Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1312 - Ác mộng của Dương gia


...

trướctiếp



- Trong Thiên Ma lĩnh vực, đen kịt một mảnh, ma khí liên tục lăn lộn, ma ý khủng bố không ngừng tập kích tiến vào trong cơ thể của đám người Dương gia, ăn mòn ý chí chiến đấu của bọn họ.



- Là Lâm Phong, xông tới!


Dương Tử Diệp sắc mặt trắng xám, vài bóng người đồng thời nhằm về phía hư không, muốn oanh phá Thiên Ma lĩnh vực, mà giờ khắc này Lâm Phong cầm kiếm trong tay, dung hợp ba loại hàm nghĩa kiếm thuật thần thông trong nháy mắt chém tới, hơn nữa, tựa hồ so với trước đây càng thêm hoàn mỹ hơn, chỉ trong chớp mắt, một vị cường giả Tôn Vũ tầng bốn trực tiếp bị chém chết, hắn không có lòng dạ nào để chiến đấu, vừa hoảng sợ vừa thất thố, làm sao có thể không chết.


- Một kiếm, giết Tôn Vũ tầng bốn, chỉ cần một kiếm!


Dương Tử Diệp sắc mặt trắng xám, hiện tại nàng làm sao có thể không hiểu mình đã rơi vào bẫy của Lâm Phong, nàng càng không nghĩ đến, người ngày xưa khiến Dương gia cùng Cửu Long đảo khai chiến, cũng là Lâm Phong, hắn rơi vào Hoang Hải vậy mà lại không chết, sức mạnh hoang vu, vậy mà lại không thể hủy diệt hắn, trên người Lâm Phong tràn ngập quá nhiều điều thần kỳ, nực cười là ngày xưa Lâm Phong lấy thân phận kẻ yếu lần đầu bước vào Dương gia của nàng, lại nhận đủ lạnh nhạt cùng coi thương Từng đạo từng đạo kiếm quang xuất hiện trong Thiên Ma lĩnh vực, máu tươi không ngừng chảy xuống, cường giả của Dương gia không ngừng mất mạng, mười mấy vị Tôn giả, chỉ ngắn ngủi trong chốc lát, toàn bộ ngã xuống trước mặt Dương Tử Diệp. Khi thấy Lâm Phong cầm thanh kiếm đang nhỏ máu trong tay đi về phía mình, Dương Tử Diệp giờ khắc này nhưng giống như không có kích động, chỉ cảm thán trong lòng, thế sự vô thường, vận mệnh trêu ngươi, lúc trước là Đại tiểu thư cao cao tại thượng của Dương gia, làm sao lại đoán được sau khi gặp Lâm Phong ở Hoang Hải, vận mệnh của nàng đã bắt đầu thay đổi.


- Tất cả, đều do ta tự tìm!


Một khắc khi Lâm Phong vung kiếm xuống, Dương Tử Diệp nhắm hai mắt lại, trong đôi mắt có hai giọt lệ trượt xuống, lúc trước chỉ cần một ý nghĩ của nàng, lấy lễ tiếp đón người đã cứu nàng, có lẽ liền đủ để thay đổi vận mệnh của nàng và Dương gia, nhưng đáng tiếc, không có nếu như! Bên ngoài tửu lâu, một mảnh xôn xao, rất nhiều người đều muốn biết bên trong xảy ra chuyện gì, rất nhanh, bọn họ nhìn thấy một bóng người vọt thẳng ra ngoài tửu lâu, trong nháy mắt liền rời đi, khiến trong lòng đám người khẽ run rẩy, người khiêu khích gây chuyện vừa nãy, hắn không chết, người của Dương gia, thế nhưng không giết hắn!


- Đi, đi xem xem!


Đoàn người chờ đợi trong chốc lát, phát hiện không có ai đuổi theo, bên trong tửu lâu hoàn toàn không có động tĩnh, song thời điểm khi bọn họ nhảy vào trong tửu lâu, ánh mắt của mọi người toàn bộ cương cứng, chỉ cảm thấy trái tim thình thịch nhảy lên.


- Người Dương gia đến đây, bị diệt sạch rồi!


Một người thấp giọng nói, âm thanh mang theo chấn động kia nói rõ là hắn cũng không tin tất cả là sự thật, trong những người này, có cường giả Tôn Vũ tầng ba, Tôn Vũ tầng bốn, thế nhưng, đều bị chém chết, bao gồm, thiên kim Dương Tử Diệp của Dương gia! Dương Tử Diệp mặc quần dài yên tĩnh nằm ở đó, trên mặt không có sợ hãi, phảng phất như đang ngủ, nhưng người cẩn thận liền phát hiện, khóe mắt nàng có hai giọt lệ, khuôn mặt yên tĩnh, nước mắt quỷ dị.


- Thiên Đài, tru diệt!


Trên mặt đất, có bốn chữ đỏ sẫm được viết bằng máu, làm người xem kinh sợ trong lòng, là người của Thiên Đài, chẳng trách lại khủng bố như vậy, có thể ẩn nấp tu vi, Dương gia cùng Thiên Long Thần Bảo săn giết cường giả của Thiên Đài, hơn nữa còn là thế lực Thiên Đài trong phạm vi Bắc Hoang, bây giờ, Thiên Đài đã bắt đầu trả thù!


- Dương gia tự làm tự chịu, tuy rằng bây giờ quy thuận Thiên Long Thần Bảo, nhưng Thiên Đài cũng đâu phải dễ trêu chọc như vậy, lần này thảm rồi!


Đoàn người thầm nói trong lòng, đương nhiên bọn họ cũng không dám nói ra khỏi miệng, thế lực Vũ Hoàng, há lại là Dương gia có thể trêu chọc, mặc dù có Thiên Long Thần Bảo che chở, Thiên Đài, cũng sẽ không bỏ qua cho Dương gia, hiện tại, bắt đầu báo thù.


- Tránh ra!


Một tiếng quát to lớn cuồn cuộn truyền tới, khi phụ thân Dương Tử Diệp đi vào trong tửu lâu, sắc mặt ngay lập tức trở nên trắng xám, chết rồi, ở Thu gia một đứa con trai của hắn đã chết, bây giờ, đứa con gái còn lại cũng bị người ta chém chết. Người của Dương gia rất nhanh đã chiếm cứ tửu lâu, sắc mặt âm trầm đến có chút đáng sợ, Thiên Đài, tru diệt; bốn chữ lớn kia, khiến người khác hoảng sợ trong lòng. Sau một canh giờ, phủ đệ của Dương gia, bên trong một toà cung điện, lão thái gia Dương gia nhìn từng bộ từng bộ thi thể trên mặt đất, trên người lộ ra từng tia sát ý, ngoại trừ người Dương Tử Diệp đi tới tửu lâu bị tru diệt, sau đó không lâu ở một nơi khác, Dương gia, lại có mười mấy vị cường giả bị chém chết.


- Tộc trưởng!


Lúc này, có một người bước chân gấp gáp, đi vào bên trong cung điện, sắc mặt khó coi, nhưng lại cúi đầu không dám nói lời nào.


- Nói!


Lão thái gia của Dương gia lạnh lùng phun ra một thanh âm.


- Giao dịch các của gia tộc ở Thiên Nguyên thành, bị người ta đốt, người phụ trách chết hết, bao gồm, Dương Liệt lão gia!


Người kia không dám ngẩng đầu, chậm rãi nói, Dương Liệt, so với Dương Tử Diệp thuộc lứa cao hơn, là tộc thúc của Dương Tử Diệp, dòng dõi đích tôn của Dương thị, đã chết rồi.


- Đát, đát, đát.


. . Tiếng bước chân dồn dập vang lên, lại có một người đi vào, khiến lão thái gia của Dương gia bắt đầu lo lắng, vốn sắc mặt tái nhợt càng ngày càng thêm khó coi.


- Nói!


Đối phương còn chưa mở miệng, Dương lão thái gia liền lạnh lùng nói.


- Tộc trưởng, Ngũ thiếu gia.


. . Bị người. . . Nói đến đây, người kia nhất thời không thể tiếp tục nói nữa.


- Răng rắc!


Ghế của Thái sư vỡ vụn, Dương lão thái gia cả giận nói:


- Nhanh, lập tức thông báo tất cả mọi người đều trở về, tất cả mọi thứ bên ngoài, từ bỏ toàn bộ!


Dương lão thái gia hầu như gầm thét mở miệng, Dương gia chính là thế lực cường thế nhất trong Thiên Nguyên thành, không chế rất nhiều sản nghiệp to lớn, nói thí dụ như giao dịch các, sản xuất rất nhiều bảo vật, có thể có được rất nhiều chỗ tốt, Dương gia đương nhiên muốn vững vàng nắm trong tay, nhưng bây giờ, lại trở thành bia ngắm của Thiên Đài. Nói xong, Dương lão thái gia đi vào sau bình phong bên trong đại điện, nơi đó, thế nhưng lại có một gian phòng trang nhã, có vài bóng người đang ngồi.


- Không phải nói đã vững vàng khống chế hành tung của Thiên Đài ư?


Dương lão thái gia nói với một thân ảnh đang ngồi. Người kia hơi ngẩng đầu lên, quét nhìn Dương lão thái gia một cái, nói:


- Ngươi đang trách cứ ta sao?



- Không dám!


Dương lão thái gia giận mà không dám nói gì, hắn vốn muốn cho người của Dương gia toàn bộ rút về, nhưng chính bởi vì lời nói tự tin của đối phương, hắn nói đã vững vàng khống chế Thiên Đài, người Thiên Đài vừa đến, liền phải chết, lúc này mới bỏ đi ý nghĩ muốn đem người rút về của Dương lão thái gia, nhưng sự thực hiển nhiên cùng tưởng tượng không giống nhau, người Thiên Đài không có đánh chính diện, mà đang săn giết người của Dương gia hắn. Người kia nhìn chằm chằm Dương lão thái gia, trong con ngươi thâm thúy khiến người ta không có cách nào nhìn thấu, Dương lão thái gia cảm giác phi thường không dễ chịu, trong lòng rất không thoải mái, cuối cùng, ánh mắt người kia rời khỏi trên người Dương lão thái gia, chậm rãi nói:


- Chờ một chút đi, bọn họ đang ở bên ngoài Thiên Nguyên thành, bây giờ, chỉ có ba người tiến vào Thiên Nguyên thành dò đường mà thôi, gây không được bao nhiêu sóng gió, có thể ngày mai bọn họ sẽ bước vào Dương gia, khi đó, tiêu diệt toàn bộ!


Bốn chữ tiêu diệt toàn bộ hạ xuống, đôi mắt băng lãnh của người kia lộ ra sát ý, dường như đâm thủng không gian, đặc biệt lạnh.


- Có câu nói này, ta yên tâm, ta đương nhiên tin tưởng thực lực của Thiên Long Thần Bảo, lần này, chém cùng giết tuyệt bọn họ!


Đôi mắt của Dương lão thái gia cũng lạnh lẽo như thế, không có cách nào phát tiếc với đối phương, chỉ có thể đem tức giận đặt trên người Thiên Đài, Thiên Đài, chuẩn bị chờ chết đi! Phạm vi bên ngoài Dương gia, bên trên một mảnh đất trống mênh mông, ngẫu nhiên có vài người đi qua, có vẻ đặc biệt yên tĩnh, nhưng vào đúng lúc này, một âm thanh rít lên đánh vỡ không gian yên tĩnh này, tiếng vang ầm ầm truyền tới, mặt đất vỡ vụn, một thân ảnh từ không trung rơi xuống, mạnh mẽ nện xuống đất, tuy nhiên giờ khắc này, đã là một bộ thi thể. Hộ vệ ngoài cửa lớn của Dương gia trong lòng hơi co rút, khi bọn họ thấy rõ thi thể kia, sắc mặt ngay lập tức trắng xám.


- Dương Quỳnh thiếu gia, Dương Quỳnh thiếu gia!


Thủ vệ sắc mặt trắng xám không biết nên xử lý như thế nào, chỉ ngơ ngác đứng đó, gia tộc Dương gia vô cùng to lớn, cành lá xum xuê, có không ít người, bây giờ ở Thiên Nguyên thành phát triển, Dương Quỳnh thiếu gia, tựa hồ là hậu nhân thứ tư của dòng dõi đích tôn Dương gia bị giết chết! Không mất quá nhiều thời gian, bất ngờ, lại có một tuấn mã lưng vác một bộ thi thể, bay thẳng đến hương Dương gia, khiến người của Dương gia lại lần nữa chấn động trong lòng, bọn họ phảng phất như cảm nhận được Tử thần đang không ngừng tới gần, loại khủng hoảng này, khiến người ta cảm thấy hãi hùng khiếp vía. Mang theo tâm tình vô cùng bất an, người Dương gia vượt qua thời gian một ngày dài đằng đẵng, trong đêm tối, không biết có bao nhiêu tiếng gào chát chúa vang lên, khiến bọn họ cảm thấy đáng sợ sâu sắc, song thời điểm khi cường giả trong tộc đều được điều động, lại phát hiện căn bản không bắt được người, chỉ có thi thể của đệ tử Dương gia lại trong đêm tối. Loại cảm giác khủng hoảng kia, càng ngày càng mãnh liệt, ai cũng cảm thấy bất an, trong lòng tất cả mọi người đều có một thanh âm, Thiên Đài, đến đây đoạt mệnh rồi! Người phía dưới của Dương gia cũng có tin tưởng người của Thiên Long Thần Bảo như những người phía trên, trên thực tế, bọn họ đối với hai đại thế lực Vũ Hoàng, đều mang theo lòng kính nể sâu sắc, căn bản không muốn dính vào bên trong, nhưng người phía trên của Dương gia đã làm như vậy, bọn họ cũng không biết phải làm sao, bây giờ, trả thù, rốt cục đến rồi. Cường giả Thiên Long Thần Bảo cùng Dương gia cũng bắt đầu chờ đợi, chờ người của Thiên Đài đến đây chịu chết, nhưng mà, bọn họ đợi được, chỉ có mấy cỗ thi thể lạnh lẽo, bị tuấn mã chở vào Dương gia, tựa như Dương gia to lớn, trở thành nơi chứa thi thể. Trong nháy mắt, thời gian một ngày cứ như vậy trôi quá, một bóng người của Thiên Đài cũng không gặp, chỉ có thi thể của Dương gia, loại tâm tình khủng hoảng kia, càng mãnh liệt hơn.


- Choang.


Dương lão thái gia lại nghe thấy một tin dữ, nắm đấm mạnh mẽ nện trên ghế thái sư của mình, ngay lập tức cái ghế chia năm xẻ bảy, sắc mặt hắn âm trầm đứng dậy, lại một lần nữa đi vào căn phòng trang nhã phía sau bình phong, hắn ý thức được, Thiên Long Thần Bảo muốn chờ Thiên Đài đến tìm chết, nhưng Thiên Đài, căn bản không có đến đây chịu chết như dự định, là đang trêu đùa bọn họ!


- Ba ngày nữa, sau ba ngày bọn họ không đến, ta dẫn người giết tới!


Tôn chủ Thiên Long Thần Bảo cho Dương lão thái gia một câu trả lời chắc chắn, bởi vì hắn cũng ý thức được vấn đề giống như vậy, Thiên Đài, rất có thể đang chơi đùa với bọn họ! Tại một sơn mạch bên ngoài Thiên Nguyên thành, người của Thiên Đài đều trên một ngọn núi, thậm chí, Thiên Si, cũng trở về rồi!


- Sư huynh, khi nào chúng ta giết tới Dương gia?


Có người nhìn về Thiên Si bình tĩnh phía trước, tựa hồ không bình tĩnh. Thiên Si quay đầu lại, nhìn mọi người một chút, cười nói:


- Vì sao phải giết tới, chờ bọn hắn đến, không phải tốt hơn sao?


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp