Chiến mâu rơi vào trong Dương Tử Lam, chín khối Hoang thạch dùng để bán đấu giá, chỉ còn một khối cuối cùng. Khối Hoang thạch kia nhìn như bình thường, không có hình dáng kỳ lạ, nhưng chỉ cần liếc mắt nhìn qua đã khiến người ta cảm thấy da đầu run lên, cả người không thoải mái.

- Đồn đại trong Hoang thạch có khả năng phong ấn sinh vật bất tử đáng sợ, còn sót lại từ thời kỳ chiến trường thượng cổ, cực kỳ đáng sợ.

Chẳng lẽ khối Hoang thạch này phong ấn hung vật khủng bố sao? Trong lòng mọi người suy đoán. Lúc này trung niên mỉm cười, nói với mọi người:

- Khối Hoang thạch này, rất có thể phong ấn vật còn sống.

Lần này, ta mời cường giả Cửu Long đảo thiết lập phong ấn, tuyệt đối không để nó chạy thoát, giá khởi điểm, mười ngàn áo nghĩa chi tinh!

- Lại tăng lên, mười ngàn áo nghĩa chi tinh!

Vẻ mặt mọi người khác nhau, không có nhiều người lộ ra hứng thú.

- Vừa rồi mọi người cũng nhìn thấy chuôi chiến mâu, trong đó ẩn chứa khí tức sát phạt tuyệt thế, giống như muốn sát lục thiên địa, máu chảy thành sông, rất có thể di vật từ chiến trường viễn cổ.

Khối Hoang thạch này cũng đào lên từ đó, trong này có lẽ phong ấn đại đạo sinh sát đáng sợ, mới có hơi thở đáng sợ như vậy. Tất nhiên cũng có thể phong ấn sinh linh viễn cổ, nói không chừng là dị thú khủng bố cường đại. Nếu đúng như thế…đừng nói mười ngán áo nghĩa chi tinh, gấp mười thậm chí gấp trăm lần cũng đáng. Thanh âm của trung niên hấp dẫn mọi người.

- Mười một ngàn áo nghĩa chi tinh!

Lúc này rốt cuộc có người mở miệng, một lão quái vật ẩn trong đám người, tu vi cường đại.

- Mười hai ngàn!

Hiên Viên Phá Thiên cũng tham dự. Trên người y có hai vạn áo nghĩa chi tinh, nếu vừa rồi Dương Tử Lam chỉ dùng hai vạn đoạt được, y sẽ trực tiếp trao đổi.

- Mười ba ngàn!

Thanh niên mắt tím cũng tham dự. Những người này đều muốn thử vận may. Nếu giá hợp lý, liền thử đánh cuộc một lần.

- Mười lăm ngàn!

Lão quái vật lại tăng giá, dường như lão rất có hứng thú với khối Hoang thạch này. Mọi người vẫn tăng giá, rất nhanh, giá trị khối Hoang thạch này đã lên tới hai vạn nhưng vẫn chưa dừng lại, vẫn có người cạnh tranh kịch liệt. Nếu khối Hoang thạch vừa rồi không bị Lâm Phong chặn ngang, quấy rối, giá cả sẽ không khủng bố như vậy.

- Hai mươi mốt ngàn!

Đang lúc mọi người trầm mặc, Lâm Phong thản nhiên hô lên. Đôi mắt khép hờ, bộ dáng bất cần đời, dường như có rất nhiều áo nghĩa chi tinh để tiêu xài.

- Tu vi người này chỉ có Thiên Vũ tầng bốn, lại dám tranh đoạt đấu giá Hoang thạch.

Cho dù bên trong thực có gì đó, hắn cũng không thể lấy được, quả nhiên phá gia chi tử! Trong lòng mọi người thầm mắng, tự nhiên coi Lâm Phong là đệ tử vô độ của đại gia tộc. Lâm Phong giống như hoàn toàn không thấy ánh mắt của mọi người. Hắn muốn mọi người hiểu lầm. Tất nhiên hắn cũng biết, có một người chắc chắn sẽ tranh đoạt Hoang thạch này, cho nên hắn tăng giá hay không tăng giá, căn bản cũng không liên quan.

- Một miếng tinh thạch áo nghĩa thượng phẩm!

Đúng lúc này, một thanh âm thản nhiên truyền ra, khiến ánh mắt mọi người trì trệ, một miếng tinh thạch áo nghĩa thượng phẩm? Cho dù tinh thạch áo nghĩa thượng phẩm quý hiếm, nhưng một miếng…chỉ tương đương với mười ngàn miếng áo nghĩa chi tinh bình thường. Đây không phải gây rối sao! Ánh mắt mọi người tìm người lên tiếng, lập tức bọn họ nhìn về phía một vị mỹ nữ. Chỉ liếc mắt nhìn đã khiến người điên cuồng, nữ tử này dáng người dụ hoặc, nhất là phối hợp với y phục màu đen bó sát càng khiến người chảy nước miếng, muốn cùng nàng “đại chiến” một phen. Y phục màu đen nhưng đùi lại trắng bóng, khuôn mặt mông lung khiến người không thấy rõ, loại cảm giác thần bí này càng khiến nhiệt huyết sôi trào, muốn đích thân tiến lên vạch trần khăn che mặt thần bí của nữ tử.

- Cô nương, một miếng áo nghĩa chi tinh thượng phẩm, dường như có giá trị không bằng hai vạn áo nghĩa chi tinh bình thường.

Trung niên nhìn nữ tử không giống như gây rối, cười hỏi một tiếng.

- Nếu áo nghĩa chi tinh thượng phẩm ẩn chứa áo nghĩa sinh mệnh thì sao!

Thanh âm nữ tử vẫn rõ ràng êm tai, khiến trong lòng mọi người run lên. Trời ạ, áo nghĩa chi tinh ẩn chứa áo nghĩa sinh mệnh, hơn nữa còn là thượng phẩm, đủ khiến mọi người điên cuồng, giá trị liên thành. Mọi người bình thường lấy ra áo nghĩa chi tinh đều là áo nghĩa chi tinh phổ thông, nhưng có một số ít áo nghĩa chi tinh có chứa lực lượng áo nghĩa, giá trị của chúng tuyệt đối gấp nhiều lần. Nếu có được áo nghĩa chi tinh sinh mệnh, lĩnh ngộ lực lượng áo nghĩa sinh mệnh, có thể kéo dài đại nạn, khiến mình có thêm thời gian theo đuổi đại đạo. Lĩnh ngộ càng sâu, sinh mệnh càng dài, đây tuyệt đối là chí bảo, khiến rất nhiều lão quái vật điên cuồng. Ánh mắt của mọi người phát ra hào quang rực rỡ nhìn về phía nữ tử.

- Nếu thực sự là áo nghĩa chi tinh thượng phẩm ẩn chứa áo nghĩa sinh mệnh, lần bán đấu giá này không cần tiến hành nữa, khối Hoang thạch này thuộc về ngươi.

Trung niên rất quả quyết nói.

- Tiếp lấy!

Bàn tay nữ tử run lên, lập tức một miếng áo nghĩa chi tinh bay về phía trung niên. Trung niên cảm thụ, lập tức thu vào, những người khác thậm chí không kịp tiếp xúc đã bị y cất đi.

- Khối Hoang thạch này, có muốn ta mở ra không? Trung niên hỏi nữ tử.

Nghe y nói, mọi người hít mạnh một hơi, không cần hoài nghi nữa, thứ nữ tử xinh đẹp vừa lấy ra, thật sự là áo nghĩa chi tinh ẩn chứa áo nghĩa sinh mệnh, giá trị liên thành.

- Nữ tử này là ai, xinh đẹp như thế, chỉ liếc mắt nhìn đã khiến người ta nhiệt huyết sôi trào, không tự chủ được muốn nhào tới.

Yêu nữ mê hoặc chúng sinh này tiện tay lại lấy ra áo nghĩa chi tinh ẩn chứa áo nghĩa sinh mệnh. Trong lòng mọi người suy đoán, nữ tử này là người của Thiên Khung Cung Khuyết? Nghe nói thánh nữ Thiên Khung Cung Khuyết đã nhập thế, nữ tử xinh đẹp tuyệt thế này là nàng sao? Tuy nhiên dường như không phải, bởi vì thánh nữ hẳn phải thánh khiết như tiên tử, mà nữ tử này rõ ràng là yêu nữ mê hoặc chúng sinh. Huống chi nam tử phía sau nàng giống như yêu. Người Thiên Khung Cung Khuyết tu luyện tiên pháp, không có loại khí chất này.

- Không cần, ta tự mở.

Nữ tử lắc đầu, trung niên không miễn cưỡng. Y đã thỏa mãn khi đạt được một khối áo nghĩa chi tinh ẩn chứa áo nghĩa sinh mệnh. Y không cần phải suy nghĩ vật trong Hoang thạch. Nếu đối phương dám đấu giá, chắc chắn đã có chút nắm chắc. Nữ tử xinh đẹp sau khi đoạt được Hoang thạch, thu lại rồi nhanh chóng rời đi. Nhìn bóng lưng xinh đép đó, rất nhiều nam nhân nuốt nước miếng, quá yêu mị.

- Nữ tử này hẳn thuộc yêu giới, hơn nữa địa vị không thấp.

Nếu không Tôn yêu biến dị đáng sợ kia không có khả năng chỉ làm hộ vệ cho nàng. Lâm Phong thầm nhủ trong lòng. Hắn đã sớm chú ý tới nữ tử này, nhưng tám khối Hoang thạch trước, đối phương không có phản ứng. Tới khối Hoang thạch cuối cùng, nàng mới có cử động. Lâm Phong liền suy đoán, nữ tử này vì khối Hoang thạch mà đến, bởi vậy hắn mới dám báo giá.

- Tốt lắm, hôm nay bán đấu giá Hoang thạch dừng lại ở đây, mời chư vị rời đi.

Trung niên nói với mọi người, mọi người lập tức giải tán, rời đi. Mà lúc này, Lâm Phong tiến về phía đình đài chỗ Cốc Thu Vân ngồi. Đối với một tên Thiên Vũ tầng bốn, Cốc Thu Vân không cần phòng bị, hơn nữa, ở đây cũng không ai dám động thủ với gã.

- Nghe danh Cốc huynh đã lâu, hôm nay tới Cửu Long đảo, mong Cốc huynh có thể dẫn ta đi tham quan.

Lâm Phong cười với Cốc Thu Vân, khí chất phi phàm.

- Không biết các hạ là đệ tử của thế gia nào? Vừa rồi mọi người đều thấy biểu hiện của Lâm Phong.

Cốc Thu Vân cũng nhìn thấy nên đoán Lâm Phong là đệ tử của đại gia tộc. Bởi vậy hắn chưa kiêu ngạo, mà hỏi rõ thực hư trước.

- Nhà của ta là một nơi sơn dã trong Bắc Hoang, không đáng kể tới.

Hôm nay ta rất vui khi gặp Cốc huynh, trên người cũng không mang theo vật gì quý, khối đá này ta mang từ gia tộc ra, liền tặng cho Cốc huynh. Lâm Phong lấy ra một khối bia đá, đưa cho Cốc Thu Vân. Cốc Thu Vân giơ tay giữ lấy, giật mình đứng dậy.

- Phong Ma Thạch!

Cốc Thu Vân vẻ mặt hoài nghi, nhìn tấm bia đá, đúng là Phong Ma Thạch. Tên này, quá khí phách, không ngờ dùng Phong Ma Thạch làm lễ gặp mặt. Phong Ma Thạch hoàn chỉnh tại thời kỳ thượng cổ có thể trấn áp mọi thứ, hiện tại mặc dù phân thành vô số khối, nhưng mỗi một khối Phong Ma Thạch đều có uy lực kinh người.

- Lễ vật của huynh đệ quá quý giá rồi!

Cốc Thu Vân nhìn Lâm Phong nói.

- Đối với ta mà nói thì không có gì cả, trên người ta còn mấy khối, hơn nữa ta thành tâm kết giao với Cốc huynh, sao quan tâm tới một tấm bia đá chứ.

Lâm Phong sảng khoái nói, dường như không để ý tới Phong Ma Thạch. Hào quang lóe lên, trong tay hắn lại có thêm mấy khối bia đá, khiến vẻ mặt Cốc Thu Vân cứng lại, quả nhiên đều là Phong Ma Thạch.

- Tên này có lai lịch lớn!

Cốc Thu Vân không dám chậm trễ, hào sảng nói:

- Tới, huynh đệ mời ngồi!

Lâm Phong không khách khí ngồi xuống, nói với Cốc Thu Vân:

- Thật đáng tiếc, ta bình thường chỉ mang theo mấy vạn áo nghĩa chi tinh, không đủ để đấu giá một kiện bảo vật.

Chỉ tại ta không ngờ Cửu Long đảo lại đấu giá vật trân quý như thế! Trong lòng Cốc Thu Vân hơi run rẩy, tên này, một ngoan nhân. Tùy ý đi ra ngoài đã mang mấy vạn áo nghĩa chi tinh mà còn kêu ít. Gã là hậu nhân của Đảo chủ Cửu Long đảo nhưng chưa bao giờ mang nhiều áo nghĩa chi tinh như vậy, nhiều nhất chỉ hơn một vạn.

- Không biết huynh đệ coi trọng kiện bảo vật nào? Cốc Thu Vân hỏi.

- Tất nhiên là cái chiến mấu kia, khí tức sát phạt mãnh liệt như vậy, ta muốn mang về gia tộc làm một tài liệu để tế luyện Thánh khí cho tiện tay sử dụng.

Lâm Phong có chút đáng tiếc nói, khiến trong lòng Cốc Thu Vân thầm chửi. Chiến mâu cường đại như vậy hắn chỉ coi làm tài liệu? Hắn muốn luyện Thánh khí gì mới coi là vừa tay chứ?

- Về sau có cơ hội, ta lại mời huynh đệ tới Cửu Long đảo.

Cốc Thu Vân càng ngày càng cảm thấy gia thế của Lâm Phong không tầm thường.

- Ta lần này lẻn ra ngoài, với thủ đoạn của lão gia tử nhà ta, chỉ sợ rất nhanh sẽ bắt ta trở về tu luyện vài chục năm mới thả ta ra.

Lão già kia mỗi ngày đều dùng một giọt máu để rèn luyện thân thể ta, Cốc huynh, ta rất buồn bực. Lâm Phong lắc đầu thở dài, Cốc Thu Vân không nói được gì, dùng máu để rèn luyện thân thể, lão gia hỏa tên này thuộc dạng khủng bố thế nào đây chứ?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play