Thiên Đài, Thiên Ngoại Thiên, hai bóng người yên tĩnh ngồi trên ghế gỗ, nhàn nhã hưởng thụ an bình trong thôn nhỏ.
- Lão đầu, Bát Hoang Cảnh này càng ngày càng không yên ổn, chúng ta vẫn nên chỉ lo cho thân mình thật tốt thôi!
Một bóng người ngồi đó, yên tĩnh nở nụ cười, quay về bên cạnh lão ông nói, lão ông này, rõ ràng chính là Thiên Đài Vũ Hoàng, Vũ Hoàng.
- Ngươi cũng đừng cười trên sự đau khổ của người khác, ngươi cho rằng Thiên Đài có thể chỉ lo thân mình được sao? Vũ Hoàng cười nói: - Tên Thiên Long Thần Bảo kia, còn có Lạc Thiên Các, Thí Hoàng đồng minh, có vẻ như cũng không bình tĩnh lắm a.
- Hơn nữa trận phong ba lần này của Tuyết Nguyệt, Vũ Hoàng đại chiến, Thiên Đài chúng ta muốn không dính vào cũng khó khăn rồi!
Vũ Hoàng bên cạnh cười đáp lại, tuy nhiên vẫn như cũ có vẻ đặc biệt hờ hững.
- Đừng quên còn có ước hẹn với chúng Hoàng Trì Lai, huống hồ, hiện giờ thời đại thiên tài cũng đã bắt đầu, gần nhất là Thiên Đài của chúng ta.
Hầu Thanh Lâm, Nhược Tà, Si Nhân, Lâm Phong, Thu Nguyệt Tâm, còn có thê tử của Lâm Phong, Mộng Tình, những người này trong tương lai đều sẽ có cơ hội chứng đạo thành Hoàng, những thế lực khác tuy không bằng Thiên Đài của chúng ta, nhưng bây giờ cũng đã xuất hiện rất nhiều nhân vật thiên tài, còn có một vài người có thiên phú tuyệt cường chưa từng chân chính hiện thân, tỷ như, những người vừa vặn trước khi Mệnh Vận thành mở ra đã đặt chân đến Tôn Vũ, chúng ta cũng không biết!
- Không sai, Mệnh Vận thành hai lần mở ra ở trung gian có một khe hở thời gian, trong đó xuất hiện một chút nhân vật, có thể chúng ta cũng không biết, nhưng tin rằng rất nhanh đều sẽ xuất hiện, huống hồ, Thiên Đài chúng ta không phải cũng có nhân vật như vậy ư!
Dứt lời, hai người nhìn nhau nở nụ cười, đại thời đại Bát Hoang tranh bá chung quy là muốn tới loạn lạc ở Tuyết Nguyệt quốc, chỉ tăng lên tiến độ mà thôi, từ đây, Bát Hoang Cảnh, sẽ không còn thái bình. ... ... Giống như hai người nói, loạn lạc ở Tuyết Nguyệt quốc, tăng lên bước chân của thời đại, giờ khắc này, sau khi chư vị Vũ Hoàng trở về, cường giả của mấy thế lực Vũ Hoàng đồng thời đi đến Vấn gia, muốn dùng Thiên Hư cổ trận, hơn nữa, đội hình lần này càng thêm đáng sợ, hai tiểu thế giới, chỉ cần lấy được dù chỉ một báu vật, cho dù có hi sinh một nhánh quân đoàn thì cũng đáng. Hơn nữa, không chỉ có những thế lực Vũ Hoàng đó, các loại thế giới khác của Bát Hoang Cảnh cũng có rất nhiều thế lực đang dồn dập muốn đi tới Tuyết Nguyệt quốc, mặc dù không chiếm được báu vật, nhưng tiểu thế giới Hi Hoàng và Cửu U Đại Đế cũng đáng giá để bọn họ đi tới nhìn qua, hơn nữa, còn có thể nhìn thấy đại chiến chân chính, đương nhiên, trong đáy lòng bọn họ còn mang theo một chút ý niệm cầu may, nếu như may mắn lấy được bảo vật của Hi Hoàng và Cửu U Ma Đế thì quá tốt! Bây giờ, Vấn gia đối mặt với toàn bộ Bát Hoang mênh mông, Thiên Hư cổ trận hoàn toàn mở ra, đại thế không thể nghịch, nếu như Vấn gia đóng Thiên Hư cổ trận, sẽ trở thành kẻ thù của toàn bộ Bát Hoang, mặc dù Vấn gia có mạnh hơn thì cũng không dám làm như vậy. Thiên Hư cổ trận, vô điều kiện mở ra, toàn bộ Bát Hoang mượn dùng, đi tới Tuyết Nguyệt. Mà Tuyết Nguyệt quốc lần lượt có từng bóng người từ trên trời giáng xuống, hơn nữa, mỗi một lần đám người giáng lâm đều có thể xuất hiện ở vị trí không giống nhau ở Tuyết Nguyệt quốc, dù sao, Thiên Hư cổ trận của Vấn gia không có định hướng, tọa độ đại khái đương nhiên sẽ hơi có chút truyền tống khác biệt, bởi vậy mỗi lần truyền tống từng nhóm nhân mã vào đây vị trí đều bất đồng. Đương nhiên, người của Tuyết Nguyệt quốc bây giờ cũng đã có gan lớn hơn, có thể chịu đựng được, ngay cả Cửu U Ma Đế nghịch thiên bọn họ cũng từng thấy, hơn nữa còn nghe Ma Đế tấu Cửu U ma khúc, còn có cái gì có thể chấn động hơn so với nó đây! Thậm chí, đối với rất nhiều thanh niên hậu bối ưu tú của Tuyết Nguyệt quốc, bọn họ đều mơ hồ ẩn ẩn có chút hưng phấn, bọn họ vẫn ngóng trông quốc gia xuất hiện cường giả như mây, bây giờ, cường giả của Bát Hoang Cảnh không ngừng giáng lâm, không phải tạo ra điều kiện như thế này sao, huống hồ, bọn họ hiện tại cũng chân chính mở mang tầm mắt, đặc biệt là nguyên khí khủng bố đang trải rộng khắp Tuyết Nguyệt như bây giờ, tựa hồ thích hợp tu luyện võ tu hơn, thậm chí người của rất nhiều quốc gia xung quanh đều đang dồn dập di chuyển tới Tuyết Nguyệt quốc. Lúc này Lâm Phong đứng tại không gian phía trên cách ngoại Dương Châu thành không xa, hắn đã không cần đi tới sơn mạch Vân Hải, bởi vì tiểu thế giới Cửu U Ma Đế đã từ Vân Hải sơn mạch kéo dài tới bên này, chân chính tung hoành trong địa vực nghìn vạn dặm, bao vây tiểu thế giới bao vây Hi Hoàng bên trong.
- Thiếu chủ, có thể, đây là phúc của Tuyết Nguyệt quốc, từ đây, quốc gia này sẽ mang theo hai tiểu thế giới rồi trở nên hưng thịnh hơn.
Kiếm mộ nhìn thấy Lâm Phong đứng trên hư không ngẫm nghĩ, mơ hồ có chút hiểu rõ Lâm Phong đang nghĩ gì, thiếu chủ tuy là kiếm, nhưng vẫn như trước duy trì ký ức cùng bẩm tính ngày xưa, chân chính có máu có thịt. Lâm Phong trầm mặc trong chốc lát, sau đó trên mặt lộ ra ý cười, nói:
- Ngươi nói đúng, đây là phúc của Tuyết Nguyệt, từ đây, Tuyết Nguyệt quốc sẽ thật sự trở nên cường thịnh, vô luận ngày đó Tuyết Nguyệt do ai tạo thành, đều là Tuyết Nguyệt cường thịnh, do ta suy nghĩ quá hẹp hòi, trong lòng tựa hồ vẫn hi vọng Tuyết Nguyệt quốc vẫn là tiểu quốc như trước đây, hi vọng tất cả mọi người đều có một cuộc sống yên tĩnh, nhưng mà loại yên tĩnh này, bọn họ thật sự muốn ư!
Nghĩ tới đây, trong con ngươi Lâm Phong lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, ngày xưa, thời điểm hắn ở Tuyết Nguyệt quốc, không phải vẫn ngóng trông đi ra ngoài sao, bây giờ, hắn đi tới hôm nay, có thể đứng trên đỉnh cao Tuyết Nguyệt quan sát chúng sinh, nhưng hắn lại có cái quyền gì cản trở những người khác theo đuổi cường giả kỳ ngộ, tất cả, cứ thuận theo tự nhiên đi, chỉ cần không có người đi làm những chuyện vô nhân đạo liền có thể.
- Các ngươi không cần theo ta, nếu có thời điểm ta cần các ngươi thì sẽ bóp nát kiếm ấn để triệu hoán các ngươi.
Lâm Phong nói một tiếng, sau đó thân hình lấp loé hướng về hạ không. Đám người Kiếm Mộ không dám làm trái Lâm Phong, trên người thiếu chủ nắm giữ thanh kiếm của tổ tiên, nếu như chân chính gặp phải nguy cơ sống còn, thiếu chủ sẽ đem thanh kiếm của tổ tiên lấy ra giết địch, đối với an nguy của Lâm Phong, Kiếm Mộ ngược lại cũng cũng không quá lo lắng, dù sao thời khắc xảy ra chuyện giống như Tề Vân sử dụng Hoàng khí để đối phó với thiếu chủ căn bản không thế nào có thể sẽ xuất hiện. Nhưng mà, thời điểm khi Lâm Phong đặt chân lên tiểu thế giới, trong lúc lặng lẽ đã biến ảo một khuôn mặt, thậm chí, khí tức trên người cũng thay đổi, thân phận của Lâm Phong thực sự có chút dễ thấy, ánh mắt của Thiên Long Thần Bảo và Tề gia đều nhìn chằm chằm vào hắn, chỉ cần hắn vừa xuất hiện thì sẽ bị nhìn chăm chú đến chết, như vậy có rất nhiều chuyện cũng không tiện, nhưng không thể lúc nào cũng ở mãi một chỗ, đôi lúc cũng cần phải đi qua đi lại một chút. Lâm Phong biến ảo khuôn mặt và khí tức đi bên trong tiểu thế giới Cửu U Ma Đế cũng không có người nào để ý đến hắn, bất quá chỉ là một cường giả Thiên Vũ tầng tám mà thôi, ở tiểu thế giới chỗ nào cũng có đại quân này thật sự quá nhỏ yếu. Đương nhiên, bây giờ tuy rằng có vài cường giả hạ xuống nơi này, nhưng tiểu thế giới thực sự quá to lớn, có vẻ đoàn người vẫn như trước rất phân tán, phóng tầm mắt nhìn thậm chí không nhìn thấy mấy bóng người, tình cờ trong hư không có một ít Tôn giả cường đại đang ngự không di chuyển, từ trên trời hướng về hạ không tìm tòi, đây chỉ có cường giả mới có thể làm như thế, một khi phát hiện có tình huống gì đó liền trực tiếp cường đoạt, một vài người nhỏ yếu chỉ có thể ngoan ngoãn tìm tòi trong những góc của riêng mình, đương nhiên, như vậy chỉ an toàn hơn một chút.
- Hài cốt Lúc này, Lâm Phong đi tới một mảnh sơn mạch mênh mông bên trong tiểu thế giới Cửu U Ma Đế, dãy núi này hiện ra một luồng khí sắc đen kịt hiu quạnh, giống như ma sơn, ở trung tâm sơn mạch tùng lâm, Lâm Phong nhìn thấy một bộ hài cốt, hài cốt này đang ngồi, hơn nữa còn phi thường đoan chính, toàn bộ hài cốt đều là một màu đen kịt .
- Không chỉ có một bộ!
Ánh mắt Lâm Phong quét về phía sơn mạch, nơi này vậy mà lại có không ít hài cốt, hẳn là một vài môn đồ nào đó của Cửu U Ma Đế, Cửu U Ma Đế thân là đại Đế cường giả, nắm giữ thuộc hạ môn đồ đương nhiên cũng là chuyện bình thường. Vùng ma sơn đen kịt này tựa hồ là chỗ tu luyện thường ngày của tông môn này.
- Cũng có không ít người ở đây sưu tầm.
Lâm Phong ở trung tâm sơn mạch nhìn thấy không ít bóng người, phía trước cách đó không xa có một nữ tử trên người mặc y phục lam sắc, vóc người phi thường mê người, nhưng nữ tử này giống như đang quan sát gì đó, tu vi của nữ tử này cũng có chút nhỏ yếu, mới chỉ là cảnh giới Thiên Vũ tầng năm mà thôi. Tựa hồ là cảm nhận được ánh mắt của Lâm Phong, nữ tử phía trước sơn mạch hơi quay đầu lại, hướng về Lâm Phong nhợt nhạt nở nụ cười, thật sự đặc biệt xinh đẹp, đúng y như Lâm Phong dự liệu, xác thực là một mỹ nữ. Hơn nữa, nhìn thấy mỹ nữ này, thần sắc Lâm Phong đột nhiên sửng sốt một chút, vậy mà lại là người quen, thanh niên một trong thập đại cường giả của Long Sơn đế quốc, Thanh Mộng Tâm.
- Tiền bối nhìn tiểu nữ tử, không biết có gì chỉ giáo!
Thanh Mộng Tâm hướng về Lâm Phong nở nụ cười nói, hiển nhiên không thể nhận ra Lâm Phong, bất quá nụ cười của nàng vẫn mê người giống như trước.
- Tiền bối? Lâm Phong nở nụ cười, quan hệ của hắn và Thanh Mộng Tâm ngày xưa ngược lại cũng cũng không tệ lắm, hơn nữa còn đồng thời đi tới tham gia thi đấu Tuyết Vực, bây giờ, lần thứ hai gặp lại, đối phương vậy mà lại gọi hắn một tiếng tiền bối, ngược lại có chút không quen.
- Thanh Mộng Tâm cùng U U cùng ở tại Long Sơn đế quốc, không biết Long Sơn đế quốc có tin tức của U U hay không!
Lâm Phong nói nhỏ trong lòng, sau đó cười nói:
- Tiểu nha đầu ngươi có diện mạo đẹp, nhưng ở đây tìm chút đồ vật của người chết thì thật có chút bất nhã!
- Tiền bối tuy tu vi mạnh hơn so với tiểu nữ tử, nhưng tuổi tựa hồ cũng không lớn đi, làm sao lại gọi ta là tiểu nha đầu.
Âm thanh của Thanh Mộng Tâm tựa hồ có thể rút ngắn khoảng cách với người sống, khiến người ta đối với nàng sinh ra hảo cảm:
- Huống hồ, tiền bối hẳn cũng biết tình huống bên trong vào giờ phút này, nhiều cường giả như vậy, Tôn giả như mây, lời nói có chút bất kính, mặc dù là tiền bối có tu vi cỡ này, cũng chỉ có thể chỗ này tìm xem một chút kỳ ngộ mà thôi.
Lâm Phong đi lên phía trước, ánh mắt nhìn Thanh Mộng Tâm, nói:
- Thật sao? Thanh Mộng Tâm nhìn thấy ánh mắt của Lâm Phong, không khỏi ánh mắt lóe lóe, cười nói: - Lẽ nào tiền bối cũng phát hiện? - Phát hiện cái gì rồi? Lâm Phong vẫn như trước nhìn chằm chằm Thanh Mộng Tâm, vốn cố ý đùa nàng một chút, lại không nghĩ rằng nàng hình như đúng là có biết chút gì đó.
- Tiền bối, ta hoài nghi Ma Đế kia thường ngày tu luyện ở sơn mạch này!
Thanh Mộng Tâm mở miệng nói , khiến thần sắc Lâm Phong cứng lại, Cửu U Ma Đế, tu luyện ở sơn mạch này?
- Lời ấy giải thích thế nào? Lâm Phong hỏi.
- Tiền bối ngươi đi theo ta!
Thân thể Thanh Mộng Tâm bay lên không, mang theo gió lốc, thân hình Lâm Phong khẽ động, cũng đồng thời đi theo Thanh Mộng Tâm bay lên trời.
- Tiền bối ngươi từ đằng xa nhìn về bên này, không nên nhìn cái thế giới bạch sắc kia, chỉ xem hắc sắc thôi!
Thanh Mộng Tâm chỉ vào nơi xa xôi kia, nói với Lâm Phong. Lâm Phong nhìn kỹ một chút, không nhìn tới tiểu thế giới Hi Hoàng, chỉ nhìn tiểu thế giới Cửu U Ma Đế, vừa mới bắt đầu nhìn tới vẫn chưa có gì đặc biệt, nhưng theo hắn từ xa tiến lại cẩn thận quan sát, không ngờ lại có phát hiện, toàn bộ tiểu thế giới từ xa đến gần giống như một con Ma Long to lớn hắc ám, uốn lượn xoay quanh, bao vây lấy tiểu thế giới Hi Hoàng ở giữa, mà bên này, là hướng của đầu rồng..
- Tiền bối, thế này không phải tư thế của Long mạch ư? Thu Nguyệt Tâm cười nhẹ nói, khiến Lâm Phong phải cười khổ, nhiều cường giả như vậy đều chỉ chú tâm tìm bảo vật, lại không nghĩ rằng một người tu vi yếu như Thu Nguyệt Tâm lại phát hiện ra toàn bộ một bên tiểu thế giới bao la này là một mảnh Long mạch địa thế, hắc ám Ma Long!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT