- Ma ý khủng bố của Lâm Phong trong chớp mắt xuyên qua đầu óc của đối phương, bàn tay ma đạo của hắn đồng thời dò ra, giam trên đầu của đối phương, từng luồng từng luồng ma ý khủng bố xuyên qua đỉnh đầu của đối phương, khiến cả người người kia hóa thành một màu sắc đen kịt, gân cốt trên người giống như cũng muốn nổ tung.



- Thả ta một lần!


Người kia nhìn chằm chằm Lâm Phong, trong thanh âm lộ ra một tia cầu khẩn.


- Giết!


Lâm Phong giận dữ hét lên một tiếng, giống như ma vương Ma Vương bi khiếu, ma lực cuồn cuộn chèn ép, tiếng vang nổ tung truyền tới, thân thể người nọ nổ tung bên dưới sức mạnh ma đạo vô cùng cường thịnh nè, bị xé thành nát tan, chỉ có ma ý trên người Lâm Phong vẫn cuồn cuộn như trước đang không ngừng lăn lộn.


- Chết hết rồi!


Đám người cách đó không xa từng người từng người nhìn thấy này đều sợ mất mật, bị giết toàn bộ, những cường giả kia, thực lực đều rất mạnh, nhưng bọn họ không có niềm tin ma đạo bá tuyệt, ma ý, hình như thời điểm bị kích thích, càng có thể kích phát ma bá đạo, kích phát ma hủy diệt, khiến ma khí xuyên qua bên trong đất trời, lôi kéo khắp nơi. Lâm Phong đi tới bên người Y Nhân Lệ, Y Nhân Lệ vẫn đang mỉm cười như cũ, nước mắt sinh mệnh trong miệng làm dịu đi thân thể của nàng, làm cho nàng có thể duy trì sinh cơ bất diệt. Lâm Phong Y Nhân Lệ trên mặt đất nằm ôm lên, sau đó đặt nàng trong ngực mình, một luồng áo nghĩa sức mạnh hỏa diễm cường thịnh tỏa ra, băng tuyết dần dần hoà tan đi, rất nhanh, khi băng tuyết biến mất, Y Nhân Lệ rùng mình một cái, vẫn như trước không nhúc nhích, Lâm Phong cảm giác được, trong thân thể của nàng, tựa hồ cũng bị đóng băng.


- Lạnh không?


Tay Lâm Phong đặt trên người Y Nhân Lệ, từng luồng từng luồng sức mạnh xuyên qua thân thể Y Nhân Lệ, phá hủy hàn ý đóng băng nàng, Y Nhân Lệ cười lắc đầu:


- Ta cho rằng sẽ chết!



- Ta còn nợ ngươi một lời hứa hẹn!


Lâm Phong cười nói, sau đó thân thể của hắn cũng dựa vào trên vách đá của thần điện, trên người hỏa diễm cuồn cuộn thiêu đốt, không chỉ đang xua tan hàn ý trong cơ thể Y Nhân Lệ, chính hắn cũng không khá hơn chút nào, nếu không phải trong thời khắc mấu chốt đột phá, ma khí cuồn cuộn mạnh mẽ phá tan băng tuyết trong huyết mạch, người chết chỉ sợ cũng là hắn. Lúc này, thần sứ đi tới trước người Lâm Phong, ánh mắt nhìn chằm chằm Lâm Phong, tựa hồ, so với trước đó, hắn giờ phút này đối với Lâm Phong tràn ngập hứng thú nồng hậu. Lâm Phong ngẩng đầu, vừa vặn cũng nhìn về phía thần sứ, trong lòng có chút không vui, nhưng trên mặt vẫn như cũ mang theo ý cười nhàn nhạt, ăn nhờ ở đậu, nhất định phải ẩn nhẫn, nếu như thực lực của hắn đủ mạnh, lấy cường thế của Lâm Phong bây giờ, hắn thật sẽ chém luôn cả thần sứ.


- Vù!


Mi tâm của thần sứ phóng ra một đạo ánh sáng lóa mắt, hướng về Lâm Phong đâm tới, khiến Lâm Phong con ngươi đột nhiên run lên, sắc mặt băng hàn lên, nhưng hắn vô lực ngăn cản, bất quá khi tia ánh sáng kia đi vào mi tâm của hắn, chỗ đó, đột nhiên xuất hiện một ấn ký, ngăn cản chùm sáng kia của thần sứ, khiến con ngươi thần sứ đột nhiên run lên.


- Mệnh Vận thần điện!


Âm thanh của thần sứ lướt qua một đạo thần sắc kinh ngạc, Lâm Phong cảm giác nhạy cảm nhận ra được có một tia hàn ý chợt lóe lên, đương nhiên, cũng chỉ trong nháy mắt cực kỳ ngắn ngủi, nếu không phải trực giác của Lâm Phong vẫn đặc biệt nhạy cảm, hắn không phát hiện ra. Tuy nhiên rất nhanh, thần sứ thế nhưng lại lộ vẻ tươi cười, hướng Lâm Phong nói:


- Chúc mừng ngươi, thành công thông qua thử thách, đoạt được tiêu chuẩn cuối cùng!


Trong lòng Lâm Phong giờ khắc này chỉ cảm thấy nghi hoặc , người tiên tri của Mệnh Vận thần điện ngày xưa cho mình một ấn ký, bảo vệ cái gì của mình? Vì sao ánh sáng thần niệm từ mi tâm của đối phương phóng ra không thể xâm lấn, còn có, sau khi nhìn thấy ấn ký của người tiên tri Mệnh Vận thần điện, đối phương tại sao lại lướt qua một tia hàn ý, lẽ nào Mệnh Vận thần điện cùng Băng Tuyết Thần Điện trong lúc đó, tồn tại một loại cạnh tranh nào đó? Thuộc về thế lực đối địch?


- Tiền bối, ngươi cũng nói rồi, ta đi nhầm thần điện, có thể mang tiêu chuẩn nhường đi không?


Lâm Phong hướng thần sứ mỉm cười nói, mặc dù trong lòng không thích, cũng không thể biểu hiện ra, giống như có người đã nói cách đây không lây , nơi này, là Băng Tuyết Thần Điện, hắn đại biểu tất cả.


- Ngươi muốn cho bạn gái ngươi đi vào?


Thần sứ nở nụ cười hỏi, Lâm Phong khẽ gật đầu:


- Nếu như có thể!



- Không cần, nếu như ta ngoại lệ một lần, lại sẽ có ngoại lệ lần thứ hai, nữ thần Băng Tuyết đồng ý cho các ngươi mở ra cánh cửa kia.


Thần sứ mỉm cười nói, giống như bỗng dưng trở nên khách khí với Lâm Phong, điều này làm cho nghi hoặc trong lòng Lâm Phong càng sâu, không có cách nào lý giải, nếu đối phương vừa nãy lóe ra hàn ý rồi biến mất, lúc này vì sao lại chấp thuận cho hai người bọn họ người đồng thời đi vào?


- Cảm ơn tiền bối, có thể lại cho ta một ít thời gian không?


Lâm Phong hướng thần điện thần sứ nói.


- Có thể!


Thần sứ gật gật đầu. Mà ánh mắt Lâm Phong lại rơi vào trên người Y Nhân Lệ, cười nói:


- Những người cùng chúng ta đồng thời bước vào thần điện, đều là người có dòng dõi băng hàn, đúng không?



- Ừm.


Y Nhân Lệ tựa hồ hiểu rõ Lâm Phong muốn làm gì, gật đầu cười, sau đó, chỉ thấy thân thể Lâm Phong chậm rãi đứng lên, ma khí cuồn cuộn liên tục lăn lộn trên người, hướng về trong đám người đi đến, tình cảnh này khiến rất nhiều người run lên, gia hoả này muốn làm gì? Chỉ thấy Lâm Phong đi tới trước mặt, một người trong đó người kia cũng nhìn chằm chằm Lâm Phong, trong ánh mắt lộ ra một tia sợ hãi, vừa nãy Lâm Phong biểu hiện ra sức chiến đấu, khiến hắn có chút tuyệt vọng, người này, chính là một trong đám người từ Băng Tuyết đế quốc bước vào thần điện, hơn tám mươi người, người còn sống đi tới nơi này, chỉ còn có mười mấy người.


- Giết!


Lâm Phong phun ra một chữ, ma khí cuồn cuộn bốc lên, đánh ra một quyền, trong cú đấm này hòa vào áo nghĩa nguyền rủa, ma áo nghĩa, hoang áo nghĩa, hơn nữa Lâm Phong bây giờ ma lực cường thịnh, muốn giết chết đối phương không có bất cứ hồi hộp gì, thân thể của đối phương mãnh liệt lùi về sau, sau đó bước tiến của Lâm Phong lại giống như kề cận đối phương, ma đạo chi quyền đáng sợ chớp mắt rơi vào trên đầu đối phương, nương theo một tiếng nổ vang, tiêu diệt. Những người khác cũng từ Băng Tuyết đế quốc bước vào thần điện từng người từng người tâm thần bắt đầu run rẩy, ký ức của võ tu phi thường khủng bố, tuy rằng khi bước vào trước thần điện có lẽ Lâm Phong chỉ hơi lườm bọn hắn, nhưng tuyệt đối sẽ không quên.


- Ầm ầm!


Lại một tiếng nổ tung truyền tới, nương theo ma khí Hạo Đãng lăn lộn trong hư không, sức mạnh hủy diệt bừa bãi tàn phá, lại có một người, bị cường thế giết chết. Tiêu Dao bộ pháp dung hợp hư không bộ bước ra, thân thể Lâm Phong nhanh như sấm đánh, từng đạo từng đạo tiếng nổ tung không ngừng vang lên, mỗi một tiếng nổ tung mang ý nghĩa đã có một người tử vong.


- Thần sứ tiền bối!


Có người rống lên một tiếng, muốn cầu cứu thần sứ, tuy nhiên thần sứ thần sắc hờ hững, không có có để ý tới, chuyện này với hắn mà nói, không đáng nhắc tới, chết mấy người mà thôi, hắn đi tới ngày hôm nay, thấy qua giết chóc quá nhiều, thậm chí lần trước do Mệnh Vận thần điện mà gây ra cuộc chiến hủy diệt. Sát phạt vẫn đang kéo dài, thời điểm khi Lâm Phong trở lại bên người Y Nhân Lệ, những người từ Băng Tuyết đế quốc bước vào Băng Tuyết Thần Điện bị tiêu diệt toàn bộ, không còn một mống, lần này, e rằng không chỉ có Tuyết Chủ không biết được tất cả bên trong Băng Tuyết thần điện, Băng Hoàng, cũng cái gì đều sẽ không biết, cũng không có người nào biết chiến tích của hắn ở trong này, năng lực hắn nắm giữ là bí mật, càng không thể có người biết hắn tự tay giết chết bốn vị hoàng tử của Băng Tuyết đế quốc. Cho dù bất cứ lý do gì, đều đủ để Lâm Phong giết chết bọn họ, bọn họ không chết, Lâm Phong sẽ đối mặt với nguy cơ càng to lớn hơn.


- Khá hơn chút nào không!


Lâm Phong hướng Y Nhân Lệ hỏi.


- Tốt lắm rồi, nước mắt sinh mệnh này, ngươi cầm đi!


Y Nhân Lệ biết rõ sự trân quý của nước mắt sinh mệnh, vật này tuy không phải Thánh khí, nhưng cũng nắm giữ sức sống mãnh liệt, để lực lượng sinh mệnh xuyên qua làm dịu thân thể của nàng, làm cho lực lượng dâng trào sinh mệnh mà dồi dào. Lâm Phong đưa tay đặt trên môi đỏ của Y Nhân Lệ, lắc đầu nói:


- Ngươi giữ đi, lúc trước không phải ta đoạt của ngươi sao, hiện tại vừa vặn đưa cho ngươi!



- Đi, chúng ta đi nhìn xem cánh cửa nữ thần Băng Tuyết mở ra vì chúng ta như thế nào!


Lâm Phong cùng Y Nhân Lệ đứng dậy, dọc theo con đường nhỏ kia, đi về phía pho tượng của nữ thần Băng Tuyết, mọi người nhìn theo hai thân ảnh đó, tựa hồ cảm giác đây là chuyện đương nhiên, cũng không vì thần sứ ngoại lệ cho Y Nhân Lệ một cái tiêu chuẩn mà cảm thấy kinh ngạc, hai người bọn họ, tàn nhẫn đối với kẻ địch, cũng đủ tàn nhẫn đối với mình. Cuối cùng, Lâm Phong cùng Y Nhân Lệ bước qua cánh cửa kia, giống như đi vào một mảnh hư không thác loạn, không gian biến hóa, bọn họ biết, mình đây là đang xuyên thấu hư không, đang đi tới một nơi khác. Thời điểm khi hai người rơi xuống đất, một tia sáng bao phủ bọn họ, để bọn họ an ổn đáp xuống trên mặt đất. Thoáng đánh giá vùng không gian này, nơi này là một toà không đãng đại điện, phía trước, có một cái lối ra, nơi lối ra tựa hồ có một lan can, nơi đó, đã có không ít thân ảnh đang đứng.


- Là bọn hắn!


Lâm Phong nhìn rõ ràng mấy bóng người kia, trong đó có tám người, là bước vào nơi này trước bọn hắn, ngoại trừ tám người này ra, còn có hai người khác. Lúc này, bọn họ cũng quay đầu lại, nhìn ai lại tới nữa rồi, khi thấy hai người Lâm Phong cùng Y Nhân Lệ đồng thời đặt chân đến, đều lộ ra một tia kinh ngạc, vậy mà lại có hai người, không phải hẳn là chỉ còn một tiêu chuẩn cuối cùng sao? Bọn họ đương nhiên sẽ không biết được, Lâm Phong cùng Y Nhân Lệ là thông qua thử thách sinh tử ra sao mới có thể đến nơi này.


- Không tồi, ngươi cũng đến nơi này!


Thanh niên khôi ngô kia nhìn Lâm Phong nở nụ cười, chính là tên Băng Sương Yêu Long đó. Đồng thời, nữ tử mặc áo đen kia cũng hướng Lâm Phong khẽ gật đầu, khiến Lâm Phong khá là kinh ngạc, nữ nhân này thế mà cũng gật đầu chào hắn, tuy nhiên, đây có lẽ cũng là một loại quy tắc trong thế giới của cường giả, chỉ cần thực lực của hắn đạt được sự tán thành của đối phương, đối phương mới sẽ ngẫu nhiên chào hỏi hắn, cũng coi như là nhận thức. Lâm Phong hướng hai người gật đầu đáp lại, sau đó cũng đi tới phía trước lan can, hắn phát hiện, đây là một toà đại điện chín tầng, phía trên bọn họ, còn có hai tầng, giống như nơi này, đúng là tầng thứ bảy của thần điện. Khi ánh mắt Lâm Phong hướng về phía trước nhìn lại, đôi mắt đột nhiên hơi cứng đờ.


- Cửu U thập nhị quốc, mười hai thần điện sao!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play