Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1365 - Độc nhất vô nhị


...

trướctiếp



- - Cơn gió lốc này, rất đáng sợ!


Ánh mắt đoàn người nhìn chằm chằm sức mạnh bão táp hủy diệt ở giữa ma điện, ma ý ẩn chứa trong đó giống như có thể phá hủy người ta, mà cơn lốc này, lại chính là đường nối đi về tầng thứ tám. Tầng thứ bảy muốn lại tăng lên một tằng, hiển nhiên, sẽ không đơn giản như vậy.


- Ầm!


Chỉ thấy một bóng người đen kịt bước chân đạp xuống, trực tiếp bước vào bên trong cơn lốc đáng sợ kia. Nhưng mà chỉ là trong nháy mắt, ma thế kinh khủng kia khiến cho hắn sắc mắt trắng xám, bão táp từ trên trời ép xuống theo kiểu xoắn ốc, hình thành cơn lốc ma đạo, hơn nữa cơn lốc bão táp này, chính là cầu thang leo lên tầng thứ tám, nâng đầu nhìn lên trên, có thể nhìn thấy đầu trên của cơn lốc, địa phương bão táp mạnh nhất kia, chính là lối vào tầng thứ tám. Càng đi lên, bão táp sẽ càng đáng sợ, ma ý ngập trời có thể đè ép ngươi đến chết.


- Lên!


Người kia bước chân đạp xuống, thân thể muốn đi ngược lên trời, phá tan bão táp hủy diệt kia, nhưng mà sức mạnh kinh khủng chỉ là để hắn bước lên một khoảng nhỏ, liền đã cảm thấy như sắp bị sức mạnh bão táp kia chèn ép đến thành từng mảnh nhỏ, cỗ ma lực này, phảng phất có thể đè chết hắn.


- Ầm!


Ở trên người hắn, từng luồng từng luồng ma khí trùng thiên điên cuồng xuất hiện, ưỡn ngực, ngạo nghễ bất khuất, ma ý xông thẳng lên trời, thân thể của hắn tiếp tục đi ngược lên trên, muốn bước vào không gian tầng thứ tám kia, tầng thứ bảy của Ma thần điện đã có lợi ích cỡ này, tầng thứ tám, e rằng càng hơn thế. Nhưng sau khi hắn đi được bốn bước, khoảng cách chạm vào bão táp chỉ còn ba bước, một luồng áp lực nghẹt thở khiến hắn không thể tiếp tục tiến lên, một tiếng nổ tung truyền tới, hắn trực tiếp bị áp đảo nằm trên mặt đất, cực kỳ chật vật, giẫy giụa đứng dậy, sau đó đi ra khỏi cơn gió lốc này.


- Hô.

.. Người kia phun ra một ngụm khẩu khí, sắc mặt khó coi, ma uy thật là khủng khiếp, có thể ép vỡ người khác.


- Ta nhất định phải bước lên tầng thứ tám!


Trong đôi mắt người kia tràn ngập ma ý bất khuất, bước chân lần nữa tiến về phía trước, nhưng mà lần này, hắn lại bị bão táp cách trở ở bên ngoài, khiến ánh mắt của hắn hơi cứng đờ. Không vào được, cơ hội, tựa hồ chỉ có một lần.


- Ma, há có thể bị ép vỡ!


Một người lạnh lùng nói, quét nhìn người bị thất bại kia một chút, sau đó bước chân của hắn cũng bước vào trong gió lốc, ma khí hạo đãng lăn lộn, giống như bao phủ hết thiên địa xung quanh, song chớp mắt khi hắn bước vào bên trong bão táp, đôi mắt của hắn liền hơi thay đổi, đương nhiên, hắn vẫn kiên cường bước tới như trước, bay vút lên trời, ngạo nghễ, bất khuất, tư thế thiên địa ép không đổ. Nhưng mà, chân chính sau khi hắn bước vào ba bước, mới biết sự đáng sợ của cơn lốc này, thật sự có thể ép chết người sống, khiến thân thể người ta đều muốn nổ tung đi, vẫn như cũ, hắn cũng chỉ là bước ra bốn bước. Ánh mắt của những ma tu khác đột nhiên trở nên nghiêm nghị hơn rất nhiều, tầng thứ tám, xem ra rất khó bước vào, sự thất bại của hai người trước, chính là ví dụ sống sờ sờ, hơn nữa, cơ hội, chỉ có một lần. Người thứ ba cùng người thứ tư, cũng thất bại, vẫn là bước ra bốn bước. Người thứ năm, rốt cục cũng có đột phá, sau khi bước ra bước thứ năm, liền không thể chịu đựng sức mạnh có thể chèn ép chết người kia, cuối cùng hạ xuống. Liệt tục, đến người thứ tám, khi hắn bước đến bước thứ sáu, ngay lập tức làm cho tất cả mọi người đều trở nên căng thẳng, chỉ kém một bước cuối cùng, hắn liền có thể lên tầng thứ tám của Ma thần điện.


- Ầm ầm!


Đạp càng cao, ngã xuống càng tàn nhẫn, ma điện đều phảng phất như đang rung động, máu tươi của người kia điên cuồng chảy ra, nhưng thời điểm khi hắn từ bên trong bão táp đi ra, bên trong đôi mắt của hắn lại lộ ra một tia điên cuồng khát máu, chỉ thiếu chút nữa là thành công, rất đáng tiếc, thế nhưng vậy thì như thế nào, hắn khiêu chiến cực hạn của chính mình, mặc dù thất bại cũng ngạo nghễ. Còn sót lại ba người cuối cùng, bất quá ba người này đều tựa hồ đang ở bên trong trạng thái tu luyện, bọn họ lĩnh ngộ ba tôn thân Ma Tướng cuối cùng, còn đang lĩnh ngộ Ma Tướng kia dung nhập vào trên người, lần lĩnh ngộ này có tác dụng mãnh liệt nhất, sau này vẫn có thể lĩnh ngộ được tờ đồ án tôn thân Ma Tướng ở trên người, thế nhưng, nhưng sẽ không có lợi ích lớn như lần đầu. Cuối cùng, lại có một người mở mắt ra, sau đó bước vào bên trong bão táp kinh khủng kia, nghịch thế tiến lên, đạp lên tất cả, âm thanh gào thét giận dữ cuồn cuộn xuất hiện, hắn bước ra bước thứ sáu, đến phía dưới nơi then chốt của cơn lốc, chỉ cần bước ra một bước, hắn liền có thể thông qua cơn lốc, bước vào tầng thứ tám, đương nhiên bước đi này, cũng là một bước gian nan nhất.


- Hống!


Người này ngửa mặt lên trời hét dài một tiếng, ma ý ngập trời, trên người cuối cùng hiện lên ma khí, muốn đạp lên thiên địa, tiếng vang xì xì truyền tới, thân thể của hắn tựa như muốn nổ tung, máu tươi nhuộm đỏ thân thể, khiến trong lòng hắn đột nhiên hoảng hốt, nhưng mà hắn vẫn bất khuất như trước, ma chi bất khuất, đi ngược lên trời, thời điểm khi hắn sắp bước lên tầng thứ tám, nơi bão táp, như có một vị Ma vương gào thét, sau đó âm thanh ầm ầm vang lên, thân thể người nọ mạnh mẽ đập xuống đất, lần này đập càng ác hơn, hầu như là bò ra khỏi bão táp, sau khi ra ngoài liền ngồi khoanh chân, khôi phục thương thế, nhưng không có ai dám xem thường hắn, hắn suýt chút nữa liền bước lên tầng thứ tám. Chờ đến người thứ mười, cũng phi thường cườn đại như thế, bước ra bước thứ sáu, bất quá ngay bước cuối cùng thì rơi xuống, thất bại, để tâm tình của những người trước đó bình thản hơn một chút, không phải ma ý của bọn họ không mạnh, mà là bão táp này thật đáng sợ, bọn họ chỉ ở tầng thứ bảy của Ma thần điện mà không phải tầng thứ tám, là có nguyên nhân, ba người ở tầng thứ tám, thiên phú xem ra thật sự mạnh hơn so với bọn họ, đương nhiên, bọn họ cũng sẽ không cho là mình vĩnh viễn sẽ rớt lại phía sau, thiên phú nhất thời, không thể đại biểu cho thành tựu một đời, chỉ cần bọn họ vĩnh viễn thủ vững niềm tin võ đạo của bản thân.


- Cũng chỉ còn sót lại một mình hắn thôi!


Ánh mắt đoàn người nhìn về phía Lâm Phong còn đang chìm đắm trong tu luyện, tử khí tràn ngập xung quanh hắn, giống như muốn gói lại thân thể của hắn, rất mãnh liệt, khiến người ta không muốn tới gần, không nghĩ tới thiên phú về ma đạo của ma tu từ trong Băng Tuyết Thần Điện đi ra lại cường đại như thế, lĩnh ngộ ma ý tử vong.


- Bên trong cỗ ma ý tử vong này ẩn chứa tử vong hàm nghĩa sức mạnh, sợ là cũng đến tầng thứ ba, nếu như đối phó với Tôn Vũ tầng một, tử vong ma niệm tỏa ra, e rằng có thể cướp đi mạng người, loại sức mạnh tử vong này, rất đáng sợ!


Trong lòng mọi người thầm nói, không ít người trong bọn họ đều muốn lĩnh ngộ tử vong ma ý, nhưng cũng như trước lựa chọn thứ thích hợp nhất với mình, chỉ có hai người cùng Lâm Phong cạnh tranh thất bại.


- Hừ!


Hai vị ma tu trong đó hừ lạnh một tiếng, nhìn Lâm Phong, chính là người cùng Lâm Phong lĩnh ngộ tử vong ma ý.


- Vù.

.. Nhưng ngay đúng lúc này, Lâm Phong đang ngồi khoanh chân đột nhiên mở mắt ra, tử vong ma ý cuồng loạn xuất hiện, thân thể của hắn bỗng nhiên xoay qua, bên trong ma nhãn đen kịt phảng phất như có tử vong ma ý khủng bố tỏa ra, trực tiếp xâm nhập vào bên trong đôi mắt của hai người đó.


- Bịch, bịch… Hai người mạnh mẽ lùi về phía sau, ma khí mênh mông đột nhiên điên cuồng phóng thích, ở trong một khoảnh khắc đó, bọn họ cảm thấy có người muốn cướp đoạt tính mạng của bọn họ, muốn bọn họ chết.


Tuy nhiên cái cảm giác này chỉ là trong chớp mắt mà thôi, sau một khắc loại cảm giác gần kề cái chết kia liền biến mặc, nhưng đôi mắt của bọn họ vẫn như trước lạnh lẽo nhìn chăm chú Lâm Phong. Lâm Phong ánh mắt bình tĩnh nhìn hai người một chút, sau đó ánh mắt rơi vào bên trên cơn lốc kia, mặc dù đối với ngoại giới chẳng quan tâm, toàn thân tâm tập trung vào lĩnh ngộ, thế nhưng chuyện xảy ra ở ngoại giới, hắn có biết đến, nếu không thì người khác muốn giết hắn, hắn chẳng phải là phải chết sao.


- Tầng thứ tám!


Bên trong con ngươi đen kịt của Lâm Phong lướt qua một đạo ánh sáng lóa mắt, chỉ có thông qua cơn lốc này, mới có thể bước vào tầng thứ tám, đây là cơ hội duy nhất. Bước chân bước ra, Lâm Phong không chút do dự bước vào bên trong cơn lốc, bão táp từ trên trời hạ xuống này như muốn ép vỡ hắn, hắn cảm thấy ma khí trong thân thể như đang bạo loạn, đồng thời uy thế bên ngoài của nó, như muốn nghiền nát hắn.


- Ngày xưa khi tiến nhập Thiên Vũ không lâu đã cường bá đạp lên cửu trùng thiên của Thiên Đài, bây giờ, ta đã bước vào cảnh giới Tôn Vũ, chỉ một cơn lốc há có thể ngăn trở ta!


Trong con ngươi Lâm Phong lướt qua một đạo ý chí vô cùng cứng cỏi, tuy nói bản thân hắn nắm giữ thiên phú mạnh mẽ, nhưng hắn ở thời gian ngăn ngắn mấy năm có thể có thành tựu như bây giờ, cùng ý chí của hắn, nỗ lực của hắn là không thể không liên quan, chỉ có chính hắn biết đi tới bây giờ khó khăn đến mức nào, từ một quốc gia nhỏ nhất đi tới đây, con đường võ đạo tràn ngập chông gai.


- Ầm!


Thân thể Lâm Phong trùng thiên, rầm rầm rầm, liên tục ba tiếng nổ vang, trong gió lốc, không gian giống như truyền ra thanh âm khí bạo, Lâm Phong trực tiếp bước lên ba bước, ma lực dâng trào càng ngày càng mạnh, ma vân hình dạng xoắn ốc ép xuống, phải đem sống lưng hắn ép vỡ. Lâm Phong phun ra một ngụm khẩu khí, sau đó lần thứ hai đạp xuống, giống như gánh vác một ngọn núi lớn, nhưng ma ý vẫn bất khuất. Lâm Phong đột nhiên ngẩng đầu lên, ma đồng nhìn chằm chằm vào bầu trời, ma ý bất khuất, muốn đạp lên thiên địa, bước thứ năm, cường thế bước ra, cỗ sức mạnh làm người khác nghẹt thở không ngừng chèn ép trên ngươi, giống như muốn hủy diệt hắn.


- Hống!


Lâm Phong giận dữ hét lên một tiếng, vô pháp vô thiên, tranh chấp với trời, dữ ma cộng vũ, tiến lên bước thứ sáu, cách điểm then chốt của cơn lốc, chỉ còn một bước.


- Xì, xì.

.. Thân thể giống như muốn nổ tung, trên người Lâm Phong có máu tươi chảy ra. Nhưng mà, ở trong mắt hắn, không có hai chữ lùi bước, cho dù thân thể bị xé rách, chỉ cần không chết liền cứ đi tiếp.


- Hống!


Lâm Phong nổi giận gầm lên một tiếng, thanh âm rồng gầm vang lên không ngừng, giống như có hư ảnh của chín con Ma Long xuất hiện, Lâm Phong nâng lên bước thứ bảy, cường thế đi lên phía trên.


- Hống, hống, hống!


Phần cuối của cơn lốc, lối vào của tầng thứ tam, cuồn cuộn ma uy hội tụ thành Ma vương tuyệt thế, rít gào một tiếng, ép tới thân thể Lâm Phong run rẩy dữ dội, giống như sắp tử vong.


- Nuốt!


Lâm Phong ngửa mặt lên trời thét dài, Cửu Long nuốt chửng thiên địa, muốn nuốt hết mảnh ma khí mênh mông này đi, muốn nuốt lấy Ma Vương trong hư không đó.


- Lên!

" Bước chân Lâm Phong cường thế nâng lên, chỉ cần không chết, liền vĩnh viễn không bao giờ khuất phục, cho dù thân thể phá nát, cho dù máu dịch không ngừng.


- Ầm ầm!


Thân thể Lâm Phong đột ngột biến mất ở trước mặt mọi người, khiến mười người kia ánh mắt cứng đờ, tiến lên, người đến từ Băng Tuyết Thần Điện kia thế nhưng đã đi lên, nếu thần sứ thiết trí thử thách của tầng này, nói rõ là có cơ hội, thế nhưng, phải ác với bản thân mình, bọn họ thất bại, bởi vì ma ý còn chưa đủ ác, ma ý bất khuất không đủ cứng cỏi. Tôn Vũ tầng hai vừa rồi, thân thể của hắn cũng đã bị xé rách, máu tươi không ngừng tuôn ra, thân thể giống như muốn nứt ra, thế nhưng, hắn không có chần chờ dù chỉ chốc lát, vẫn như trước bước lên.


- Ầm!


Trong chớp mắt khi Lâm Phong bước lên tầng thứ tám của Ma thần điện, vô tận ma khí rót vào trong thân thể của hắn, ma ý cường thịnh ngập trời, lực lượng sinh mệnh bao phủ toàn thân, khôi phục thân thể bị hao tổn, một khắc vừa rồi còn gần kề với tử vong, nhưng thời khắc này, giống như "tuyệt xử phùng sinh" (có đường sống trong chỗ chết), loại cảm giác vui sướng này, không có cách nào nói rõ, ma khí rót vào người, ma hàm nghĩa sức mạnh của hắn, phá vào tầng thứ năm, tu vi của hắn, bước vào Tôn Vũ tầng hai đỉnh cao! Ma, bất khuất, mới có thể nghịch thế, nghịch thiên, đây chính là niềm tin của ma!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp