Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1147 - Cạm bẫy


...

trướctiếp

Sau một thời gian ngắn ngự kiếm bay nhanh, Lâm Phong dừng lại, liếc mắt nhìn bốn phía chung quanh, tất cả đều có bóng người, tuy nhiên mảnh đất này, dường như nhìn không thấy Thần điện Vận Mệnh. Chân đạp Thiên Cơ kiếm, Lâm Phong ngự kiếm mà đi, rất nhanh, hắn liền hiện ra trước mặt một người Thiên Vũ tầng sáu. Lạc Nhật cung hiện, khóa chặt thân thể đối phương, người nọ vẻ mặt cứng đờ, sắc mặt nháy mắt trở nên trắng bệch. Lâm Phong chân đạp Thánh khí Thiên Cơ kiếm, lưng đeo Phương Thiên Họa kích, trong tay cầm Lạc Nhật cung, cho dù chỉ có tu vi Thiên Vũ tầng năm, nhưng thời điểm Lạc Nhật cung giương lên, liền có được khí thế thâu tóm thiên hạ. Người Thiên Vũ tầng sáu nháy mắt cảm thấy linh hồn cũng đang run sợ, căn bản ngăn không nổi một mũi tên.

- Mệnh cách, giao ra đây, ta không giết ngươi nữa!

Lâm Phong lạnh lùng nói, đối phương bị đánh bại, lấy toàn bộ điểm mệnh cách cống hiến ra, nhập vào mi tâm Lâm Phong. Bất quá, đối với Lâm Phong giờ phút này có được mệnh cách hai thụ văn màu lam mà nói, chỉ hơn trăm điểm mệnh cách này, căn bản không có cảm giác gì. Sau khi đoạt mệnh cách, kiếm rít tại khoảng không, thân thể của Lâm Phong nháy mắt biến mất tại chỗ.

- Móa, mệnh cách màu lam, vậy mà lại đi cướp hơn một trăm mệnh cách của bố.

Người nọ nhìn thấy Lâm Phong rời khỏi, cáu gắt một tiếng, vô cùng buồn bực. Chưa thấy qua bẫy người như vậy, hơn một trăm điểm mệnh cách cũng muốn đoạt, tuy nhiên tên khốn kia có hơn 200 ngàn điểm mệnh cách, sẽ không phải đều dùng cách này lấy được đi? Này đủ choáng nha, cũng quá ác độc rồi! Rất nhanh, Lâm Phong lại hiện ra trước mặt một người khác. Người này có tu vi Thiên Vũ tầng bảy, nhưng sau khi Lạc Nhật cung của Lâm Phong hiện ra, gã rất nhanh không nói gì, dâng toàn bộ hai ngàn mệnh cách mà mình giành được ra. Điểm mệnh cách lại lần nữa nhập vào mi tâm Lâm Phong. Giống như vừa rồi, Lâm Phong nháy mắt rời khỏi, cướp bóc những người khác trong khu vực này. Một cảnh tượng tương tự không ngừng trình diễn lặp đi lặp lại, tiếng mắng người tràn đầy cả mảnh khu vực này. Quá khốn khiếp, chưa từng thấy kiểu cướp bóc như vậy, chân đạp lợi kiếm, lưng đeo Phương Thiên Họa kích, tay kéo Lạc Nhật cung, đây không phải cố ý lừa người sao! Rất nhanh, phạm vi nơi bị Lâm Phong cướp bóc không còn người, bỏ qua Thiên Vũ tầng ba tầng bốn, lên tới Thiên Vũ tầng bảy, vốn không còn người nào Lâm Phong có thể đoạt, chỉ có người Thiên Vũ tầng tám hắn mới có thể cân nhắc một chút. Lúc này, có một bóng dáng cảm nhận được, xung quanh cách đó không xa có người, lập tức lóe lên đi qua, bốn năm người đụng phải một khối. Nhưng khi bọn họ phát hiện mi tâm của đối phương cũng là một mảnh ảm đạm rỗng tuếch, không khỏi đồng thời mắng to:

- Bà ngoại nó chứ!

Về phần đối tượng mà bọn họ mắng, đương nhiên là tên khốn vừa rồi cướp bóc bọn họ, còn cướp sạch sẽ những người này – Lâm Phong. Mắng xong đương nhiên không khai chiến, đều không có mệnh cách, khai chiến làm gì, cùng nhau âm thầm nguyền rủa Lâm Phong.

- Ầm ầm!

Nhưng vào lúc này, một tiếng ầm vang thật lớn truyền ra, chấn động khiến thân thể đám người khẽ run lên, ngẩng đầu, đám người lập tức nhìn thấy trên không thành Mệnh Vận xuất hiện một cái bóng, là một người. Trên mi tâm người này có số lượng mệnh cách khủng bố, hai thụ văn màu lam, cùng với năm dấu ấn màu lục, đồng nghĩa hắn có được 250 ngàn điểm mệnh cách, có thể nói khủng bố. Hơn nữa, người này mang theo một cây Phương Thiên Họa kích, giống như Thánh khí hùng mạnh, mà trong tay hắn, một cái cung tiễn lóa mắt đã lên dây, hào quang rực rỡ làm cho người ta cảm giác chói mắt. Đây chính là hình ảnh của Lâm Phong. Giờ khắc này, người bên trong thành Mệnh Vận đều sửng sốt, không ngờ có người nhanh như vậy đã đoạt được 250 ngàn điểm mệnh cách, cường đạo a. Hơn nữa tu vi của hắn không mạnh, dường như chỉ dựa vào uy áp của Thánh khí trên người. Cây cung tiễn kia, hẳn là Thánh khí cực kỳ khủng bố.

- Có người cố ý hại người này!

Đám người ở dưới sau khi sửng sốt liền hiểu rõ. Thành Mệnh Vận không gì không làm được, có người tiêu phí cái giá phải trả thật lớn, làm cho hình ảnh của Lâm Phong hiện ra trên không thành Mệnh Vận. Cứ như vậy, tất cả mọi người đều nhìn thấy số điểm mệnh cách trên người Lâm Phong, cùng với việc hắn có được Thánh khí hùng mạnh. Nếu ai có đủ lực thì có thể thông qua Thần điện Vận Mệnh, truyền tống Lâm Phong đến bên cạnh, đoạt lấy mệnh cách cùng Thánh khí của hắn. Bởi vậy, mọi người ở mảnh khu vực bị Lâm Phong càn quét kia, sau một hồi trầm ngâm, lập tức nổi giận mắng:

- Ngươi cũng có ngày hôm nay!

Trong lòng bọn họ nghĩ, tên khốn này đích thị cướp bóc cực kỳ nhiều, nên bị người người oán trách, cuối cùng có người nghĩ ra diệu chiêu, dùng loại thủ đoạn này hại hắn. Lúc này, Mộng Tình ngẩng đầu nhìn thấy hình ảnh trong hư không, tay áo lập tức phiêu động, lóe lên, bay về phía Thần điện Vận Mệnh. Nhóm người Tuyết Bích Dao, Phượng Huyên nhìn thấy hình ảnh này, có chút chần chờ, cũng lập tức đi tới phía Thần điện Vận Mệnh. Giờ khắc này, không biết có bao nhiều người chuyển động, chạy về phía Thần điện Vận Mệnh, nhất định phải chặn đứng Lâm Phong, trước khi hắn bước vào Thần điện Vận Mệnh giao dịch. Hơn 200 ngàn điểm mệnh cách, một con số khủng bố. Mà ngay cả Cùng Kỳ, nơi mi tâm cũng có một thụ văn màu lam, nhìn thấy Lâm Phong cũng phải sửng sốt, lập tức hướng hư không mắng:

- Má nó, không ngờ còn cướp đoạt nhanh hơn bản đế!

Mà lúc này, người khởi xướng, Long Đằng cùng Cổ Kiêu, bọn họ hiện ra ở phía ngoài một tòa Thần điện Vận Mệnh, nhìn hình ảnh Lâm Phong ở trong hư không, lộ ra vẻ mặt cười lạnh. Lần này, xem Lâm Phong còn có thể còn mạng hay không. Lúc này, Lâm Phong vừa điên cuồng càn quét một khu vực như vậy, đã có được hơn 270 ngàn điểm mệnh cách, nhưng mà hắn vẫn còn có chút bất mãn. Càn quét như vậy còn không đủ nhanh, đương nhiên đây là bởi vì hắn đã từng có được một triệu điểm mệnh cách, mới có ý nghĩ như thế, nếu bị người khác biết ý nghĩ này của hắn, chắc chắn tức chết. Hơn 200 ngàn điểm mệnh cách, có thể làm cực kỳ nhiều việc rồi, lại còn ngại quá ít, kiếm quá chậm. Khi Lâm Phong nhìn thấy hình ảnh trong hư không, đầu tiên hơi sửng sốt, ngay sau đó, trong con ngươi hiện lên từng tia lãnh mang. Hỉnh ảnh này là lúc hắn đang chiến đấu với Long Đằng, hắn làm sao lại không biết việc này do ai làm. Long Đằng và Cổ Kiêu, thế mà lại nghĩ ra loại biện pháp này, muốn đẩy hắn vào chỗ chết.

- Ông!

Hư không run lên, trước người Lâm Phong đột nhiên xuất hiện một bóng người. Rất hiển nhiên, đối phương thông qua Thần điện Vận Mệnh, truyền tống đến. Đối phương sau khi nhìn thấy Lâm Phong, đầu tiên phải chỉnh lại sắc mặt một chút, ngay sau đó trong mắt lóe lên ánh sáng tham lam. Quả nhiên mệnh cách màu lam, hơn nữa so với trong chân dung còn nhiều hơn.

- Lấy ra đi!

Người này bước chân tới, tốc độ cực nhanh, khí tức sát phạt khủng bố bao phủ Lâm Phong, chỉ có giết chết Lâm Phong, cướp đoạt mệnh cách của Lâm Phong trước, thì những người khác mới không thể thông qua thủ đoạn truyền tống tới đây. Như vậy, đống điểm mệnh cách khủng bố này, liền thuộc về gã rồi.

- Xuy!

Chỉ thấy lợi kiếm dưới chân Lâm Phong đột nhiên ám sát tới, nhanh như tia chớp, kiếm khí khủng bố như muốn đâm rách thiên địa.

- Cút ngay cho ta!

Người này nổi giận gầm lên một tiếng, hư không bùng nổ, lực lượng bá đạo ngăn đỡ xu thế công kích của Thiên Cơ kiếm. Nhưng mà ngay sau đó, thân thể gã cũng cứng đờ. Chỉ thấy, Lâm Phong cầm Lạc Nhật cung trong tay, một mũi tên bắn giết ra, ánh lửa ánh đỏ cả đôi mắt của gã.

- Ầm ầm!

Mũi tên nháy mắt nuốt chửng thân thể gã, dưới lực lượng kinh khủng, thân thể người nọ cũng bùng nổ, chẳng những không thể cướp lấy mệnh cách Lâm Phong, mà mệnh cách bản thân cũng thuộc về Lâm Phong luôn. Sắc mặt Lâm Phong lạnh lùng, người này chỉ là một Thiên Vũ tầng bảy, cũng dám muốn mệnh cách của hắn, muốn chết.

- Ông!

- Ông ….

Quanh người Lâm Phong, lại có thêm hai bóng người xuất hiện, một người Thiên Vũ tầng bảy, một người Thiên Vũ tầng tám. Đưa mắt liếc nhìn hai người kia một cái, Lâm Phong vừa mới chuẩn bị động thủ, đã thấy không gian run lên, trước đó không xa, lại nhiều thêm một người, Thiên Vũ tầng tám.

- Đi!

Tâm niệm Lâm Phong khẽ động, Thiên Cơ kiếm trở về dưới chân hắn, ngay lập tức phá không mà đi, nhanh như tia chớp. Mấy người vừa mới xuất hiện kia, còn chưa kịp phản ứng, liền phát hiện Lâm Phong bỏ chạy, điên cuồng truy kích theo.

- Long Đằng, Cổ Kiêu!

Lâm Phong thì thầm hai cái tên, vẻ mặt lạnh như băng, hắn hiểu được giờ phút này bản thân hắn đối mặt với cục diện gì, đuổi giết vô tận. Thành Mệnh Vận, cường nhân nhiều không kể xiết, sau khi nhìn thấy hình ảnh của hắn, sẽ có vô số người thông qua Thần điện Vận Mệnh, đuổi giết tới. Chỉ qua khoảnh khắc ngắn ngủi, cũng đã có bốn người, những người khác sở dĩ còn chưa tới, vì họ còn chưa chạy đến Thần điện Vận Mệnh. Cho nên, sau khi suy nghĩ cẩn thận, Lâm Phong căn bản không dừng lại chút nào, ngự kiếm bỏ chạy. Không đi, hắn tuyệt đối sẽ bị một đám cường nhân khủng bố vây giết, đến lúc đó, muốn chạy cũng chạy không được.

- Ông!

Lại thêm một người hiện ra trước người Lâm Phong, hiển nhiên được truyền tống tới. Tuy nhiên, người này vừa mới xuất hiện, liền nhìn thấy một luồng kiếm quang rực rỡ ám sát tới. Còn chưa kịp phản ứng, lợi kiếm bay tới đâm rách đầu gã, mạt sạt gã, mệnh cách thuộc về Lâm Phong. Đáng thương, gã ngay cả mặt mũi Lâm Phong còn chưa thấy rõ ràng, liền bị giết chết!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp