Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1310 - Xuất phát Đến Dương gia


...

trướctiếp



- Khổ hạnh tăng Thiên Si nghe thấy Lâm Nhược Thiên nói thế thì trầm mặc trong chốc lát, Thiên Đài chiêu thu môn đồ Vũ Hoàng, không thể tiến hành thu hồn đối với tất cả môn đồ, bởi vậy chỉ có thể từ bên ngoài nhìn thiên phú cùng phẩm tính của bọn họ, nếu như trước đây, chuyện xuất hiện nội gian chắc chắn sẽ không có, bởi vì trong lúc xảy ra chiến sự giữa các thế lực Vũ Hoàng, nội gian chả có tác dụng gì.


Nhưng bây giờ lại không như thế, Bát Hoang không yên ổn, chiến sự không ngừng, con đường sát phạt đã mở ra, như vậy Thiên Long Thần Bảo trước khi Thiên Đài chiêu thu môn đồ đã an bài nội ứng tiến vào Thiên Đài, cũng là chuyện bình thường.


- Xem ra lần này Thiên Long Thần Bảo muốn diệt trừ thiên tài của Thiên Đài chúng ta, bởi vì chúng Hoàng ước hẹn chuẩn bị diễn ra rồi!


Thiên Si thầm nghĩ trong lòng, Thiên Long Thần Bảo còn tiên bố ở Dương gia chờ bọn họ, ngang nhiên ở địa bàn của Thiên Đài ra oai với Thiên Đài. Đương nhiên, Thiên Si cũng hiểu rõ thực lực cường thịnh của Thiên Long Thần Bảo, dù sao cũng là thế lực tồn tại ngàn năm, cực kỳ khủng bố, Thần bảo cùng với cường giả tựa như mây, Tôn chủ cũng có không ít, mà Thiên Đài, Tôn chủ, kì thực chỉ có hai người, Mộc Trần sư huynh, còn có một vị môn đồ khác, bất quá, bây giờ Nhị sư huynh đã đang bắt đầu xung kích cảnh giới Tôn chủ. Nếu như đợi thêm mấy chục năm, Thiên Đài cũng sẽ nghênh đón một thời kì cường thịnh, bây giờ, thật sự còn một chút yếu kém.


- Tại sao lại như vậy?


Lâm Phong trên chín tầng trời nghe được động tĩnh bên ngoài, không khỏi chạy tới, nháy mắt liền nhìn thấy mọi người máu me đầm đìa, đặc biệt là Lâm Nhược Thiên cùng với những Thiên Vũ, đều bị chém đứt một cánh tay, huyết dịch của Thiên Vũ chưa có sức mạnh huyết thống, không có cách nào làm cánh tay bị đứt mọc lại.


- Lâm Phong, chúng ta bị Thiên Long Thần Bảo mai phục!


Lâm Nhược Thiên sắc mặt trắng xám, khí chất nho nhã trên mặt giờ khắc này lại có vẻ không có một chút huyết sắc, sau đó hắn lại đem lời khi nãy nói lại một lần.


- Dương gia cũng dám tham gia sao?


Ánh mắt Lâm Phong phát lạnh, lần trước buông tha cho Dương gia, không nghĩ tới Dương gia lại dám cùng Thiên Long Thần Bảo làm bạn, bây giờ còn cùng mai phục giết Thiên Đài.


- Ta có nước sinh mệnh, trước tiên chữa thương đã!


Lâm Phong lấy ra một bình nước sinh mệnh đổ ra vài giọt lệ, sau đó đút cho mọi người, giọt lệ sinh mệnh chính là hàm nghĩa sinh mệnh mà chí cường thai nghén ra, nước sinh mệnh có thể bổ sung lực lượng sinh mệnh cường thịnh, cho dù người có thực lực như Như Tà dùng qua cũng có thể cảm giác được lực lượng sinh mệnh cường thịnh đang thức tỉnh. Lâm Nhược Thiên và Mông Phách cùng toàn bộ người Thiên Vũ đều sử dụng, trên mặt ngay lập tức khôi phục một tia huyết sắc, Lâm Phong lại lấy hàm nghĩa sinh mệnh xuyên qua thân thể của bọn họ, thay bọn họ chữa thương, nhưng mà, cánh tay bị đứt lại không có cách nào trị liệu, bây giờ chỉ có thể lấy lực lượng sinh mệnh đem thương thế ngừng lại, đợi tới khi bọn họ bước vào Tôn Vũ, lại lấy sức mạnh huyết mạch khôi phục lại cánh tay.


- Hàm nghĩa sinh mệnh.


Mọi người giật mình, Lâm Phong lại còn nắm trong tay hàm nghĩa sức mạnh sinh mệnh, nhìn xuống vết thương đứt tay của mình, trong đó có từng sợi từng sợi lực lượng sinh mệnh đang tràn ngập, chữa trị tổn thương sinh cơ, sắc mặt Lâm Nhược Thiên rạng rỡ hơn không ít.


- Lâm Phong, cảm tạ, chỉ có không cho thương thế chuyển biến xấu, đợi đến khi bước vào Tôn Vũ, ta sẽ có thể khôi phục cánh tay.


Lâm Nhược Thiên nhìn Lâm Phong lộ ra thần sắc cảm kích.


- Một cánh tay mà thôi, nói không chừng sẽ thúc đẩy lão tử sớm ngày bước vào Tôn Vũ, Lâm Phong, ta cũng không có khác người cho lắm.


Mông Phách nói, tựa hồ vẫn còn phiền muộn về việc mình bị mai phục.


- Sư huynh đệ của mình!


Lâm Phong mỉm cười lắc đầu, Lâm Nhược Thiên cùng Mông Phách ngày xưa, đều từng vì hắn chịu một chưởng, suýt nữa chết, hơn nữa những sư huynh đệ khác nếu cùng ở tại Thiên Đài, tự nhiên sẽ một lòng đoàn kết, chút chuyện nhỏ này Lâm Phong làm sao có thể để ở trong lòng, chỉ là chuyện nội gian, nhất định phải chú trọng.


- Sư huynh, ngươi có tính toán gì hay không?


Lâm Phong hỏi Thiên Si.


- Đại sư huynh như Thần long thấy đầu mà không thấy đuôi, Nhị sư huynh bây giờ thì lại đang trùng kích cảnh giới Tôn chủ, sức chiến đấu mà Thiên Đài chúng ta có thể điều động có hạn, Thiên Long Thần Bảo lần này cố ý mai phục, sức chiến đấu sẽ rất cường đại!


Thiên Si thấp giọng nói, khiến sắc mặt mọi người không dễ nhìn cho lắm, đều do thực lực của mình quá yếu.


- Sư huynh, Thiên Long Thần Bảo ở Bắc Hoang cùng Thiên Đài rêu rao, lẽ nào chúng ta phải nhịn!


Một môn đồ Tôn Vũ phẫn nộ nói, chỉ thấy giờ phút này hắn cả người đẫm máu, sắc mặt dữ tợn.


- Vương Tiêu, ngươi cảm thấy chúng ta nên làm như thế nào, mới có thể đối phó với Thiên Long Thần Bảo?


Thiên Si nhìn về môn đồ Tôn Vũ kia hỏi một tiếng.


- Đại sư huynh không liên lạc được sao?


Vương Tiêu mở miệng hỏi, nếu như Mộc Trần ra tay, nhất định có thể giết chết người của Thiên Long Thần Bảo, ánh mắt của những người khác cũng đều chờ mong nhìn Thiên Si. Tuy nhiên Thiên Si lại lắc lắc đầu, làm cho mọi người cảm thấy có chút mất mác.


- Không thì chúng ta thỉnh cầu Nhị sư huynh tạm thời kết thúc bế quan, hoặc, cường giả của Thiên Đài chúng ta cùng xuất hiện, giết chết Dương gia, huống hồ, Lâm Phong hắn còn có Thiên Chi Kiếm, Tôn chủ cũng có thể giết chết, không tin đối phó không được Thiên Long Thần Bảo, thù này, tất báo!


Ánh mắt Vương Tiêu lộ ra vẻ khát máu. Thiên Si khe khẽ gật đầu, sau đó ánh mắt lại nhìn về phía Lâm Phong, hỏi một tiếng:


- Lâm Phong, ngươi có ý kiến gì?



- Ta nghe sư huynh sắp xếp!


Lâm Phong thấp giọng nói một câu. Thiên Si trầm ngâm, sau đó mở miệng:


- Các ngươi ở đây chờ ta, ta đi Thiên Ngoại Thiên nhìn Nhị sư huynh có kết thúc bế quan hay không, Lâm Phong, Như Tà, Kình Thiên, các ngươi cùng đi theo ta.


Mấy người khẽ gật đầu, ba người Lâm Phong, Như Tà, Mạc Kình Thiên, đều là đệ tử thân truyền của Vũ Hoàng, có thể bước vào Thiên Ngoại Thiên. Bốn người một đường rời đi, Lâm Phong quay đầu nhìn Mạc Kình Thiên một cái, hắn nghe Thiên Si nói liền biết người này là một vị trong mười vị sư huynh, trước đây hắn chưa từng gặp. Trên người Mạc Kình Thiên khoác một bộ trường bào ngôi sao, dáng dấp giống như thanh niên, trên mặt góc cạnh rõ ràng, cả người sạch sẽ, rất có vài phần khí thế xuất trần, chỉ thấy ánh mắt của hắn lúc này cũng đang nhìn Lâm Phong, mỉm cười gật đầu, nói:


- Sớm nghe nói về tiểu sư đệ thiên tư dị bẩm, hôm nay gặp mặt, đúng như dự đoán!



- Sư huynh đề cao ta rồi!


Lâm Phong mỉm cười lắc đầu, bốn người một đường phá tan Thiên Ngoại Thiên, đi tới phía trên dãy núi yên tĩnh, nhìn về thôn trang ở phía ra, bất quá Vũ Hoàng bây giờ hình như không ở nơi đó.


- Các ngươi thấy thế nào?


Thiên Si nhìn về phía mấy người, lần thứ hai hỏi dò một tiếng.


- Sư huynh chỉ Vương Tiêu sao?


Trên mặt Mạc Kình Thiên mang theo một nụ cười sạch sẽ yếu ớt, lộ ra hào quang cơ trí không hợp với tuổi tác của hắn.


- Ừm!


Thiên Si khẽ gật đầu.


- Người này biểu hiện gấp gáp nhất, hơn nữa đầu tiên còn hỏi dò có thể liên lạc với Mộc Trần sư huynh hay không, sau còn nói để Nhị sư huynh xuất quan, hoặc người của Thiên Đài toàn bộ đều lên, nếu nội gian thực sự là hắn, chẳng phải là mang ý nghĩa Thiên Long Thần Bảo trừ Mộc Trần sư huynh ra, ai cũng không để ý tới, thậm chí, ngay cả Nhị sư huynh cũng muốn săn giết!


Sắc mặt Như Tà khá khó coi, đội hình mà Thiên Long Thần Bảo điều động, lại đáng sợ như vậy sao!


- Như Tà, không phải vừa nãy ngươi truyền âm cho ta, nói Thiên Long Thần Bảo là có ý định buông tha cho các ngươi ư?



- Hừm, bằng không, lấy cường thế của Thiên Long Thần Bảo, ta chắc chắn không về được, bọn họ làm như thế, là đang hết sức chọc giận Thiên Đài chúng ta!


Như Tà đáp lại.


- Các ngươi cho rằng Vương Tiêu biểu hiện gấp như vậy, lẽ nào hắn không lo lắng chúng ta hoài nghi hắn sao?


Thiên Si cười hỏi.


- Có hai khả năng, một là, hắn không phải nội gian; thứ hai, nếu như hắn là nội gian, có thể Thiên Long Thần Bảo lần này, ngay cả Mộc Trần sư huynh cũng không sợ, hết sức thể hiện rằng mình kiêng kỵ Đại sư huynh, kì thực, muốn một lưới bắt hết, vì lẽ đó, Vương Tiêu cố ý bại lộ, nhưng chúng ta cũng không thể làm gì hắn!


Mạc Kình Thiên thấp giọng nói.


- Nói được lắm, chỉ có hai loại khả năng này, hơn nữa, khả năng thứ hai, có lẽ lớn hơn!


Thiên Si, kì thực, hắn một chút cũng không si. Lâm Phong nhìn ba vị sư huynh của mình, thầm than trong lòng, không có ai đơn giản a.


- Chúng ta nên làm như thế nào?


Như Tà lãnh đạm hỏi một tiếng, nếu khả năng thứ hai, Thiên Long Thần Bảo chẳng lẽ muốn tiêu diệt toàn bộ Thiên Đài sao!


- Biết rõ là âm mưu, không đi cũng không được, chúng ta nhìn xem, Thiên Long Thần Bảo, tiêu diệt toàn bộ Thiên Đài thế nào!


Trong ánh mắt bình tĩnh Thiên Si phóng ra một đạo ánh vàng, sắc bén khôn cùng.


- Đi chuẩn bị một chút, sáng sớm ngày mai xuất phát tới Dương gia!


Thiên Si mở miệng nói, ngay lập tức đám người dồn dập gật đầu, sau đó nhanh chóng rời đi, Lâm Phong trở ra bên ngoài, mọi người vẫn đang đứng ở đó, tựa hồ bị khiêu khích nên phẫn nộ, đều có vẻ khá là kích động.


- Lâm Phong, thế nào?


Nhìn thấy Lâm Phong lại đây, Lâm Nhược Thiên hô một tiếng.


- Sáng sớm ngày mai, xuất phát tới Dương gia!


Lâm Phong nhìn mọi người nói, ngay lập tức, ánh mắt từng người từng người đều lộ ra vẻ sắc bén cùng với hàn mang sát phạt, sáng sớm ngày thứ hai, bên trên Thiên Đài, tràn ngập từng sợi từng sợi sương mù, nhưng ở bên trong sương mù kia, còn lộ ra từng sợi từng sợi sát ý, trong hư không, có một con thuyền to lớn đang ở đó, con thuyền trên hư không này chính là một Thánh khí tuyệt phẩm, phi thường mạnh mẽ, không chỉ có tốc độ nhanh Đến khó mà tin nổi, còn nắm giữ lực lượng xuyên thấu hư không. Trên thuyền, cường giả Thiên Đài đứng ở đó, số lượng có gần trăm vị, chuẩn bị đánh giết tới chỗ Dương gia.


- Đều nên rõ ràng, lần này đi tới, có khả năng chính là tử lộ, hiện tại, muốn lui ra, Thiên Đài sẽ không trách cứ, đặc biệt là chư vị sư đệ Thiên Vũ, vẫn không nên đi theo!


Thiên Si đứng phía trước con thuyền, mở miệng nói với mọi người, không có ai lui ra, thậm chí, trên thuyền, còn có một vài Thiên Vũ bị cụt tay, chính là đám người bị phục kích lần trước. Thiên Si nhìn thấy người lui ra, lại nói:


- Đã như vậy, xuất phát!


Dứt tiếng, hư không phàm phá không chuyển động, đi vào trong đám mây, trông chớp mắt liền lao ra khỏi Thiên Đài đi về phía Dương gia.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp