Lâm Phong nói nhỏ trong lòng nhưng không hề hưng phấn, Tuyết Nguyệt quốc đối với Tôn giả đã rất nhỏ vậy khi đối mặt với Vũ Hoàng lại còn không bằng một tấc thì làm sao đây. Hơn nữa phong ấn này cũng phải ít nhất Vũ Hoàng mới có thể mở ra, chuyện này đối với Tuyết Nguyệt cũng không phải điều tốt đẹp gì.
- Tam Sinh Ma Đế từng xuất hiện, Viêm Đế bị phong ở đâ, bây giờ lại xuất hiện một nhân vật đỉnh phong như Tam Sinh Ma Đế - Phong Ma đại đế, dấu chân của ba vị đại Đế đã từng ở đây, rốt cuộc bên trong phong ấn này có cái gì mới được!
Trong lòng Lâm Phong vô cùng lo lắng.
- Toàn bộ lui ra ngoài phong ấn, phong tỏa vùng không gian này đi!
Tôn chủ Vấn gia lãnh đạm nói một tiếng, nhiều người lùi đến nơi an toàn, bọn họ đã không phá được phong ấn, chỉ còn cách chờ Vũ Hoàng đến thôi. Lâm Phong và Viên Phi cũng lui về sau, sau đó Viên Phi quay sang nói với Lâm Phong:
- Lâm Phong, Tề gia sẽ có Vũ Hoàng đến, ngươi trước tiên nên tránh một chút đi, nhiều cường giả ở đây vậy mà vẫn phải mời đến Vũ Hoàng, dù cho trong di tích có bảo vật cũng không đến phần chúng ta!
Lâm Phong nghe thế nở nụ cười, hắn đương nhiêu hiểu được hảo ý của Viên Phi, cường giả như Vũ Hoàng không hề bình thường, dù hắn có Kiếm Hoàng ở đây nhưng cũng không chắc chống lại được, bọn họ chỉ cần quát to một tiếng liền có thể khiến cho tinh thần của hắn run rẩy, nếu như họ không hề nể mũi mà giết Lâm Phong thì hắn cũng không hề có sức chống đỡ, thực lực quá yếu không làm được gì, mặc dù có thiên kiếm mạnh nhưng như vậy thì đến cả cơ hội để sử dụng nó cũng không có.
- Nếu như Vũ Hoàng trở mặt, chúng ta có thể chạy trốn đến nơi nào đây? Lâm Phong mỉm cười lắc đầu, Tuyết Nguyệt làm gì rộng lớn, Vũ Hoàng nếu như muốn giết một Thiên Vũ như hắn thì đương nhiên có trốn cũng không thoát, chỉ có một con đường chết thôi, nhưng dĩ nhiên Lâm Phong cũng có lí do để tin tưởng rằng một Vũ Hoàng cũng sẽ không vì một tên Tề Thiên Thánh mà trở mặt với hắn, một khi như vậy thì danh tiếng của họ cũng không hay, hơn nữa lại còn xúc phạm đến quy cũ của Vũ Hoàng luôn sống ẩn dật xưa nay.
Viên Phi không nói thêm gì nữa, xác suất để xảy ra chuyện như vậy quả thật rất nhỏ, Lâm Phong vẫn không có đủ sự uy hiếp lớn đến mức như vậy, Tề gia Vũ Hoàng cũng không phải làm đến vậy. “Vù…” Xa xa có một cơn lốc cuồn cuộn mà đến, mọi người lập tức nhìn thấy một bóng người đến.
- Tốc đột thật nhanh!
Lâm Phong kinh ngạc thốt lên một tiếng, thân ảnh ấy không thể gọi khôi ngô nhưng nhìn đế lại tạo cho người khác một loại cảm giác vĩ đại vô cùng, một bước chân hạ xuống dường như có thể làm cho cả thiên địa run rẩy, xuất hiện bất thình lình như khi nãy, vị này chính là Vấn gia Vũ Hoàng.
- Thiên Hư cổ trận của Vấn gia, tự nhiên Vấn gia Vũ Hoàng đến nhanh nhất rồi!
Viên Phi nói, chỉ thấy trong mắt đám người Vấn gia lóe lên tia vui mừng, toàn bộ bước lên trước cung nghênh hắn, khom người với một bộ dáng cực kì khách khí, mặc dù cùng người Vấn gia nhưng Vũ Hoàng lại là một cường giả ở tầng khác. Lâm Phong nhìn thấy Vấn gia Vũ Hoàng chỉ mới bước đi vài bước đã đến trung tâm phong ấn, một luồng khí thế khủng bố giáng từ trên xuống cùng lúc với việc hắn đáp xuống. “Ầm ầm!” Một tiếng vang trầm thấp làm cho cả trời đất cũng phát ra âm thanh đó, dường như thanh âm của đại đạo vang vọng lại làm cho không gian xung quanh bị rung động mạnh mẽ. Lâm Phong khẽ rên một tiếng, tâm đột nhiên run rẩy, trong nháy mắt đó hắn dường như bị sự chấn động của đại đạo kia làm cho tim muốn nổ tung, cỗ khí thế này mới thật sự là của đất trời, một bước ra đã hòa cùng trời đất. Phong ấn dường như có một tia gợn sóng, có vẻ như nó đã bị rung động. Vấn gia Vũ Hoàng lại bay lên không lần nữa, nhìn lướt qua phong ấn to lớn bên dưới rồi lại quan sát những ma văn kia, trong lòng hắn cũng khá chấn động.
- Hẳn là tác phẩm của Phong Ma đại Đế!
Vấn gia Vũ Hoàng tự lẩm bẩm, lời nói khiến mọi người khẽ run rẩy, không đoán sai được, Phong Ma đại Đế tự tay bố trí a. Không chỉ có dấu chân Tam Sinh Đại Đế ở đây mà nay lại có thêm Phong Ma đại Đế, cả hai vị đại Đế sao! Nếu như bọn họ biết Viêm Đế cũng đã suýt bị đánh cho hồn phi phách tán ở nơi đây rồi bị phong ấn thì không biết sẽ có cảm tưởng gì. Nhưng sau khi Vấn gia Vũ Hoàng nói xong câu đó liền trầm mặc nhìn chằm chằm phong ấn, trầm tư. Vũ Hoàng không mở miệng nên mọi người cũng không dám nói lời nào, không gian rơi vào tĩnh mịch, đến Vũ Hoàng còn không biết làm thế nào để phá tan phong ấn này mà, nó là phong ấn của Phong Ma đại đế bố trí thì làm sao có thể phá dễ dàng được. Xa xa lại có một cơn lốc gào thét, mọi người cảm thấy có một luồng gió khủng bố lao đến giống như muốn phá hủy mọi thứ, nó khiến cho mắt mọi người phải híp lại mà không thể nhìn thẳng, đợi sau khi mọi thứ bình ổn lại bọn họ liền mở mắt ra, phát hiện trước mặt Vấn gia Vũ Hoàng xuất hiện một bóng người.
- Vũ Hoàng!
Người Tư Không gia ở Trung hoang đều khom người, thân ảnh ấy là Vũ Hoàng của Tư Không gia. Đôi mắt Vũ Hoàng Tư Không gia biến hóa thất thường như muốn nhìn thấu tất cả, hắn chòng chọc nhìn vào ma văn bên trên phong ấn. “Ầm!” Chỉ chốc lát sau thân thể Tư Không gia Vũ Hoàng run lên gào thét một tiếng, đột nhiên nhắm mắt lại, sắc mặt khó coi đến cực điểm.
- Hả? Mọi người ngơ ngác nhìn, đôi mắt Vũ Hoàng Tư Không gia giống như Thiên nhãn vậy, trùng hợp lại giống như Tư Không Hiểu trong thập đại yêu nghiệt cũng nắm giữ đôi Thiên nhãn, nhưng vừa nãy khi phóng thích nó thì đôi mắt của Vũ Hoàng dường như đã bị thương, phong ấn này đáng sợ đến mức nào chứ!
- Thế nào? Vấn gia Vũ Hoàng hỏi Vũ Hoàng Tư Không gia một tiếng.
Vũ Hoàng Tư Không gia lại mở mắt lần nữa, nói:
- Chỉ sợ ta đã dùng Thiên nhãn dòm ngó phong ấn đã động đến một trong 3,681 loại Phong Ma thuật nên nó muốn phong ấn luôn đôi mắt của ta!
- Phong ấn cả Thiên nhãn của Vũ Hoàng!
Trong lòng mọi người đều kinh hãi, phong ấn này quá khủng bố, muốn dò xét cũng không được, như vậy sẽ bị phản phệ. Xa xa lại truyền đến sự khủng bố của đợt lốc xoáy, sau đó mọi người lập tức nhìn thấy ba người dắt tay nhau đến, họ là cường giả của Huyễn Thế Thiên Cung, Tề gia và Tiêu DaoThần Tông, mọi người đồng thời khom người hô một tiếng Vũ Hoàng. Bốn vị Vũ Hoàng của tứ đại thế lực ở bốn cổ thành Trung hoang cũng đã đến, Tề gia Vũ Hoàng ở Đông hoang cũng đến, Tuyết Nguyệt quốc hôm nay có năm vị Vũ Hoàng giáng lâm. Nhưng sau khi ba người đến sau liếc mắt nhìn phong ấn cũng lâm vào trầm mặc, bọn họ không có cách nào mở được phong ấn này.
- Các ngươi thấy thế nào? Vấn gia Vũ Hoàng quay sang hỏi các vị Vũ Hoàng khác một tiếng.
- Cần biết rõ đây là loại phong ấn nào thì mới có thể tìm được kẽ hở của nó, nếu không thì thực lực có thể thông trời cũng không thể phá được phong ấn của Phong Ma đại Đế!
- Đúng, trước tiên cần biết rõ loại phong ấn chi thuật nào!
- Không thử sao biết không phá được!
Lúc này có một âm thanh truyền đến, khí thế cuồng ngạo vô cùng, ở phía xa xa có ánh sáng vàng kim xông đến đây với tốc độ nhanh hơn cả âm thanh khiến cho mọi người đột nhiên căng thẳng, ánh sáng màu vàng này rất đáng sợ, nó như muốn xuyên thấu tất cả, sau khi nó đi qua thì không gian liền truyền đến âm thanh ầm ầm.
- Bằng Hoàng!
Những vị Vũ Hoàng nhìn thấy người vừa đến liền nói nhỏ một tiếng, lập tức trên bầu trời xuất hiện những ánh chớp vàng, bên trong đó có một người toàn thân đều màu vàng kim, phía sau như có đôi cánh chim thần che kín cả bầu trời, hắn đứng bên trên đó nhìn xuống như đang quan sát chúng sinh, tạo cảm giác hắn là vương giả trong thiên địa này.
- Bằng Hoàng, ngươi muốn dùng lực để phá phong ấn? Vấn gia Vũ Hoàng ngẩng đầu nhìn người đang lơ lửng trong hư không kia mà nhàn nhạt hỏi một tiếng, người này là Bằng Hoàng của Yêu Hoàng điện trong thập đại yêu nghiệt, ở Bát Hoang Cảnh là chim thần duy nhất, bản thể của hắn là Đại Bàng Hoàng Kim Dực, tốc độ cùng thể lực ở Bát Hoang Cảnh có thể nói là đệ nhất.
- Không thử xem làm sao biết không phá ra được!
Bằng Hoàng kiêu ngạo đứung một bên mở to đôi cánh, ánh vàng tỏa ra vô tận hào quang, người trong phạm vi mấy chục dặm đều cảm nhận được tâm ý sắc bén kia.
- Nha!
Bằng Hoàng hét lên một tiếng giận dữ, thân thể đáp xuống làm cho không gian cuồn cuộn lay động, ánh sáng vàng đã hóa thành một chùm sáng bay thẳng xuống phong ấn. “Ầm ầm!” Phong ấn rung động, vòm trời rung động, sự va chạm này khủng bố đến mức nào mà đến tâm của mọi người cũng bị chấn động mạnh mẽ, nhiều người còn không chịu nổi mà kêu ra tiếng, khóe miệng chảy máu, lực lượng va chạm kia thật đáng sợ, nó làm toàn bộ hư không và cả mọi người đều bị ảnh hưởng không nhỏ.
- Bằng Hoàng, đây là phong ấn chi thuật, dù thực lực ngươi có thông thiên cách mấy cũng không thể nào phá nổi nó!
Vấn gia Vũ Hoàng mở miệng giải thích, thân thể Bằng Hoàng bay lên lại như một cơn gió lốc, ánh mắt hắn vẫn nhìn chằm chằm phong ấn không thôi, với sức mạnh đáng sợ của hắn mà vẫn không thể làm phong ấn này dao động.
- Lượng Thiên Tôn!
Ngay lúc này lại có một thanh âm truyền từ xa đến, mọi người quay đầu lại với một bộ mặt nghi hoặc, bọn họ chỉ thấy một đạo sĩ khoác trường bào đứng đó.
- Gia hỏa này cũng tới rồi!
Thần sắc Lâm Phong ngưng trọng, gia hỏa này dù gì cũng đã bị giam trong phong ấn ở Vân Hải sơn mạch nên có thể hắn sẽ biết một ít tin tức.
- Chư vị Vũ Hoàng, bần đạo biết đây thuộc loại phong ấn chi thuật gì? Đạo sĩ đầy vẻ bụi bặm vung tay tiêu sái nói, lời của hắn khiến cho mấy vị Vũ Hoàng đều nhìn về phía đó, tên đạo sĩ cấp bậc Tôn Vũ này lại biết đây là loại phong ấn nào sao? - Nói nghe một chút!
Tề gia Vũ Hoàng nhìn chằm chằm Viêm Đế, mở miệng.
- Chư vị Vũ Hoàng hãy nhìn kĩ một chút, ma văn hiện lên ánh đen, nếu như nó chia làm tám khối lớn thì cũng như đại diện cho tám cánh cửa, không nên nhìn toàn bộ phong ấn mà chỉ nên xem một cửa trong đó thôi!
Viêm Đế giải thích làm cho những Vũ Hoàng kia nhất thời nhìn về phong ấn lại, rất nhanh bọn họ đã nhận thấy quả thật như có tám cánh cửa mơ hồ.
- Đây thuộc loại phong ấn chi thuật nào? Vấn gia Vũ Hoàng nhìn Viêm Đế, phong mang lấp lóe, mọt Tôn giả cư nhiên lại biết được lai lịch của phong ấn chi thuật này.
- Bát Môn Thiên Ma Tỏa Liên, Tỏa Thiên Địa Chư Thần Ma!
Viêm Đế bình tĩnh nói ra nhưng khiến ho đôi mắt những vị Vũ Hoàng kia run lên, Bát Môn Thiên Ma Tỏa Liên Phong Ấn Chi Thuật!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT