- - Từ bên trên vòm trời xuất hiện một bàn tay lớn!


Lâm Phong nghe thấy Tĩnh Vân nói thế thì trong lòng khẽ run, nhân vật khủng bố như vậy, chí ít hẳn là cường giả Vũ Hoàng, Đoàn Phong, lại bị một tồn tại cường đại như thế mang đi ư?


- Người cường giả kia ở hư trong nói chuyện với các ngươi thiện ý hay ác ý?


Lâm Phong hỏi một tiếng, quen biết đã lâu, hắn đương nhiên không hy vọng Đoàn Phong có chuyện gì, hắn khá yêu thích thiếu niên ngày xưa kia, tâm tư đơn thuần, không lẫn lộn công danh lợi lộc với bên trong nội tâm, Tĩnh Vân ngày xưa kỳ thực chỉ có thể coi như tỳ nữ của Đoàn Phong, nhưng Đoàn Phong vẫn xem Tĩnh Vân như tỷ tỷ.


- Hẳn không có ác ý, nhân vật như vậy, động thủ với Đoàn Phong cũng không có ích lợi gì, hơn nữa, nếu như hắn có ác ý, dễ dàng bóp chết chúng ta!


Tĩnh Vân thấp giọng nói, Lâm Phong yên tâm gật gật đầu, Tĩnh Vân nói không sai, loại nhân vật khủng bố này, Đoàn Phong trong mắt hắn còn chỉ có thể coi như giun dế, tội gì phải đối phó với Đoàn Phong. Thời điểm bọn hắn nói chuyện, không ít người của Mặc gia căm tức đi đến bên này, nhìn chằm chằm Lâm Phong, lộ ra phẫn nộ, Lâm Phong, một hồi giết chóc vừa rồi, đã đoạn tuyệt tương lai của Mặc gia. Lâm Phong quét nhìn những người của Mặc gia đó một chút, sau đó nhìn về phía Mặc Vân Diệu nói:


- Những dòng dõi kia của ngươi, tỷ như gia gia của ngươi, còn ai có thể trấn được Mặc gia bây giờ hay không?


Mặc Vân Diệu khẽ gật đầu:


- Người vừa rồi ngươi giết chết, đều là nguyên lão của Mặc gia, gia gia của ta cùng cha của ta bọn họ bởi vì phản đối giao ta cho Nạp Lan gia xử trí cũng bị giam cầm, nếu như thả ra, ông nội ta hẳn là người mạnh nhất của Mặc gia bây giờ.



- Hừm, ngươi đi thả gia gia của ngươi ra đi, từ đây Mặc gia, mạch của ngươi làm chủ, tin rằng gia gia ngươi có thể làm tốt!


Lâm Phong bình tĩnh nói, trong con ngươi lộ ra kiếm quang sắc bén, Mặc Vân Diệu khẽ gật đầu, quay về Tĩnh Vân nói:


- Tĩnh Vân, ta tới đó trước!


Dứt lời, Mặc Vân Diệu đi về phía Mặc gia, Lâm Phong nhìn hắn rời đi, ánh mắt rơi vào trên người Tĩnh Vân, hỏi:


- Tĩnh Vân, ngươi đồng ý ở lại bên người Mặc Vân Diệu sao, nếu không muốn, ta mang ngươi rời khỏi nơi này!


Đôi mắt đẹp của Tĩnh Vân nhìn Lâm Phong, sau đó đầu hơi hạ thấp xuống, gật đầu nói:


- Hắn đối với ta rất tốt, hơn nữa, có thể vì ta đánh đổi mạng sống.


Lâm Phong nghe thấy Tĩnh Vân nói thế trong lòng khá phức tạp, kỳ thực hắn vẫn biết Tĩnh Vân có một tia tình cảm đối với hắn, nhưng bây giờ, Tĩnh Vân có thể tìm được một người để ở bên, hắn cũng cao hứng, nữ nhân bên cạnh hắn đã có vài người, Tĩnh Vân nếu như thật đi theo hắn, không nhất định sẽ vui sướng, hắn cũng không có tư cách làm lỡ Tĩnh Vân.


- Được, nơi này có chút đồ vật dùng để tu luyện, ngươi cầm, giữ lại cho mình, nếu như muốn cho hắn cái gì có thể cho một vài thứ, không thể đưa cả chiếc nhẫn chứa đồ cho hắn, dù sao, phía sau Mặc Vân Diệu, cũng không thiếu người!


Lâm Phong kín đáo đưa một chiếc nhẫn trữ vật cho Tĩnh Vân, nhẹ giọng nói, Mặc Vân Diệu ở Mặc gia, chỉ thuộc về thanh niên đồng lứa, hiện tại còn không điều khiển được Mặc gia.


- Ta sẽ giúp ngươi giải quyết nỗi lo về sau, chờ người của Nạp Lan gia đến đây đi!


Lâm Phong còn nói một tiếng, chuyện của Nạp Lan gia nếu không giải quyết, hắn đương nhiên không thể rời đi, nếu không Tĩnh Vân sẽ lưu lại một mối họa. Lâm Phong vẫn chưa chờ đợi quá lâu, xa xa, vài đạo yêu thú gào thét tiếng đến, phảng phất như sóng lớn nơi đại dương khủng bố, không ngừng tràn ngập về phía bên này, trên hư không, xuất hiện mấy con Yêu Tôn, hình thể vô cùng khổng lồ, che kín bầu trời, bên trên mỗi một đầu Yêu Tôn, đều có cường giả đứng đó, đặc biệt là Yêu Tôn cấp bốn đi đầu, trên lưng đứng một vị trung niên uy nghiêm cường thịnh, diện mạo người này cùng Nạp Lan Dục giống nhau đến mấy phần, rõ ràng là Nạp Lan tướng quân của Băng Sơn đế quốc. Đông đảo nước phụ thuộc của Cửu U thập nhị quốc thường thường sẽ có chinh chiến, không thể bình thường hơn nữa, vì vậy chức tướng quân, vị trí phi thường trọng yếu, mà Nạp Lan tướng quân thân là đại tướng quân của đế quốc, uy chấn đế quốc, thế lực ngập trời, mấy đại quân đoàn dưới trướng đều cực kỳ khủng bố, thực lực của bản thân cũng là Tôn Vũ tầng năm, vô cùng cường thịnh, trừ bản thân hắn ra, Nạp Lan phủ tướng quân, còn có mấy vị chiến tướng, tu vi tương đương với Nạp Lan Đại tướng quân, Nạp Lan gia tộc, ở Băng Sơn đế quốc là thế lực cường thế nhất trừ Hoàng thất ra. Lúc này, bên cạnh Nạp Lan Đại tướng quân, một vị chiến tướng đạp lên Yêu Tôn tiến lên, giáng lâm trên bầu trời, quan sát đoàn người phía dưới. Lâm Phong nâng mắt lên, nhìn những thân ảnh vừa đến, một đội hình cường thịnh, chẳng trách Nạp Lan Dục diễu võ dương oai, có loại thế lực khủng bố này làm hậu thuẫn, đạp lên một Mặc gia dễ như ăn cháo.


- Nạp Lan Đại tướng quân!


Lúc này, xa xa có một thanh âm truyền đến, lập tức, chỉ thấy một thanh niên mặc Hoàng bào băng tuyết cũng cưỡi yêu thú tiến đến, hộ vệ bên cạnh hắn, tu vi đều cực kỳ cường thịnh, từng người từng người khí vũ hiên ngang, phi thường bất phàm.


- Đại Hoàng tử điện hạ!


Nạp Lan tướng quân hướng thanh niên khẽ khom người, bày tỏ tôn trọng đối với Hoàng thất.


- Đại Hoàng tử, ngay cả Đại Hoàng tử cũng tự mình giáng lâm, có thể thấy sự coi trọng của Hoàng thất đối với Nạp Lan gia, e rằng giống như Nạp Lan gia, sau khi nhận được tin tức đã nhanh chóng tới, mới có thể đến đây nhanh như vậy!


Đoàn người nhìn thấy Đại Hoàng tử tương lai thầm nghĩ trong lòng. Mà phương hướng hạ không, Mặc Vân Diệu đã thả gia gia và cha của hắn ra, thế nhưng, thời điểm khi phụ thân cùng gia gia của hắn đi tới nơi này vừa nhìn đến đội hình cường giả trong hư không, ánh mắt mỗi người đều cứng ngắc, sắc mặt khó coi, ngay cả Hoàng thất cũng giáng lâm.


- Nạp Lan tướng quân, ta cũng mới vừa nghe nói việc này, nén bi thương!


Đại Hoàng tử hướng Nạp Lan tướng quân nói một tiếng, trong thanh âm tựa hồ ẩn chứa một tia đau thương. Nạp Lan tướng quân khẽ gật đầu, tùy tiện nói.


- Đại Hoàng tử, ta trước tiên xử lý việc này đã!


Dứt lời, ánh mắt Nạp Lan tướng quân hơi chuyển qua, nhìn về phía hạ không, trong con ngươi lộ ra hàn ý khủng bố.


- Lưu Vân, đi chém bọn họ!


Trong miệng Nạp Lan tướng quân phun ra một đạo hàn âm, ngay lập tức chỉ thấy một vị chiến tướng cưỡi yêu thú xuất hiện, sát ý lạnh lẽo tràn ngập về phía hạ không, lạnh lùng nói:


- Các ngươi, toàn bộ đều chuẩn bị hủy diệt đi!


Nói xong, bước chân của hắn đạp lên yêu thú, từ hư không đi xuống, sát ý tràn ngập, băng hàn ý cường thịnh đáng sợ phóng thích ngập trời, hư không cũng giống như ngưng tụ thành băng sương, thân thể những người thực lực hơi yêu của Mặc gia trên mặt đất đều đông lại, phủ lên một tầng hàn băng. Lâm Phong không nói một lời, kiếm khí bao phủ không gian quanh người, xé rách hàn ý băng tuyết xung quanh, sau đó, bước chân của hắn đi về phía hư không, đón chiến tướng Tôn Vũ tầng năm kia, đột nhiên, một cỗ kiếm ý Lăng Thiên, xông lên tận mây xanh, đâm thủng bầu trời.


- Ầm!


Kiếm quang Lăng Thiên, giống như ánh sáng vạn trượng, xông lên trong hư không, một luồng kiếm ý vô pháp vô thiên từ lan tràn ra trên người hắn, như muốn chém dứt người đang phóng thích hàn ý kia, kiếm khí khủng bố này khiến con ngươi chiến tướng kia khẽ sững lại, trong con ngươi hàn quang càng sâu, một Tôn Vũ tầng một, lại có chiến ý đáng sợ như thế, người này, không thể lưu, nhất định phải lập tức tiêu diệt, diệt trừ hậu hoạn. Cường giả trong hư không đều cảm nhận được kiếm khí cường thịnh của Lâm Phong, lông mày hơi nhíu, tuy nhiên cũng không nhúc nhịch, loại khí thế này rất mạnh, nhưng chênh lệch cảnh giới tận bốn cấp, không thể bù đắp, sức mạnh áo nghĩa tầng năm, có thể dùng sức mạnh tuyệt đối chèn ép Lâm Phong, giết hắn, điểm ấy, bọn họ chưa từng hoài nghi. Chiến tướng có cảnh giới Tôn Vũ tầng năm cũng không có hoài nghi, tiếng vang răng rắc không ngừng vang lên, thiên địa đóng băng, hắn gầm lên:


- Giết!


Mấy hàn băng lợi tiễn bắn về phía Lâm Phong, cuối cùng, dường như muốn nhấn chìm thân thể Lâm Phong, muốn đâm thủng hắn thành trăm ngàn lỗ.


- Tử vong phong sát!


Lâm Phong phun ra một chữ, vừa ra tay, chính là thần thông kiếm thuật dung hợp bốn loại áo nghĩa, chiêu kiếm này, mạnh hơn ngày xưa rất nhiều, chiêu kiếm này, trong chớp mắt chém tới, chiêu kiếm này tiêu diệt tất cả.


- Xì.

.. Bông tuyết chớp mắt vỡ tan, đồng thời, máu tươi bay tung tóe trong hư không, dưới ánh mắt dọa người của đoàn người, thân thể chiến tướng cường giả Tôn Vũ tầng năm kia trực tiếp bị bổ ra từ trung gian, sau đó một tiếng vang ầm ầm vang lên, hóa thành hư vô! Tôn Vũ tầng năm, vẫn như cũ, một kiếm! Hư không đột nhiên trở nên yên tĩnh trong chốc lát, sau đó từng đạo từng đạo tầng tầng tiếng hô hấp phun ra, trái tim vẫn như trước đang không ngừng nhảy lên. Ánh mắt Nạp Lan tướng quân cùng Đại Hoàng tử cũng cứng lại, nhìn chằm chằm thanh niên trước mắt, kiếm thật nhanh, một kiếm kia, kiếm thuật dung hợp, quá nhanh, áo nghĩa không gian, phong áo nghĩa, tất cả, chỉ trong chớp mắt, không thể tránh được, cường giả Tôn Vũ tầng năm, bị chém một kiếm. Sau khi Lâm Phong chém chết người kia, thân thể tiếp tục bay lên không, cầm kiếm mà đứng đó, tay áo tung bay, kiếm khí vô pháp vô thiên bừa bãi tàn phá quanh người hắn, đôi mắt sắc bén nhìn chằm chằm bóng người cường giả trước mắt, những người này chính là thượng vị giả ở Băng Sơn đế quốc, luận là Nạp Lan Đại tướng quân hay là Đại Hoàng tử, thời điểm đến đây, đã xem hắn như một người chết.


- Hoàng thất xác định cũng muốn nhúng tay vào chuyện này?


Ánh mắt ngạo nghễ bá đạo của Lâm Phong rơi vào trên người Đại Hoàng tử, trong con ngươi ngạo khí trùng thiên, quan sát Đại Hoàng tử của Băng Sơn đế quốc.


- Càn quấy.


Hộ vệ quanh người Đại Hoàng tử tuy kính sợ với thực lực cường đại của Lâm Phong, nhưng thấy Lâm Phong coi trời bằng vung như vậy, không khỏi gầm lên một tiếng.


- Ta chỉ cho ngươi thời gian mười giây!


Kiếm ý vô pháp vô thiên tràn ngập trong hư không, đôi mắt đâm thủng trời xanh của Lâm Phong nhìn chằm chằm Đại Hoàng tử, chỉ cho thời gian mười giây, thử hỏi vùng thế giới này, ai có thể kiêu ngạo hơn hắn! Đại Hoàng tử thần sắc đọng lại, tất cả những người kiêu ngạo, đương nhiên đều có chỗ dựa, Lâm Phong, biết rõ hắn là Hoàng tử, nhưng vẫn cuồng ngạo như vậy, vô pháp vô thiên, có thể thấy được tự tin mạnh mẽ đến đâu, căn bản không có đem Băng Sơn đế quốc để vào trong mắt.


- Các hạ từ đâu tới đây?


Đại Hoàng tử hỏi một tiếng.


- Băng Tuyết đế quốc!


Lâm Phong lạnh lùng đáp lại một tiếng, khiến trái tim Đại Hoàng tử khẽ run lên, chẳng trách sức chiến đấu khủng bố như vậy, Băng Tuyết đế quốc, đại đế quốc bá chủ của cương vực này, một trong Cửu U thập nhị quốc! Lại nghĩ thấy Lâm Phong chưa từng để người Hoàng tử như hắn để vào trong mắt, thậm chí không để Băng Sơn đế quốc này trong mắt, Đại Hoàng tử có một loại cảm giác sợ mất mật, thực lực của Lâm Phong còn khủng bố như vậy, gia tộc của hắn, sẽ kinh khủng đến trình độ nào, e rằng thật sự có thể dễ dàng bóp chết đế quốc trung phẩm này của hắn! Có mấy người, nhất định là không trêu chọc nổi, mặc dù Hoàng thất của Băng Sơn đế quốc.


- Nạp Lan tướng quân, việc này, chỉ có thể cho Đại tướng quân tự mình xử trí rồi!


Đại Hoàng tử chậm rãi mở miệng, đã cho thấy thái độ của hắn, điều này làm cho thần sắc Nạp Lan Đại tướng quân cứng ngắc, Hoàng thất cũng không dám nhúng tay, Nạp Lan gia hắn, có thể đụng vào ư? Hồi tưởng lại một kiếm vừa nãy, lại nhìn tới tư thế cuồng ngạo vô pháp vô thiên của đối phương, Nạp Lan tướng quân khi đến uy phong lẫm liệt, phảng phất hóa thành hư vô, bị Lâm Phong cường thế phá hủy!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play