyết đáp xuống vị trí phía trên ngọn núi của đám người Lâm Phong, chậm rãi đi tới trước ngọn núi, ánh mắt nhìn về ba mươi sáu hẻm núi ở đó, vừa nhìn đã thấy toàn bộ đều là bóng người thịnh cảnh Bát Hoang.


- Tiêu Vũ!


Người của Thiên Khung Tiên Khuyết có người nhận ra Tiêu Vũ, Thiên Ma điện từ trước đến giờ thần bí, nhưng mà trong một quãng thời gian trước đây thì đệ tử Thiên Ma điện bắt đầu đi lại bên ngoài, Tiêu Vũ chính là một người trong đó, đây là một thanh niên ma tu vô cùng lợi hại, có sức chiến đấu đáng sợ, thiên phú ma đạo cực mạnh.


- Chúng tiên tử Lục Dục Tiên cung vừa tới, không nghĩ rằng lại được thấy cả Tuyết tiên tử, xem ra vẫn may của Tiêu mỗ tựa hồ rất tốt!


Ánh mắt Tiêu Vũ rơi trên người Tuyết Bích Dao, cười vang nói, anh hùng đều thích nhìn ngắm mỹ nhân, Tuyết Bích Dao thân là một trong tứ đại mỹ nữ Bát Hoang mà lại thân thể tiên linh nên được rất nhiều thanh niên tuấn kiệt yêu thích, đây là chuyện hết sức bình thường.


- Tuy nghe nói Tuyết tiên tử dung mạo đẹp như tiên tử nhưng cũng mới chỉ nghe thôi chưa được gặp lần nào, bây giờ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau không biết Tiêu mỗ có thể có cơ hội được chiêm ngưỡng dung nhan của nàng không?



- Tiêu công tử nói giỡn rồi!


Tuyết Bích Dao lạnh nhạt đáp lại một tiếng, không hề có ý định tháo khăn che mặt xuống.


- Ha ha, Tiêu mỗ chưa bao từng nói đùa, cái gọi là Tiên Ma đối lập nhưng thực chất đều là xàm ngôn, Tiêu Vũ ta thích tiên tử, hôm nay muốn nhìn một chút xem dung nhan của tứ đại mỹ nhân rốt cuộc đẹp như thế nào!


Tiêu Vũ vô cùng hào khí bước chân hướng về phía trước đi về phía Tuyết Bích Dao khiến ánh mắt đám người Thiên Khung Tiên Khuyết đột nhiên hơi ngưng lại, đặc biệt là những anh chàng thanh niên Thiên Khung Tiên Khuyết đang trợn mắt nhìn Tiêu Vũ, đứng chắn trước mặt bảo vệ cô, khí tức lạnh lùng, gia hỏa thích làm càn.


- Những ma tu này cũng thật chả kiêng kỵ ai cả, vừa nãy Mộc Phong giết người Nhân Dục Thiên Đường, bây giờ Tiêu Vũ này còn càn rỡ hơn muốn bỏ khăn che mặt của Tuyết tiên tử xuống, ngông cuồng, tùy ý làm bậy, trong mắt những ma tu này không thể nói đạo lý, chỉ có thể nói chuyện bằng nắm đấm!


Mọi người thấy Tiêu Vũ cường thế như vậy thì thầm giật mình, không chút bận tâm về đám cường giả Thiên Khung Tiên Khuyết.


- Cút ngay!


Tiêu Vũ bước chân về phía trước, tỏa ra ma ý ngập trời, nhất thời một luồng ma áp lực nghẹt thở xuất hiện khiến những thanh niên Thiên Khung Tiên Khuyết đó sắc mặt trắng bệch, khó coi đến cực điểm, ma đạo uy thế cường thịnh đáng sợ, vô cùng bá đạo ép nát bọn họ.


- Ngươi dám!


Từng tiếng gầm vang lên cuồn cuộn, trong hư không đột nhiên xuất hiện từng đạo từng đạo dây leo.


- Trò mèo!


Tiêu Vũ cường thế bước ra một bước, tiếng nổ vang ầm ầm, núi đá dưới chân nứt toác đồng thời, Tiêu Vũ tung ra song quyền nhất thời hai bên trái phải dường như có hộ pháp Ma tôn mạnh mẽ, phát sinh ma khiếu, cuồng bá chi phong nổ khiến những thanh niên Thiên Khung Tiên Khuyết phải từng bước lùi về sau, trong nháy mắt Tuyết Bích Dao đã xuất hiện trước mặt Tiêu Vũ, bọn chúng không đỡ nổi một đòn. Lâm Phong quay đầu lại, Tiêu Vũ này đã lên tới Ma thần điện tầng bảy, hơn nữa ở tầng bảy cũng có lĩnh ngộ, tuyệt đối là một nhân vật khác thuộc về thập đại yêu nghiệt cấp một tương đương với Tư Không Hiểu, mặc dù Tuyết Bích Dao có chỗ không bằng, mấy người Thiên Khung Tiên Khuyết há có thể ngăn cản được.


- Tiêu huynh, thôi bỏ đi!


Lúc này, Lâm Phong vẫn luôn trầm mặc bỗng cất lên một câu đạm mạc khiến ma đạo khí trên người Tiêu Vũ đột nhiên như ngưng lại, ánh mắt nhìn Tuyết Bích Dao trước mặt cười nói:


- Nếu Mộc Phong huynh đã mở miệng nói nói như vậy thì thôi, nhưng thật đáng tiếc ta vẫn chưa được nhìn thấy dung nhan tuyệt thế của Tuyết tiên tử a.


Vừa nãy trong một khắc đó, Tuyết Bích Dao cảm giác bị áp lực kinh khủng, suýt nữa thì bị nhục nhã, không nghĩ rằng người ngồi ở đó chỉ cần nói một câu đã có thể hóa giải cục diện này, ánh mắt của nàng không khỏi hướng về phía Lâm Phong, nhìn vào tròng mắt đen láy không chút rung động nào kia, người này nàng cảm thấy có mấy phần quen mắt nhưng lại không nhớ ra là ai, một vị ma tu mình vốn không quen biết cả người tỏa ra khí chất lạnh lẽo đen kịt, nhưng ánh mắt kia dường như có chút quen thuộc. Đám người Thiên KhungTiên Khuyết bao vây Tiêu Vũ cũng đều hơi thu lại khí tức, sắc mặt khó coi, không nghĩ tới Tiêu Vũ lại bá đạo cường thế như vậy, quá làm càn, nếu như không phải ước hẹn chúng Hoàng sắp diễn ra thì bọn họ cũng không muốn làm lớn chuyện lên, đương nhiên còn có nguyên nhân là bọn họ đều thấy được được Tiêu Vũ có bao nhiêu mạnh mẽ.


- Mộc Phong huynh chẳng lẽ không muốn nhìn dung nhan tuyệt mỹ của tiên tử một chút sao hay Mộc Phong huynh ngươi đã được nhìn thấy từ trước rồi?


Tiêu Vũ đi tới bên cạnh Lâm Phong cười nói.


- Tiêu huynh có thể có một chút lòng thuơng hoa tiếc ngọc không?

! Lâm Phong lãnh đạm lắc đầu nói rồi lập tức nhắm mắt lại ngồi ở đó, làm cho người ta cảm giác thần bí khó lường. Tiêu Vũ nhìn Lâm Phong một chút, vẫn cảm giác nhìn không thấu thanh niên trước mắt này, hắn vắt hết óc cũng không nghĩ không ra, rốt cuộc ai đã bồi dưỡng ra được một vị ma tu còn muốn hơn cả hắn, hơn nữa, gia hoả này tựa hồ đối với các mỹ nữ đều khác với tất cả mọi người, Lục Dục Tiên cung như vậy, hắn có quen biết Y Nhân Lệ, bây giờ Thiên Khung Tiên Khuyết Tuyết Bích Dao tiên tử cũng lại như vậy. Không suy nghĩ nhiều, Tiêu Vũ cũng khoanh chân ngồi bên cạnh Lâm Phong chậm rãi chờ đợi thời gian trôi qua, dần dần, càng ngày càng nhiều thế lực Vũ Hoàng xuất hiện, Hỏa Diễm Sơn, Lạc Thiên Các, Thiên Lôi Âm Tự, Tê Phượng Sơn các thế lực Vũ Hoàng dần dần tới đủ, đáp xuống một tòa trong ba mươi sáu ngọn núi hoặc mấy thế lực lớn đồng thời đáp xuống một tòa phía trên ngọn núi, có vẻ vô cùng náo nhiệt phồn thịnh. Lúc này, xa xa lại có thêm người ngự không đang đến, nhưng nhóm người này có vẻ ít hơn một chút so với rất nhiều thế lực khác, trong đám người có hai người đặc biệt dễ thấy, bởi hai người họ đều là tuyệt sắc mỹ nhân, bọn họ bước ra từ trong doanh trận, hàn ý trên người tỏa ra vô cùng mạnh mẽ, lạnh lùng, bay thẳng đến vị trí ngọn núi Thiên Long Thần Bảo. Một đao ánh trăng lộng lẫy từ trên trời chém xuống một người, trong khoảnh khắc đó một cường giả Thiên Long Thần Bảo đã chết, chiến thú hí lên. Ầm! Cường giả Thiên Long Thần Bảo nhả ra Yêu khí trùng thiên cuồn cuộn không ngớt, lao về phía hai cô gái xinh đẹp chém giết.


- Người sống giữ lại, hai người đẹp tuyệt sắc thì dẫn về Thiên Long Thần Bảo cố gắng dạy dỗ, Lâm Phong tên kia không có phúc hưởng thụ vậy thì để đệ tử Thiên Long Thần Bảo ta cố gắng hưởng thụ một phen!


Một giọng nói làm càn truyền tới, nhất thời mọi người bắt đầu cười lớn, ánh mắt tham lam nhìn chằm chằm vào hai bóng người uyển chuyển kia, quá đẹp, đặc biệt là bạch y tiên tử, nàng cũng được xếp vào hàng ngũ tứ đại mỹ nữ của Bát Hoang, thay thế vị trí Tề Kiều Kiều. Lâm Phong vẫn luôn ngồi khoanh chân thì đột nhiên con ngươi mở ra, ma ý trên người dường như có thể ngăn chặn phóng thích, bầu trời mơ hồ xuất hiện ma vân.


- Mộng Tình, Nguyệt Tâm!


Lâm Phong nhìn hai vị tuyệt sắc mỹ nhân kia, Mộng Tình và Thu Nguyệt Tâm, các nàng vừa mới đến đã ra tay với đám người Thiên Long Thần Bảo, dường như có thù hận không đội trời chung.


- Nguyệt Tâm và Mộng Tình nếu như ở cùng với sư huynh Thiên Đài thì hẳn chưa biết ta còn sống, nàng giết người Thiên Long Thần Bảo có thể thấy được các nàng đều không thể tha thứ cho việc Thiên Long Thần Bảo làm với ta, muốn báo thù cho ta!


Lâm Phong cảm thán trong lòng mà Tiêu Vũ ở bên cạnh hắn thì lại vô cùng ngạc nhiên, làm sao khi hai vị mỹ nữ kia vừa xuất hiện, gia hoả này lại có phản ứng không đúng lắm, hắn thật sự có chút hoài nghi Mộc Phong này có phải sắc ma hay không.


- Mộc Phong, ngươi không phải sẽ lại coi trọng hai vị mỹ nhân kia chứ?

! Tiêu Vũ cười nhẹ nói.


- Nếu ta nói đúng, ngươi sẽ giúp ta ư!


Con ngươi Lâm Phong đen kịt, quay đầu lại nhìn về phía Tiêu Vũ. Tiêu Vũ sửng sốt một chút, lập tức quay về Lâm Phong cười nói:


- Ngươi nói đi, phải giúp thế nào?



- Đương nhiên là giết người!


Lâm Phong đứng lên, Tiêu Vũ sững sờ, lập tức cười khổ, gia hoả này còn điên cuồng hơn cả hắn, vừa giết người Nhân Dục Thiên Đường bây giờ chẳng lẽ lại muốn vì mỹ nữ mà giết người của Thiên Long Thần Bảo, nhưng nếu là ma tu, điên cuồng thì có làm sao, ma không phải như vậy, thích làm gì thì làm, trời cũng không quản được, chỉ cần không chết là được rồi, không có gì không dám làm. Hai người nhanh chân bước đi khiến ánh mắt đám người trên ngọn núi này hơi ngưng lại, cười khổ lắc đầu, hai gia hỏa thật điên cuồng. Mộng Tình và Thu Nguyệt Tâm đi vào trong doanh trận để giết người của Thiên Long Thần Bảo, trong nháy mắt chém vài người, một luồng khí tức đóng băng thiên địa phóng ra còn cường thịnh hơn cả lực lượng thánh tiên, bây giờ tu vi của Mộng Tình cũng đến Tôn Vũ tầng hai, vô cùng lợi hại, có thể trong tức khắc đóng băng tất cả, mà Thu Nguyệt Tâm đã bước vào Tôn Vũ tầng ba, tình tâm ý cũng vô cùng mạnh, mỗi một lần công kích đều rất tuyệt tình, Tôn Vũ tầng tư tầng năm cũng bị chém thành hai nửa.


- Hống hống!


Cường giả Thiên Long Thần Bảo hét lên đầy giận dữ, thân thể muốn hóa thành nửa yêu, yêu khí trùng thiên, cánh tay Yêu Long không ngừng chụp về phía Mộng Tình và Thu Nguyệt Tâm. Vù. . . Hai bóng người cường thế bay đến, nhanh như chớp giật, một cường giả Thiên Long Thần Bảo con ngươi đột nhiên hơi ngưng lại, quét về phía Lâm Phong, lạnh lùng quát lên:


- Các ngươi đến đây làm gì!



- Giết người chứ làm gì!


Lâm Phong bước ra một bước, ma khí trùng thiên, con ngươi đột nhiên trở nên đen kịt vô cùng yêu dị, phẫn nộ quát:


- Giết!


Người kia nhìn thấy con ngươi Lâm Phong thì trong chớp mắt da đầu run lên, lập tức một tiếng nổ vang ầm ầm truyền ra, đầu của hắn trực tiếp nổ tung, hắn đã chết rồi. Ầm! Tiêu Vũ cũng trực vừa giết được một người, sau đó cười nói:


- Mộc Phong, chúng ta thử xem xem ai giết được nhiều người hơn, xem ai có thể chiếm được tâm mỹ nhân!



- Ngươi thua chắc rồi!


Trong con ngươi Lâm Phong lộ ra ý cười yêu dị, hắn còn cần chiếm được sao, điều này căn bản không cần so sánh, nhưng Tiêu Vũ muốn so với hắn xem ai giết nhiều người của Thiên Long Thần Bảo hơn, hắn đương nhiên bồi tiếp!


- Làm càn!


Một cường giả Thiên Long Thần Bảo Tôn Vũ tầng năm lao về phía Lâm Phong chém giết, muốn hóa thành yêu thú Yêu Long cánh tay khủng bố hướng về Lâm Phong như kim cương thiết giáp, xuyên thấu tất cả.


- Sát Lục Ma Quyền!


Lâm Phong tung ra một quyền, tiếng vang răng rắc phá diệt truyền ra, phảng phất như có một luồng ma quyền dài đến mười trượng hủy diệt tất cả, cánh tay Yêu Long trong nháy mắt bị bao trùm bởi tử vong khí, dần dần bị ăn mòn tàn phá, một tiếng ầm ầm nổ vang, cánh tay nổ tung mà ma quyền kia vẫn hướng về phía trước, Sát Lục Ma Quyền đánh nổ tung đầu hắn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp