Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1213 - Đại chiến Long Đằng


...

trướctiếp

Trên đỉnh của Kỳ Thiên Sơn mạch, đôi mắt Long Đằng đột nhiên mở ra. Đôi mắt đó hình như có thể xuyên thấu hư không, toát ra uy thế của một Yêu Long.

- Đến rồi.

Lúc này, ánh mắt của mọi người đều dồn dập ngóng nhìn phương bắc, nơi đó đang có từng thanh kiếm rít gào trong. Mọi người nhìn thấy từng luồng kiếm khí khủng bố điên cuồng gào thét, dường như chúng muốn lật tung cả thiên địa, phía sau cỗ kiếm khí khủng bố kia xuất hiện một vệt kiếm quang Lâm Phong lúc này đang mặc một bộ bạch sắc trường bào, vác cổ kiếm, thần sắc vô cùng bình tĩnh. Mà phía sau hắn, có mấy vị sư huynh Thiên Đài. Trận chiến này, không chỉ liên quan đến Lâm Phong và Long Đằng, mà còn quan hệ đến Thiên Đài và Thiên Long Thần Bảo. Nên Thiên Đài không thể để Lâm Phong một mình tới nơi này được. Sau khi tới gần đỉnh núi những người kia cũng dồn dập thả người rơi xuống, chỉ chừa một mình Lâm Phong bên trên cự kiếm, lao thẳng tới đỉnh của kỳ Thiên Sơn mạch. Thanh cự kiếm kia lập tức từ trên trời giáng xuống, khí thế ngập trời khiến thiên địa nứt vỡ, nó đang lao thẳng tới Long Đằng. Thân hình Long Đằng lấp loé, lập tức tránh thanh cự kiếm đang lao đên. Một tiếng nổ vang liền truyền ra, mọi người liền thấy thanh cự kiếm kia trực tiếp xuyên nhập Kỳ Thiên Sơn mạch, đỉnh sơn mạch cũng bị phá tan.

- Thật khủng khiếp!

Thần sắc mọi người liền run lên, khí thể thanh cự kiếm của Lâm Phong thật đáng sợ, dường như nó đã đè nén cỗ khí tức bá đạo của Long Đằng.

- Thiên Vũ tầng tám, tu vi hắn rốt cục cũng tiến bộ một chút rồi.

Từ khi đi ra Mệnh Vận thành tới bây giờ cũng đã gần một năm, Lâm Phong đã phá Thiên Vũ tầng bảy, để quyết chiến với Long Đằng trên Kỳ Thiên Sơn mạch. Khi Thu Nguyệt Tâm nhìn thấy bóng người kia, trong đôi mắt như băng sương của nàng nổi lên một gơn sóng, nhưng lập tức khôi phục bình tĩnh. Mà khi Y Nhân Lệ nhìn thấy Lâm Phong, nàng lại nở một nụ cười. Nàng chỉ cười một tiếng đã khiến cho vô số người bị mị hoặc. Nghe nói Lâm Phong lấy tu vi Thiên Vũ tầng bảy đã có thể chém Tôn giả Thiên Long Thần Bảo. Bây giờ, tu vi Lâm Phong đã đến Thiên Vũ tầng tám, không biết hắn có thể chém được Long Đằng không? Trong tiểu trấn cũng rất nhiều người ngửa đầu nhìn về phía bầu trời. Khi bọn họ nhìn thấy Lâm Phong đang mặc một bộ trường bạch đứng trên hư không, trong lòng liền có một cỗ xúc động không tên. Không ngờ đối thủ của đệ nhất thiên tài của Thiên Long Thần Bảo lại là Lâm Phong... Người đã từng cùng bọn họ sớm chiều từng ở chung. Không ngờ cái tên thanh niên với đầu tóc rối bù kia lại thanh tú tuấn dật như vậy!

- Lâm thúc thúc!

Khi Tiểu Thần thấy Lâm Phong, nó liền muốn chạy về bên kia, nhưng Từ sư phó lại ôm nó lại:

- Tiểu tử, đại chiến bên kia sẽ rất khủng bố, không thể tới gần.

Mà khoảng cách xa như vậy, ngươi làm sao đi tới được.

- Từ sư phó, Lâm Phong thúc thúc có thể đánh được cái tên bại hoại kia không? Ánh mắt non nớt của Tiểu Thần nhìn Từ sư phó, mang theo vài phần ngây thơ hỏi.

- Có thể, Đại ca ca nhất định có thể!

Khi Từ sư phó còn chưa nói, Diệp Tuyết một bên đã tiếp lời. Ánh mắt nàng vô cùng kiên định, nàng không ngờ Lâm Phong đại ca lại là đệ nhất thiên tài là của Thiên Đài.

- Thiên Vũ tầng tám ư.

Ngươi rốt cục chịu đến rồi à! Đôi mắt Long Đằng nhìn Lâm Phong tràn đầy sát ý.

- Đùng!

Lâm Phong trầm mặc, không nói gì, hắn chỉ một bước bước ra. Thiên địa vang lên một thanh âm, một luồng thiên uy khủng bố từ trong thân thể Lâm Phong trào ra.

- Hôm nay sẽ chém ngươi rồi khi khác sẽ lần lượt chém sạch đệ tử Thiên Đài.

Long Đằng ta chắc chắn sẽ tru diệt Thiên Đài! Quanh người Long Đằng có huyết quang lượn lờ, tựa như một con Yêu Long mới tỉnh dâỵ. Hắn đạp mạnh xuống xuống, thân thể Long Đằng phóng về phía Lâm Phong. Lúc này hắn đang nổi giận gầm lên một tiếng, giống như Long khiếu. Sau đó mọi người liền thấy Long Đằng nâng cả một dãy núi trong bàn tay.

- Không ngờ sức mạnh Long Đằng đã khủng bố đến cỡ này.

Khi mọi người nhìn thấy Long Đằng dùng tay nâng cả sơn mạch lên, hô hấp của họ cũng trở nên dồn dập. Đột nhiên có những tiếng ầm ầm ầm khủng vang lên, mọi người liền thấy Long Đằng đang ném ngọn núi kia về phía Lâm Phong. Cường giả Võ đạo cao thâm có thể dễ dàng khai sơn, lấp biển, nên khi Long Đằng bước vào Tôn Vũ cảnh mơí có thể một tay chống núi.

- Đùng.

Lâm Phong vẫn kiên quyết bước về phia trước, dù cho ngọn núi kia đang lao đến, nhưng hắn vẫn vô cùng bình tĩnh, cùng thiên địa hợp tấu. Sao đó hắn đột nhiên giận quát một tiếng, trên tay Lâm Phong quanh hiện ra một chuôi lợi kiếm óng ánh loá mắt. Trên thân kiếm liền có vô số ngọn lửa lượn lờ giống như cả thanh kiếm được tạo ra từ lửa.

- Đùng!

Lâm Phong bước tới trước, lợi kiếm trong tay cũng bất đầu động, lập tức có một đạo kiếm qua mang theo thiên uy khủng bố, bay về Long phía Long Đằng.

- Giết!

Long Đằng nổi giận gầm lên một tiếng, yêu khí ngút trời trên người hắn lập tức sôi trào, khủng bố sơn mạch lao về phía thanh lợi kiếm. Trong khoảnh khắc, những tiếng xì xì không ngừng vang lên, từng đạo kiếm quang đã đâm thủng ngọn núi trăm ngàn lỗ. Nhưng nó vẫn lao về phía Lâm Phong. Lâm Phong lại đạp ra bước, thiên địa lập tức chấn động, những đám mây đen liền che phủ bầu trong. Hắn đánh một chưởng vào ngọn núi bao vây, những tiếng ầm ầm vang lên, ngọn núi kia lập tức không ngừng nổ tung. Cùng lúc đó, Long Đằng cũng trực tiếp xuyên qua ngọn núi lao về phía Lâm Phong.

- Hống… Lúc này, Long Đằng dường như một con viễn cổ Yêu Long đang thét gào, cả ngọn núi hoàn toàn nứt toác dưới sức mạnh của hắn.

Long Đằng liền xuất hiện trước mặt Lâm Phong, cánh tay ẩn chứa sức mạnh ngàn cân của của hắn lập tức đánh về đối phương. Nhưng Lâm Phong không hề sợ hãi, trên người có tiếng sấm vang lên. Lúc này, cả bàn tay của hắn đã được tử sắc lôi mang bao trùm, hắn đánh về phía Long Đằng, muốn cứng đối cứng với đối phương. Ầm ầm, một tiếng nổ đáng sợ nổ vang lên, Lâm Phong hóa thành một đạo cuồng phong bay về phía sau, ánh mắt của hắn vẫn bình tĩnh như trước, nhưng nhưng trong lòng lại cảm thán sức mạnh thân thể Long Đằng không thôi. Mặc dù cơ thể hắn đã trải qua thiên lôi tẩy lễ, nhưng vẫn có chút thua kém Long Đằng. Sau khi trải qua bí cảnh gột rửa, Thiên Long yêu thể đã hoàn thành lột xác, khiến cho cả người Long Đằng giống như một con Yêu Long. Mà Long Đằng cũng đã bước vào Tôn giả cảnh, khiến cho thân thể hắn khủng bố đến cực hạn, cường thịnh hơn rất nhiều tên Tôn giả Lâm Phong giết tại Thu gia. Nếu như Long Đằng đánh với tên kia, hắn có tư dễ dàng xé rách thân thể đối phương. Nhưng bàn tay Long Đằng cũng hơi run rẩy, tuy thân thể Lâm Phong không bằng hắn, nhưng cũng rất khủng bố. Suýt chút nữa đã xé tan bàn tay hắn, Lâm Phong mới chỉ Thiên Vũ tầng tám, mà đã có thực lực kinh khủng như thế. Nếu như bỏ mặc Lâm Phong trưởng thành, Long Đằng hắn đừng mơ áp chế lại Lâm Phong. Hôm nay, hắn nhất định phải chém Lâm Phong, bằng không hậu hoạn khôn cùng.

- Ta đã là Tôn giả, lại ngưng tụ huyết thống khiến cho vũ hồn hòa vào trong huyết mạch.

Lâm Phong, ngươi lấy cái gì để đánh với ta đây! Giọng nói cuồng dã của Long Đằng vang lên. Khắp thân hắn bây giờ đang bao trùm bởi Long giáp, cường độ cơ thể của hắn có thể so được với hạ phẩm thánh giáp, Lâm Phong vẫn im lặng, nhưng kiếm khí quanh người hắn đã ngưng hình, cả người hắn như một thanh kiếm. Cùng lúc đó, Long Đằng lần thứ hai lao tới, một cánh tay hắn hóa thành cánh tay chân chính của Yêu Long đánh về phía Lâm Phong.

- Lôi Phong Trảm!

Lâm Phong cũng chém ra một kiếm, hư không xuất hiện thanh âm của giông tố. Khi một kiếm kia đánh vào lòng bàn tay Long Đằng, có tiếng kim loại va chạm với nhau. Cánh tay Long Đằng lúc này dường như đã không còn do máu thịt tạo nên, mà thực sự do Long lân tạo nên.

- Diệt cho ta!

Cánh tay Yêu Long liền hơi dừng lại, sau đó run lên, đánh mấy Yêu Long lợi trảo về phía Lâm Phong. Lâm Phong lại chém ra một kiếm, chém đôi tất cả những lợi trảo kia.

- Ầm ầm ầm!

Hư không xuất hiện một bàn tay Yêu Long khủng bố đè xuống từ trên trời, tựa như muốn nghiền nát Lâm Phong.

- Sát Na Hoang Vu!

Lâm Phong khẽ nói một tiếng, một luồng kiếm quang lan tỏa tứ phương mọi người chỉ nhìn thấy hư không xuất hiện một chùm sáng hủy diệt, xuyên thủng cánh tay Yêu Long.

- Xì, xì.
.. Một âm thanh chói tai vang lên, trên cánh tay Yêu Long xuất hiện một vết thương, từ trong đó đang có vô số tinh lực trào ra. Giống như đang chảy máu vậy. Sắc mặt Long Đằng cũng trở nên trắng bệch, nhưng sát khí trong mắt hắn lại nồng nặc hơn trước. Cánh tay hắn đột nhiên run lên, huyết mạch khủng bố trong người sôi trào, cánh tay bị thương khôi phục như thường trong nháy mắt.

- Yêu Huyết sôi trào!

Huyết mạch Long Đằng cuồn cuộn dâng trào như biển gầm, khiến cho cả người Long Đằng càng ngày càng yêu dị. Toàn thân từ trên xuống dưới của hắn toàn bộ đều bị vảy rồng che phủ, quanh người hắn cũng có huyết quang không ngừng lưu chuyển.

- Hống… Long Đằng mở miệng hống một tiếng, trên bầu trời xuất hiện một cái đầu rồng dữ tợn, đang gào thét.

Nó khiến cho thiên địa chấn động, sơn mạch không ngừng nứt toác, đầu rồng kia đang ra sức cắn nuốt Lâm Phong. Lâm Phong chém ra một kiếm, nhưng vẫn không thoát ra được. Từng luồng từng luồng khủng bố huyết quang liền hóa thành một cái huyết sắc lao tù, giam cầm Lâm Phong trong đó.

- Tịch diệt Vô Sát!

Lâm Phong lập tức phá tan lao tù, nó ràng buộc không được hắn. Nhưng Long Đằng lại đang lao tới, cánh tay Yêu Long bắt lấy Lâm Phong, khiến hắn nổi giận chém một kiếm.

- Hống!

Một tiếng rống to của Long Đằng khiến Lâm Phong run rẩy, trong cơ thể Long Đằng dường như có một cái đầu của huyết sắc Yêu Long đang muốn chui ra nuốt chửng mình. Một khi Vũ hồn hoà vào trong huyết mạch, có thể theo đồng thời phóng thích với sức mạnh huyết thống.

- Giết!

Lâm Phong liền hô to, Thiên Cơ kiếm nháy mắt ra khỏi vỏ, hóa thành một đạo ánh sáng loá mắt chém về đầu rồng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp