Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1294 - Báu vật đều xuất hiện


...

trướctiếp

Bóng người Viêm Đế biến mất từ lâu, nhưng mà rất nhiều Tôn chủ cấp bậc cường giả vẫn như trước đứng trên hư không, trên mặt xuất hiện từng tia chán chường, bọn họ có thể cảm giác được, thực lực của đạo sĩ vừa nãy kia tuyệt đối sẽ không vượt quá Tôn Vũ tầng năm, vẫn đang né tránh, thế nhưng mỗi một lần công kích lại ác liệt đến đáng sợ, bất động thì thôi, động thì lại phải chết, bằng điểu tốc độ đủ đáng sợ, nhưng vẫn bị hắn ta tiêu diệt. Tuy nói đối phương mượn sức mạnh của Cửu U Ma Liên, thế nhưng, đối phương năng lực chiến đấu vẫn khiến cho bọn họ cảm thấy thán phục, có thể tưởng tượng, nếu có một ngày đối phương bước vào cấp độ khác của Tôn chủ, bọn họ liền không đáng chú ý, đây là một gia hỏa có uy hiếp rất lớn, hơn nữa gan to bằng trời, ngay cả Vũ Hoàng cũng dám hãm hại.

- Hống!

Tôn chủ Tề gia ngửa mặt lên trời gào thét một tiếng, âm thanh rít gào làm rung động hư không, giống như một con dã thú, Tề Vân lần đầu tiên dẫn người Đến Tuyết Nguyệt, tử thương nặng nề, ngoại trừ Tề Thiên Húc bảo vệ được một mạng, những người khác toàn bộ đều chết rồi, mà đội hình lần thứ hai càng mạnh mẽ hơn, nhưng vừa nãy trong nháy mắt đó, lại chết thêm một đám cường giả Tề gia, còn có, một bức đồ phổ thôn Thiên khác cũng không còn, chuyện này nếu hắn trở lấy thì bàn giao với Tề Hoàng thế nào đây, làm sao đối mặt với người của Tề gia. Ở Tuyết Nguyệt quốc nho nhỏ này, mặt mũi Tề gia hắn xem như mất hết. Ngoại trừ Tôn chủ Tề gia, trong đám người sắc mặt khó coi nhất chắc chắn là người của Yêu Hoàng điện, một vị Tôn chủ cấp Yêu Tôn khác trong nháy mắt bị giết chết, hơn nữa, linh vũ Bằng Hoàng còn bị đoạt đi, Yêu Hoàng điện của bọn họ, chưa bao giờ chịu nhục lớn như vậy, hơn nữa, lúc trước bên trong tám vị Vũ Hoàng mà Viêm Đế hãm hại, Bằng Hoàng là người có kết cục thảm nhất. Thời điểm mọi người đại chiến, Lâm Phong lặng lẽ lui ra khỏi mảnh không gian hắc ám kia, thân hình không ngừng lấp loé, giờ phút này hắn đã đi tới một nơi rất xa, ánh mắt tìm về phía Hắc Phong Lĩnh, tên khốn Viêm Đế kia cho dù đi nơi nào, một tờ vũ hồn của hắn cũng theo Viêm Đế Đến đó, cái lão gia hỏa bất tử kia phỏng chừng muốn luyện hóa Cửu U Ma Liên. Càng làm cho Lâm Phong cảm thấy đáng trách chính là, hư hỏa lần trước Cùng Kỳ đạt được chưa từng thấy hắn sứ dụng tới, vì lẽ đó Lâm Phong suy đoán, ngọn lửa kia đã bị hắn luyện hóa để tăng cao thực lực, người dám làm như vậy, cũng chỉ có lão bất tử sống lại là Viêm Đế thôi, bọn họ căn bản không cần lo lắng đến vấn đề cảnh giới bất ổn. Tuy nhiên Cửu U Ma Liên vô cùng khủng bố, lấy thực lực hiện tại của Viêm Đế, sợ không thể luyện hóa toàn bộ thành thực lực của mình, nhưng mà, cho dù luyện hóa không xong, đợi tới thời điểm tên kia trở về, hẳn là chuyện mà hắn đáp ứng mình đã có thể hoàn thành, đuổi hết những người Đến từ khắp nơi ở Bát Hoang Cảnh ra khỏi tiểu thế giới này, chạy trở về Bát Hoang. Những Tôn chủ của các thế lực Vũ Hoàng ở Bát Hoang Cảnh này từng người từng người cầm Hoàng khí trong tay, bọn họ không rời khỏi Tuyết Nguyệt, Lâm Phong cũng không an lòng, còn cường giả phổ thông, cũng không sao cả, liền để Tuyết Nguyệt thuận theo tự nhiên, nghênh đón một luồng sinh cơ hoàn toàn mới đi. Một tờ vũ hồn đi theo Viêm Đế, quả nhiên, Viêm Đế đã tìm được một nơi bố trí kỹ càng đại trận Thánh văn, bắt đầu luyện hóa Cửu U Ma Liên, lão bất tử kia đúng là một chút thời gian cũng không để lãng phí. Chỉ chốc lát sau, Lâm Phong đi tới một chỗ hắc ám phía trên cung điện cổ, đứng trên không, trường bào hắc sắc tung bay, tóc dài vũ động theo gió, màn đêm cũng dần dần hạ xuống, chỉ còn dư lại một vòng trăng tròn lơ lửng giữa trời cao, soi sáng vùng đất này. Trong bóng tối, hành động của đoàn người cũng không dừng lại một chút nào, vẫn đang tìm kiếm bảo vật như trước, dù tiểu thế giới Hi Hoàng hay tiểu thế giới Cửu U Ma Đế, đều có rất nhiều cung điện mênh mông dưới lòng đất hoặc nơi có trận pháp mê ảo, bên trong cũng có thể ẩn chứa kỳ ngộ, mà trên thực tế cũng không có thiếu người lấy được một vài thứ tốt, chỉ là không ai nói ra mà thôi.

- Hả? Nhưng vào lúc này, màng tai Lâm Phong hơi giật giật, chỉ cảm thấy từng sợi từng sợi tiếng Phạn phiêu đãng lọt vào tai, lộ ra từng tia từng tia Phật ý nghiêm túc mà trang nghiêm, từng sợi từng sợi tiếng Phạn này không ngừng khuếch tán lan tràn trong hư không, rất nhanh, cho dù đám người ở nơi xa xôi cũng có thể rõ ràng nghe được.

Ánh mắt Lâm Phong hướng về nơi phát ra thanh âm, lập tức chỉ thấy nơi đó có một trận ánh sáng kim sắc óng ánh xuất hiện như gió lốc, soi sáng cả một mảnh hư không, toàn bộ đều là kim sắc loá mắt.

- Phật quang!

Lâm Phong thần sắc ngưng lại, chùm sáng kim sắc kia là phật quang, soi sáng tứ phương, giống như đang phổ độ chúng sinh, càng ngày càng óng ánh chói mắt. Một to lớn so với Kim thân tượng Phật chậm rãi bay lên không, dường như từ hư trong xuất hiện, vị này Kim thân tượng Phật hai tay tạo thành chữ thập, không ngừng tụng phật kinh, càng lúc càng lớn, không ngừng bay lên trời, chói lọi đại địa, xung quanh thân thể hắn dường như có song trọng hào quang, bên ngoài tầng một hào quang không ngừng khoách tán ra đi, thắp sáng cái kia một vùng trời. Mà trong bàn tay to lớn của Phật đà Kim thân rõ ràng đang nâng đỡ một đám phật đạo tăng nhân, những tăng nhân này lần lượt giẫm lên bả vai của tăng nhân phía dưới, gấp thành hình chữ "nhân", không ngừng tụng phật, tiếng Phạn to rõ, càng ngày càng vang, không ngừng thâm nhập vào màng nhĩ của mọi người, thậm chí muốn xuyên thủng linh hồn của con người, tầng tầng tiến dần lên, cực kỳ chấn động.

- Cường giả của Thiên Lôi Âm Tự, bọn họ đang làm gì? Ánh mắt đoàn ngươi sững lại, tiếng Phạn khủng bố hóa thành một vòng lại một vòng sóng âm, run rẩy tiến vào bên trong màng tai đoàn người, cực kỳ mãnh liệt, Đến cuối cùng, trong đầu một ít người thực lực yếu kém chỉ còn dư lại tiếng Phạn lượn lờ, không ngừng vang lên, cũng không tha cho các thanh âm khác.

Đêm đen, bên trong tiểu thế giới, từng sợi từng sợi ánh sáng kim sắc lóng lánh sáng lên, trong bầu trời đêm này, tựa như xuất hiện mấy ánh đèn thắp sáng khắp xung quanh.

- Hả? Con ngươi Lâm Phong run lên, nhìn thân thể của mình, hào quang lấp loé không yên, áo giáp Thánh khí khoác trên người có ánh sáng, áo giáp Thánh khí, thế nhưng bên dưới tiếng Phạn sáng lên hào quang.

- Không chỉ có Thánh khí của mình, bảo vật trên người những người khác cũng sáng lên!

Sau khi Lâm Phong phát hiện tình cảnh này thì thần sắc cứng lại, cái loại tiếng Phạn gì đây? Ý niệm hơi động, trong tay Lâm Phong xuất hiện Thánh khí trung phẩm Phương Thiên Họa Kích và Thánh khí thượng phẩm Lạc Nhật cung, tiếng Phạn cuồn cuộn, phương Thiên họa kích cùng Lạc Nhật cung đều sáng lên, hơn nữa, ánh sáng của Lạc Nhật cung hiển nhiên sáng hơn một ít so với Phương Thiên Họa Kích. Lâm Phong lập tức thu hồi hai món bảo vật, trong con ngươi lướt qua từng đạo từng đạo tinh mang, tiếng Phạn này có thể làm cho bảo vật phát ra tia sáng, cũng mang ý nghĩa, có thể tìm ra vị trí của bảo vật trong tiểu thế giới này. Quả nhiên, không chỉ có Lâm Phong ý thức được, những người khác cũng đều ý thức được, dồn dập cất đi Thánh khí của mình, cứ như vậy, hào quang biến mất, cuối cùng những nơi có tia sáng phát ra chính là bảo vật thuộc về tiểu thế giới này. Nhưng mà, sau khi rất nhiều người thu hồi Thánh khí trong tay, tia sáng kia không chỉ không có giảm bớt, trái lại theo tiếng Phạn mà khuếch tán càng ngày càng nhiều, khi tượng Phật Kim thân kia hạ xuống trên hư không, phật quang vạn trượng, thời điểm tiếng Phạn truyền khắp ngàn dặm, bên trong hai đại tiểu thế giới, giống như một bầu trời đầy sao, đâu đâu cũng có ánh sáng óng ánh loá mắt như vậy. Thời khắc này, bóng người đám người chậm rãi bay lên không, đi tới trên hư không, Lâm Phong cũng như thế, thân thể bay lên trời, đứng ở trên bầu trời quan sát xuống phía dưới, trong lòng nổi sóng chập trùng, nhìn một mảnh đầy sao bên trên mặt đất.

- Thật khủng khiếp!

Lâm Phong phun ra một câu, bên trong hai mảnh tiểu thế giới này, lại có nhiều Thánh khí như vậy, thật đáng sợ, đều vẫn chưa bị người khác lấy mất, rất nhiều bảo vật là một khối đá bình thường, hoặc một vũng nước ao, lại như một cái đại tự, trực tiếp bị tìm kiếm bảo vật bỏ qua, đương nhiên, cũng không có thiếu bảo vật trong lòng đất, rất khó tìm ra, nhưng xuyên thấu qua tia sáng này, liền có thể thấy được một chút, biết được nên đi tìm thế nào.

- Một bảo tàng chân chính.

Trong lòng tất cả mọi người thời khắc này không ngừng chấn động, cảm xúc phập phồng, chấn động kịch liệt, thậm chí, đã có rất nhiều người bắt đầu động thủ.

- Đây là cái loại tiếng Phạn gì, lại có thể dẫn động bảo vật cộng hưởng, phát ra tia sáng!

Lâm Phong nói nhỏ trong lòng, chúng cường giả của Thiên Lôi Âm Tự đồng thời tụng tiếng Phạn, câu thông bảo vật của vùng thế giới này. Hắn không có đi đoạt bảo, mà thân thể vẫn đứng đó, nhìn về phía hư không, thấy từng tia sáng xuất hiện, vô cùng loá mắt. Những Tôn chủ mạnh mẽ đó cũng đều không nhúc nhích, bọn họ giống như Lâm Phong, trong không gian này, ngôi sao đầy trời, Thánh khí phổ thông căn bản không dẫn đến sự chú ý của bọn họ, bọn họ muốn, bảo vật Thánh khí thượng phẩm trở lên, thậm chí, Hoàng khí, Đế khí, vì lẽ đó, bọn họ đang chờ đợi, đang quan sát, hạ không ngôi sao đầy trời, ngôi sao nào sáng nhất.

- Nơi đó!

Ánh mắt Lâm Phong nhìn về một chỗ, chỉ thấy phương hướng kia có một tia sáng loá mắt, tựa hồ như một tờ kim thư đơn bạc, nhưng hào quang thì cực kỳ óng ánh, vượt qua ánh sáng của Thánh khí thượng phẩm không biết bao nhiêu, hơn nữa, còn đang không ngừng trở nên sáng hơn.

- Hoàng khí, thậm chí còn mạnh hơn!

Thần sắc Lâm Phong đột nhiên ngưng lại, cuối cùng cũng xuất hiện báu vật.

- Nơi đó cũng có một cái!

Ánh mắt Lâm Phong nhìn về phía một nơi khác, hào quang đồng dạng óng ánh loá mắt, làm người khác chú ý.

- Hả? Nhưng vào lúc này, con ngươi Lâm Phong đột nhiên cứng lại, chỉ thấy nơi nào đó, còn có một ngôi sao càng loá mắt hơn, chói lọi bát phương, tuyệt đối là bảo vật siêu cấp khủng bố!

Đều xuất hiện rồi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp