Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1150 - Thủ Vọng tiễn lại xuất hiện


...

trướctiếp

Lâm Phong mỉm cười nhìn Viên Phi. Tên này từ lần từ biệt trước, hiện giờ đột phá tu vi, bước vào Thiên Yêu tầng tám, một gậy đập nát lôi võng, lực công kích bạo ngược khiến người khác cảm thấy kinh hãi.

- Ngươi muốn chết!

Lôi Yêu nhìn Viên Phi, vô cùng tức giận, toàn thân phóng ra lôi điện màu tím đáng sợ. Một đạo lôi điện mạnh mẽ từ miệng gã phun ra, bắn về phía Viên Phi.

- Ngươi dám động thủ với Viên gia gia.

Viên Phi giơ gậy lên, một bổng đập xuống. Mọi người chỉ cảm thấy uy áp khủng bố, giống như một ngọn núi cao bổ xuống, vô cùng khủng bố.

- Ầm…!

Lôi điện kinh khủng tan biến dưới một bổng khủng bố, chỉ thấy thân thể Viên Phi bay lên không, nhanh như tia chớp, tay phải run lên, trên hư không lập tức xuất hiện vô số gậy gỗ, che khuất cả bầu trời, toàn bộ đánh về phía Lôi Yêu. Lôi Yêu nộ khí xung thiên, từng đạo lôi điện khủng bố phóng về phía huyễn ảnh mộc bổng. Giờ phút này cỗ uy áp khủng bố khiến người ở xa cũng cảm thấy run sợ. Hai yêu nghiệt này, yêu khí thao thiên, lôi điện và mộc bổng che phủ hư không, đại chiến diễn ra, khiến mọi người có cảm giác thiên địa băng liệt. Lôi điện màu tím vô kiên bất tối, kim quang sắc bén. Lôi Yêu hiển nhiên nắm trong tay hai loại lực lượng, lôi điện và kim, đều chủ công về hủy diệt sát phạt, vô kiên bất tồi. Cảnh tượng chiến đấu vô cùng hoa lệ. Còn Viên Phi vô cùng cuồng bạo, hậu thổ khí trên người bạo ngược, vững như thái sơn, mặc cho cuồng phong bạo vũ không thể dao động được gã. Nhưng công kích bạo ngược của gã lại khiến thiên địa liên tục run rẩy.

- Đại chiến Tôn giả cũng chỉ đến thế mà thôi!

Trong lòng mọi người run rẩy. Giờ phút này lôi điện màu tím xuyên qua thiên địa, mảnh hư không dường như muốn hủy diệt, nhưng Viên Phi ở trung tâm lôi điện, xuất ra Đại Diễn Côn Pháp, từng tòa sơn phong chọc trời, nước sông cuốn hư không, liên miên bất tận, dường như muốn phá nát hư không. Thật đáng sợ, hai người này đều là cường giả đứng đầu đám thanh niên của Bát Hoang cảnh. Hơn nữa lôi điện và lực lượng ám kim của Lôi Yêu, lực lượng hậu thổ của Viên Phi có khuynh hướng trở thành lực lượng áo nghĩa. Nếu như lực lượng của bọn họ hóa thành áo nghĩa, chỉ sợ sẽ dẫn xuất ra các loại lực lượng thần thông đáng sợ. Một khi trở thành Tôn Yêu, bọn họ sẽ càng thêm khủng bố.

- Thực lực của Lôi Yêu cũng mạnh như vậy!

Trong lòng Lâm Phong chấn động. Hiện giờ tu vi của Viên Phi đã tăng lên, trở thành Thiên Yêu tầng tám. Chiến lực bản thân có thể nói khủng bố nhưng Lôi Yêu lại có thể chống được, có thể thấy gã cũng vô cùng dũng mãnh. Tổ tông của Lôi Yêu không biết vị Hoàng Yêu nào, khó trách một ý niệm sinh ra lôi võng khủng bố như vậy, dễ dàng sát hại võ tu khác. Cùng cấp chống lại người như vậy, cũng chỉ có người có thể chất đặc thù hoặc ngộ tính siêu tuyệt, hoặc thiên tài được Hoàng Vũ quan tâm. Những người khác vẫn bao vây Lâm Phong. Tuy ngạc nhiên trước quan hệ giữa Lâm Phong và Viên Phi nhưng bọn họ không dễ dàng buông tha cho mệnh cách và Thánh khí trên người Lâm Phong. Lúc này, trên người thanh niên mặc hoa phục Kim Ô lóe lên hỏa diễm. Trên đỉnh đầu hình như có hư ảnh Kim Ô, khiến đôi mắt mọi người ngưng tụ, xem ra có người không nhẫn được, muốn xuất thủ rồi. Hư ảnh thần điểu Kim Ô hiện lên phía sau y, quang hoa bao phủ, hư không trở nên nóng chảy bạo ngược, hỏa diễm như muốn thiêu đốt không gian. Cơ mặt mọi người run lên, chuẩn bị lúc nào cũng có thể xuất thủ. Trên người Lâm Phong có nhiều đồ tốt như vậy, đương nhiên không thể để một người đạt được.

- Hôm nay các ngươi vây khốn ta, nếu ai ra tay với ta, sẽ là địch nhân, ngày khác giết không tha!

Lúc này, Lâm Phong cầm Lạc Nhật Cung, cất lời lạnh lẽo, khiến vẻ mặt mọi người chậm lại. Chẳng lẽ hắn cho rằng sẽ thoát được sao. Tên này chỉ có tu vi Thiên Vũ tầng năm lại kiêu ngạo như vậy, đối mặt với hoàn cảnh này còn nghĩ sống được sao.

- Ông!

Thanh niên mặc hoa phục Kim Ô nghe Lâm Phong nói, nhưng chỉ dừng lại một lát liền xuất thủ. Hiển nhiên không coi trọng Lâm Phong, Kim Ô khủng bố mang theo xu thế thôn phệ, hướng về phía Lâm Phong. Trên người nó toàn bộ là hỏa diễm, dường như muốn cắn nuốt Lâm Phong vào trong. Dây cung rung động, dương hỏa chân nguyên hội tụ trên Lạc Nhật Cung. Đôi mắt Lâm Phong lộ ra hàn ý, chuẩn bị bắn tên. Nhưng lúc này một cỗ lực lượng hư không đột nhiên hàng lâm, khiến Lâm Phong khẽ cau mày. Ngay sau đó có một mũi tên khủng bố từ trong hư không xuyên thấu ra, xuất hiện trước mặt của hắn.

- Ầm vang!

Hỏa diễm điên cuồng thiêu đốt, hư ảnh Kim Ô bùng nổ, mọi người đang muốn xuất thủ nhíu mày lại, một tiếng vang lập tức truyền ra. Giữa hư không lại xuất hiện một mũi tên, tuy nhiên mũi tên này không có sát ý hủy diệt, chỉ nhắm vào Lâm Phong.

- Hả? Lạc Nhật Cung của Lâm Phong chưa phóng ra, liền bị người đoạt trước một bước.

Giờ phút này, Lâm Phong cũng lộ ra vẻ mặt nghi hoặc, nhìn mũi tên màu vàng bắn về phía mình, bắn tới đầu vai mình. Tuy nhiên do không có lực sát thương gì, nên Lâm Phong cũng không ngăn cản. Tên vô cùng chuẩn xác hạ xuống người Lâm Phong. Hơn nữa lực đạo hoàn toàn tháo bỏ, chỉ chạm vào y phục của Lâm Phong, vừa khẽ chạm vào da thịt của hắn, hơi có chút cảm giác mát. Trên người của hắn có một giọt máu tươi chảy ra, mọi người lập tức nhìn thấy mũi tên màu vàng, bị một cỗ huyết khí xâm nhập, rồi hòa tan, hóa Thánh từng luồng quang hoa màu vàng.

- Đây là? Vẻ mặt mọi người cứng lại, nhìn mũi tên màu vàng, đôi mắt mọi người lộ ra vẻ kỳ quái, cảm giác chuyện hôm nay dường như có chút quỷ dị, không tầm thường.

Mà mọi người ở phía xa cũng phát ra tiếng kinh hô, Thủ Vọng tiễn xuất hiện, bắn về phía Lâm Phong, thành công giáng trên người hắn. Thủ Vọng tiễn đầu tiên trong lần mở thành Mệnh Vận này. Tại sao có thể như vậy, nơi này có nhiều cường giả như vậy, đều là nhân vật thiên tài. Hai người đang chiến đấu, Viên Phi, tôn tử của Đại Viên Hoàng, Lôi Yêu cũng có bối cảnh khủng bố, Tuyết Bích Dao tiên linh thể, thần điểu Kim Ô cũng xuất hiện. Nhưng Thủ Vọng tiễn không bắn về những nhân vật thiên tài này, lại bắn về Lâm Phong chỉ có tu vi Thiên Vũ tầng năm. Chuyện ngày hôm nay quá quỷ dị. Những nhân vật thiên tài này cũng vì nguyên nhân này mà nhíu mày. Thủ Vọng tiễn không chỉ đại biểu cho một loại thủ hộ, đồng thời còn đại biểu cho sự tán thành. Lâm Phong được một người canh gác tán thành, tin tưởng ngày sau hắn sẽ đăng lâm Hoàng vị. Lúc này mới xuất hiện Thủ Vọng tiễn. Nhìn thoáng qua tiễn của người canh gác biến mất ở đầu vai, Lâm Phong có chút nghi hoặc, Thủ Vọng tiễn? Hắn và người canh gác không có quan hệ gì, hơn nữa ngoại trừ ở Kiếm thành chiến đấu một trận chấn động ra, hắn cũng không có biểu hiện gì xuất chúng, hắn khó hiểu, vì sao người canh gác lại chọn hắn! Lúc này, có rất nhiều ánh mắt đang tìm kiếm, nhìn đám người ở phía xa, dường như muốn tìm kiếm thân ảnh người canh gác. Nhưng bọn họ không phát hiện được gì, thần thông ẩn nấp của người canh gác vô cùng lợi hại, như vậy mới có thể duy trì sự thần bí và tác dụng thủ hộ. Người canh gác và Liên Minh Thí Hoàng đều là thiên tài ẩn nấp. Ngược lại, giờ phút này uy áp khủng bố trong hư không quét ngang thiên địa, Viên Phi và Lôi Yêu đang chiến đấu liền tách ra. Hiện giờ Lôi Yêu vô cùng giận dữ bay lên, lôi điện màu tím trên người như muốn phá hủy mọi thứ, sắc mặt của gã vô cùng băng hàn. Vừa rồi chiến đấu, tám mươi mốt thức Đại Diễn Côn Pháp của Viên Phi càng đánh càng hăng, khí thế ngập trời không thể ngăn cản. Gã cảm thấy mình đã cố hết sức nhưng vẫn ở trong trạng thái bị động.

- Ô điểu, ngươi cũng không phải người tốt, Viên gia gia rút lông chim của ngươi.

Viên Phi phóng ra một côn, hư không hóa thành hắc ám. Thanh niên bị Viên Phi mắng là Ô điểu hóa thành hỏa diễm, xung phá chân trời. Ở phía sau y xuất hiện một con thần điểu Kim Ô to lớn, kêu to một tiếng, vô số hư ảnh Kim Ô đánh về phía thiên không, chiếu sáng hư không, dập tắt côn ảnh.

- Kim Hình, cùng nhau liên thủ, giết tiểu tử kia.

Còn các ngươi nữa, chỉ là một người canh gác mà thôi, mệnh cách và Thánh khí trên người hắn đủ để các ngươi nhập môn áo nghĩa! Cánh chim màu tím của Lôi Yêu lóe lên, lạnh lùng nói, nhìn chằm chằm vào Lâm Phong.

- Các ngươi thử xem!

Một âm thanh giá lạnh truyền ra. Mọi người cảm thấy trong hư không phát ra lãnh ý băng sương. Khi bọn họ quay đầu nhìn lại, liền nhìn thấy một thân ảnh màu trắng giẫm chân lao đến, một vị nữ tử, áo trắng như tuyết, xinh đẹp vô song, giống như mộng như ảo!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp