Mộng Tình, chúng ta nên tách ra rồi! Lâm Phong nhìn Mộng Tình nói ra, nếu như đối phương đã nói như vậy thì trong phiến kỳ cảnh kia có rất nhiều địa vực bất đồng, Lâm Phong tự nhiên hi vọng Mộng Tình có thể tiến vào khu vực thích hợp với nàng nhất mà không phải đi theo hắn cùng một chỗ.
- Hiện tại ta cũng không có nghĩ mình muốn tiến vào bên trong đó, không biết nơi này có địa phương thích hợp với ta không nữa.
Mộng Tình nói nhỏ một tiếng, nàng thích hợp tiến vào khu vực có tiên linh hoặc băng thiên Tuyết Vực.
- Nhìn mấy hình ảnh bên trong kỳ cảnh thì ta thấy có địa phương giống Tuyết Vực đấy.
Ngón tay Lâm Phong chỉ vào hình ảnh một khu vực địa trong hư không, trong số rất nhiều khu vực hỗn tạp kia có một vùng đất toàn một màu trắng mịt mùng, chỗ đó hẳn là Tuyết Vực rồi.
- Lâm Phong ngươi chuẩn bị đi tới khu vực nào? Mộng Tình thấp giọng hỏi.
- Có lẽ ta sẽ đi Lôi Vực, ta nghĩ mình trước phải luyện thành lôi thể đã, ta muốn hoàn thành thanh kiếm này.
Lâm Phong cười nói, nếu như hắn đã tới địa phương có lôi điện thì hắn hi vọng mình có thể lấy lực lượng sấm sét xuống, bất cứ nơi đâu thì sức mạnh điên cuồng của lôi điện cũng rất kinh khủng, vô luận luyện thể hay công kích nó đều rất lợi hại. Đương nhiên nếu tình hình cho phép thì Lâm Phong vẫn muốn đi khám phá các khu vực khác một phen, có một số khu vực đặc thù có lẽ sẽ thai nghén ra lực lượng bí truyền vô cùng kinh khủng cũng nên, bên trong cái kỳ cảnh kia hình như có một cái suối nguồn sinh mệnh thì phải, nước của nó có màu xanh da trời và rất trong tựa hồ như nước suối tràn ngập lực lượng sinh mạng vậy. Ngày ấy Phượng Huyên tại Cửu Long đảo đã từng xuất ra qua lực lượng sinh mệnh bí truyền, loại lực lượng này tuyệt đối là một loại lực lượng kỳ dị mà hắn chưa từng thấy, bởi vậy nếu như nơi đây có nước suối sinh mệnh thì các khu vực khác khẳng định cũng có lực lượng đặc biệt, nhưng nó phân ra tại những khu vực bất đồng mà thôi. Mộng Tình nhẹ gật đầu, nếu phiến khu vực này thật sự có cực hàn Tuyết Vực cùng với tiên linh khu vực mà nói thì nó sẽ có trợ giúp rất lớn đối với nàng, tự nhiên nàng không thể bỏ qua chúng được, nếu thực lực của nàng cường đại thì Lâm Phong cũng có thể thả lỏng một chút.
- Là ngươi!
Nhưng đúng lúc này lại có một đạo thanh âm lạnh như băng từ xa truyền đến, giờ khắc này Lâm Phong chỉ cảm thấy có một cổ hàn ý lao thẳng về phía hắn khiến hắn cảm thấy rất lạnh. Hắn xoay người lại thì lập tức thấy một nữ tử phi thường xinh đẹp đang đi về phía hắn, Lâm Phong quét mắt nhìn một cái đã nhận ra đối phương, tuy hắn chỉ gặp qua cô gái này một lần nhưng loại nữ nhân như cô ta thì chỉ cần liếc mắt nhìn một lần sẽ rất khó quên, hơn nữa lần gặp mặt kia lại đúng lúc Lâm Phong đánh cướp mệnh cách của nàng nữa. Tề Kiều Kiều thấy Lâm Phong thì sắc mặt nàng nháy mắt trầm xuống vì từ nhỏ tới lớn nàng còn chưa từng bị người ta cướp đoạt đồ vật của mình bao giờ, cho dù tại Vận Mệnh thành thì vẫn có rất nhiều người khách khách khí khí với nàng, nhưng Lâm Phong thì khác hắn vậy mà mang tất cả mệnh cách trên người của nàng cướp bóc hết sạch.
- Kiều Kiều, hắn chính là người nàng tìm kiếm lâu nay ư? Lúc này bên người Tề Kiều Kiều cũng có không ít người vây quanh nàng giống như kiều nữ vậy, bên người Tề Kiều Kiều nàng chưa bao giờ thiếu người hộ hoa cả, cho dù nàng không cần người bảo hộ nhưng danh tiếng của Tề gia tam anh và thực lực của Tề gia tại Đông Hoang thật sự quá lớn nên ai cũng khách khí với nàng muốn bảo hộ nàng, Đông Hoang không có ai không biết nàng là người Tề gia, bởi vậy trên đường tới nơi này có mấy người tự nhận thiên phú xuất chúng muốn đi theo bên cạnh nàng.
- Đúng vậy, hắn ngụy trang tướng mạo nên bên trong Vận Mệnh Thần Điện ta không tìm được hắn, lúc đó ta mới hoài nghi khí tức hắn đều giả dối.
Tề Kiều Kiều lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lâm Phong nói ra, nàng không có ngốc bên trong Vận Mệnh Thần Điện không tìm được Lâm Phong thì nàng liền suy đoán đối phương đã thông qua thủ đoạn đặc thù hoặc thông qua Vận Mệnh Thần Điện cải biến một chút gì đó nên nàng mới không tìm được hắn, Vận Mệnh Thần Điện mặc dù không gì không làm được nhưng nó lại không thể nói dối được, bên trong không có người này thì chỉ có một khả năng, gương mặt của hắn là giả.
- Không sai, tu vi người này hẳn là Thiên Vũ tầng năm mới đúng, có lẽ chư vị đều đã xem qua tướng mạo nguỵ trang của hắn rồi đấy.
Lúc này sau lưng Tề Kiều Kiều có một người nhàn nhạt mở miệng nói ra, Lâm Phong nhìn người kia thì nhận ra người này hắn từng gặp qua, người này chính là người đã từng tham gia việc vây bắt hắn nhưng người này không có ra tay, vậy mà giờ phút này hắn cũng đi theo bên người Tề Kiều Kiều, xem ra nữ nhân này rất bất phàm.
- Đúng là hắn.
Mọi người nghe được người này nói lời như vậy thì lập tức nhớ tới cái gì đó, cái Lạc Nhật Cung kia bọn hắn đã từng gặp qua, nhìn hắn rất giống tướng mạo người trong hình ảnh hiện lên trong hư không.
- Thiên Vũ tầng năm!
Tề Kiều Kiều cắn cắn môi, nàng vậy mà bị một ten Thiên Vũ tầng năm ngụy trang thành Thiên Vũ đỉnh phong cướp bóc hai mươi vạn mệnh cách.
- Xem ra lúc ấy Ngô huynh cũng đi đuổi bắt người này thì phải, nhưng chẳng biết tại sao lại thất bại vậy? Lúc này có một người mở miệng trào phúng lời nói của nam tử kia, giữa bọn họ hiển nhiên không có sự hài hòa.
- Viên Phi cùng hắn rất quen thuộc sao, hắn chạy tới mang Lôi yêu đuổi đi nên người những khác mới từ bỏ, đáng tiếc nhị ca của Kiều Kiều không có ở đó bằng không chắc chắn bọn ta bắt được đối phương.
Nam tử họ Ngô nhàn nhạt nói ra.
- Có người đưa mệnh cách cho không phải là việc tốt ư!
- Mệnh cách màu xanh da trời, xem ra ngươi thông qua loại thủ đoạn đe doạ này cướp bóc không ít nhỉ!
Tề Kiều Kiều nhìn chằm chằm vào hai cái hoa văn giữa mi tâm Lâm Phong lạnh lùng nói ra. Mấy người bên cạnh nàng nghe được lời đối thoại này thì con ngươi của họ cũng lộ ra thần sắc nóng bỏng, hắn ngụy trang khí tức? Thực tế chỉ có thực lực Thiên Vũ tầng năm? Nhưng hắn lại có hai cái mệnh cách màu xanh da trời! Bước chân Tề Kiều Kiều hướng về phía trước bước ra, sắc mặt nàng lạnh lùng giống như trên mặt nàng có một tầng sương hàn che phủ vậy.
- Kiều Kiều, như vậy người kia có phải người ra tay với nàng bên trong Vận Mệnh thành? Lúc này một thanh niên Thiên Vũ tầng bảy cầm trong tay trường mâu bước ra vượt qua thân thể Kiều Kiều nói ra, quanh thân hắn có lực lượng lượng hủy diệt màu đen không ngừng lượn lờ.
- Ha ha, ta cũng nguyện ý cống hiến chút sức lực.
Lúc này lại có thêm hai người đi ra, trong đôi mắt họ lộ ra một tầng thần sắc khác thường vì nội tâm chúng có tâm tư khác, Lâm Phong vậy mà cầm giữ hai cái mệnh cách màu xanh da trời, nếu như bọn họ giết chết đối phương đoạt được mệnh cách của đối phương rồi phân một nửa cho Tề Kiều Kiều thì bọn hắn vẫn còn một nửa, chuyện này không quá phận chút nào nha, đương nhiên nếu như vừa rồi không có người nói tu vi Lâm Phong chỉ là Thiên Vũ tầng năm thì bọn họ cũng không dám đứng ra.
- Mộng Tình, chúng ta đi thôi!
Lâm Phong nhàn nhạt nói với Mộng Tình một câu, cái Hỏa Vực này cũng không phải là mục tiêu của bọn hắn nên Lâm Phong chuẩn bị bước vào Lôi Vực, còn Mộng Tình thì nghĩ đến việc bước vào Tuyết Vực hoặc là tiên linh vực.
- Hả? Thần sắc những người ki có chút cứng đờ lại, tên kia vậy mà bỏ qua bọn hắn? - Tự tìm cái chết!
Nam nhân cầm trường mâu trong tay đánh về phía Lâm Phong, một cỗ khí tức kinh khủng lập tức khóa chặt Lâm Phong lại, lực lượng hủy diệt bên trên trường mâu không ngừng sôi trào nhìn rất là lợi hại. Đôi mắt Lâm Phong đột nhiên nhìn qua, ánh mắt của hắn có lúc nhìn như lợi kiếm có lúc lại như lôi điện, ánh mắt này cực kỳ đáng sợ.
- Ông!
Lâm Phong dùng Tiêu Dao Bộ Pháp tiến về phía đối phương, chi một cái nháy mắt là hắn và đối phương đã gặp nhau trong hư không, Phương Thiên Họa Kích đâm thẳng về phía tên kia thanh âm va chạm ầm ầm truyền ra, lực lượng một kích này nháy mắt bổ vào trên người của đối phương Răng rắc. . . Trường mâu bị Phương Thiên Họa Kích làm vỡ nát, sau đó Phương Thiên Họa Kích thế như chẻ tre cắm vào thân thể đối phương. Ánh mắt người kia cứng đờ, thân thể hắn vì sợ hãi nên hơi run run, những kẻ khác lao đến chuẩn bị đánh chết Lâm Phong thấy cảnh này thì thân thể lập tức đứng khựng lại trong hư không, bộ pháp của hắn thật là nhanh, một kích tất sát kia thật đáng sợ!
- Oanh Tạch. ..! Lôi mang bùng nổ khiến thân thể của đối phương bị huỷ diệt bên trong sức mạnh của lôi điện, tan biến trong không trung, Lâm Phong dùng con ngươi băng lãnh nhìn đám người kia thản nhiên nói:
- Không nên chọc ta, nếu không ta không ngại thu hoạch thêm một ít mệnh cách đâu!
- Ta chỉ cướp đoạt mệnh cách mà thôi!
Lâm Phong lại nhìn về phía Tề Kiều Kiều nói ra, hắn tin tưởng đối phương sẽ hiểu ý của hắn.
- Rốt cuộc hắn là Thiên Vũ tầng năm hay là Thiên Vũ đỉnh phong? Thần sắc mọi người cứng ngắc lại, ánh mắt nhìn chằm chằm vào người vừa rồi nói tu vi của Lâm Phong chỉ là Thiên Vũ tầng năm.
- Tu vi của hắn đúng Thiên Vũ tầng năm, nhưng chiến lực bản thân hắn không yếu chút nào, hơn nữa trên người hắn có Thánh khí nên hắn giết Thiên Vũ tầng bảy là chuyện không thành vấn đề!
Thần sắc người kia rất là bình tĩnh nhìn mọi người sau đó nhàn nhạt nói ra. Mấy người đứng cạnh Tề Kiều Kiều trầm mặc, một lát sau họ lập tức lao lên vây Lâm Phong lại. Thần sắc Lâm Phong trở lên cực kỳ lạnh lẽo con ngươi hắn nhìn về phía đám người kia, Lạc Nhật Cung đột nhiên xuất hiện trong tay.
- Mộng Tình!
Hắn nói nhỏ một tiếng với Mộng Tình sau đó thân thể bay lên không, tám mũi tên xuất hiện tại trong tay Lâm Phong. Mộng Tình hiểu ra ý nghĩ của Lâm Phong nên nàng làm cho hàn sương bao phủ khắp thiên địa, một cỗ ánh sáng Thánh khiết mang thân thể nàng bao phủ lại, trên không trung đã nổi lên vô số hoa tuyết.
- Băng phong!
Trong miệng Mộng Tình phun ra một đạo thanh âm cực kỳ lạnh lùng, hư không chung quanh lập tức ngưng kết lại khiến những người vây quanh Lâm Phong đều cảm thấy thân thể của mình cứng đờ lại, đúng lúc này lạc nhật tiễn cũng được bắn ra, mũi tên lao đi như trường hồng quán nhật giống như thái dương cũng bị bắn rơi vậy. Phốc...Phốc. Tiếng vang mũi tên trúng đích không ngừng truyền ra, từng đạo thân ảnh bị bắn giết không ngừng ngã xuống, mệnh cách của chúng lại bay về phía Lâm Phong. Thần sắc những người chưa dám động thủ đều trở lên trắng bệch, nhất tiễn bát sát, Thiên Vũ tầng bảy, tầng tám toàn bộ chết hết.
- Đi!
Tâm niệm Lâm Phong vừa động thì Thiên Cơ Kiếm đã mang theo hắn và Mộng Tình phá không bay đi, giờ khắc này không có người nào dám đuổi theo nữa.
- Ngươi.
. . Đám người nhìn chằm chằm thanh niên họ Ngô, sắc mặt họ trở thành cực kỳ khó coi.
- Ta quên nói chiến lực của nữ tử kia giết một tên Thiên Vũ tầng tám cũng không thành vấn đề, hơn nữa sau lưng bọn hắn tựa hồ còn có một vị thủ vọng giả!
Người kia nhàn nhạt cười nói khiến thần sắc những người khác cứng ngắc lại, trong đôi mắt họ lộ ra từng tia lãnh mang, giờ họ đã hiểu tâm tư các độc của đối phương!
- Kiều Kiều, chúng ta rất khó lưu lại đối phương mà những người kia cũng quá ồn ào nên bớt chút cũng tốt.
Người kia thấy Tề Kiều Kiều nhìn về phía hắn thì hắn cũng khẽ gật đầu với Tề Kiều Kiều.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT