- Nhắm mắt lại, Lâm Phong ngồi xuống, tâm niệm khẽ động, Thiên Cơ kiếm lập tức rít gào, bay vào trong mảnh không gian thiên lôi khủng bố.
- Oanh!
Một đạo thiên lôi đáng sợ trực tiếp đánh xuống Thiên Cơ kiếm, lôi điện khủng bố trong nháy mắt quấn quanh Thiên Cơ kiếm. Cùng lúc này, thân thể Lâm Phong hung hăng run rẩy, co giật. Giờ phút này hắn có cảm giác hồn bay phách lạc. Miệng phun ra một ngụm máu tươi, trên người Lâm Phong mơ hồ có khí tức lôi điện tràn ra, phát ra tiếng vang.
- Lâm Phong!
Mộng Tình kinh hô một tiếng, nhìn sắc mặt Lâm Phong tái nhợt, dung nhan xinh đẹp của nàng trong nháy mắt trắng bệch.
- Không được qua đây.
Lâm Phong quát một tiếng nói:
- Mộng Tình, trong trăm ngày này, nàng an tâm tu luyện, không cần để ý tới ta.
Vừa nói xong, một cỗ khí tức khiến linh hồn run sợ truyền đến, thân thể của hắn liên tục co giật, đồng thời, sinh mệnh lực khủng bố ở mi tâm xuyên qua thân thể hắn, dường như không ngừng tái tạo tân sinh, giúp hắn có cảm giác thoải mái.
- Lâm Phong… Mộng Tình nhìn thân thể Lâm Phong liên tục co giật, khóe miệng tràn đầy máu, có cảm giác vô cùng đau lòng, giống như lôi điện đang bổ xuống lòng nàng.
- Ta đang tu luyện, không có chuyện gì đâu!
Lâm Phong cười với Mộng Tình, một tiếng sấm đáng sợ lập tức truyền đến, cơ thể của hắn lại hung hăng co giật. Phương pháp dưỡng kiếm, dùng linh hồn của mình để rèn luyện kiếm. Lực lượng linh hồn của Lâm Phong dung nhập trong kiếm, có muôn vàn quan hệ, bởi vậy hắn mới có thể dễ dàng ngự kiếm, tốc độ cực nhanh. Nhưng thiên lôi đánh xuống, kiếm bị thương, linh hồn của hắn cũng vì vậy mà bị liên lụy, bị lôi điện oanh kích, vô cùng thống khổ. Khi thống khổ chấm dứt, liên hệ bị đoạn tuyệt sẽ đến thời điểm kiếm hồn ngưng tụ thành công, đương nhiên chỉ một trong những kiếm hồn mà thôi.
- Vô Thiên Kiếm Hoàng, một người phi thường!
Lâm Phong thầm nhủ trong lòng. Vô Thiên Kiếm Hoàng dùng mười năm để dưỡng kiếm, Lâm Phong dường như có thể tưởng tượng, Vô Thiên Kiếm Hoàng phải thừa nhận nỗi thống khổ đáng sợ tới cỡ nào, cuối cùng mới đăng lâm Hoàng vị. Dùng mười năm mài kiếm, không người biết, một khi thành danh, Bát Hoang chấn động! Chính vì công pháp tu luyện khủng bố như vậy, cho nên Vô Thiên Kiếm Hoàng tuy có để lại, nhưng người của Kiếm Các, không ai thử luyện. Bởi chỉ có kẻ điên mới đi tu luyện. Nhưng những nhân vật ngạo thị thiên hạ, có mấy ai không điên. Phần lớn mọi người chỉ nhìn thấy huy hoàng của người khác, nhưng lại không biết sau lưng, bọn họ đã bỏ ra bao nhiêu công sức. Thiên Cơ kiếm liên tục run rẩy trong thiên lôi cuồn cuộn, thậm chí có dấu hiệu tan vỡ. Nhưng theo từng đạo lôi điện khủng bố công kích, nó vẫn đang kiên trì, quang hoa trên thân kiếm càng ngày càng rực rỡ, càng ngày càng chói mắt. Sau khi được thiên lôi tôi luyện, kiếm, đang dần dần lột xác. Nhìn Lâm Phong thừa nhận thống khổ khủng bố, đôi mắt đẹp của Mộng Tình hơi đỏ lên, nhưng Lâm Phong ngẫu nhiên lại nhìn nàng mỉm cười trấn an, trong lúc vô ý nói vài câu vui đùa để Mộng Tình thả lỏng. Sau ba ngày, thống khổ cuối cùng cũng giảm đi, Lâm Phong cũng tê dại với cơn đau, quang hoa trên thân Thiên Cơ kiếm sáng chói, chiếu sáng xung quanh. Kiếm đã thích ứng công kích của lôi điện, Lâm Phong cũng thích ứng, mặc dù vẫn thống khổ những không còn đáng sợ như lúc đầu. Mà loại thống khổ này, sau bảy ngày giảm bớt không ít, thậm chí hắn có thể đứng dậy, thẳng sống lưng, nhìn Thiên Cơ kiếm trên không, tiếp nhận lôi điện tẩy luyện. Nhìn Lâm Phong đứng thẳng lưng, Mộng Tình rốt cuộc nở nụ cười sáng lạn. Lâm Phong xoay người lại, cười nhu tình với nàng, nói:
- An tâm tu luyện, cẩn thẩn ta vượt qua nàng đó!
- Ừ.
Mộng Tình gật đầu, lập tức bắt đầu yên tâm tu luyện. Nàng suy nghĩ, nếu nàng mạnh hơn thì Lâm Phong đã không phải chịu nhiều thống khổ như vậy. Đây chỉ là ý nghĩ khờ dại của nàng, Lâm Phong muốn có năng lực bảo vệ người bên cạnh nên hắn không thể thả lỏng, bắt buộc bản thân trở nên cường đại hơn. Ba mươi ngày trôi qua, trên thân Thiên Cơ kiếm mơ hồ luân chuyển kiếm quang màu tím, lực lượng lôi điện.
- Có thể thừa nhận được rồi.
Lâm Phong tự nói, ngay sau đó hắn từ từ tiến lên phía trước, bước ra ngoài, hướng về phía thiên lôi khủng bố.
- Oanh!
Lúc Lâm Phong đi vào bên cạnh thiên lôi, một đạo lực lượng lôi điện khủng bố chém về phía hắn. Lâm Phong phun ra một ngụm máu tươi, thân thể bị đánh rơi xuống, tuy nhiên hắn không phát ra âm thanh gì, tránh quấy nhiễu việc tu luyện của Mộng Tình.
- Hơn 600 ngàn mệnh cách đổi lấy lực lượng lôi điện, không thể lãng phí.
Nếu Thiên Cơ kiếm đã tẩy lễ, kế tiếp, ta cũng nên rèn luyện nhục thể! Khóe miệng Lâm Phong dù vẫn còn vết máu nhưng vẫn cười nói. Trên thân thể, lực lượng ma đạo cuồn cuộn bao trùm. Công pháp Tam Sinh Ma Kinh vô cùng cường hãn, trong công pháp còn có hiệu quả luyện thể. Giờ phút này, Lâm Phong vận chuyển công pháp, ma lực cuồn cuộn điên cuồng chuyển động, cả người hắn như hóa thành một pho tượng Ma thần hắc ám. Chân bước ra, một tiếng vang lập tức truyền ra, Lâm Phong lại bị sét đánh. Chuyện này liên tục lặp lại, Lâm Phong không biết phun ra bao nhiêu máu, nhưng hắn có thể cảm nhận rõ, thân thể đang lột xác. Nếu cố gắng, hắn sẽ có được lực lượng lôi điện, mà không cần mượn Thiên Cơ kiếm để cảm ngộ lôi điện. Cứ như vậy liên tục bị thiên lôi đánh trong ba mươi ngày, Lâm Phong dùng một một gốc Ma Bồ Đề, nhục thân như có ma quang cùng lôi quang lưu chuyển. Cước bộ của hắn rốt cuộc tiến vào trong thêm vài bước, thừa nhận up áp lôi điện càng thêm mãnh liệt. Đương nhiên Lâm Phong không phải Thánh khí, tuy có ma công và mệnh cách khủng bố hộ thể, nhưng vẫn không dám tiến vào trung tâm lôi điện, chỉ có thể thử sức chịu đựng cực hạn của mình, từ từ tiến vào trong. Cứ như vậy, nhục thể của Lâm Phong dường như ẩn chứa lực lượng lôi điện. Mặc dù không biết phun ra bao nhiêu ngụm máu tươi, lột không biết bao lớp da thịt, nhưng lôi điện và lực lượng mệnh cách tôi luyện thân thể và gân cốt hắn. Lực lượng nhục thể của hắn không biết đã mạnh hơn trước kia bao nhiêu, ít nhất đã đạt tới một trình độ mới. Lâm Phong không biết, Mộng Tình luôn ngồi tu luyện ở bên cạnh, trên khuôn mặt tuyệt mỹ, hiện giờ còn vết nước mắt chưa khô. Vào ngày thứ tám mươi, thời điểm Lâm Phong chịu đựng thiên lôi đánh xuống, hắn phát hiện mình thăng cấp, bước vào Thiên Vũ tầng sáu. Lâm Phong có cảm giác dở khóc dở cười, bị lôi điện đánh lại lên cấp, hóa ra bị thiên lôi đánh cũng có chỗ tốt. Thời gian trăm ngày rốt cuộc trôi qua. Trong trăm ngày này, Lâm Phong chịu đựng nỗi thống khổ khó nói thành lời. Nhưng khiến Lâm Phong có chút buồn bực, hắn lại mơ hồ hy vọng có thêm một chút thời gian, được thiên lôi đánh xuống. Thời điểm rời khỏi Thần điện Vận Mệnh, Lâm Phong vươn tay, tâm niệm khẽ động, từng đạo lôi điện khủng bố lập tức quấn quanh tay của hắn, vô cùng bạo ngược, mang theo một cỗ uy áp hủy diệt. Khóe miệng mang theo nụ cười quái dị, Lâm Phong nhìn Mộng Tình, lộ ra vẻ mặt chất phác.
- Chàng có phải bị đánh nên ngốc rồi không!
Mộng Tình u oán nhìn Lâm Phong, giống như có chút bực bội. Người này lại còn cười ngây ngô như vậy, không biết thừa nhận thống khổ tới cỡ nào.
- Nếu bị đánh vài lần, có thể khiến tu vi của ta tăng lên, thân thể cường đại, lĩnh ngộ ý chí lôi điện tầng bảy, ta không ngại bị đánh thêm vài lần nữa!
Lâm Phong khẽ cười nói. Lần vừa rồi hắn thu được rất nhiều lợi ích, tu vi lên cấp, thân thể trở nên mạnh mẽ, càng khiến Lâm Phong không biết nói gì, hắn có được ý chí lôi điện tầng bảy. Đây là chỗ tốt khi bị lôi điện đánh. Tất nhiên, hắn nhẹ nhàng lĩnh ngộ ý chí lôi điện tầng bảy, do bản thân hắn đã lĩnh ngộ ba loại lực lượng ý chí, hơn nữa đều có chút mạnh mẽ. Hiện giờ thân thể hắn bị lôi điện đánh, linh hồn chịu đựng được sét đánh, nên mới lĩnh ngộ sâu về lôi điện. Bởi vậy trong vòng trăm ngày, ý chí lôi điện tự động tới tầng bảy. Tất nhiên khiến Lâm Phong chờ mong Thiên Cơ kiếm. Hiện giờ Thiên Cơ kiếm đã thăng cấp, mặc dù còn chưa đạt tới trung phẩm Thánh khí, nhưng đã không còn quá xa. Càng khiến Lâm Phong hưng phấn đó là, hắn mơ hồ cảm giác, kiếm hồn đầu tiên đã có hình thức ban đầu, có xu hướng ngưng tụ thành kiếm hồn!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT