Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1097 - Lực lượng nguyền rủa


...

trướctiếp


- Không chỉ có một bộ thi thể!

Lâm Phong nhìn về phía bên kia, ngoại trừ thân thể hoàn hảo này, bên cạnh còn có hai cỗ thi hài, nhưng chỉ còn dư lại hài cốt, hơn nữa này hai cỗ hài cốt có vẻ nhỏ hơn một ít, trên xương ngón tay cùng xương sọ của họ còn có ánh sáng lấp loé, giống như châu báu không mục nát.

- Nữ nhân!

Trong nháy mắt Lâm Phong hiểu rõ ra.

- Bọn họ là ái thiếp ngày xưa của chủ nhân, khi còn sống chủ nhân có mười mấy vị ái thiếp, nhưng sủng ái nhất chỉ có hai người, một mỹ nữ nhân loại, một yêu cơ tuyệt diễm.

Một cáo hư ảnh mở miệng nói, thân Hoàng Vũ, có một vài nữa tử xinh đẹp đương nhiên bình thường.

- Khà khà ngày xưa ái thiếp của bản Đế cũng có hơn mấy chục người, bất quá bây giờ có lẽ đều đã hóa thành bụi bặm.

Lâm Phong tiểu tử, ngươi mau mau tăng cao thực lực, thuận tiện xem xét mấy mỹ nữ, tỷ như cái gì Thánh Nữ Yêu Cơ làm cho các nàng cùng ngươi đồng thời chứng Đạo. Cùng Kỳ cười nói:

- Tuyết Linh Lung thê tử ngươi rất tốt, tương lai dẫn nàng về Tuyết tộc, nàng sẽ trở thành Vương Tuyết tộc, mà ngươi là nam nhân của Vương.

Lâm Phong trợn tròn mắt, lão khốn này quả nhiên không nghĩ đến chuyện tốt, Mộng Tình thân là Tuyết Linh Lung nắm giữ huyết thống vương giả Tuyết tộc, nhưng người Yêu giới sợ cũng như nhân loại, hạng người có ý đồ khó lường vô số kể, thực lực không đủ, muốn thành Vương thì nằm mơ. Nói không chừng Tuyết tộc còn có người muốn làm hại Mộng Tình đấy, trước khi không có đủ thực lực hắn cũng không dám đưa Mộng Tình về cái gọi Tuyết tộc gì đâu. Hơn nữa lão bất tử kia nghĩ đã thu đến Thánh nữ, Yêu cơ, không có lòng tốt a, kế hoạch bồi dưỡng sao, Thánh Nữ cùng Yêu Cơ khi trưởng thành tương lai cũng sẽ là nhân vật kinh khủng một phương, hơn nữa còn thuộc thế lực cường đại. Bất quá thi hài hai vị ái thiếp bên cạnh Hoàng Vũ cũng không mục nát, hiển nhiên tu vi không yếu, đều là cường giả Tôn Vũ.

- Lâm Phong, cây cung này rất mạnh mau thu lấy.

Con mắt Cùng Kỳ tỏa ánh sáng, nhìn chằm chằm vào trường cung trong bàn tay thi thể Hoàng Vũ. Sau vô số năm, bên trên cung tên tuy có bụi bặm, nhưng cũng vẫn còn có ánh sáng lưu chuyển. Ngày xưa thời điểm vị Hoàng Vũ này đang đối mặt cường địch tựa hồ là muốn dùng cung tên bắn ra, nhưng chưa kịp phóng tên đã bị người giết mất. Đường đường Hoàng giả lại có biết bao bi ai, trước mặt cường giả tuyệt đỉnh, ngay cả tư cách cầm vũ khí lên cũng không có, có thể thấy được thực lực người kia doạ người cỡ nào.

- Vũ khí của Hoàng.

Lâm Phong đi lên phía trước vừa nhìn bộ thi thể chưa thối rữa kia, vừa nhìn cung tên trong tay thi thể đó. Cung tên đã có vết nứt nhưng vẫn còn phóng thích ô quang, không biết dùng chất liệu gì chế tạo, mà mũi tên của cung giống như tuyệt thế lợi khí, vẫn còn lộ ra vẻ sắc bén đáng, mũi tên này tùy tiện cũng có thể giết người.

- Đây là Lạc Nhật Cung do cực phẩm Ô mộc chế tạo, cứng rắn không thể phá vỡ, dây cung do gân Yêu Long cô đọng mà thành, một trong những tuyệt đỉnh Thánh khí ngày xưa chủ nhân thích nhất.

Bên trên, ngoại trừ khắc hoạ Thánh vân còn có đạo, nhưng đáng tiếc bây giờ đã bị tổn hại, Thánh vân đan dệt cũng bị đứt quãng, đạo cũng bị phá, sợ không có uy thế như ngày xưa.

- Đúng, ngày xưa chủ nhân cầm Lạc Nhật Cung này, rót Thánh lực khủng bố vào bên trong, hóa thành mũi tên, Hoàng giả cũng có thể bắn chết.

Hai vị Tôn giả hồi tưởng nói, Lâm Phong có chút buồn bực, tuyệt phẩm Thánh khí a, ngoại trừ Thánh vân, lại còn nắm giữ đạo, vô cùng đáng sợ. Nhưng đáng tiếc cây cung lại bị hư hỏng, Lâm Phong trong lòng bắt đầu nguyền rủa vị tuyệt thế cường giả kia, quá khốn nạn, phung phí của trờa, một đòn diệt sạch tất cả như thế.

- Vậy thì đã sao, dây cung này do Long cân chế tạo vẫn chưa gãy vỡ, vẫn là lợi khí giết người, huống hồ cung này tuy rằng tổn hại nhưng vẫn có thể phát huy ra được uy lực không phải bình thường, chí ít tiểu tử ngươi dùng được rồi, thực sự không được thì đi bán, tin tưởng cường giả Hoàng Vũ đều sẽ cảm thấy hứng thú.

Long cân: Gân rồng Cùng Kỳ nói thầm, khiến vẻ mặt Lâm Phong trở nên nghiêm túc, dây cung này quả thực do gân Yêu Long chế thành, Lạc Nhật Cung nếu được chữa trị tốt sẽ cực kỳ đáng sợ, bán đấu giá sẽ được giá trên trời.

- Thi thể quả nhiên hoàn hảo.

Lâm Phong nhìn thi thể Hoàng Vũ, mặc dù chết đi mấy trăm ngàn năm vẫn có phong thái như cũ, mái tóc dài màu đen như cuồng ma cuồng vũ, mặt như đao gọt, lộ ra khí chất uy nghiêm, trên người không có vết thương, rõ ràng sống sờ sờ rồi bị đánh chết, vị cường giả Hoàng Vũ này tất nhiên không cam tâm đi.

- Thân thể này là báu vật a, thu, thu nhanh.

Con mắt Cùng Kỳ lại nổi lên ánh sáng, khiến Lâm Phong không biết nói gì cho phải, làm sao cảm giác lão Đại Đế thời trước này giống như giặc cướp thế. Lâm Phong đi lên phía trước đưa bàn tay khoát lên trên khuôn mặt bộ thi thể Hoàng Vũ kia, muốn đem nó thu hồi. Nhưng vào đúng lúc này, một cổ khí tức doạ người từ thân thể này truyền ra, Lâm Phong giống như nhìn thấy con ngươi đối phương mở ra, óng ánh mà loá mắt.

- Bịch, bịch bịch.
.. Bước chân không ngừng lùi về sau, Lâm Phong chỉ cảm thấy một trận đau đớn, lộ vẻ mặt kinh hãi, Hoàng Vũ còn sống sót? Đảo mắt lần thứ hai nhìn về phía thân thể này, chỉ thấy đối phương vẫn yên tĩnh ở đó, không có nửa điểm phản ứng, giống như chưa từng có động tĩnh gì.

- Chuyện gì xảy ra? Lâm Phong vẻ mặt cả kinh, vừa nãy chuyện gì xảy ra, vì sao hắn cảm giác được đối phương mở mắt, làm người khác chấn động cả hồn phách.

- Phát sinh chuyện gì? Cùng Kỳ đi lên trước, hỏi Lâm Phong.

- Vừa nãy ta cảm nhận được ý niệm khủng bố, ánh mắt của đối phương thật giống như đã mở ra.

- Hả? Ánh mắt Cùng Kỳ loé lên, lập tức cắn răng mắng: - Đã chết mấy trăm ngàn năm rồi, ý niệm lại vẫn lộ ra không cam lòng, bất quá bây giờ cũng chỉ là tử niệm thôi, không làm gì nổi, ngươi thử một lần nữa.

Lâm Phong ngờ vực nhìn Cùng Kỳ một chút, lão bất tử kia sẽ không lừa mình đi.

- Làm sao, ngươi vậy mà lại hoài nghi bản đế.

Cùng Kỳ căm tức nhìn Lâm Phong, gầm hét lên.

- Ta thử xem.

Lâm Phong tiến lên, lại một lần nữa đưa bàn tay khoát lên trên người của đối phương, ý nghĩ hơi chuyển động một chút, muốn thu hồi đối phương.

- Ầm!

Lại là một cỗ sức mạnh cuồng bá tỏa ra, Lâm Phong chỉ cảm thấy thần niệm vô cùng đau đớn, lần này càng thêm mãnh liệt, thân thể hắn mạnh mẽ lùi lại, người bị dọa sợ ra cả một thân mồ hôi lạnh.

- Tử niệm mà cũng mạnh như vậy.

Lâm Phong nói, đây là uy áp Hoàng giả sao, hơn nữa còn chỉ mới là Hạ Vị Hoàng thôi. Chẳng trách có người nói bên dưới Hoàng giả, chúng sinh đều là con sâu cái kiến, bước vào Hoàng, sẽ tiến vào một cấp độ khác, như thần linh quan sát chúng sinh.

- Lúc trước không chết hẳn, thật có chút phiền phức.

Cùng Kỳ nói thầm một tiếng, khiến Lâm Phong trợn trắng mắt, lão khốn kiếp đáng chết này lấy mình làm thí nghiệm, vừa rồi bảo mình đi thử mà thôi.

- Xem ra vẫn phải do bản Đế tự mình ra tay, giết chết tử niệm của y.

Cùng Kỳ nghênh ngang tiến lên, Lâm Phong xem như hiểu rõ, bị lão khốn này hãm hại. Chỉ thấy Cùng Kỳ bắt đầu khắc hoạ Thánh vân quanh thi thể, nhưng ánh mắt Lâm Phong lại nhìn về phía tảng đá bên trên đại điện, chỉ thấy trong đó có bút ký ngộ đạo ngày xưa của vị Hoàng giả này, những đại tự cứng cáp mạnh mẽ đó dường như đều ẩn chứa khí tức đại đạo, làm Lâm Phong cảm giác chúng không phải vật chết, mà có sức mạnh không tên bồng bềnh trước mặt chính mình.

- Lực lượng đại đạo? Lâm Phong cảm giác thấy hơi mờ ảo, hắn giờ giống như đưa thân vào một mảnh không gian toàn đại tự, những chữ lớn tung bay trong hư không, câu thông với sức mạnh thiên địa, giống như có thể diễn sinh vạn vật, lại giống như có thể hủy diệt thiên địa.

- Võ đạo võ đạo, chúng ta theo đuổi, võ cùng đạo, sức mạnh không tên này là loại sức mạnh ta cần phải theo đuổi.

Lâm Phong tự nhủ trong lòng, những chữ viết hư huyễn giống như một suy nghĩ có thể làm hoa nở, mỗi đóa hoa một thế giới, mỗi một cái đều là sinh mệnh, nắm giữ thế giới của chính mình.

- Đây là sức mạnh gì vậy!

Lúc này, Lâm Phong nhìn một nhóm đại tự trôi nổi, giống như rơi vào Cửu U, cảm giác cả người vô cùng lạnh lẽo, những đại tự đó dường như nguyền rủa vạn thế, những này chữ viết nguyền rủa này nếu phủ lên người hắn, hắn chắc chắn phải chết. Từng đại tự nguyền rủa trôi nổi về phía hắn, không ngừng tới gần Lâm Phong, dường như muốn xâm nhập vào đầu óc hắn, Lâm Phong rõ ràng cảm nhận được lực lượng nguyền rủa đang tới gần.

- Không thể để cho nó chạm vào mình.

Lâm Phong trong lòng run lên, đột nhiên cắn môi, cảm giác đau đớn kéo hắn từ cảnh giới hư vô mờ mịt tỉnh lại. Phốc một tiếng, Lâm Phong ngồi trên mặt đất, trên trán mồ hôi lấm tấm, ánh mắt ngơ ngác nhìn chằm chằm những đại tự đó. Những chữ này thật đáng sợ, có thể giết người trong vô hình.

- Ngươi làm sao vậy? Lúc này, hai hư ảnh kia nhìn Lâm Phong mang theo vẻ mặt nghi hoặc.

Cung điện bằng đá này là cung điện ngộ đạo của Hoàng giả, bọn họ cũng chưa từng tiến vào, bây giờ có cơ hội đi vào, nên tìm hiểu kỹ càng bút ký ngộ đạo trên vách tường của Hoàng Vũ. Nhưng mà bọn họ không có khả năng lĩnh ngộ nhiều, càng không thể giống như Lâm Phong, đầu đầy mồ hôi, giống như gặp phải sự tình kinh hãi nào đó.

- Bút ký ngộ đạo trên vách tường có lực lượng nguyền rủa.

Lâm Phong nói với hai hư ảnh, khiến vẻ mặt cả hai cứng đờ, hiện lên biểu tình doạ người, vô cùng khiếp sợ.

- Ngươi lại có thể nhìn thấu hoa văn của đạo, hơn nữa còn nhìn thấy lực lượng nguyền rủa.

- Lực lượng nguyền rủa, ngươi xác định đó là lực lượng nguyền rủa.

Hai hư ảnh giống như nghe được chuyện gì rất doạ người, khiếp sợ nhìn chằm chằm Lâm Phong.

- Ngươi có Vũ Hồn gì? Hai người nhìn chằm chằm Lâm Phong, như nhìn quái vật, một tên Thiên Vũ tầng bốn, ngay cả lực Lượng thánh vân cũng nên không đoán được mới đúng.

Nhưng hắn lại có khả năng nhìn thấu đạo, lẽ nào hắn có được Vũ Hồn kinh thế nào đó? Tỷ như, có được Vũ Hồn Thần Nhãn nhìn thấu mọi thứ kể cả hư vô, thân thể sẽ có thể chất thần nhãn; hoặc có được đạo thể tuyệt thế, có thể tìm hiểu tất cả. Loại cường giả này từ thời điểm sinh ra đã xác định chỉ cần không chết, tất nhiên thành tuyệt thế Hoàng Vũ!

- Vũ Hồn? Vẻ mặt Lâm Phong suy tư lập tức thấp giọng nói: - Vũ Hồn Cửu Long Thiên Phệ, có tính không? - Cửu Long Thiên Phệ!

Hai người tự lẩm bẩm, không tồi a, Cửu Long Thiên Phệ thú nắm giữ lực lượng cắn nuốt, nếu Vũ Hồn đủ mạnh còn có thể cắn nuốt Vũ Hồn người khác, loại này Vũ Hồn xác thực biến thái. Nhưng đối với những Vũ Hồn dị biến này, Vũ Hồn Cửu Long Thiên Phệ cắn nuốt không được, những thứ đó do trời cao ban tặng, đã vượt khỏi phạm trù truyền thừa. Lẽ nào Lâm Phong ngộ tính siêu phàm thoát tục, không cần Vũ Hồn nghịch thiên, cũng có thể nhìn thấu đạo? Thậm chí hắn vậy mà có thể nhìn thấy lực lượng nguyền rủa!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp