Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1350 - Tầng thứ năm


...

trướctiếp



- - Không sao chứ?


Lâm Phong thân hình chợt lóe, ôm lấy thân thể Y Nhân Lệ, vừa nãy hai người dùng thần niệm rơi vào trong dục vọng, một chút cũng không cảm giác được cỗ hàn khí ăn mòn bọn họ, thế nhưng khi chịu phải công kích áp bức của đối phương, cùng với một luồng băng khí ăn mòn, hàn ý ở bên ngoài cũng đồng thời xâm nhập vào bên trong cơ thể, dẫn đến Y Nhân Lệ đang phát ra lục dục thuật bị thương.


- Có chút lạnh!


Y Nhân Lệ nhìn Lâm Phong, nụ cười vẫn quyến rũ như trước, tuy nhiên lại làm cho Lâm Phong cảm thấy hơi có chút đau lòng, môi của Y Nhân Lệ giờ khắc này cũng đang run rẩy, giống như có từng sợi từng sợi hàn băng đang bao trùm trên thân thể mềm mại của nàng.


- Không có việc gì, ta trước giết luôn tên còn lại đã!


Lâm Phong nhìn Y Nhân Lệ nở nụ cười, sau đó ôm nàng vào trong ngực, đôi mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào người vừa mới đánh lén hắn, giờ khắc này thân thể người nọ cũng đang run rẩy, hắn cũng lạnh, phi thường lạnh, đặc biệt là khi nhìn thấy ánh sáng hắc ám trong đôi mắt của Lâm Phong, cỗ cảm giác lạnh lẽo kia lại càng thêm mãnh liệt.


- Xin lỗi, quấy rối hai vị rồi!


Người kia run run nở nụ cười, bước chân hơi lùi về sau, ánh kiếm vừa rồi đã khiến hắn chấn động, đồng bạn của hắn thực lực không kém gì hắn, một đạo hàn quang bị đánh thành hai nửa, thật là khủng khiếp. Lâm Phong bước chân đạp về phía trước, ngay lập tức một luồng ma ý ngập trời gào thét giận dữ xuất hiện, nhìn chằm chằm đối phương nói:


- Nhìn vào mắt của ta!


Âm thanh của Lâm Phong giống như có một luồng ma lực, khiến hắn nghe theo nâng mắt lên, nhìn chằm chằm vào mắt của Lâm Phong, trong con ngươi đen kịt phóng ra ma ý ngập trời, đâm vào trong mắt hắn, Lâm Phong bước chân đạp xuống, nhanh như chớp giật.


- Hống.

.. Lâm Phong rống lên một tiếng, trong tiếng hét giận dữ này dung hợp sức mạnh của ma và nguyền rủa áo nghĩa hắn vừa mới lĩnh ngộ không lâu, chấn động đến mức đầu của đối phương kịch liệt run lên, sức chiến đấu của hắn tuy mạnh, nhưng là biểu hiện ở công pháp, áo nghĩa cùng với thần thông, nhưng tu vi của hắn dù sao cũng chỉ là Tôn Vũ tầng hai, ý chí của hắn, ở trước mặt ma ý khủng bố cùng với dung hợp công kích ma và nguyền rủa của Lâm Phong, có vẻ chẳng hề ngoan cường, hơn nữa hắn vốn là e ngại Lâm Phong, tiếng gầm giận dữ này, chấn động đến mức ý chí của hắn đều muốn tan vỡ.


- Ầm!


Thân thể Lâm Phong xông đến, đấm ra một quyền, đầu của đối phương nổ tung, giết chết tại chỗ. Trong không gian mênh mông này, những nơi xung quanh đều xảy ra đại chiến, đều bị ép đến biên giới tử vong, một trận chiến liều mạng, nhưng vẫn như trước có chừng mười người không có bị lan đến, bản thân những người này cảnh giới đều rất mạnh, đều là Tôn Vũ tầng ba cùng với hơn thế nữa, hơn nữa ý chí cũng rất cứng rắn không thể phá vỡ, không thể dao động, hàn ý lạnh lẽo này giống như không hề ảnh hưởng đến bọn họ. Lâm Phong nhìn mỹ nhân trong lòng, Y Nhân Lệ vẫn đang cười, tựa hồ hồn nhiên không hề để ý cỗ hàn khí kia, thế nhưng băng tuyết đang lan tràn trên người nàng đã bán đứng nàng. Lâm Phong biết, ý chí của Y Nhân Lệ cũng cực kỳ cứng cỏi, nếu không phải bị thương, sự lạnh lẽo này, tuyệt đối không thể đóng băng nàng.


- Ầm!


Áo nghĩa hỏa diễm ngập trời bao vây thân thể Y Nhân Lệ, đồng thời cũng quấn ở trên người mình, xua đuổi cỗ hàn khí kia, song trong chớp mắt khi hắn phóng thích áo nghĩa hỏa diễm chống đối lại hàn ý, hắn rõ ràng cảm nhận được hàn khí giống như ăn mòn vào bên trong cơ thể, thẩm thấu đi vào, muốn đóng băng thân thể của hắn, ngươi dùng sức mạnh để chống lại, hàn khí trái lại càng mạnh hơn. Một lần nữa trở lại tại chỗ ngồi xuống, chỉ chốc lát sau, mái tóc dài màu đen cũng với giữa hai lông mày của Lâm Phong đều tràn ngập băng sương, dần dần hóa thành một màu trắng như tuyết.


- Nam nhân, không cần phải làm như vậy nữa, thả ta xuống, tự ta có thể giải quyết!


Áo nghĩa sức mạnh hỏa diễm là Lâm Phong phóng thích, Y Nhân Lệ đúng là được lợi, áo nghĩa hỏa diễm có thể thoáng giảm bớt lạnh giá trên người nàng.


- Tu luyện đi, giao cho ta!


Con ngươi đen nhánh của Lâm Phong lộ ra một tia bá đạo, nhìn chằm chằm Y Nhân Lệ nói. Y Nhân Lệ nghe thấy Lâm Phong nói thế, trên người như có một dòng nước ấm phất qua, trái tim vô cùng thoải mái, hai tay gắt gào ôm lấy Lâm Phong, môi đỏ lạnh lẽo của nàng hôn lên môi Lâm Phong một cái, sau đó nhắm mắt lại, giống như xa rời thế giới, giữa hai lông mày mang theo một tia điềm tĩnh, phi thường đẹp đẽ.


- Nhắm mắt lại vẫn là yêu tinh!


Lâm Phong nhàn nhạt nở nụ cười, nhìn mỹ nhân điềm tĩnh trong lòng, thời điểm hắn nâng mắt lên, trong con ngươi lộ ra khí tức bá đạo ngập trời, ma áo nghĩa phóng thích ra, giống như muốn tranh đấu với cỗ băng tuyết hàn khí này. Ma áo nghĩa phóng thích, cả người Lâm Phong giống như càng trở nên thâm thúy đen kít, đôi mắt bá kiêu kiệt ngạo kia lộ ra ý niệm khinh thường trời cao, mặc cho băng tuyết của ngươi có mạnh thế nào, cũng không thể từng bước xâm chiếm ý chí của hắn, ma, dám cùng thiên địa tranh đấu. Âm thanh chiến đấu trong không gian mênh mông dần dần lắng xuống, thời gian cũng không biết đã qua bao lâu, Y Nhân Lệ tựa hồ đang ngủ ở trong lòng Lâm Phong, dứt bỏ tất cả tạp niệm, chuyện thế giới bên ngoài không hề ảnh hưởng đến nàng, tựa hồ nàng biết, người đàn ông kia sẽ bảo vệ nàng thất tốt. Mà nam nhân che chở cho nàng giờ phút này cả người đều bị băng tuyết chôn vùi, chỉ có một đôi mắt đen kịt còn ở bên ngoài, ôm Y Nhân Lệ tựa hồ không phải một người, mà là một pho tượng điêu khắc bằng tuyết. Thế nhưng, cho dù đã trở thành một pho tượng tuyết, đôi mắt kia vẫn là kiệt ngạo như vậy, giống như vĩnh viễn không bị ăn mòn, hơn nữa bên trên băng tuyết, ma áo nghĩa tràn ngập bá đạo như cũ vẫn còn, mặc cho hàn khí của ngươi có mạnh hơn, cho dù ta không thể chống lại, nhưng vẫn như trước vĩnh viễn không bao giờ sa đọa! Không biết đã qua bao lâu, Y Nhân Lệ cuối cùng cũng mở mắt ra, nhìn thấy nam nhân đã hòa hợp với băng sương kia, trong con ngươi xinh đẹp của nàng lướt qua một tia nhu tình.


- Nam nhân của ta, vì sao ngươi lại ngốc như vậy!


Y Nhân Lệ đưa tay ra, lau đi băng tuyết trên mặt Lâm Phong, nhưng vào đúng lúc này, tiếng vang răng rắc xuất hiện, ma khí bá đạo cùng với hỏa diễm ngập trời điên cuồng tràn ngập, tựa như xuyên thấu băng sương, chiến thắng băng tuyết.


- Răng rắc!


Băng tuyết phát ra tiếng vang lanh lảnh, Lâm Phong bị đóng băng đầu giật giật, hơi ngửa đầu, đôi mắt bá kiêu ngóng nhìn hư không, một tia ma ý hắc sắc xuyên thấu qua từ đôi mắt hắn, thời khắc này, phảng phất như có một chùm sáng đen kịt xông lên phía chân trời, chiến thắng băng sương này.


- Phá!


Nổi giận gầm lên một tiếng, mang theo cùng kiệt ngạo khôn cùng, hàn băng nổ tung, thân thể Lâm Phong lại xuất hiện, giờ khắc này hắn ôm lấy Y Nhân Lệ, ma khí trùng thiên, phảng phất càng có khí khái bá kiêu, toàn bộ trên hư không, băng tuyết khí hóa thành ma vân, rít gào gào thét, ma ý của hắn, tựa như đã chiến thắng chư thiên. Trong con ngươi xinh đẹp mị hoặc của Y Nhân Lệ lộ ra một tia cười xán lạn, nam nhân của nàng, tựa hồ lại trở nên mạnh mẽ, đứng ở đó, phảng phất như một vị Ma thần, bất khuất, thậm chí ý chí của hắn, chiến thắng băng tuyết hàn ý, ma ý, càng mạnh hơn.


- Sức mạnh ma áo nghĩa, cũng là tầng ba, hơn nữa, ma ý hiện tại vô cùng cứng cỏi, tâm tình vững chắc, ma khí ngập trời, bước lên Tôn Vũ tầng hai, ngay trong tầm tay!


Trong con ngươi Lâm Phong phóng ra tia sáng hưng phấn, thời gian đột phá Tôn Vũ tầng một cho tới bây giờ bất quá cũng chỉ mấy tháng mà thôi, tuy nhiên mấy tháng nay, tận tình bên trong lục dục, vốn là đạt được lợi ích to lớn, bây giờ, trải qua rèn luyện sinh tử ở tầng thứ tư của Băng Tuyết Thần Điện này, hình như sức mạnh càng hơn khi xưa, hắn có chút chờ mong thử thách tiếp theo mà Băng Tuyết Thần Điện đem lại cho hắn, còn có thể có cái gì. Lúc này, bên trong không gian mênh mông này, đã có rất nhiều người bị đóng băng, chân chính một chút chuyện đều không có, cũng chỉ có vài người, những người khác mặc dù không có triệt để bị đóng băng, nhưng cũng xem như quá sức.


- Gia hoả này là người nào, đã vậy còn quá lợi hại!


Con ngươi Lâm Phong rơi vào trên người thanh niên khôi ngô dò hỏi huyết thống của hắn khi này, ở trước người của hắn, nằm mấy cỗ thi thể, xem ra là bị mạnh mẽ bị hắn xé rách, sau đó bị băng tuyết đông lại, mà hắn lại một chút chuyện không có, hút một cái phun một cái, đem băng tuyết khí nuốt vào trong cơ thể, hòa hợp sức mạnh của chính mình, vùng thế giới này, không hề tác động đến hắn dù chỉ một chút. Tu vi của hắn kỳ thực một chút cũng không mạnh, giống như Lâm Phong, chỉ là Tôn Vũ tầng một mà thôi, vì vậy mới sẽ có người lựa chọn hắn chiến đấu, nhưng hiển nhiên cũng là đá vào tấm sắt rồi, bị tiêu diệt.


- Oanh ca, ầm ầm ầm.

.. Vào đúng lúc này, băng sơn bốn phía nứt toác, sau đó giống như cả bầu trời đều sụp xuống, tuyết lớn vỡ ra! Lâm Phong cùng Y Nhân Lệ ngẩng đầu lên, nhìn cái từng khối từng khối tuyết to lớn vỡ tan ra, trong con ngươi lướt qua một tia sáng kỳ dị, nâng tay lên, một luồng ma khí hạo đãng phóng lên trời, nổ đến tuyết khối chia năm xẻ bảy, nhưng cả vùng thế giới đều có những khối tuyết văng tứ tung, căn bản không có cuối cùng, song chưởng Lâm Phong không ngừng đánh ra, ma khí hạo đãngcuồn cuộn ngút trời, trời cao mười dặm chỉ có ma khí tung hoành, tất cả khối băng đều nứt toác nát tan.


- Oanh.

.. Cách đó không xa trước người Lâm Phong, một tượng băng bị tuyết khối to lớn đập trúng, không thể chống lại theo tảng băng cũng nứt toác, trong lòng Lâm Phong khẽ run lên, đóng băng mặc dù không chết, nhưng bị tuyết khối này oanh kích, chắc chắn sẽ phải chết, Băng Tuyết Thần Điện, cũng không phải nơi tốt lành gì! Từ một loại ý nghĩa nào đó mà nói, người kia gọi thần sứ đi ra, thần sứ có thể vẫn chưa lừa dối hắn, có lẽ nếu như hắn còn sống sót sẽ bị truyền tống đi ra ngoài, nhưng đáng tiếc, nếu như đập chết, không thể đi ra ngoài. Lâm Phong nhìn lướt qua thanh niên khôi ngô bên cạnh, chỉ thấy hắn mở ra miệng rộng, ngay lập tức nuốt lấy tuyết khối sụp xuống kia, mặc dù là tuyết khối vô cùng to lớn có đường kính trăm mét, hắn cũng có thể nuốt, khiến trong lòng Lâm Phong mãnh liệt run rẩy. Tuyết khối không ngừng nứt toác, mà bọn họ cảm giác thân thể của mình giống như đang được nâng lên, không ngừng di chuyển về phía bầu trời, sơn mạch dần dần cách xa ở dưới chân, thế giới băng tuyết chậm rãi biến mất không còn tăm hơi, đột nhiên, một cỗ cảm giác vô cùng nóng rực hạ xuống, khiến rất nhiều người hít vào một ngụm khí lạnh, vừa sương lạnh đầy trời, giờ khắc này đột nhiên ngọn lửa hừng hực đốt lấy cơ thể, da dẻ thật giống như đều đang nứt ra, máu dịch thẩm thấu ra bên ngoài, cực kỳ đáng sợ. Cơ thể không được nâng lên nữa, băng tuyết giống như đã trở thành quá khứ, mà nơi này, là một mảnh viêm vực, thế giới của hỏa, khiến bọn họ hưởng thụ băng hỏa hai tầng tư vị một phen, hơn nữa, ngọn lửa này không phải chậm rãi nóng bức, mà là liệt diễm phần thiên, hỏa khí vô cùngkhủng bố, mỗi một sợi gió nhỏ bé thôi qua đều in đấu ở trên da thịt, cũng có thể làm cho da thịt nứt ra. Nơi này, là tầng thứ năm của Băng Tuyết Thần Điện!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp