Đoàn người đứng thẳng trong cung điện trên không, mây mù cuồn cuộn sôi trào không ngừng, dường như có một bóng người hư hư thực thực xuất hiện tại nơi đó, thân ảnh ấy dần dần ngưng tụ, thân thể khoác áo bào trắng, râu dài, bồng bềnh như thần tiên, thân ảnh đó là lão giả đám người đã từng thấy khi bước vào khu vực trung tâm.

- Vận Mệnh giả!

- Vận Mệnh giả xuất hiện nhưng đáng tiếc ta lại bị ngăn cản bên ngoài, ngay cả tư cách được tiên đoán cũng không có!

Rất nhiều người bị ngăn cản bên ngoài không ngừng mắng chửi, họ rất phiền muộn hận không thể chen vào ngay lúc này, nhưng sức mạnh vô hình trong màn sáng kia không cho bọn họ đi vào, bọn họ chỉ có thể dùng mắt nhìn thấy những sự việc đang phát sinh bên trong. Thân thể Vận Mệnh giả chậm rãi hạ xuống xuất hiện trước đại điện, trên mặt mang theo vẻ nhu hòa bình tĩnh nhìn mọi người, không ai có thể cảm nhận được hơi thở của lão, loại cường giả này không phải bọn hắn bây giờ có thể suy đoán. Lúc này Lâm Phong chú ý tới vẻ mặt của Cùng Kỳ, hắn chỉ thấy hai con mắt của lão nheo lại nhìn chằm chằm vào Vận Mệnh giả giống như muốn dựa vào kinh nghiệm của mình nhìn thấu người này. Không chỉ có Cùng Kỳ mà ánh mắt của những người khác cũng nhìn chăm chú Vận Mệnh giả, ánh mắt lộ ra từng tia phong mang, họ đều tự hỏi Vận Mệnh giả làm sao tiên đoán ra vận mệnh của bọn họ!

- Ai tới trước!

Lão nhân cười nhạt nhìn mọi người một chút sau đó nhẹ giọng nói.

- Ta tới.

Một bóng người bước ra lên tiếng, trên người hắn toả ra tâm ý kiệt ngạo, cho dù đối mặt với Vận Mệnh giả thì hắn vẫn kiêu ngạo như trước, dường như thiên địa chỉ có mình hắn vậy. Người này là Kim Sí Điểu Ma Bằng tự xưng thiên phú có thể địch lại yêu nghiệt Bát Hoang, xưa nay hắn trong mắt người khác đều kiêu căng khó thuần, dã tính mười phần, cực kỳ hung mãnh.

- Trên người ngươi chảy xuôi huyết thống bất phàm nhưng ngươi quá mức cao ngạo, coi trời bằng vung, nếu như ngươi có thể thay đổi thì Vũ Hoàng hậu kỳ sẽ có hi vọng, bằng không ngươi xa nhất cũng chỉ dừng lại Vũ Hoàng trung kỳ.

Vận Mệnh giả thản nhiên nói nhẹ như mây gió, mấy câu nói liền chỉ ra số mệnh của Ma Bằng. Con ngươi yêu dị của Bằng Ma nhìn chằm chằm vào Vận Mệnh giả nói: Chỉ dừng lại tại Vũ Hoàng trung kỳ không có khả năng đạt tới Vũ Hoàng hậu kỳ, ngươi đoán chuẩn sao? Người thứ nhất được tiên đoán đã nghi vấn Vận Mệnh giả, Kim Sí Điểu Đại Bằng kiêu căng tự mãn nên hắn nhất định sẽ vang danh Bát Hoang, trở thành một ngôi sao chói mắt nhất. Vận Mệnh giả chỉ nở nụ cười nói:

- Ta tu Thiên Mệnh thuật sống bao nhiêu năm chính mình cũng không rõ ràng, nhưng xem qua vận mệnh thiên tài so với tóc của ngươi còn nhiều hơn, trong đó không thiếu người có huyết mạch Kim Sí Điểu Đại Bằng như ngươi, thậm chí có người có huyết thống cao quý hơn so với ngươi nữa, ví dụ như bất tử Phượng Hoàng, thần thú Kỳ Lân, Kim Long, còn việc có đúng hay không tự ngươi có thể kiểm nghiệm, nếu cho rằng không đúng thì không cần tin!

- Bằng Ma ta tất thành yêu Đế, chấn động cổ kim!

Bằng Ma kiệt ngạo nói ra sau đó lập tức lui sang một bên, hắn tuy kiệt ngạo nhưng hắn biết người đứng trước mặt rất khủng bố nên tự nhiên sẽ không đắc tội đối phương.

- Hi vọng như vậy, thế nhưng ta chỉ tiên đoán thành tựu các ngươi có thể đạt đến chứ không có tiên đoán tương lai các ngươi như nào, vì lẽ đó các ngươi cần phải sống mới có thể.

Vận Mệnh giả nở nụ cười, mọi người tự nhiên rõ ràng điểm này, Vận Mệnh giả không thể nào biết được ngươi sinh khi nào chết khi nào được.

- Vị kế tiếp!

Người thứ hai đứng ra là Lôi Yêu, luôn theo sát đằng sau Bằng Ma.

- Cực hạn của ngươi là Yêu Hoàng sơ kỳ!

- Oanh!

Trên người Lôi Yêu có sấm sét không ngừng ba động, trong lòng hắn không phục vì hắn nghe được cực hạn của hắn chỉ có thể là Yêu Hoàng sơ kỳ!

- Vị kế tiếp!

Tiếp đó người của Man Hoang yêu vực Mãng Ngưu, Vận Mệnh giả vẫn tiên đoán như trước, cực hạn Yêu Hoàng sơ kỳ.

- Ta đến!

Viên Phi đứng dậy đi lên trước, Vận Mệnh giả liếc mắt nhìn hắn nụ cười nhàn nhạt.

- Vũ Hoàng trung kỳ, nhưng nếu có đại Đế vì ngươi nghịch thiên cải mệnh, ngươi có thể đột phá vào Vu Hoàng hậu kỳ!

- Xì, xì… Trên người Bằng Ma phát xạ ra từng đạo kim sắc khủng bố, hắn là Kim Sí Điểu Đại Bằng còn Viên Phi chỉ là yêu viên mà thôi, dựa vào cái gì tên kia có thể so với hắn chứ.

- Yêu thú cũng có thiên phú, bại cũng do thiên phú hạn chế, chủng tộc mạnh mẽ thì từ nhỏ ngươi nhất định sẽ bất phàm, nhưng chỉ cần vượt qua cực hạn sẽ phá tan được sự ràng buộc đó.

Vận Mệnh giả quay về phía Viên Phi thản nhiên nói ra, Viên Phi gật đầu vì điểm ấy lão gia tử đã sớm nói với hắn, trong yêu thú đặc biệt yêu thú mạnh mẽ từ nhỏ đã rất lợi hại, nhưng khi đến đỉnh kim tự tháp thì rất khó tiến thêm bước nữa, trừ phi tự mình vượt qua cực hạn mới được.

- Người kế tiếp.

- Ta tới.

Tề Kiều Kiều từ bên cạnh huynh trưởng của nàng bước ra

- Vô vọng thành Hoàng!

- Ầm!

Tề Kiều Kiều nghe thấy câu này giống như bị thiên lôi bắn trúng, đôi mắt đẹp của nàng trở lên đờ đẫn. Không đúng, nàng là một trong tứ đại mỹ Bát Hoang vực, lại là người Tề gia từ nhỏ đã được chú định bất phàm, vì sao Vận Mệnh giả lại cho nàng bốn chữ tàn khốc như vậy.

- Tại sao? Thần sắc Tề Kiều Kiều rất khó coi hỏi lại.

- Hào quang của ngươi đều do người khác đưa cho ví dụ như gia tộc ngươi, huynh trưởng ngươi, ngươi có thể đi đến bước này cũng bởi vì có người che chở cho ngươi, ngươi chỉ nắm giữ dung nhan mỹ lệ mà thôi, ngoài ra ngươi không có cái gì có thể lấy ra, ý chí cứng cỏi không có, chưa từng tao ngộ kiếp nạn nào, hơn nữa còn vênh váo hung hăng, vì lẽ đó ngươi mới vô vọng thành Hoàng, trừ phi ngươi triệt để thay đổi mình mới có một tia kỳ ngộ.

Thanh âm lạnh như băng đá khiến sắc mặt Tề Kiều Kiều trắng xám, tất cả đều do người khác cho nàng sao? Bản thân nàng không có thứ gì?

- Kiều Kiều, ngươi sẽ trở thành Vũ Hoàng!

Lúc này Tề Thiên Thánh đi lên phía trước động viên nàng một tiếng. Tề Kiều Kiều khẽ gật đầu, nhưng sao nàng lại bị một câu nói của Vận Mệnh giả đả kích, nàng thật sự không có thứ gì sao? Tề Thiên Thánh nhìn về phía Vận Mệnh giả nói:

- Ta đây thì sao? - Vũ Hoàng sơ kỳ, có thể có cơ hội trở thành Vũ Hoàng trung kỳ nhưng cơ hội rất nhỏ, trừ phi có kỳ ngộ nghịch thiên!

Một câu nói nhàn nhạt khiến Tề Thiên Thánh cảm giác cả người băng lãnh, Vũ Hoàng sơ kỳ, Vũ Hoàng sơ kỳ vẻn vẹn như thế thôi sao? Nói như vậy Lôi Yêu cũng có thiên phú như hắn, mà Viên Phi lại càng có thể vượt qua hắn. Giờ khắc này, trong lòng mọi người rất căng thẳng, tuy sắc mặt bình tĩnh nhưng kì thực rất nhiều người đều nắm chặt hai tay vì một câu nói của Vận Mệnh giả có khả năng quyết định số mệnh của bọn họ, có thể thay đổi Bát Hoang vực trong tương lai, Viên Phi có thể thành tựu Vũ Hoàng trung kỳ còn Tề Thiên Thánh chỉ có thể làm Vũ Hoàng sơ kỳ. Tề Thiên Thánh nắm chặt hai tay, nắm chặt tới mức phát sinh ra tiếng răng rắc, trên mặt hắn lộ ra vẻ không cam lòng, thành tựu của hắn xa nhất là Vũ Hoàng sơ kỳ ư!

- Tiền bối, ta đây!

Lúc này Ngô Ngạn cũng đứng dậy quay về phía Vận Mệnh giả khom người tỏ ra đặc biệt khách khí.

- Ngươi cũng giống như hắn đều là Vũ Hoàng sơ kỳ, nếu có nghịch thiên kỳ ngộ thì có thể đột phá vào Vũ Hoàng trung vị.

- Ngô ngạn dĩ nhiên giống như ca ca.

Tề Kiều Kiều nhìn Ngô Ngạn một chút, từ trước cho tới nay hắn đều đi theo ca ca nàng nhưng nàng biết hắn đi theo vì hắn yêu thích nàng, hắn vậy mà giống như ca ca nàng có thành tựu Vũ Hoàng.

- Ta cũng thử xem đi.

Phó Hắc vò vò đầu đi ra, da dẻ hắn vốn có màu đen nên khiến người ta cảm thấy hơi thú vị, dường như hắn vẫn canh cánh trong lòng chuyện bị đánh cướp.

- Trong năm mươi năm có cơ hội thành Hoàng, cực hạn Vũ Hoàng trung kỳ có một tia kỳ ngộ có thể xung kích Vũ Hoàng hậu kỳ!

- Trong năm mươi năm!

Vận Mệnh giả dĩ nhiên tiên đoán số mệnh Phó Hắc cao như thế, vượt qua tất cả mọi người, chỉ cần trăm năm, hắn sẽ bước đến cực hạn.

- Khà khà, một tia kỳ ngộ này sẽ trở thành hiện thực, thế nhưng tiền bối có thể không cần nói ra niên hạn mà, ta còn đang mơ trong vòng hai mươi năm thành Hoàng đây!

Phó Hắc không có ý tứ nở nụ cười khiến mọi người trợn tròn mắt, tên khốn này vậy mà người được tiên đoán thành tựu cao nhất, Thiên hỏa thể chất vượt qua thể chất Kim Sí Điểu lại có thêm một cái niên hạn nữa.

- Niên hạn cũng không chính xác, ta chỉ nói trong vòng năm mươi, tám mươi năm mà cũng có thể bốn mươi năm, ba mươi năm cũng có thể mười năm, chuyện này cần phải xem các ngươi sau này gặp gỡ kỳ ngộ như thế nào, thế nhưng ngươi nói cũng đúng sau này ta sẽ không nói niên hạn nữa, miễn cho ảnh hưởng tới các ngươi.

Vận Mệnh giả nở nụ cười sau đó Phó Hắc lập tức lui về phía sau, đối với lần tiên đoán này hắn tương đối thoả mãn. Lúc này Tông Nhân Dục cũng đi lên trước nhìn về phía Vận Mệnh giả cười nói:

- Tiền bối cho rằng thành tựu của ta như nào? - Thành Hoàng không vấn đề, nhưng muốn thành tựu cao hơn Vũ Hoàng sơ kỳ thì trừ phi ngươi đem công pháp tu luyện tới cực hạn bằng không không cách nào tiến thêm.

- Đương nhiên ngươi cũng có thể cân nhắc từ bỏ công pháp này.

Thần sắc Tông Nhân Dục ngưng lại, công pháp hắn tu luyện xác thực dễ dàng trở nên mạnh mẽ, thế nhưng đúng như tiền bối này nói đến trình độ nhất định hắn liền vô pháp tiến lên tiếp.

- Ta chỉ kiến nghị thôi.

Vận Mệnh giả vuốt ve râu cười nói, Tông Nhân Dục cũng lùi về sau! Lúc này người bên ngoài đều lộ ra thần sắc vô cùng gấp gáp, bọn họ chỉ có thể nhìn mà không thể nghe được cái gì Đồng thời những người chưa được tiên đoán cũng khẩn trương không kém, Vận Mệnh giả tu luyện Thiên Mệnh thuật, sống không biết bao nhiêu năm tháng, tu vi cũng không biết mạnh bao nhiêu, lão cũng đã thấy quá thiên tài nên lời lão nói đương nhiên là có trọng lượng. Vận Mệnh giả chỉ nói một câu cũng có thể đại biểu mệnh vận sau này của bọn họ, ai có thể không sốt sắng cho được!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play