Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1323 - Không Minh Hòa thượng


...

trướctiếp



- Tôn Vũ, lĩnh ngộ áo nghĩa cũng không hề dễ dàng, có một vài thiên tài có thể đồng thời lĩnh ngộ nhiều loại áo nghĩa đã phi thường yêu nghiệt, thế nhưng, lĩnh ngộ nhiều loại áo nghĩa kì thực cũng có tác hại, không có cách nào chuyên chú vào một thứ, mỗi một loại áo nghĩa đều cần phải tiêu tốn thời gian để lĩnh ngộ, cứ như vậy, tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến tốc độ lĩnh ngộ.


Thiên phú thanh niên này vốn thuộc loại vô cùng mạnh mẽ, trong đế quốc, nắm giữ danh tiếng không nhỏ, hắn chỉ lĩnh ngộ hai loại áo nghĩa thần thông, hắn có cảnh giới Tôn Vũ tầng ba, lĩnh ngộ hai loại áo nghĩa đều tầng năm, thậm chí, có thể dung nhập hai loại áo nghĩa này vào bên trong đao đạo công kích, cực kỳ cường thịnh, vì vậy, tuy tu vi chỉ là Tôn Vũ tầng ba, nhưng đối mặt với Tôn Vũ tầng năm phổ thông, muốn đánh giết cũng không khó, đao pháp dung hợp áo nghĩa, một đao có thể chém chết, đương nhiên, cũng chỉ Tôn Vũ tầng năm phổ thông, một vài cường giả Tôn Vũ tầng năm, tất nhiên không thể dễ dàng đối phó rồi. Mà Lâm Phong, tu vi của hắn bất quá chỉ có cảnh giới Thiên Vũ tầng chín, nhưng đã có hai loại áo nghĩa bước vào tầng ba, hai loại áo nghĩa khác cũng đã đạt đến tầng hai, đã như thế, nếu như có một ngày tu vi của Lâm Phong tương đương với hắn, đạt đến cảnh giới Tôn Vũ tầng ba, như vậy bốn loại áo nghĩa, đều có khả năng bước vào tầng năm, thậm chí còn có thể sẽ càng mạnh hơn, như vậy, có vẻ hơi đáng sợ. Kỳ thực, Lâm Phong cũng kinh ngạc đối với thanh niên cường đại này, một người như vậy đặt trong Bát Hoang Cảnh, tuyệt đối thuộc về nhân vật cấp độ yêu nghiệt, không biết hắn đến từ Bát Hoang, hay từ Cửu U thập nhị quốc. Nhìn đao quang giận dữ gào thét kia, kiếm trong tay Lâm Phong phóng ra ánh sáng loá mắt, bốn loại áo nghĩa điên cuồng đan dệt dung hợp, tựa như muốn giao hòa đến trình độ mạnh nhất.


- Hai loại áo nghĩa tầng năm dung hợp, cho dù ta dung hợp bốn loại áo nghĩa, vẫn như cũ còn chưa đủ!


Lâm Phong nói nhỏ trong lòng, thực lực của hai bên ai mạnh ai yếu, hắn vẫn rất rõ ràng.


- Vù!


Hỏa diễm khủng bố bám vào bên trên thanh kiếm, tuy nhiên không có cách nào dung hợp, nhưng chỉ bám vào mặt trên của kiếm như thế cũng có thể tăng thêm một tia kiếm uy.


- Áo nghĩa thứ năm!


Thanh niên ánh mắt cứng đờ, áo nghĩa sức mạnh thứ năm mà Lâm Phong phóng thích, hơn nữa, hỏa diễm áo nghĩa, cũng tầng hai, thiên phú chàng thanh niên sạch sẽ đứng đối diện hắn tựa hồ cường đại đến có chút quá đáng.


- Giết!


Cuối cùng, thanh niên dung hợp đao quang chém về phía Lâm Phong, phong hòa không gian, chỉ trong chớp mắt liền lập tức xông tới, đao quang dung hợp càng đáng sợ hơn. Trong chớp mắt khi Lâm Phong nhìn thấy đối phương tấn công, kiếm của hắn cũng đồng dạng chém tới, tốc độ đao quang và kiếm quang đều sắp đến cực hạn, trong chớp mắt va chạm vào nhau.


- Xì, xì.

.. Kiếm quang bị đao quang xé rách lóe lên một cái rồi biến mất, đúng như Lâm Phong dự liệu, kiếm thuật dung hợp áo nghĩa của hắn, vẫn như trước không bằng đối phương, áo nghĩa không đủ mạnh, dù sao đối phương dung hợp hai loại áo nghĩa tầng năm.


- Hư!


Lâm Phong hơi suy nghĩ, đao quang lướt qua sát bên cạnh hắn, nhưng một khắc đó thân thể hắn đã ẩn nấp vào hư ảo, thời điểm xuất hiện lần nữa, trên lưng Lâm Phong lộ ra từng giọt từng giọt mồ hôi lạnh, lần này, hắn gặp phải người có công kích giống như mình, nhanh đến mức khó mà tin, trong nháy mắt có thể đoạt mạng người. Này tựa hồ cũng đáp lại câu ngạn ngữ kia, thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân; đương nhiên Lâm Phong sẽ không tự ti, tu vi đối phương và áo nghĩa đều chiếm ưu thế, nếu như hắn bước vào cấp độ Tôn giả, đã có thể chống lại đối phương, nếu lên Tôn giả tầng hai, có thể dễ dàng chém chết đối phương, đây là sự tự tin của hắn.


- Đối thủ không tồi, có thể đi đến bước này, ngươi đã đủ tự hào rồi, ta có chút không đành lòng giết ngươi, thế nhưng, Ma Liên mang ngươi xuất hiện từ trong hư ảo kia vẫn nên giao ra đây, nếu không thì, ta chắc chắn sẽ giết ngươi.


Thanh niên nhìn chằm chằm Lâm Phong, ánh mắt vẫn như có một thanh đao sắc bén, áp bức Lâm Phong, không cho hắn từ chối.


- Sau này còn gặp lại!


Lâm Phong nhàn nhạt nói một tiếng, sau đó thân hình chợt loé, dịch chuyển về hướng xa xa.


- Muốn chạy, ngươi có thể chạy sao?


Thanh niên hừ lạnh một tiếng, thân hình lóe lên, đao quang trực tiếp đánh giết tới, tựa như một đạo đao phong sắc bén.


- Vù!


Thân thể Lâm Phong biến mất khỏi chỗ vừa đứng, thời điểm lại xuất hiện sau một khắc, đã cách đó mấy trăm mét, đao quang vừa chém ra trực tiếp đánh vào khoảng không.


- Không gian Thánh khí?


Ánh mắt thanh niên run lên, chỉ thấy Lâm Phong vẫn đang tiếp tục dịch chuyển rời đi, tốc độ cực kỳ nhanh, hơn nữa làm cho người ta có một lại cảm giác tiêu sái như đi bộ bình thường.


- Chạy đi đâu!


Thân thể thanh niên đao phong được phong hàm nghĩ bao vây, bước chân bước tới, một bước một không gian, tương tự như một loại bước tiến kỳ diệu, hòa vào bước tiến thần thông áo nghĩa của không gian, cực kỳ nhanh. Khoảng cách của hai người không ngừng được rút ngắn, nhưng mà vào thời khắc này, kiếm rít hư không, một đạo ánh sáng loá mắt đột nhiên lấp loé, vô cùng chói mắt, ánh mắt của thanh niên đao phong nhìn về phía trước, nhưng chỉ nhìn thấy một đôi mắt vô cùng băng hàn, đôi mắt kia như muốn khiến hắn luân hãm vào bên trong, làm cho linh hồn của hắn cũng muốn run rẩy, một đôi ma nhãn vô cùng thâm thúy.


- Giết!


Sát khí lạnh lẽo khiến thanh niên đao phong cảm nhận được một cỗ cảm giác tử vong lạnh như băng, đôi mắt mãnh liệt giãy dụa, ánh mắt khôi phục tỉnh táo, lập tức hắn liền nhìn thấy một đạo kiếm quang loá mắt chém về phía hắn, so với một kiếm vừa nãy càng thêm đáng sợ hơn.


- Cút!


Đao quang tỏa ra, đao pháp dung hợp áo nghĩa chém nhanh tới, nhưng mà lần ra tay vội vàng này căn bản không có phát huy ra sức mạnh đao pháp tuyệt đối, thậm chí, chỉ có một nửa sức mạnh.


- Ầm.


Một thanh kiếm óng ánh đã chém đứt đao quang, sau đó đánh về phía hắn, khiến thanh niên kia cảm nhận được ảo giác tử vong


- Đi!


Thanh niên đột nhiên hóa thành một cơn lốc, cuốn lấy hư không bỏ trốn, trong phút chốc liền xuất hiện trên bầu trời, vệt kiếm quang kia chỉ đánh vào khoảng không, không chém trúng hắn, nhưng vẫn dọa hắn đến toàn thân toàn mồ hôi lạnh, nguy hiểm thật. Lúc này thân ảnh Lâm Phong đã sớm đi xa, nhìn chằm chằm tàn ảnh trong hư ảo kia, ánh mắt của thanh niên đao phong cực kỳ lạnh, thời điểm hắn bất cẩn thế nhưng suýt nữa bị đối phương chém xuống. Lâm Phong cũng không để ý tới tâm tình thanh niên kia, dưới cái nhìn của hắn, đối phương chỉ là một vị khách qua đường trong chiến trường này mà thôi, chiến trường sát phạt, người người lạnh lùng tàn khốc, hắn cũng không cần ghi nhớ đối phương, phóng tầm mắt nhìn, chung quanh đều có giết chóc, không có thanh niên đao phong giết hắn, cũng sẽ có những người khác. Chiến trường thông đạo này rất lớn, cực kỳ bao la, từ biên giới đi về phía trung gian, Lâm Phong đã thay đổi một khuôn mặt, khuôn mặt nguyền rủa giả. Khi tiến vào trung tâm của chiến trường, Lâm Phong phát hiện nhân số chiến đấu hiển nhiên đang gia tăng, chung quanh đều là sát phạt, người nơi này đều coi thường sinh mệnh, bất luận xuất thân, bất luận ngươi đến từ phương nào, chỉ có sát phạt, chỉ có rèn luyện, người đi tới nơi này, vốn vì trở nên mạnh mẽ. Thời điểm Phong lấp loé trong hư không, có không ít người đi qua bên cạnh hắn, từng người từng người khí tức lạnh giá, sát khí lạnh lẽo, tuy nhiên những mọi người đó trực tiếp coi thường Lâm Phong, trong mắt bọn họ, một Thiên Vũ tầng chín, thực sự không đáng cho bọn họ ra tay, không có bất kỳ giá trị rèn luyện nào, đương nhiên, cũng có người sẽ ném cho Lâm Phong một ánh mắt sỉ nhục, một tên Thiên Vũ tầng chín nhưng lại dám to gan bước vào chiến trường thông đạo liên kết Bát Hoang Cảnh và Cửu U thập nhị quốc, thực sự không biết trời cao đất rộng. Không chỉ có bọn hắn, ngay cả bản thân Lâm Phong cũng phát hiện, có vẻ như, vùng không gian này trừ hắn ra, không hề có một Thiên Vũ thứ hai, toàn bộ đều là Tôn Vũ, ở trong này tu vi của hắn thấp nhất.


- Hả?


Nhưng vào lúc này, Lâm Phong phóng tầm mắt về phía xa xa, hắn thế nhưng nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc, điên cuồng chiến đấu bên trong cát vàng cuồn cuộn, thân thể người này bị phật đạo kim quang bao phủ, phía sau có một vị Tôn Tượng Phật đà, thậm chí ngay cả cả người hắn cũng hóa thành kim sắc, chiến thiên phá địch, thế nhưng đồng thời chiến với sáu vị Tôn Vũ cấp trung. Thân ảnh kim thân bất diệt kia trong miệng mở ra đóng lại, không ngừng phun ra tiếng Phạn, hóa thành Phạn văn kim sắc phiêu đãng trong hư không, trở thành thủ đoạn công kích cường thịnh, một làn thanh âm công kích khiến người ta chấn động đến mức linh hồn run rẩy, sau đó một đạo Kim thân chưởng ấn trực tiếp tiêu diệt người đó, chỉ có mấy hiệp, có một vị cường giả Tôn Vũ tầng bốn bị hắn tiêu diệt.


- Phật cũng hiếu chiến sao?


Lâm Phong lẩm bẩm nói nhỏ một tiếng, người này rõ ràng là cao đồ của Thiên Lôi Âm Tự, một trong thập đại yêu nghiệt Không Minh hòa thượng.


- Thực lực của hắn còn mạnh hơn ta!


Lâm Phong nhìn thấy Không Minh hòa thượng chiến đấu, cảm giác một trận hoảng sợ, tu vi Tôn Vũ tầng hai, áo nghĩa tầng năm, sóng âm công kích cường thịnh, cuồn cuộn thủ đoạn phật đạo, Kim thân bất diệt, Không Minh đại chiến với các cường giả, trong nháy mắt, liên tục tru diệt bốn vị cường giả Tôn Vũ cấp trung, sức chiến đấu có thể nói đáng sợ. Cuối cùng hai người còn lại bắt đầu sợ hãi không dám tiếp tục đánh, bỏ chạy rời đi, thế nhưng bên dưới phật quang, hai người trốn cũng không thể chạy thoát, đồng thời bị tiêu diệt, thế này sao lại là phật, rõ ràng là ma quỷ giết người. Tất cả ý nghĩ không thể tin được. Phật, cũng có thể thành ma, đệ tử Phật môn của Thiên Lôi Âm Tự Không Minh hòa thượng, giết người có thể nói cường thịnh đến cực điểm, bá đạo khôn cùng.


- Ngày xưa, thời điểm người tiên tri tiên đoán, Không Minh hòa thượng là thần bí nhất, hắn muốn người tiên tri không cần nói ra, nhưng từ phản ứng của người tiên tri có thể thấy được, thiên phú Không Minh hòa thượng tuyệt đối có thể sánh bằng Bất Tử Minh Vương Mạc Tích, nhưng trong Bát Hoang Cảnh rất ít nghe nói hắn từng có chiến tích dọa người gì, không nghĩ tới, bên trong chiến trường này lại cường thế như vậy.


Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, thập đại yêu nghiệt của Bát Hoang Cảnh, có người vô cùng kiêu ngạo, tỷ như tên Bằng Điểu kia, ỷ vào mình là chim thần Đại Bằng cánh vàng, kiêu ngạo bất tuân, không để thiên hạ vào mắt, nhưng cũng có người điển hình rất biết điều, Không Minh hòa thượng đã như thế, còn có, Vấn Thiên Ca kì thực cũng khá biết điều. Nhưng biết điều, không nhất định là thực lực kém, dựa vào biểu hiện cường hãn của Không Minh hòa thượng vào giờ khác này, e rằng có thể tranh đấu với tên Bằng Điểu kia!


- Chúng ta lại gặp mặt rồi!


Một đạo âm thanh lanh lảnh truyền đến, Lâm Phong chuyển mắt nhìn qua, lập tức hắn nhìn thấy một gương mặt rung động lòng người, đôi mắt mị hoặc chúng sinh kia, có thể khiến người ta luân hãm.


- Y Nhân Lệ!


Trong con ngươi Lâm Phong có thần sắc vô cùng kinh ngạc lóe lên một cái rồi biến mất, Y Nhân Lệ, vậy mà cũng bên trong chiến trường này, xem ra, người sâu không lường được, không chỉ có một mình Không Minh!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp