- Tại nơi thí luyện dưới đáy Hoang hải gặp được Ám Ảnh sát thủ, chẳng lẽ những người này cũng thuộc tổ chức Ám Ảnh sát thủ? Lâm Phong chân đạp Tiêu Dao bộ pháp, hư ảo mờ mịt, nhanh như tia chớp.

- Vù!
!!! Chỉ thấy trường kiếm trong tay đối phương run lên, một mảnh kiếm ảnh hiện lên, phong tỏa khiến hắn phải tránh né khắp các ngõ ngách, giống như bất kỳ một phương vị nào cũng có thể xuất hiện một kiếm tuyệt mệnh.

- Rống!

Lâm Phong gầm lên, giống như vạn ma cuồng vũ, trong khoảnh khắc, tất cả Ma ảnh đều đánh tới phía đối phương, uy lực vô cùng.

- Xuy, xuy… Kiếm khí xé rách toàn bộ Ma ảnh, một cỗ cảm giác nguy cơ tuyệt mệnh truyền đến, Lâm Phong chỉ cảm thấy một luồng kiếm quang rực rỡ, chỉ thẳng đến cổ họng hắn, khiến hắn có cảm giác hít thở không thông.

Tu vi đối phương cũng chỉ tầm Thiên Vũ tầng sáu, không tính quá mạnh, nhưng có thể cho Lâm Phong cảm giác uy hiếp, tuyệt đối có thể nói khủng bố. Đây là những người sinh ra để giết chóc, bọn họ có lẽ không có nhiều thủ đoạn, lực lượng không mạnh, nhưng mỗi một kích, đều vận dụng đến cực hạn, tất cả lực lượng không có nửa điểm tiết ra ngoài, chỉ vì giết đối thủ.

- Ông!
!!! Phong ý chí khủng bố bao phủ thân thể Lâm Phong, sử dụng Tiêu Dao bộ pháp đến mực tận cùng, cước bộ hắn vô cùng huyền diệu, trong khoảnh khắc, đã hiện ra ngoài ngàn mét, vô cùng kỳ diệu. Sát thủ kia cũng sửng sốt, tu vi Lâm Phong chỉ là Thiên Vũ tầng năm, vì sao trên phương diện bộ pháp lại có trình độ khủng bố như thế. Ngay cả bản thân Lâm Phong cũng có điểm thất kinh, vừa rồi trong lúc nguy cơ, nhưng lại khơi dậy đột phá của hắn với Tiêu Dao bộ pháp. Bước chân lỗi nhịp vừa rồi thậm chí còn có một đám Thánh vân sơ kỳ hình thành, vô cùng huyền diệu. Tiêu Dao bộ pháp hắn tu luyện là bộ pháp chân chính, cũng không phải dẫn xuất biến đổi mà ra, Tiêu Dao Đại Đế ngày xưa dựa vào bộ pháp khủng bố này ngao du thiên địa, tốc độ không ai bằng, cái Lâm Phong hắn phát huy ra chỉ giống như muối bỏ biển. Nhưng mà sát thủ áo bào đen chỉ dừng lại trong chốc lát, một kiếm kinh hồng lại bắn ra, không có quang hoa lóa mắt, chỉ có sát ý vô tận.

- Ông!
!! Lâm Phong vừa mới đạt được đột phá trên phương diện bộ pháp Tiêu Dao, giờ phút này lại lần nữa sử dụng ra, từng bước đi đều là vô cùng kỳ diệu, toàn bộ sát chiêu vô tận của đối phương không có đất dụng võ. Bởi vì sờ không tới Lâm Phong, khiến trong lòng sát thủ kia nghẹn khuất.

- Ta chỉ là người qua đường.

Lâm Phong thân hình bay lui lại, vẫn chưa ra tay, mà là lãnh đạm nói. Nhưng mà hắn vừa dứt lời, lại cảm giác được trên người đối phương phóng thích ra sát khí khủng bố, đôi mắt đen như mực, kiếm lại bắt đầu vũ động, trong hư không xuất hiện từng đạo kiếm ảnh đan xen.

- Hừ!

Lâm Phong thấy đối phương vẫn còn muốn giết hắn, sắc mặt không khỏi trầm xuống, hào quang lóe lên, Ẩm Huyết kiếm trong tay, song ngay sau đó, bóng dáng Lâm Phong từ trong bóng tối biến mất, hóa thành hư vô.

- Ám Ảnh sát thủ!

Sát thủ kia vẻ mặt cả kinh, Vũ Hồn Ảnh Tử, tại trong đêm tối này, bóng dáng cũng không còn, Lâm Phong cũng là sát thủ.

- Ông!
!! Một cỗ dao động sát phạt đáng sợ truyền đến, khiến sát thủ kia kinh hãi, kiếm ảnh hóa thành kiếm mộ, thế nhưng lại nghe một tiếng xuy xuy vang lên, cổ họng gã, Ẩm Huyết kiếm xuyên thấu qua, uống máu của gã, vô cùng yêu dị.

- Thật….

nhanh!!!! Trong miệng phun ra hai từ cuối cùng, ánh mắt của gã nhắm lại.

- Sư đệ, lại đến giết những người này.

Một phương hướng khác, người của Thiên Khung Tiên Khuyết nhìn thấy sát thủ kia bị Ẩm Huyết kiếm xuyên qua yết hầu, người vừa rồi kêu Lâm Phong lại hô thêm một tiếng, khiến vẻ mặt Lâm Phong càng ngày càng lạnh. Tên khốn khiếp này, đang muốn dùng hắn để giảm bớt áp lực cho chúng, chỉ cần thực lực hắn không đủ, hai câu này của đối phương, liền đủ đưa Lâm Phong hắn vào chỗ chết. Lòng dạ người này quá độc ác rồi.

- Ông, ông!
!! Hai bóng dáng áo bào đen ngay lập tức giáng lâm trước mặt Lâm Phong, lạnh lùng khôn cùng, một người trong đó sử dụng kiếm, người còn lại sử dụng trường tiên.

- Giết!

Không có nhiều lời, hai người gần như đồng thời ra tay, trường tiên một người trong đó cuốn qua, không gian phát ra tiếng rít, giống như độc xà xoắn về phía Lâm Phong. Bước chân Lâm Phong đạp mạnh, bay nhanh lui về phía sau, sau khi đột phá Tiêu Dao bộ pháp phối hợp phong ý chí, tốc độ hắn nhanh đến không thể tin nổi, đối phương chỉ nhìn thấy một ảo ảnh tháo chạy.

- Ta nói lại lần nữa, việc này không có quan hệ gì với ta, nếu các ngươi lại bức bách ta, đừng trách Ẩm Huyết kiếm của ta lại tới.

Lâm Phong rét lạnh nói, đối phương hai người nhìn nhau, lập tức khẽ gật đầu, xoay người sang chỗ khác.

- Xoạt!
!!! Chỉ trong nháy mắt, trường tiên kia như dài ra, điên cuồng cuốn về phía Lâm, nhanh đến không thể tin nổi. Đồng thời, Sát Nhân kiếm kia mơ hồ như phá mở hư không, đâm về phía trái tim hắn, muốn một kích tuyệt mệnh!

- Cút!

Lâm Phong một kiếm càn quét ra, nhưng mà kiếm của hắn không có dao động được Sát Nhân kiếm của đối phương một chút nào, cho dù người nọ, bởi vì hắn, cánh tay cầm kiếm xẹt qua một vết máu, nhưng ngay cả mày cũng không nhăn một cái. Đồng thời, trường tiên va chạm vào thân thể hắn, muốn quấn chặt lấy hắn, chỉ cần hắn bị trường tiên này chậm trễ một chút, kiếm của người còn lại có thể nháy mắt giết hắn.

- Ảnh!

Một cơn cuồng phong, thân thể Lâm Phong dường như theo gió mà đi, biến mất không còn bóng dáng, khiến vẻ mặt hai người kia cũng cứng đờ, Vũ Hồn Ảnh Tử! Nhưng lại thấy trường tiên của đối phương bất chợt cuồng quét lên, đồng thời, kiếm khí của người còn lại cũng tung hoành, càn quét hư không, chỉ cần Lâm Phong lộ ra một tia hơi thở, bọn họ có thể khóa chặt Lâm Phong.

- Ông!
!!! Khí tức Lâm Phong lại lần nữa lộ ra, nhưng mà kiếm của hắn lại đâm vào cổ họng tên áo bào đen cầm trường tiên, vẫn một kiếm mất mạng, khiến người còn lại nhìn thấy cũng cứng ngắc người. Tốc độ thật khủng khiếp, phối hợp với Vũ Hồn Ảnh Tử, nháy mắt cắt đứt cổ họng, chết thế nào cũng không biết, mà đêm tối, lại chính là chỗ ẩn thân tốt nhất cho Vũ Hồn Ảnh Tử.

- Ta ngược lại muốn nhìn, ai dám truy sát người của Thiên Khung Tiên Khuyết ta!

Xa xa, một tiếng sấm sét nổ vang, người chưa đến, nhưng thanh âm khủng bố đã cuồn cuộn mà đến, khiến người Thiên Khung Tiên Khuyết lộ ra vẻ mừng như điên. Đã tới, trước khi bọn họ thất thủ, cường giả Thiên Khung Tiên Khuyết rốt cục đã đến.

- Rút lui!

Những sát thủ này ngược lại cực kỳ quyết đoán, trực tiếp buông tha cho Tuyết Bích Dao, chạy vội mà đi, qua trong giây lát liền chui vào trong bóng tối, mà người chiến đấu cùng Lâm Phong cũng xuất hiện bối rối, muốn trốn, nhưng cũng trong lúc vội vã bị một kiếm của Lâm Phong đoạt mạng, chết dưới kiếm. Lâm Phong quay đầu nhìn về phía xa xa, chỉ thấy vài điểm sáng phóng tới phía bên này, nhanh như tia chớp, một người trong đó dừng lại, hai người khác thì đuổi giết theo những người chạy trốn, trong khoảnh khắc, tiếng kêu thảm thiết không ngừng. Rất nhanh, hai vị cường giả kia đã quay lại, tuy nhiên, một người trong đó, trên tay dẫn theo một gã mặc áo bào đen, đương nhiên cố ý lưu lại người sống.

- Đã chết!

Cường giả vừa mới rồi không có đuổi theo thản nhiên nói, hai vị cường giả còn lại cúi đầu nhìn, quả nhiên thấy khóe miệng đối phương chảy ra máu độc, không cho bọn họ nửa điểm cơ hội.

- Đối phương biết Thiên Khung Tiên Khuyết chúng ta có được Sưu Hồn thuật, bị bắt lập tức tự sát.

Thủ đoạn thật cay độc, không biết ai nhằm vào chúng ta.

- Các ngươi thấy thế nào? Ánh mắt cường giả Thiên Khung Tiên Khuyết vừa xuất hiện nhìn về phía mấy người thanh niên kia, bọn họ từng chiến đấu với đối phương, có lẽ sẽ biết một chút manh mối.

Trong đó, một vị thanh niên nhìn về phía Lâm Phong lóe lên, chuẩn bị rời đi, nói:

- Các hạ chuẩn bị chạy sao? Bước chân Lâm Phong hơi chậm lại, quay người lại, lạnh như băng nhìn thanh niên vừa nói chuyện.

- Hắn cũng tham dự việc này? Trong mắt cường giả kia bắn ra tia sắc bén, nhìn về phía Lâm Phong.

Nếu hắn tham dự, cho dù Mộc Trần che chở, cũng phải giết.

- Ngươi vừa mới lợi dụng ta đối phó những sát thủ này.

Hiện tại, ngươi sẽ không vu tội ta là đồng đảng với bọn chúng đi? Lâm Phong lạnh nhạt nói.

- Ai biết kia có phải… ngươi cố ý làm hay không, vì phòng bị cục diện lúc này không được đếm xỉa đến.

Bằng không, Bích Dao vì ngươi mà mất tích, lúc này tại sao ngươi lại đúng dịp xuất hiện ở đây. Đệ tử cho rằng, cần phải tiến hành sưu hồn với hắn!

- Sưu hồn!

Trong lòng Lâm Phong lạnh như băng, âm thầm ghi nhớ người độc ác này. Tên này quá hèn hạ rồi.

- Các ngươi thấy như thế nào? Cường nhân kia hỏi hai người còn lại.

- Truy sát Thánh nữ Thiên Khung Tiên Khuyết ta, việc này liên quan quá lớn, thà giết lầm còn hơn bỏ sót.

Hơn nữa, chúng ta chỉ là sưu hồn thôi, nếu hiểu lầm, cùng lắm thì bồi thường cho hắn một chút! Bọn họ là người Thiên Khung Tiên Khuyết, góc độ suy xét vấn đề đương nhiên cũng đứng trên lập trường của mình, mà sẽ không quản sống chết của Lâm Phong. Hai chữ sưu hồn trong miệng bọn họ dường như thực nhẹ nhàng. Lâm Phong nhìn về phía cường nhân kia, nếu thật sự sưu hồn hắn, hắn chắc chắn là chết rồi. Nếu đối phương biết trên người hắn có nhiều thứ tốt như vậy, tại nơi hoang dã này không giết người bịt miệng mới là lạ. Thậm chí, Lâm Phong còn hoài nghi, cho dù sưu hồn không tìm ra cái gì, đối phương cũng sẽ giết hắn, vì không để Mộc Trần biết, hắn chắc chắn sẽ bị diệt khẩu! Thanh niên kia, lần nào mở miệng, cũng đều bố trí hắn vào chỗ chết!

- Thả hắn đi!

Vào thời khắc này, Tuyết Bích Dao đang chữa thương đột nhiên mở mắt ra, lãnh đạm nói.

- Bích Dao, hắn có thể là hung thủ đánh lén ngươi!

Thanh niên kia hơi sững sờ, khuyên nhủ.

- Nếu đúng là hắn thì không cần tốn công tốn sức như vậy.

Hơn nữa, hắn có thể điều động thế lực khủng bố như vậy, làm gì cần tự mình động thủ. Tuyết Bích Dao ta chưa đến nỗi phải lấy cớ để đối phó hắn. Quang hoa kỳ ảo trên người Tuyết Bích Dao không ngừng lưu chuyển, nhìn Lâm Phong nói:

- Ngươi đi đi, ta sẽ đích thân lấy tính mạng của ngươi.

- Ta chờ!

Lâm Phong đáp lại một tiếng, lập tức bước chân rời đi, rời khỏi chỗ thị phi này. Tuyết Bích Dao là Thánh nữ của Thiên Khung Tiên Khuyết, muốn báo thù việc hắn khinh bạc, củng cố đạo tâm, nhưng ít ra thẳng thắn trong sáng, không đến mức giống như mấy tên thanh niên kia, dùng vài cái thủ đoạn hèn hạ. Nơi này có ba vị Tôn giả của Thiên Khung Tiên Khuyết, hắn không muốn ở lâu, ai biết trong lòng đối phương đang suy nghĩ cái gì. Cuồng phong cuốn lên thân thể hắn, một đường đi về phía trước, ngay lập tức biến mất trong đêm tối, không ngừng đi về phía Mệnh Vận thành! Hắn tin tưởng, cho dù Tuyết Bích Dao hay mấy tên thanh niên Thiên Khung Tiên Khuyết kia, hắn sẽ gặp lại, trong Mệnh Vận thành!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play